Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…
Chương 79: Ba hồn trở về (1)
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Sở Ngọc Bình dồn sức đạp thắng xe, quay đầu lái về Cố gia.Bà có một loại dự cảm, hôm nay, chính là hôm nay, số phận của Trường Sinh sẽ được Đậu Đậu nghịch chuyển hoàn toàn.Ở cửa Cố gia có không ít người, bảo vệ của Cố gia đang đen mặt khai thông. Xe của Sở Ngọc Bình vừa lái qua, đám người rối rít tản ra. Đậu Đậu ấn cửa kính xe xuống nhìn ra ngoài, chỉ thấy ở cửa Cố gia có bốn người đàn ông cởi trần đang thở hổn hển khiêng một bức tượng Phật ngồi lớn bằng một người đi vào trong. Phía sau là một lão hòa thượng dẫn theo một đám tiểu hòa thượng đang niệm kinh A di đà phật.Bà Cố thành kính vừa quỳ vừa lạy, lần tràng hạt đâu ra đấy.Đại khái bình thường bộ dạng hung hăng ngang ngược của bà ta quá đi sâu vào lòng người rồi, Đậu Đậu vừa nhìn thấy bà ta, trong lòng chỉ có một suy nghĩ__Chuỗi tràng hạt đàn hương kia của bà ta, chắc là đắt lắm nhỉ?Phản ứng được suy nghĩ của mình đi xa quá rồi, Đậu Đậu vội vàng thu hồi lại.Khụ, cô vẫn là nên xem hồn phách của Trường Sinh đang ở đâu đi.Thứ như hồn phách, một khi rời khỏi cơ thể thì sẽ tìm một vật để nương tựa vào, có thể là vật sống, có thể là vật chết. Nếu Yêu Nghiệt đã nói Đạo Linh Tự sẽ có người đưa ba hồn của Trường Sinh trở lại, vậy nhất định ba hồn của Trường Sinh sẽ ở trong đám hòa thượng này, hoặc là trên đồ mà hòa thượng mang đến.Đậu Đậu híp mắt, cẩn thận bắt đầu từ tượng Phật, nhìn từng thứ từng người một.“Đậu Đậu, xuống xe đi.”“Vâng.”Sở Ngọc Bình mở cửa xe, Đậu Đậu bước xuống.Trong sân ầm ĩ cả lên, sau khi tụng kinh, tượng Phật được thỉnh đến phòng của bà Cố ở tầng hai. Bày tượng Phật ngồi lớn bằng một người vào, phòng của bà Cố lập tức trang nghiêm hơn hẳn.Lão hòa thượng dẫn tiểu hòa thượng quỳ lạy, Đậu Đậu đứng ở cửa nhìn đến phát cáu.Không có, không có, không có!Cô nhìn cả đệm hương bồ bọn họ quỳ lạy rồi. Ba hồn của Trường Sinh rốt cuộc ở đâu chứ?Thấy nghi thức thỉnh Phật sắp kết thúc mà cô vẫn chưa tìm được hồn phách của Trường Sinh, chẳng lẽ Yêu Nghiệt lừa cô à?Tâm tình Đậu Đậu phức tạp, làm cho Sở Ngọc Bình cũng căng thẳng theo. Sắc mặt này của Đậu Đậu là tình hình không ổn rồi à?Cố Thanh Vân thấy bà ấy trở lại thì rất vui vẻ, đi đến đứng bên cạnh bà, ăn nói vụng về, “Ngọc… Ngọc Bình, em về rồi à? Em có mệt không? Em đã ăn tối chưa?”Ông ta thật sự rất vui, vốn tưởng rằng Ngọc Bình đi theo ông ta chịu khổ nhiều như vậy, lần này chắc chắn sẽ không trở lại. Nhưng không ngờ, bà ấy vẫn thương ông ta, không muốn làm khó ông ta. Có người vợ như vậy, ông chồng nào chẳng cầu chứ? Từ nay về sau, ông ta sẽ không để cho bà ấy chịu ủy khuất nữa.Trong đầu Sở Ngọc Bình toàn là liệu Trường Sinh có xảy ra chuyện gì không, vừa thấy Cố Thanh Vân xích lại gần, lập tức khoát khoát tay, “Cách xa tôi một chút.”