Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…
Chương 980: Sợ bóng sợ gió một hồi (2)
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Là Đậu Đậu! Cô không sao cả! Không bị thương chút nào, bình yên cuộn mình ở trong cái tủ treo quần áo to lớn, gương mặt ngủ say toát ra hương vị ngọt ngào.Yêu Nghiệt ngừng thở, chậm rãi đưa tay khẽ chạm lên tóc cô.Trong lúc ngủ mơ, Đậu Đậu nhíu mày mơ màng mở mắt ra, con ngươi chợt lóe lên màu tím đậm thần bí.Cô chợt ngồi dậy, màu sắc con ngươi nhanh chóng khôi phục bình thường.Cô cúi đầu nhìn tay mình, rồi lại nhìn thân thể của mình một chút, nắm tóc, hình như có chút không thể tin được, “Em… em không chết sao?”“Đừng nói lung tung, em sao lại chết được chứ?”Yêu Nghiệt thở phào, kéo cô từ trong tủ quần áo ra ngoài, ôm vào trong ngực như vật báu.Đậu Đậu cảm thấy thân thể hắn có chút run rẩy, cô vỗ lưng hắn, hỏi, “Sợ à? Sợ em chết ưm…”Yêu Nghiệt giữ lấy gáy cô, hung ác hôn cô, như đang liên tục xác định người trong ngực vẫn còn ở đây.Cho dù từ lúc hắn không ngửi được hơi thở của cô thì đã biết cô không sao. Nhưng bây giờ một lần nữa được ôm cô vào trong ngực, hắn vẫn không khỏi có chút sợ hãi.Đậu Đậu bị hắn gặm đến không thở nổi, môi bị cắn rách, máu tươi tanh ngọt tràn đầy toàn bộ khoang miệng.Hắn đang sợ, cô cũng đang rất sợ!Trong nháy mắt khi Kim San nhào tới tự nổ, cô đã gắt gao nhìn chằm chằm mặt của Yêu Nghiệt, trong lòng chỉ có một ý niệm duy nhất: Nhìn hắn thêm một cái nữa, tiếp tục nhìn, nếu không sau này sẽ không có cơ hội nhìn thấy nữa!Cũng may cô không chết, cũng may là cô không sao!Đậu Đậu ôm chặt lấy Yêu Nghiệt, cùng điên với hắn.“Khụ… cái kia… cô Cố, ngài Cửu? Hai người... hôn cũng đủ lâu rồi nhỉ? Có thể tránh ra một chút hay không, để tôi đi ra ngoài nha? Tôi... chân tôi đã tê rần rồi.”Nữ nhân viên cửa hàng không biết đã tỉnh từ lúc nào, yếu ớt giơ tay đề nghị. Cô ta xin thề là cô ta thật sự không phải là cố ý muốn quấy rầy người ân ái đâu, nhưng vấn đề là… cô ta sốt ruột muốn đi vệ sinh!Nhưng làm sao cô ta lại bị vùi ở trong tủ quần áo vậy?Mặt già của Đậu Đậu đỏ lên, vội vàng đẩy Yêu Nghiệt ra… Tại sao lại có người vậy hả?Yêu Nghiệt, “... Anh cũng không biết.”Đậu Đậu ha ha cười gượng hai tiếng rồi nhanh chóng tránh ra một bên tạo ra một con đường lớn cho nữ nhân viên cửa hàng.Cô vừa mới tránh ra thì nữ nhân viên cửa hàng đã vèo một tiếng không còn bóng dáng đâu nữa.Mắt chó của Đậu Đậu trợn tròn, yếu ớt nhìn Yêu Nghiệt, “Không phải cô ấy nói chân cô ấy bị tê sao?”Yêu Nghiệt, “... Không biết.”Nhân vật quần chúng chân tê kia đã chạy về phía WC, đóng cửa xả nước một cách liền mạch lưu loát, ngồi ở trên bồn cầu, ký ức từng chút trở về. Trước lúc cô ta bất tỉnh, hình như đang nói chuyện với Tiểu Nha, khoan đã, Tiểu Nha, chẳng lẽ là Tiểu Nha đánh cô ta bất tỉnh à?Cô ta biết là cô gái này không bình thường rồi mà!Cả ngày thần bí, còn suốt