Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…

Chương 341: Minh hiên, không được tin ả ta! (1)

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Ánh mắt chú Tư Sở tối sầm lại, nhắm mắt không nói gì. Trước đây khi hàn độc của ả ta phát tác, lúc nào cũng bỏ đi ba đến năm ngày, thì ra trong ba đến năm ngày này vẫn luôn ở cùng một chỗ với Lửa Quỷ Liệt Diễm. Đáng thương cho anh vẫn luôn lo lắng cho ả, bây giờ nhìn lại quả thật là tự mình đa tình!Cho dù ả không chiếm được Cửu điện hạ thì ả cũng có một đống đàn ông có thể lựa chọn, làm sao sẽ coi trọng anh - một con chó ở sau lưng ả chứ?“Cô là ai?” Sở Minh Hiên hỏi.“Ta chính là bí mật lớn nhất của Sở gia đó!”Dưới mặt nạ bạc, ánh mắt của Yêu Nguyệt bắn ra tia sáng lạnh, “Không phải cậu muốn có được cô ta sao? Đi theo tôi, tôi sẽ giúp cậu.”“Chủ Thượng!” Chú Tư Sở không thể nhịn được nữa, “Nó vẫn là trẻ con!”“Sở Liên Thành, ngươi dám cãi lời ta?”Chú Tư Sở không nói chuyện, một lúc sau quỳ một chân xuống đất, “... Nó chỉ là một đứa bé, cầu xin Chủ Thượng tha cho nó một lần.”“Nếu như ta nói là không thì sao?”“Chậc chậc chậc, tiểu yêu tinh thật là tuyệt tình. Người ta thầm mến cô mấy trăm năm, làm trâu làm ngựa cho cô, kết quả là cô lại coi người ta như con cún gọi đến là đến gọi đi là đi.”“Liệt Diễm! Miệng ngươi sạch sẽ một chút!”Người phụ nữ đeo mặt nạ rất tức giận, “Đừng cho là ta không biết những gì ngươi đã làm! Nếu không phải ngươi giật dây thì làm sao anh ta dám cầm vảy hộ tâm của ta!”“Người ta làm trâu làm ngựa cho cô, cô không cho một cọng cỏ nào thì thôi đi, có cầm mỗi cái vảy hộ tâm thôi mà còn tính toán chi li. Thật sự là kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa, đi đây, lần sau đừng có tới tìm ta.”Liệt Diễm nói xong thì muốn đi, Cơ Yêu Nguyệt đã vội vã kéo ống tay áo của gã ta, “Ngươi biết rõ trước khi ta khỏi hẳn thì không thể rời khỏi người rồi mà!”“Thì sao chứ? Ta chơi chán cô rồi.”Không biết vẻ mặt của Cơ Yêu Nguyệt dưới mặt nạ là gì, chỉ trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên ôn nhu mở miệng, “Diễm, chàng không nên như vậy, một đêm vợ chồng trăm đêm ân nghĩa, chàng lại nhẫn tâm nhìn hàn độc của thiếp phát tác ư?”Liệt Diễm cười tà, sờ soạng bộ ngực của ả ta, “Đương nhiên ta không đành lòng...”“Vậy chàng còn…”“Đừng nói ta không niệm tình xưa, chỗ vong linh ta không thiếu nhất chính là Hỏa Quỷ” Liệt Diễm nắm cằm của Cơ Yêu Nguyệt, giọng nói lại càng trở nên lỗ mãng, “Tám người mười người, dù sao vẫn có thể cho tiểu yêu tinh cô ăn no.”Liệt Diễm nói xong, cất tiếng cười to. Trước khi biến mất còn đưa tay vỗ lên vai Sở Liên Thành bảo anh bảo trọng. Tiếng cười trắng trợn vang vọng ở trong phòng, chú Tư Sở mãi vẫn chưa lấy lại được tinh thần...Trên thế giới này chuyện làm người ta tâm như tro tàn nhất đó chính là đã từng cho rằng người mình yêu là một bông hoa sen trắng băng thanh ngọc khiết, kết quả lại phát hiện ả ta ở trong mắt người khác chỉ là một kỹ nữ mà ai cũng có thể làm chồng. Ả ở trong tầng ngầm của anh, ở nơi chỉ cách anh một bức tường, mây mưa thất