Đậu Đậu cau mày nhìn tới nhìn lui, Trường Sinh ở bên cạnh mở to hai mắt đang tò mò muốn đi vào trong. Sự chú ý của Sở Ngọc Bình luôn đặt trên người Trường Sinh và Đậu Đậu, thấy cậu sắp đi vào, thì vội tiến lên kéo lấy, “Trường Sinh nghe lời, đừng đi vào vội.”Cố Thanh Vân nhận thua, yên lặng theo sau.Sở Ngọc Bình vẫn không rảnh phản ứng với ông ta, ngược lại Đậu Đậu vừa thấy ông ta, giống như nhìn thấy hy vọng vội gọi ông ta.“Chú Cố, chú qua đây chút.”Sở Ngọc Bình ở ngay bên cạnh Đậu Đậu, vì vậy Cố Thanh Vân rất vui vẻ đi tới, “Đậu Đậu, có chuyện gì thế?”Ông ta hỏi Đậu Đậu nhưng mắt lại nhìn chằm chằm Sở Ngọc Bình.Lúc này Sở Ngọc Bình mới nhìn thấy ánh mắt của ông ta, đỏ mặt lén véo ông ta, “Đậu Đậu hỏi ông kìa.”Đậu Đậu cạn lời, “Đám hòa thượng này đến đây bằng gì thế ạ? Còn mang theo thứ gì tới đây không?”“Tài xế qua đón bọn họ, đồ bọn họ mang theo đều ở đây cả rồi.”“Không còn gì khác ạ?”“Chắc... là không.”“Xe ở đâu ạ? Chú dẫn cháu qua đó đi.”
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Sở Ngọc Bình dồn sức đạp thắng xe, quay đầu lái về Cố gia.Bà có một loại dự cảm, hôm nay, chính là hôm nay, số phận của Trường Sinh sẽ được Đậu Đậu nghịch chuyển hoàn toàn.Ở cửa Cố gia có không ít người, bảo vệ của Cố gia đang đen mặt khai thông. Xe của Sở Ngọc Bình vừa lái qua, đám người rối rít tản ra. Đậu Đậu ấn cửa kính xe xuống nhìn ra ngoài, chỉ thấy ở cửa Cố gia có bốn người đàn ông cởi trần đang thở hổn hển khiêng một bức tượng Phật ngồi lớn bằng một người đi vào trong. Phía sau là một lão hòa thượng dẫn theo một đám tiểu hòa thượng đang niệm kinh A di đà phật.Bà Cố thành kính vừa quỳ vừa lạy, lần tràng hạt đâu ra đấy.Đại khái bình thường bộ dạng hung hăng ngang ngược của bà ta quá đi sâu vào lòng người rồi, Đậu Đậu vừa nhìn thấy bà ta, trong lòng chỉ có một suy nghĩ__Chuỗi tràng hạt đàn hương kia của bà ta, chắc là đắt lắm nhỉ?Phản ứng được suy nghĩ của mình đi xa quá rồi, Đậu Đậu vội vàng thu hồi lại.Khụ, cô vẫn là nên xem hồn phách của Trường Sinh đang ở đâu đi.Thứ như hồn phách, một khi rời khỏi cơ thể thì sẽ tìm một vật để nương tựa vào, có thể là vật sống, có thể là vật chết. Nếu Yêu Nghiệt đã nói Đạo Linh Tự sẽ có người đưa ba hồn của Trường Sinh trở lại, vậy nhất định ba hồn của Trường Sinh sẽ ở trong đám hòa thượng này, hoặc là trên đồ mà hòa thượng mang đến.Đậu Đậu híp mắt, cẩn thận bắt đầu từ tượng Phật, nhìn từng thứ từng người một.“Đậu Đậu, xuống xe đi.”