Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…

Chương 581: Khách ở đâu? (1)

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Mặt Đậu Đậu thộn ra, túm chặt lấy cái túi, dù thế nào cũng không thể hiểu được. Rốt cuộc là sao vậy? Tại sao biết được thân phận của Tiểu Bạch rồi lại không đi tìm cô ấy?Cô chỉ là làm nhòe danh thiếp thôi mà.Danh thiếp không còn nữa, tập đoàn Thịnh Thế vẫn còn mà!Thoát được hòa thượng không thoát được miếu, trực tiếp tới tập đoàn Thịnh Thế thôi!Cô không tin biết được thân phận của Tiểu Bạch, Trương Khải Bình còn không thể tìm ra Tiểu Bạch.“Em không hiểu.”Yêu Nghiệt đột nhiên mở miệng. Hắn mặc bộ vest kẻ xám đen, ôm hai đứa trẻ đáng yêu, giống như người mẫu ôm búp bê trên sàn diễn, đẹp trai không tả nổi.Đậu Đậu muốn cười, nghe hắn nói cô không hiểu, nhất thời liền chẳng biết nói gì, “Em không hiểu anh hiểu chắc? Vậy anh nói nghe coi rốt cuộc là chuyện gì?”“Cậu ta không muốn đi làm phiền Tiểu Bạch vì cậu ta cảm thấy không xứng với cô ta.”Đậu Đậu đón lấy con gái đang gặm ngón tay, ra vẻ không tin với lý do mà Yêu Nghiệt đưa ra, “Đây mà coi là lý do sao? Xứng hay không xứng đó là chuyện của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch thấy anh ta xứng vậy thì anh ta sẽ xứng.”Yêu Nghiệt bất lực, “Vậy nên anh mới nói em không hiểu. Đàn ông đều hi vọng có thể chăm sóc, bảo vệ người phụ nữ của mình. Nếu như tới cả năng lực này cũng không có, em để anh ta lấy cái gì đi theo đuổi cô ta?”“Nhưng Tiểu Bạch không cần anh ta bảo vệ. Cô ấy là đại tiểu thư, muốn có bao nhiêu vệ sĩ mà không có?”“Vậy nên trong lòng Trương Khải Bình, Tiểu Bạch không cần tới anh ta.”Đậu Đậu ngay tức khắc nổi điên, “Giảo biện! Vậy em có thể bảo vệ được mình thì cũng chẳng cần tới anh nữa!”“Vậy anh cũng sẽ không bỏ em. Bởi vì có anh ở đây, em càng an toàn.”Đậu Đậu triệt để cạn lời, “Được rồi, được rồi, không nói với anh chuyện này nữa. Đi, tới Niệm Nô Kiều dạo một vòng. Anh xem Niệm Nô Kiều còn chưa khai trương nữa, sao lại có khách tìm tới nhỉ? Lại còn không gặp em không được? Em quen cô ta không?”Yêu Nghiệt chỉ cười không nói gì, không nói với Đậu Đậu, người ta thật sự là có quen cô.Đi xe nửa tiếng đồng hồ tới Niệm Nô Kiều, Biển Biển ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau nhìn ra cửa sổ, còn Viên Viên thì đã nằm bò lên. Hai đứa trẻ ở trong nhà lâu quá, đối với thế giới bên ngoài vô cùng hiếu kỳ. Viên Viên không hề giấu giếm mà biểu hiện ra ngoài, Biển Biển tuy là không nói gì, nhưng đôi mắt đen láy cũng nhìn ra ngoài suốt cả hành trình.Đậu Đậu áy náy không ngừng, trong lòng nghĩ bản thân làm mẹ như vậy thật là thất bại.Đã không thể quang minh chính đại đưa con đi chơi, cô gọi gì là mẹ ruột nữa!Nhưng hiện giờ cô vẫn còn đang đi học, cách tuổi kết hôn trên luật pháp cũng vẫn còn hơn hai năm, trước thời điểm này, cô đâu có cách nào quang minh chính đại nói hai đứa trẻ này là do cô sinh ra?Nghĩ tới đây, Đậu Đậu thở dài. “Haizzz.”