thường với người khác. Tròn năm ngày, anh từ yêu thương cho đến chết lặng, từ chết lặng cho đến khinh thường.Anh lại yêu một người phụ nữ như thế sao? Một người phụ nữ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, ngay cả tôn nghiêm cũng có thể bán đứng?Sở Liên Thành đứng lên, kéo Sở Minh Hiên đang đờ ra ở bên cạnh nhanh chóng đi ra ngoài, “Kim Đậu Đậu không phải là người mà cháu có thể nhúng chàm. Nghe lời chú Tư, buông tha đi. Còn nữa, sau này không được quay lại tiểu viện của chú nữa!”Nói xong, anh một chưởng đánh Sở Minh Hiên bay ra ngoài, mạnh mẽ đóng cửa gỗ của tiểu viện lại. Sở Minh Hiên ngơ ngác, xuyên thấu qua khe cửa, thấy người phụ nữ đeo mặt nạ bạc kia một chưởng đánh văng chú Tư ra. Khóe môi chú Tư nhuốm máu quỳ xuống, kêu rên đau đớn hô to với cậu, “Minh Hiên, không nên tin ả ta! Đi mau!”“Sở Liên Thành, ngươi quá nhiều lời!”Cơ Yêu Nguyệt nguy hiểm híp mắt lại, đánh ngất Sở Liên Thành, sau đó kéo cửa gỗ ra, nói, “Sở Minh Hiên, cậu không muốn có được Kim Đậu Đậu sao?”“... Muốn.”“Muốn, vậy thì hãy bước qua cánh cửa này đi!”

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Ánh mắt chú Tư Sở tối sầm lại, nhắm mắt không nói gì. Trước đây khi hàn độc của ả ta phát tác, lúc nào cũng bỏ đi ba đến năm ngày, thì ra trong ba đến năm ngày này vẫn luôn ở cùng một chỗ với Lửa Quỷ Liệt Diễm. Đáng thương cho anh vẫn luôn lo lắng cho ả, bây giờ nhìn lại quả thật là tự mình đa tình!Cho dù ả không chiếm được Cửu điện hạ thì ả cũng có một đống đàn ông có thể lựa chọn, làm sao sẽ coi trọng anh - một con chó ở sau lưng ả chứ?“Cô là ai?” Sở Minh Hiên hỏi.“Ta chính là bí mật lớn nhất của Sở gia đó!”Dưới mặt nạ bạc, ánh mắt của Yêu Nguyệt bắn ra tia sáng lạnh, “Không phải cậu muốn có được cô ta sao? Đi theo tôi, tôi sẽ giúp cậu.”“Chủ Thượng!” Chú Tư Sở không thể nhịn được nữa, “Nó vẫn là trẻ con!”“Sở Liên Thành, ngươi dám cãi lời ta?”Chú Tư Sở không nói chuyện, một lúc sau quỳ một chân xuống đất, “... Nó chỉ là một đứa bé, cầu xin Chủ Thượng tha cho nó một lần.”“Nếu như ta nói là không thì sao?”“Chậc chậc chậc, tiểu yêu tinh thật là tuyệt tình. Người ta thầm mến cô mấy trăm năm, làm trâu làm ngựa cho cô, kết quả là cô lại coi người ta như con cún gọi đến là đến gọi đi là đi.”“Liệt Diễm! Miệng ngươi sạch sẽ một chút!”Người phụ nữ đeo mặt nạ rất tức giận, “Đừng cho là ta không biết những gì ngươi đã làm! Nếu không phải ngươi giật dây thì làm sao anh ta dám cầm vảy hộ tâm của ta!”“Người ta làm trâu làm ngựa cho cô, cô không cho một cọng cỏ nào thì thôi đi, có cầm mỗi cái vảy hộ tâm thôi mà còn tính toán chi li. Thật sự là kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa, đi đây, lần sau đừng có tới tìm ta.”Liệt Diễm nói xong thì muốn đi, Cơ Yêu Nguyệt đã vội vã kéo ống tay áo của gã ta, “Ngươi biết rõ trước khi ta khỏi hẳn thì không thể rời khỏi người rồi mà!”“Thì sao chứ? Ta chơi chán cô rồi.”Không biết vẻ mặt của Cơ Yêu Nguyệt dưới mặt nạ là gì, chỉ trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên ôn nhu mở miệng, “Diễm, chàng không nên như vậy, một đêm vợ chồng trăm đêm ân nghĩa, chàng lại nhẫn tâm nhìn hàn độc của thiếp phát tác ư?”Liệt Diễm cười tà, sờ soạng bộ ngực của ả ta, “Đương nhiên ta không đành lòng...”