ngày đội mũ nữa, cô đối xử tốt với cô ta như vậy, vậy mà cô ta lại đánh cô ngất xỉu!Cũng may là khách hàng không xảy ra việc gì, nếu không cửa tiệm chụp ảnh cưới Thời Quang có thể tiếp tục mở cửa nữa hay không cũng là một chuyện lớn rồi đó!Bên này nữ nhân viên cửa hàng hạ quyết tâm tố cáo lên ông chủ mà không biết là người bị cô ta tố cáo đã sớm ngồi trên máy bay bay sang nước Mỹ rồi...Mà vị khách hàng mà cô ta nghĩ không có xảy ra việc gì thì đâu phải là không xảy ra việc gì chứ!Nhưng kết quả chứng minh chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi.“Nếu không có chuyện lớn gì, vậy chúng ta tiếp tục chụp ảnh cưới đi! Em vừa mới thay bộ váy này đó.”Đậu Đậu tùy tiện đề nghị, Yêu Nghiệt nhìn cô một cái, dáng vẻ ghét bỏ, “Em xem bên ngoài trời đã tối chưa hả? Còn không có chuyện gì lớn à? Hay phải bị thương nữa thì mới là chuyện lớn hửm?”Đậu Đậu, “... Hì hì, đại nạn không chết, tất có hạnh phúc đến cuối đời! Nhưng mà trời tối rồi á? Tại sao em lại cảm thấy hình như cũng không lâu lắm nhỉ?”
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Là Đậu Đậu! Cô không sao cả! Không bị thương chút nào, bình yên cuộn mình ở trong cái tủ treo quần áo to lớn, gương mặt ngủ say toát ra hương vị ngọt ngào.Yêu Nghiệt ngừng thở, chậm rãi đưa tay khẽ chạm lên tóc cô.Trong lúc ngủ mơ, Đậu Đậu nhíu mày mơ màng mở mắt ra, con ngươi chợt lóe lên màu tím đậm thần bí.Cô chợt ngồi dậy, màu sắc con ngươi nhanh chóng khôi phục bình thường.Cô cúi đầu nhìn tay mình, rồi lại nhìn thân thể của mình một chút, nắm tóc, hình như có chút không thể tin được, “Em… em không chết sao?”“Đừng nói lung tung, em sao lại chết được chứ?”Yêu Nghiệt thở phào, kéo cô từ trong tủ quần áo ra ngoài, ôm vào trong ngực như vật báu.Đậu Đậu cảm thấy thân thể hắn có chút run rẩy, cô vỗ lưng hắn, hỏi, “Sợ à? Sợ em chết ưm…”Yêu Nghiệt giữ lấy gáy cô, hung ác hôn cô, như đang liên tục xác định người trong ngực vẫn còn ở đây.Cho dù từ lúc hắn không ngửi được hơi thở của cô thì đã biết cô không sao. Nhưng bây giờ một lần nữa được ôm cô vào trong ngực, hắn vẫn không khỏi có chút sợ hãi.Đậu Đậu bị hắn gặm đến không thở nổi, môi bị cắn rách, máu tươi tanh ngọt tràn đầy toàn bộ khoang miệng.Hắn đang sợ, cô cũng đang rất sợ!Trong nháy mắt khi Kim San nhào tới tự nổ, cô đã gắt gao nhìn chằm chằm mặt của Yêu Nghiệt, trong lòng chỉ có một ý niệm duy nhất: Nhìn hắn thêm một cái nữa, tiếp tục nhìn, nếu không sau này sẽ không có cơ hội nhìn thấy nữa!Cũng may cô không chết, cũng may là cô không sao!Đậu Đậu ôm chặt lấy Yêu Nghiệt, cùng điên với hắn.“Khụ… cái kia… cô Cố, ngài Cửu? Hai người... hôn cũng đủ lâu rồi nhỉ? Có thể tránh ra một chút hay không, để tôi đi ra ngoài nha? Tôi... chân tôi đã tê rần rồi.”Nữ nhân viên cửa hàng không biết đã tỉnh từ lúc nào, yếu ớt giơ tay đề nghị. Cô ta xin thề là cô ta thật sự không phải là cố ý muốn quấy rầy người ân ái đâu, nhưng vấn đề là… cô ta sốt ruột muốn đi vệ sinh!Nhưng làm sao cô ta lại bị vùi ở trong tủ quần áo vậy?Mặt già của Đậu Đậu đỏ lên, vội vàng đẩy Yêu Nghiệt ra… Tại sao lại có người vậy hả?Yêu Nghiệt, “... Anh cũng không biết.”