Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…
Chương 883
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Chương 883: Lam Hân vừa nghe lời này, nghĩ nghĩ, nửa tháng nay, thật đúng là đã thiệt thòi cho anh. Cô dịu dàng cười, “Được, em đi tắm rửa, anh đi nghỉ ngơi trước đi.” Lục Hạo Thành nghe vậy thì cười rạng rỡ gật gật đầu, “Được, lát nữa anh sẽ sấy tóc cho em.” Lam Hân vừa nghe lời nói ấm áp của anh, cười gật gật đầu, “Được, em biết anh là tốt nhất.” Lam Hân nói xong, cười trở về phòng đi tắm rửa. “yeah!” Lục Hạo Thành vui vẻ đến nắm chặt nắm tay, máy ngày nay, nếu không vì Nhạc Cẩn Nghiên có chuyện anh cũng sẽ không phải cô đơn đến mắt ngủ như vậy. Lục Hạo Thành gửi tin nhắn trong nhóm. [ Đều ngủ chưa ?Lũ cún độc thân kia .] Mộc Tử Hoành trả lời tin nhắn đầu tiên: [ Còn chưa ngủ, chủ động gửi tin nhắn, gặp được chuyện tốt gì à 2] Lục Hạo Thành vừa thấy tin nhắn của Mộc Tử Hoành, đáy lòng vô cùng khổ sở… Lục Hạo Thành: [ Tử Hoành, cậu hiện tại không cần suy nghĩ quá nhiều, rất nhanh có thể khôi phục lại] Mộc Tử Hoành: [ Tôi cũng ôm hy vọng như vậy .] Tô Cảnh Minh: [ Cậu nhất định phải có hy vọng như vậy, cho dù không có hy vọng cũng không sao cả, tôi cùng cậu trải qua tuổi già cô đơn cả đời vậy .] Âu Cảnh Nghiêu: [ Cậu có thể nói chuyện một cách tử tế được không, hôm nay tôi xém chút nữa đã xảy ra chuyện .] Mộc Tử Hoành: [ Cậu lại đi tìm chứng cớ sao ?Cẩn thận một chút .] Âu Cảnh Nghiêu: [ Không cần phải lo lắng, tất cả sắp kết thúc rồi .] Lục Hạo Thành: [ Đã gửi thứ đó qua rồi sao 2] Âu Cảnh Nghiêu: [ Đã gửi qua rồi, đang chờ kết quả .] Lục Hạo Thành: [ Có nắm chắc không ?] Mộc Tử Hoành: [ Nắm chắc thì không lớn, nhưng mà cũng có chút tác dụng. Chỉ có đoạn video làm bằng chứng là vẫn chưa đủ, tìm nửa tháng cũng chỉ có vài manh mồi, bọn họ đã chuẩn bị rất kỹ càng .] Lục Hạo Thành: [ Tử Hoành, đê cậu chịu khổ rồi, cậu yên tâm, cậu sẽ không chịu khổ một cách oan ức đâu .] Mộc Tử Hoành: [ Tôi biết, nhưng bản thân tôi bây giờ còn chưa nghĩ thông. Lục Hạo Thành, Nghiên Nghiên, cô ấy thế nào rồi 2] Lục Hạo Thành: [ khóc một hồi rồi ngủ, cô ấy rất quan tâm đến cậu .] Mộc Tử Hoành trầm mặc, không tiếp tục nói gì nữa. Mọi người vừa thấy vậy, cũng không tiếp tục câu chuyện. Lục Hạo Thành để điện thoại sang một bên, lúc này anh nhất định phải một lưới bắt hết, để cho Lục Hạo Khải, Lục Tư Ân, cả lũ lòng lang dạ thú kia, cả đám đều phải Lam Hân mở cửa tiến vào, vừa đi vừa lau tóc, vừa mới tắm rửa xong, làn da cô có chút ửng hồng, mềm mại đàn hồi như da em bé. Lục Hạo Thành đứng dậy đi lấy máy sấy, giúp Lam Hân sấy tóc. Lam Hân ngồi ở trên ghé đợi anh. Lục Hạo Thành cắm điện, giúp cô sấy khô mái tóc mềm mại. Ngắm nhìn cô với mái tóc bồng bềnh, tổng xinh đẹp thanh lệ và trẻ trung hơn hắn. “Lam Lam, em càng ngày càng đẹp.” Lam Hân nhìn bản thân trong gương, cười cười: “Cái miệng này của anh cũng càng ngày càng ngọt.” Lục Hạo Thành: “Lam Lam, anh cũng chỉ nói như vậy với mỗi mình em mà thôi.”