“Vậy chàng còn…”“Đừng nói ta không niệm tình xưa, chỗ vong linh ta không thiếu nhất chính là Hỏa Quỷ” Liệt Diễm nắm cằm của Cơ Yêu Nguyệt, giọng nói lại càng trở nên lỗ mãng, “Tám người mười người, dù sao vẫn có thể cho tiểu yêu tinh cô ăn no.”Liệt Diễm nói xong, cất tiếng cười to. Trước khi biến mất còn đưa tay vỗ lên vai Sở Liên Thành bảo anh bảo trọng. Tiếng cười trắng trợn vang vọng ở trong phòng, chú Tư Sở mãi vẫn chưa lấy lại được tinh thần...Trên thế giới này chuyện làm người ta tâm như tro tàn nhất đó chính là đã từng cho rằng người mình yêu là một bông hoa sen trắng băng thanh ngọc khiết, kết quả lại phát hiện ả ta ở trong mắt người khác chỉ là một kỹ nữ mà ai cũng có thể làm chồng. Ả ở trong tầng ngầm của anh, ở nơi chỉ cách anh một bức tường, mây mưa thất thường với người khác. Tròn năm ngày, anh từ yêu thương cho đến chết lặng, từ chết lặng cho đến khinh thường.Anh lại yêu một người phụ nữ như thế sao? Một người phụ nữ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, ngay cả tôn nghiêm cũng có thể bán đứng?Sở Liên Thành đứng lên, kéo Sở Minh Hiên đang đờ ra ở bên cạnh nhanh chóng đi ra ngoài, “Kim Đậu Đậu không phải là người mà cháu có thể nhúng chàm. Nghe lời chú Tư, buông tha đi. Còn nữa, sau này không được quay lại tiểu viện của chú nữa!”Nói xong, anh một chưởng đánh Sở Minh Hiên bay ra ngoài, mạnh mẽ đóng cửa gỗ của tiểu viện lại. Sở Minh Hiên ngơ ngác, xuyên thấu qua khe cửa, thấy người phụ nữ đeo mặt nạ bạc kia một chưởng đánh văng chú Tư ra. Khóe môi chú Tư nhuốm máu quỳ xuống, kêu rên đau đớn hô to với cậu, “Minh Hiên, không nên tin ả ta! Đi mau!”“Sở Liên Thành, ngươi quá nhiều lời!”Cơ Yêu Nguyệt nguy hiểm híp mắt lại, đánh ngất Sở Liên Thành, sau đó kéo cửa gỗ ra, nói, “Sở Minh Hiên, cậu không muốn có được Kim Đậu Đậu sao?”“... Muốn.”“Muốn, vậy thì hãy bước qua cánh cửa này đi!”

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Ánh mắt chú Tư Sở tối sầm lại, nhắm mắt không nói gì. Trước đây khi hàn độc của ả ta phát tác, lúc nào cũng bỏ đi ba đến năm ngày, thì ra trong ba đến năm ngày này vẫn luôn ở cùng một chỗ với Lửa Quỷ Liệt Diễm. Đáng thương cho anh vẫn luôn lo lắng cho ả, bây giờ nhìn lại quả thật là tự mình đa tình!Cho dù ả không chiếm được Cửu điện hạ thì ả cũng có một đống đàn ông có thể lựa chọn, làm sao sẽ coi trọng anh - một con chó ở sau lưng ả chứ?“Cô là ai?” Sở Minh Hiên hỏi.“Ta chính là bí mật lớn nhất của Sở gia đó!”Dưới mặt nạ bạc, ánh mắt của Yêu Nguyệt bắn ra tia sáng lạnh, “Không phải cậu muốn có được cô ta sao? Đi theo tôi, tôi sẽ giúp cậu.”“Chủ Thượng!” Chú Tư Sở không thể nhịn được nữa, “Nó vẫn là trẻ con!”“Sở Liên Thành, ngươi dám cãi lời ta?”Chú Tư Sở không nói chuyện, một lúc sau quỳ một chân xuống đất, “... Nó chỉ là một đứa bé, cầu xin Chủ Thượng tha cho nó một lần.”“Nếu như ta nói là không thì sao?”