Đậu Đậu ha ha cười gượng hai tiếng rồi nhanh chóng tránh ra một bên tạo ra một con đường lớn cho nữ nhân viên cửa hàng.Cô vừa mới tránh ra thì nữ nhân viên cửa hàng đã vèo một tiếng không còn bóng dáng đâu nữa.Mắt chó của Đậu Đậu trợn tròn, yếu ớt nhìn Yêu Nghiệt, “Không phải cô ấy nói chân cô ấy bị tê sao?”Yêu Nghiệt, “... Không biết.”Nhân vật quần chúng chân tê kia đã chạy về phía WC, đóng cửa xả nước một cách liền mạch lưu loát, ngồi ở trên bồn cầu, ký ức từng chút trở về. Trước lúc cô ta bất tỉnh, hình như đang nói chuyện với Tiểu Nha, khoan đã, Tiểu Nha, chẳng lẽ là Tiểu Nha đánh cô ta bất tỉnh à?Cô ta biết là cô gái này không bình thường rồi mà!Cả ngày thần bí, còn suốt ngày đội mũ nữa, cô đối xử tốt với cô ta như vậy, vậy mà cô ta lại đánh cô ngất xỉu!Cũng may là khách hàng không xảy ra việc gì, nếu không cửa tiệm chụp ảnh cưới Thời Quang có thể tiếp tục mở cửa nữa hay không cũng là một chuyện lớn rồi đó!Bên này nữ nhân viên cửa hàng hạ quyết tâm tố cáo lên ông chủ mà không biết là người bị cô ta tố cáo đã sớm ngồi trên máy bay bay sang nước Mỹ rồi...Mà vị khách hàng mà cô ta nghĩ không có xảy ra việc gì thì đâu phải là không xảy ra việc gì chứ!Nhưng kết quả chứng minh chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi.“Nếu không có chuyện lớn gì, vậy chúng ta tiếp tục chụp ảnh cưới đi! Em vừa mới thay bộ váy này đó.”Đậu Đậu tùy tiện đề nghị, Yêu Nghiệt nhìn cô một cái, dáng vẻ ghét bỏ, “Em xem bên ngoài trời đã tối chưa hả? Còn không có chuyện gì lớn à? Hay phải bị thương nữa thì mới là chuyện lớn hửm?”Đậu Đậu, “... Hì hì, đại nạn không chết, tất có hạnh phúc đến cuối đời! Nhưng mà trời tối rồi á? Tại sao em lại cảm thấy hình như cũng không lâu lắm nhỉ?”
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Là Đậu Đậu! Cô không sao cả! Không bị thương chút nào, bình yên cuộn mình ở trong cái tủ treo quần áo to lớn, gương mặt ngủ say toát ra hương vị ngọt ngào.Yêu Nghiệt ngừng thở, chậm rãi đưa tay khẽ chạm lên tóc cô.Trong lúc ngủ mơ, Đậu Đậu nhíu mày mơ màng mở mắt ra, con ngươi chợt lóe lên màu tím đậm thần bí.Cô chợt ngồi dậy, màu sắc con ngươi nhanh chóng khôi phục bình thường.Cô cúi đầu nhìn tay mình, rồi lại nhìn thân thể của mình một chút, nắm tóc, hình như có chút không thể tin được, “Em… em không chết sao?”“Đừng nói lung tung, em sao lại chết được chứ?”Yêu Nghiệt thở phào, kéo cô từ trong tủ quần áo ra ngoài, ôm vào trong ngực như vật báu.Đậu Đậu cảm thấy thân thể hắn có chút run rẩy, cô vỗ lưng hắn, hỏi, “Sợ à? Sợ em chết ưm…”Yêu Nghiệt giữ lấy gáy cô, hung ác hôn cô, như đang liên tục xác định người trong ngực vẫn còn ở đây.Cho dù từ lúc hắn không ngửi được hơi thở của cô thì đã biết cô không sao. Nhưng bây giờ một lần nữa được ôm cô vào trong ngực, hắn vẫn không khỏi có chút sợ hãi.