“Sao vậy?”Yêu Nghiệt quay đầu nhìn Đậu Đậu một cái, Đậu Đậu đột nhiên nhanh trí, “Này, Lão Cửu, anh nói em nhảy lớp thì thế nào? Một phát nhảy lên lớp 12. Tới lúc đó tùy ý thi vào một trường đại học, nhanh chóng tốt nghiệp là được rồi.”Yêu Nghiệt nhất thời nghe không hiểu ý của Đậu Đậu, hỏi, “Tại sao vậy?”“Vì em muốn đưa bọn trẻ ra ngoài chơi, quang minh chính đại.”Yêu Nghiệt hiểu tâm tư của cô, đưa tay xoa xoa đầu cô, nói, “Được, chỉ có điều anh không hiểu lắm quy tắc của nhân gian bọn em. Nhảy lớp cần có điều kiện gì?”“Điều kiện nhảy lớp… hình như là phải thông qua kỳ thi nhảy lớp gì đó. Cần học tốt một chút thì phải?”“Vậy thì quá dễ, anh giúp em.”“Thật sao? Anh đồng ý rồi?”“Dĩ nhiên, việc này anh chỉ có được mà không có mất, cho dù em hối hận thì cũng sẽ không có cơ hội nữa.”Lúc Yêu Nghiệt nói những lời này, Đậu Đậu đột nhiên có một dự cảm không lành. Nhưng hắn rất nhanh đã cầm lấy vô lăng nhìn phía trước, cô cũng không nghĩ gì nhiều.

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Mặt Đậu Đậu thộn ra, túm chặt lấy cái túi, dù thế nào cũng không thể hiểu được. Rốt cuộc là sao vậy? Tại sao biết được thân phận của Tiểu Bạch rồi lại không đi tìm cô ấy?Cô chỉ là làm nhòe danh thiếp thôi mà.Danh thiếp không còn nữa, tập đoàn Thịnh Thế vẫn còn mà!Thoát được hòa thượng không thoát được miếu, trực tiếp tới tập đoàn Thịnh Thế thôi!Cô không tin biết được thân phận của Tiểu Bạch, Trương Khải Bình còn không thể tìm ra Tiểu Bạch.“Em không hiểu.”Yêu Nghiệt đột nhiên mở miệng. Hắn mặc bộ vest kẻ xám đen, ôm hai đứa trẻ đáng yêu, giống như người mẫu ôm búp bê trên sàn diễn, đẹp trai không tả nổi.Đậu Đậu muốn cười, nghe hắn nói cô không hiểu, nhất thời liền chẳng biết nói gì, “Em không hiểu anh hiểu chắc? Vậy anh nói nghe coi rốt cuộc là chuyện gì?”“Cậu ta không muốn đi làm phiền Tiểu Bạch vì cậu ta cảm thấy không xứng với cô ta.”Đậu Đậu đón lấy con gái đang gặm ngón tay, ra vẻ không tin với lý do mà Yêu Nghiệt đưa ra, “Đây mà coi là lý do sao? Xứng hay không xứng đó là chuyện của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch thấy anh ta xứng vậy thì anh ta sẽ xứng.”Yêu Nghiệt bất lực, “Vậy nên anh mới nói em không hiểu. Đàn ông đều hi vọng có thể chăm sóc, bảo vệ người phụ nữ của mình. Nếu như tới cả năng lực này cũng không có, em để anh ta lấy cái gì đi theo đuổi cô ta?”“Nhưng Tiểu Bạch không cần anh ta bảo vệ. Cô ấy là đại tiểu thư, muốn có bao nhiêu vệ sĩ mà không có?”“Vậy nên trong lòng Trương Khải Bình, Tiểu Bạch không cần tới anh ta.”Đậu Đậu ngay tức khắc nổi điên, “Giảo biện! Vậy em có thể bảo vệ được mình thì cũng chẳng cần tới anh nữa!”“Vậy anh cũng sẽ không bỏ em. Bởi vì có anh ở đây, em càng an toàn.”