“Vâng.”Sở Ngọc Bình mở cửa xe, Đậu Đậu bước xuống.Trong sân ầm ĩ cả lên, sau khi tụng kinh, tượng Phật được thỉnh đến phòng của bà Cố ở tầng hai. Bày tượng Phật ngồi lớn bằng một người vào, phòng của bà Cố lập tức trang nghiêm hơn hẳn.Lão hòa thượng dẫn tiểu hòa thượng quỳ lạy, Đậu Đậu đứng ở cửa nhìn đến phát cáu.Không có, không có, không có!Cô nhìn cả đệm hương bồ bọn họ quỳ lạy rồi. Ba hồn của Trường Sinh rốt cuộc ở đâu chứ?Thấy nghi thức thỉnh Phật sắp kết thúc mà cô vẫn chưa tìm được hồn phách của Trường Sinh, chẳng lẽ Yêu Nghiệt lừa cô à?Tâm tình Đậu Đậu phức tạp, làm cho Sở Ngọc Bình cũng căng thẳng theo. Sắc mặt này của Đậu Đậu là tình hình không ổn rồi à?Cố Thanh Vân thấy bà ấy trở lại thì rất vui vẻ, đi đến đứng bên cạnh bà, ăn nói vụng về, “Ngọc… Ngọc Bình, em về rồi à? Em có mệt không? Em đã ăn tối chưa?”Ông ta thật sự rất vui, vốn tưởng rằng Ngọc Bình đi theo ông ta chịu khổ nhiều như vậy, lần này chắc chắn sẽ không trở lại. Nhưng không ngờ, bà ấy vẫn thương ông ta, không muốn làm khó ông ta. Có người vợ như vậy, ông chồng nào chẳng cầu chứ? Từ nay về sau, ông ta sẽ không để cho bà ấy chịu ủy khuất nữa.Trong đầu Sở Ngọc Bình toàn là liệu Trường Sinh có xảy ra chuyện gì không, vừa thấy Cố Thanh Vân xích lại gần, lập tức khoát khoát tay, “Cách xa tôi một chút.”Đậu Đậu cau mày nhìn tới nhìn lui, Trường Sinh ở bên cạnh mở to hai mắt đang tò mò muốn đi vào trong. Sự chú ý của Sở Ngọc Bình luôn đặt trên người Trường Sinh và Đậu Đậu, thấy cậu sắp đi vào, thì vội tiến lên kéo lấy, “Trường Sinh nghe lời, đừng đi vào vội.”Cố Thanh Vân nhận thua, yên lặng theo sau.Sở Ngọc Bình vẫn không rảnh phản ứng với ông ta, ngược lại Đậu Đậu vừa thấy ông ta, giống như nhìn thấy hy vọng vội gọi ông ta.“Chú Cố, chú qua đây chút.”Sở Ngọc Bình ở ngay bên cạnh Đậu Đậu, vì vậy Cố Thanh Vân rất vui vẻ đi tới, “Đậu Đậu, có chuyện gì thế?”Ông ta hỏi Đậu Đậu nhưng mắt lại nhìn chằm chằm Sở Ngọc Bình.Lúc này Sở Ngọc Bình mới nhìn thấy ánh mắt của ông ta, đỏ mặt lén véo ông ta, “Đậu Đậu hỏi ông kìa.”Đậu Đậu cạn lời, “Đám hòa thượng này đến đây bằng gì thế ạ? Còn mang theo thứ gì tới đây không?”“Tài xế qua đón bọn họ, đồ bọn họ mang theo đều ở đây cả rồi.”“Không còn gì khác ạ?”“Chắc... là không.”“Xe ở đâu ạ? Chú dẫn cháu qua đó đi.”
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Sở Ngọc Bình dồn sức đạp thắng xe, quay đầu lái về Cố gia.Bà có một loại dự cảm, hôm nay, chính là hôm nay, số phận của Trường Sinh sẽ được Đậu Đậu nghịch chuyển hoàn toàn.Ở cửa Cố gia có không ít người, bảo vệ của Cố gia đang đen mặt khai thông. Xe của Sở Ngọc Bình vừa lái qua, đám người rối rít tản ra. Đậu Đậu ấn cửa kính xe xuống nhìn ra ngoài, chỉ thấy ở cửa Cố gia có bốn người đàn ông cởi trần đang thở hổn hển khiêng một bức tượng Phật ngồi lớn bằng một người đi vào trong. Phía sau là một lão hòa thượng dẫn theo một đám tiểu hòa thượng đang niệm kinh A di đà phật.Bà Cố thành kính vừa quỳ vừa lạy, lần tràng hạt đâu ra đấy.