“Chậc chậc chậc, tiểu yêu tinh thật là tuyệt tình. Người ta thầm mến cô mấy trăm năm, làm trâu làm ngựa cho cô, kết quả là cô lại coi người ta như con cún gọi đến là đến gọi đi là đi.”“Liệt Diễm! Miệng ngươi sạch sẽ một chút!”Người phụ nữ đeo mặt nạ rất tức giận, “Đừng cho là ta không biết những gì ngươi đã làm! Nếu không phải ngươi giật dây thì làm sao anh ta dám cầm vảy hộ tâm của ta!”“Người ta làm trâu làm ngựa cho cô, cô không cho một cọng cỏ nào thì thôi đi, có cầm mỗi cái vảy hộ tâm thôi mà còn tính toán chi li. Thật sự là kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa, đi đây, lần sau đừng có tới tìm ta.”Liệt Diễm nói xong thì muốn đi, Cơ Yêu Nguyệt đã vội vã kéo ống tay áo của gã ta, “Ngươi biết rõ trước khi ta khỏi hẳn thì không thể rời khỏi người rồi mà!”“Thì sao chứ? Ta chơi chán cô rồi.”Không biết vẻ mặt của Cơ Yêu Nguyệt dưới mặt nạ là gì, chỉ trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên ôn nhu mở miệng, “Diễm, chàng không nên như vậy, một đêm vợ chồng trăm đêm ân nghĩa, chàng lại nhẫn tâm nhìn hàn độc của thiếp phát tác ư?”Liệt Diễm cười tà, sờ soạng bộ ngực của ả ta, “Đương nhiên ta không đành lòng...”“Vậy chàng còn…”“Đừng nói ta không niệm tình xưa, chỗ vong linh ta không thiếu nhất chính là Hỏa Quỷ” Liệt Diễm nắm cằm của Cơ Yêu Nguyệt, giọng nói lại càng trở nên lỗ mãng, “Tám người mười người, dù sao vẫn có thể cho tiểu yêu tinh cô ăn no.”Liệt Diễm nói xong, cất tiếng cười to. Trước khi biến mất còn đưa tay vỗ lên vai Sở Liên Thành bảo anh bảo trọng. Tiếng cười trắng trợn vang vọng ở trong phòng, chú Tư Sở mãi vẫn chưa lấy lại được tinh thần...Trên thế giới này chuyện làm người ta tâm như tro tàn nhất đó chính là đã từng cho rằng người mình yêu là một bông hoa sen trắng băng thanh ngọc khiết, kết quả lại phát hiện ả ta ở trong mắt người khác chỉ là một kỹ nữ mà ai cũng có thể làm chồng. Ả ở trong tầng ngầm của anh, ở nơi chỉ cách anh một bức tường, mây mưa thất thường với người khác. Tròn năm ngày, anh từ yêu thương cho đến chết lặng, từ chết lặng cho đến khinh thường.Anh lại yêu một người phụ nữ như thế sao? Một người phụ nữ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, ngay cả tôn nghiêm cũng có thể bán đứng?Sở Liên Thành đứng lên, kéo Sở Minh Hiên đang đờ ra ở bên cạnh nhanh chóng đi ra ngoài, “Kim Đậu Đậu không phải là người mà cháu có thể nhúng chàm. Nghe lời chú Tư, buông tha đi. Còn nữa, sau này không được quay lại tiểu viện của chú nữa!”Nói xong, anh một chưởng đánh Sở Minh Hiên bay ra ngoài, mạnh mẽ đóng cửa gỗ của tiểu viện lại. Sở Minh Hiên ngơ ngác, xuyên thấu qua khe cửa, thấy người phụ nữ đeo mặt nạ bạc kia một chưởng đánh văng chú Tư ra. Khóe môi chú Tư nhuốm máu quỳ xuống, kêu rên đau đớn hô to với cậu, “Minh Hiên, không nên tin ả ta! Đi mau!”“Sở Liên Thành, ngươi quá nhiều lời!”Cơ Yêu Nguyệt nguy hiểm híp mắt lại, đánh ngất Sở Liên Thành, sau đó kéo cửa gỗ ra, nói, “Sở Minh Hiên, cậu không muốn có được Kim Đậu Đậu sao?”“... Muốn.”“Muốn, vậy thì hãy bước qua cánh cửa này đi!”

Chương 341: Minh hiên, không được tin ả ta! (1)