Đậu Đậu triệt để cạn lời, “Được rồi, được rồi, không nói với anh chuyện này nữa. Đi, tới Niệm Nô Kiều dạo một vòng. Anh xem Niệm Nô Kiều còn chưa khai trương nữa, sao lại có khách tìm tới nhỉ? Lại còn không gặp em không được? Em quen cô ta không?”Yêu Nghiệt chỉ cười không nói gì, không nói với Đậu Đậu, người ta thật sự là có quen cô.Đi xe nửa tiếng đồng hồ tới Niệm Nô Kiều, Biển Biển ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau nhìn ra cửa sổ, còn Viên Viên thì đã nằm bò lên. Hai đứa trẻ ở trong nhà lâu quá, đối với thế giới bên ngoài vô cùng hiếu kỳ. Viên Viên không hề giấu giếm mà biểu hiện ra ngoài, Biển Biển tuy là không nói gì, nhưng đôi mắt đen láy cũng nhìn ra ngoài suốt cả hành trình.Đậu Đậu áy náy không ngừng, trong lòng nghĩ bản thân làm mẹ như vậy thật là thất bại.Đã không thể quang minh chính đại đưa con đi chơi, cô gọi gì là mẹ ruột nữa!Nhưng hiện giờ cô vẫn còn đang đi học, cách tuổi kết hôn trên luật pháp cũng vẫn còn hơn hai năm, trước thời điểm này, cô đâu có cách nào quang minh chính đại nói hai đứa trẻ này là do cô sinh ra?Nghĩ tới đây, Đậu Đậu thở dài. “Haizzz.”“Sao vậy?”Yêu Nghiệt quay đầu nhìn Đậu Đậu một cái, Đậu Đậu đột nhiên nhanh trí, “Này, Lão Cửu, anh nói em nhảy lớp thì thế nào? Một phát nhảy lên lớp 12. Tới lúc đó tùy ý thi vào một trường đại học, nhanh chóng tốt nghiệp là được rồi.”Yêu Nghiệt nhất thời nghe không hiểu ý của Đậu Đậu, hỏi, “Tại sao vậy?”“Vì em muốn đưa bọn trẻ ra ngoài chơi, quang minh chính đại.”Yêu Nghiệt hiểu tâm tư của cô, đưa tay xoa xoa đầu cô, nói, “Được, chỉ có điều anh không hiểu lắm quy tắc của nhân gian bọn em. Nhảy lớp cần có điều kiện gì?”“Điều kiện nhảy lớp… hình như là phải thông qua kỳ thi nhảy lớp gì đó. Cần học tốt một chút thì phải?”“Vậy thì quá dễ, anh giúp em.”“Thật sao? Anh đồng ý rồi?”“Dĩ nhiên, việc này anh chỉ có được mà không có mất, cho dù em hối hận thì cũng sẽ không có cơ hội nữa.”Lúc Yêu Nghiệt nói những lời này, Đậu Đậu đột nhiên có một dự cảm không lành. Nhưng hắn rất nhanh đã cầm lấy vô lăng nhìn phía trước, cô cũng không nghĩ gì nhiều.

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Mặt Đậu Đậu thộn ra, túm chặt lấy cái túi, dù thế nào cũng không thể hiểu được. Rốt cuộc là sao vậy? Tại sao biết được thân phận của Tiểu Bạch rồi lại không đi tìm cô ấy?Cô chỉ là làm nhòe danh thiếp thôi mà.Danh thiếp không còn nữa, tập đoàn Thịnh Thế vẫn còn mà!Thoát được hòa thượng không thoát được miếu, trực tiếp tới tập đoàn Thịnh Thế thôi!Cô không tin biết được thân phận của Tiểu Bạch, Trương Khải Bình còn không thể tìm ra Tiểu Bạch.“Em không hiểu.”Yêu Nghiệt đột nhiên mở miệng. Hắn mặc bộ vest kẻ xám đen, ôm hai đứa trẻ đáng yêu, giống như người mẫu ôm búp bê trên sàn diễn, đẹp trai không tả nổi.Đậu Đậu muốn cười, nghe hắn nói cô không hiểu, nhất thời liền chẳng biết nói gì, “Em không hiểu anh hiểu chắc? Vậy anh nói nghe coi rốt cuộc là chuyện gì?”“Cậu ta không muốn đi làm phiền Tiểu Bạch vì cậu ta cảm thấy không xứng với cô ta.”