Đại khái bình thường bộ dạng hung hăng ngang ngược của bà ta quá đi sâu vào lòng người rồi, Đậu Đậu vừa nhìn thấy bà ta, trong lòng chỉ có một suy nghĩ__Chuỗi tràng hạt đàn hương kia của bà ta, chắc là đắt lắm nhỉ?Phản ứng được suy nghĩ của mình đi xa quá rồi, Đậu Đậu vội vàng thu hồi lại.Khụ, cô vẫn là nên xem hồn phách của Trường Sinh đang ở đâu đi.Thứ như hồn phách, một khi rời khỏi cơ thể thì sẽ tìm một vật để nương tựa vào, có thể là vật sống, có thể là vật chết. Nếu Yêu Nghiệt đã nói Đạo Linh Tự sẽ có người đưa ba hồn của Trường Sinh trở lại, vậy nhất định ba hồn của Trường Sinh sẽ ở trong đám hòa thượng này, hoặc là trên đồ mà hòa thượng mang đến.Đậu Đậu híp mắt, cẩn thận bắt đầu từ tượng Phật, nhìn từng thứ từng người một.“Đậu Đậu, xuống xe đi.”“Vâng.”Sở Ngọc Bình mở cửa xe, Đậu Đậu bước xuống.Trong sân ầm ĩ cả lên, sau khi tụng kinh, tượng Phật được thỉnh đến phòng của bà Cố ở tầng hai. Bày tượng Phật ngồi lớn bằng một người vào, phòng của bà Cố lập tức trang nghiêm hơn hẳn.Lão hòa thượng dẫn tiểu hòa thượng quỳ lạy, Đậu Đậu đứng ở cửa nhìn đến phát cáu.Không có, không có, không có!Cô nhìn cả đệm hương bồ bọn họ quỳ lạy rồi. Ba hồn của Trường Sinh rốt cuộc ở đâu chứ?Thấy nghi thức thỉnh Phật sắp kết thúc mà cô vẫn chưa tìm được hồn phách của Trường Sinh, chẳng lẽ Yêu Nghiệt lừa cô à?Tâm tình Đậu Đậu phức tạp, làm cho Sở Ngọc Bình cũng căng thẳng theo. Sắc mặt này của Đậu Đậu là tình hình không ổn rồi à?Cố Thanh Vân thấy bà ấy trở lại thì rất vui vẻ, đi đến đứng bên cạnh bà, ăn nói vụng về, “Ngọc… Ngọc Bình, em về rồi à? Em có mệt không? Em đã ăn tối chưa?”Ông ta thật sự rất vui, vốn tưởng rằng Ngọc Bình đi theo ông ta chịu khổ nhiều như vậy, lần này chắc chắn sẽ không trở lại. Nhưng không ngờ, bà ấy vẫn thương ông ta, không muốn làm khó ông ta. Có người vợ như vậy, ông chồng nào chẳng cầu chứ? Từ nay về sau, ông ta sẽ không để cho bà ấy chịu ủy khuất nữa.Trong đầu Sở Ngọc Bình toàn là liệu Trường Sinh có xảy ra chuyện gì không, vừa thấy Cố Thanh Vân xích lại gần, lập tức khoát khoát tay, “Cách xa tôi một chút.”Đậu Đậu cau mày nhìn tới nhìn lui, Trường Sinh ở bên cạnh mở to hai mắt đang tò mò muốn đi vào trong. Sự chú ý của Sở Ngọc Bình luôn đặt trên người Trường Sinh và Đậu Đậu, thấy cậu sắp đi vào, thì vội tiến lên kéo lấy, “Trường Sinh nghe lời, đừng đi vào vội.”Cố Thanh Vân nhận thua, yên lặng theo sau.Sở Ngọc Bình vẫn không rảnh phản ứng với ông ta, ngược lại Đậu Đậu vừa thấy ông ta, giống như nhìn thấy hy vọng vội gọi ông ta.“Chú Cố, chú qua đây chút.”Sở Ngọc Bình ở ngay bên cạnh Đậu Đậu, vì vậy Cố Thanh Vân rất vui vẻ đi tới, “Đậu Đậu, có chuyện gì thế?”Ông ta hỏi Đậu Đậu nhưng mắt lại nhìn chằm chằm Sở Ngọc Bình.Lúc này Sở Ngọc Bình mới nhìn thấy ánh mắt của ông ta, đỏ mặt lén véo ông ta, “Đậu Đậu hỏi ông kìa.”Đậu Đậu cạn lời, “Đám hòa thượng này đến đây bằng gì thế ạ? Còn mang theo thứ gì tới đây không?”“Tài xế qua đón bọn họ, đồ bọn họ mang theo đều ở đây cả rồi.”“Không còn gì khác ạ?”“Chắc... là không.”“Xe ở đâu ạ? Chú dẫn cháu qua đó đi.”