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Chương 883: Lam Hân vừa nghe lời này, nghĩ nghĩ, nửa tháng nay, thật đúng là đã thiệt thòi cho anh. Cô dịu dàng cười, “Được, em đi tắm rửa, anh đi nghỉ ngơi trước đi.” Lục Hạo Thành nghe vậy thì cười rạng rỡ gật gật đầu, “Được, lát nữa anh sẽ sấy tóc cho em.” Lam Hân vừa nghe lời nói ấm áp của anh, cười gật gật đầu, “Được, em biết anh là tốt nhất.” Lam Hân nói xong, cười trở về phòng đi tắm rửa. “yeah!” Lục Hạo Thành vui vẻ đến nắm chặt nắm tay, máy ngày nay, nếu không vì Nhạc Cẩn Nghiên có chuyện anh cũng sẽ không phải cô đơn đến mắt ngủ như vậy. Lục Hạo Thành gửi tin nhắn trong nhóm. [ Đều ngủ chưa ?Lũ cún độc thân kia .] Mộc Tử Hoành trả lời tin nhắn đầu tiên: [ Còn chưa ngủ, chủ động gửi tin nhắn, gặp được chuyện tốt gì à 2] Lục Hạo Thành vừa thấy tin nhắn của Mộc Tử Hoành, đáy lòng vô cùng khổ sở… Lục Hạo Thành: [ Tử Hoành, cậu hiện tại không cần suy nghĩ quá nhiều, rất nhanh có thể khôi phục lại] Mộc Tử Hoành: [ Tôi cũng ôm hy vọng như vậy .] Tô Cảnh Minh: [ Cậu nhất định phải có hy vọng như vậy, cho dù không có hy vọng cũng không sao cả, tôi cùng cậu trải qua tuổi già cô đơn cả đời vậy .] Âu Cảnh Nghiêu: [ Cậu có thể nói chuyện một cách tử tế được không, hôm nay tôi xém chút nữa đã xảy ra chuyện .] Mộc Tử Hoành: [ Cậu lại đi tìm chứng cớ sao ?Cẩn thận một chút .] Âu Cảnh Nghiêu: [ Không cần phải lo lắng, tất cả sắp kết thúc rồi .] Lục Hạo Thành: [ Đã gửi thứ đó qua rồi sao 2] Âu Cảnh Nghiêu: [ Đã gửi qua rồi, đang chờ kết quả .] Lục Hạo Thành: [ Có nắm chắc không ?] Mộc Tử Hoành: [ Nắm chắc thì không lớn, nhưng mà cũng có chút tác dụng. Chỉ có đoạn video làm bằng chứng là vẫn chưa đủ, tìm nửa tháng cũng chỉ có vài manh mồi, bọn họ đã chuẩn bị rất kỹ càng .] Lục Hạo Thành: [ Tử Hoành, đê cậu chịu khổ rồi, cậu yên tâm, cậu sẽ không chịu khổ một cách oan ức đâu .] Mộc Tử Hoành: [ Tôi biết, nhưng bản thân tôi bây giờ còn chưa nghĩ thông. Lục Hạo Thành, Nghiên Nghiên, cô ấy thế nào rồi 2] Lục Hạo Thành: [ khóc một hồi rồi ngủ, cô ấy rất quan tâm đến cậu .] Mộc Tử Hoành trầm mặc, không tiếp tục nói gì nữa. Mọi người vừa thấy vậy, cũng không tiếp tục câu chuyện. Lục Hạo Thành để điện thoại sang một bên, lúc này anh nhất định phải một lưới bắt hết, để cho Lục Hạo Khải, Lục Tư Ân, cả lũ lòng lang dạ thú kia, cả đám đều phải Lam Hân mở cửa tiến vào, vừa đi vừa lau tóc, vừa mới tắm rửa xong, làn da cô có chút ửng hồng, mềm mại đàn hồi như da em bé. Lục Hạo Thành đứng dậy đi lấy máy sấy, giúp Lam Hân sấy tóc. Lam Hân ngồi ở trên ghé đợi anh. Lục Hạo Thành cắm điện, giúp cô sấy khô mái tóc mềm mại. Ngắm nhìn cô với mái tóc bồng bềnh, tổng xinh đẹp thanh lệ và trẻ trung hơn hắn. “Lam Lam, em càng ngày càng đẹp.” Lam Hân nhìn bản thân trong gương, cười cười: “Cái miệng này của anh cũng càng ngày càng ngọt.” Lục Hạo Thành: “Lam Lam, anh cũng chỉ nói như vậy với mỗi mình em mà thôi.”