Đậu Đậu đón lấy con gái đang gặm ngón tay, ra vẻ không tin với lý do mà Yêu Nghiệt đưa ra, “Đây mà coi là lý do sao? Xứng hay không xứng đó là chuyện của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch thấy anh ta xứng vậy thì anh ta sẽ xứng.”Yêu Nghiệt bất lực, “Vậy nên anh mới nói em không hiểu. Đàn ông đều hi vọng có thể chăm sóc, bảo vệ người phụ nữ của mình. Nếu như tới cả năng lực này cũng không có, em để anh ta lấy cái gì đi theo đuổi cô ta?”“Nhưng Tiểu Bạch không cần anh ta bảo vệ. Cô ấy là đại tiểu thư, muốn có bao nhiêu vệ sĩ mà không có?”“Vậy nên trong lòng Trương Khải Bình, Tiểu Bạch không cần tới anh ta.”Đậu Đậu ngay tức khắc nổi điên, “Giảo biện! Vậy em có thể bảo vệ được mình thì cũng chẳng cần tới anh nữa!”“Vậy anh cũng sẽ không bỏ em. Bởi vì có anh ở đây, em càng an toàn.”Đậu Đậu triệt để cạn lời, “Được rồi, được rồi, không nói với anh chuyện này nữa. Đi, tới Niệm Nô Kiều dạo một vòng. Anh xem Niệm Nô Kiều còn chưa khai trương nữa, sao lại có khách tìm tới nhỉ? Lại còn không gặp em không được? Em quen cô ta không?”Yêu Nghiệt chỉ cười không nói gì, không nói với Đậu Đậu, người ta thật sự là có quen cô.Đi xe nửa tiếng đồng hồ tới Niệm Nô Kiều, Biển Biển ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau nhìn ra cửa sổ, còn Viên Viên thì đã nằm bò lên. Hai đứa trẻ ở trong nhà lâu quá, đối với thế giới bên ngoài vô cùng hiếu kỳ. Viên Viên không hề giấu giếm mà biểu hiện ra ngoài, Biển Biển tuy là không nói gì, nhưng đôi mắt đen láy cũng nhìn ra ngoài suốt cả hành trình.Đậu Đậu áy náy không ngừng, trong lòng nghĩ bản thân làm mẹ như vậy thật là thất bại.Đã không thể quang minh chính đại đưa con đi chơi, cô gọi gì là mẹ ruột nữa!Nhưng hiện giờ cô vẫn còn đang đi học, cách tuổi kết hôn trên luật pháp cũng vẫn còn hơn hai năm, trước thời điểm này, cô đâu có cách nào quang minh chính đại nói hai đứa trẻ này là do cô sinh ra?Nghĩ tới đây, Đậu Đậu thở dài. “Haizzz.”“Sao vậy?”Yêu Nghiệt quay đầu nhìn Đậu Đậu một cái, Đậu Đậu đột nhiên nhanh trí, “Này, Lão Cửu, anh nói em nhảy lớp thì thế nào? Một phát nhảy lên lớp 12. Tới lúc đó tùy ý thi vào một trường đại học, nhanh chóng tốt nghiệp là được rồi.”Yêu Nghiệt nhất thời nghe không hiểu ý của Đậu Đậu, hỏi, “Tại sao vậy?”“Vì em muốn đưa bọn trẻ ra ngoài chơi, quang minh chính đại.”Yêu Nghiệt hiểu tâm tư của cô, đưa tay xoa xoa đầu cô, nói, “Được, chỉ có điều anh không hiểu lắm quy tắc của nhân gian bọn em. Nhảy lớp cần có điều kiện gì?”“Điều kiện nhảy lớp… hình như là phải thông qua kỳ thi nhảy lớp gì đó. Cần học tốt một chút thì phải?”“Vậy thì quá dễ, anh giúp em.”“Thật sao? Anh đồng ý rồi?”“Dĩ nhiên, việc này anh chỉ có được mà không có mất, cho dù em hối hận thì cũng sẽ không có cơ hội nữa.”Lúc Yêu Nghiệt nói những lời này, Đậu Đậu đột nhiên có một dự cảm không lành. Nhưng hắn rất nhanh đã cầm lấy vô lăng nhìn phía trước, cô cũng không nghĩ gì nhiều.

Chương 581: Khách ở đâu? (1)