Đậu Đậu bị hắn gặm đến không thở nổi, môi bị cắn rách, máu tươi tanh ngọt tràn đầy toàn bộ khoang miệng.Hắn đang sợ, cô cũng đang rất sợ!Trong nháy mắt khi Kim San nhào tới tự nổ, cô đã gắt gao nhìn chằm chằm mặt của Yêu Nghiệt, trong lòng chỉ có một ý niệm duy nhất: Nhìn hắn thêm một cái nữa, tiếp tục nhìn, nếu không sau này sẽ không có cơ hội nhìn thấy nữa!Cũng may cô không chết, cũng may là cô không sao!Đậu Đậu ôm chặt lấy Yêu Nghiệt, cùng điên với hắn.“Khụ… cái kia… cô Cố, ngài Cửu? Hai người... hôn cũng đủ lâu rồi nhỉ? Có thể tránh ra một chút hay không, để tôi đi ra ngoài nha? Tôi... chân tôi đã tê rần rồi.”Nữ nhân viên cửa hàng không biết đã tỉnh từ lúc nào, yếu ớt giơ tay đề nghị. Cô ta xin thề là cô ta thật sự không phải là cố ý muốn quấy rầy người ân ái đâu, nhưng vấn đề là… cô ta sốt ruột muốn đi vệ sinh!Nhưng làm sao cô ta lại bị vùi ở trong tủ quần áo vậy?Mặt già của Đậu Đậu đỏ lên, vội vàng đẩy Yêu Nghiệt ra… Tại sao lại có người vậy hả?Yêu Nghiệt, “... Anh cũng không biết.”Đậu Đậu ha ha cười gượng hai tiếng rồi nhanh chóng tránh ra một bên tạo ra một con đường lớn cho nữ nhân viên cửa hàng.Cô vừa mới tránh ra thì nữ nhân viên cửa hàng đã vèo một tiếng không còn bóng dáng đâu nữa.Mắt chó của Đậu Đậu trợn tròn, yếu ớt nhìn Yêu Nghiệt, “Không phải cô ấy nói chân cô ấy bị tê sao?”Yêu Nghiệt, “... Không biết.”Nhân vật quần chúng chân tê kia đã chạy về phía WC, đóng cửa xả nước một cách liền mạch lưu loát, ngồi ở trên bồn cầu, ký ức từng chút trở về. Trước lúc cô ta bất tỉnh, hình như đang nói chuyện với Tiểu Nha, khoan đã, Tiểu Nha, chẳng lẽ là Tiểu Nha đánh cô ta bất tỉnh à?Cô ta biết là cô gái này không bình thường rồi mà!Cả ngày thần bí, còn suốt ngày đội mũ nữa, cô đối xử tốt với cô ta như vậy, vậy mà cô ta lại đánh cô ngất xỉu!Cũng may là khách hàng không xảy ra việc gì, nếu không cửa tiệm chụp ảnh cưới Thời Quang có thể tiếp tục mở cửa nữa hay không cũng là một chuyện lớn rồi đó!Bên này nữ nhân viên cửa hàng hạ quyết tâm tố cáo lên ông chủ mà không biết là người bị cô ta tố cáo đã sớm ngồi trên máy bay bay sang nước Mỹ rồi...Mà vị khách hàng mà cô ta nghĩ không có xảy ra việc gì thì đâu phải là không xảy ra việc gì chứ!Nhưng kết quả chứng minh chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi.“Nếu không có chuyện lớn gì, vậy chúng ta tiếp tục chụp ảnh cưới đi! Em vừa mới thay bộ váy này đó.”Đậu Đậu tùy tiện đề nghị, Yêu Nghiệt nhìn cô một cái, dáng vẻ ghét bỏ, “Em xem bên ngoài trời đã tối chưa hả? Còn không có chuyện gì lớn à? Hay phải bị thương nữa thì mới là chuyện lớn hửm?”Đậu Đậu, “... Hì hì, đại nạn không chết, tất có hạnh phúc đến cuối đời! Nhưng mà trời tối rồi á? Tại sao em lại cảm thấy hình như cũng không lâu lắm nhỉ?”