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Chương 883: Lam Hân vừa nghe lời này, nghĩ nghĩ, nửa tháng nay, thật đúng là đã thiệt thòi cho anh. Cô dịu dàng cười, “Được, em đi tắm rửa, anh đi nghỉ ngơi trước đi.” Lục Hạo Thành nghe vậy thì cười rạng rỡ gật gật đầu, “Được, lát nữa anh sẽ sấy tóc cho em.” Lam Hân vừa nghe lời nói ấm áp của anh, cười gật gật đầu, “Được, em biết anh là tốt nhất.” Lam Hân nói xong, cười trở về phòng đi tắm rửa. “yeah!” Lục Hạo Thành vui vẻ đến nắm chặt nắm tay, máy ngày nay, nếu không vì Nhạc Cẩn Nghiên có chuyện anh cũng sẽ không phải cô đơn đến mắt ngủ như vậy. Lục Hạo Thành gửi tin nhắn trong nhóm. [ Đều ngủ chưa ?Lũ cún độc thân kia .] Mộc Tử Hoành trả lời tin nhắn đầu tiên: [ Còn chưa ngủ, chủ động gửi tin nhắn, gặp được chuyện tốt gì à 2] Lục Hạo Thành vừa thấy tin nhắn của Mộc Tử Hoành, đáy lòng vô cùng khổ sở… Lục Hạo Thành: [ Tử Hoành, cậu hiện tại không cần suy nghĩ quá nhiều, rất nhanh có thể khôi phục lại] Mộc Tử Hoành: [ Tôi cũng ôm hy vọng như vậy .] Tô Cảnh Minh: [ Cậu nhất định phải có hy vọng như vậy, cho dù không có hy vọng cũng không sao cả, tôi cùng cậu trải qua tuổi già cô đơn cả đời vậy .] Âu Cảnh Nghiêu: [ Cậu có thể nói chuyện một cách tử tế được không, hôm nay tôi xém chút nữa đã xảy ra chuyện .] Mộc Tử Hoành: [ Cậu lại đi tìm chứng cớ sao ?Cẩn thận một chút .] Âu Cảnh Nghiêu: [ Không cần phải lo lắng, tất cả sắp kết thúc rồi .] Lục Hạo Thành: [ Đã gửi thứ đó qua rồi sao 2] Âu Cảnh Nghiêu: [ Đã gửi qua rồi, đang chờ kết quả .] Lục Hạo Thành: [ Có nắm chắc không ?] Mộc Tử Hoành: [ Nắm chắc thì không lớn, nhưng mà cũng có chút tác dụng. Chỉ có đoạn video làm bằng chứng là vẫn chưa đủ, tìm nửa tháng cũng chỉ có vài manh mồi, bọn họ đã chuẩn bị rất kỹ càng .] Lục Hạo Thành: [ Tử Hoành, đê cậu chịu khổ rồi, cậu yên tâm, cậu sẽ không chịu khổ một cách oan ức đâu .] Mộc Tử Hoành: [ Tôi biết, nhưng bản thân tôi bây giờ còn chưa nghĩ thông. Lục Hạo Thành, Nghiên Nghiên, cô ấy thế nào rồi 2] Lục Hạo Thành: [ khóc một hồi rồi ngủ, cô ấy rất quan tâm đến cậu .] Mộc Tử Hoành trầm mặc, không tiếp tục nói gì nữa. Mọi người vừa thấy vậy, cũng không tiếp tục câu chuyện. Lục Hạo Thành để điện thoại sang một bên, lúc này anh nhất định phải một lưới bắt hết, để cho Lục Hạo Khải, Lục Tư Ân, cả lũ lòng lang dạ thú kia, cả đám đều phải Lam Hân mở cửa tiến vào, vừa đi vừa lau tóc, vừa mới tắm rửa xong, làn da cô có chút ửng hồng, mềm mại đàn hồi như da em bé. Lục Hạo Thành đứng dậy đi lấy máy sấy, giúp Lam Hân sấy tóc. Lam Hân ngồi ở trên ghé đợi anh. Lục Hạo Thành cắm điện, giúp cô sấy khô mái tóc mềm mại. Ngắm nhìn cô với mái tóc bồng bềnh, tổng xinh đẹp thanh lệ và trẻ trung hơn hắn. “Lam Lam, em càng ngày càng đẹp.” Lam Hân nhìn bản thân trong gương, cười cười: “Cái miệng này của anh cũng càng ngày càng ngọt.” Lục Hạo Thành: “Lam Lam, anh cũng chỉ nói như vậy với mỗi mình em mà thôi.”