Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…

Chương 1124: Anh thấy bẩn mà còn bảo em ăn! (2)

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Đậu Đậu không muốn để ý hắn, đỡ thắt lưng bước khỏi bồn tắm, còn cho hắn một chữ, “Cút!”Yêu Nghiệt nhìn cô nổi giận đùng đùng, cầm lấy khăn tắm, nhịn không được mở miệng nói, “Vợ, tóc em còn chưa xả.”Tay Đậu Đậu quấn khăn tắm cứng đờ, đành quay lại lấy túi plastic trên đầu xuống, xả nước. Đúng lúc này, con yêu nào đó bước tới ôm lấy cô, thuận tay đặt trên tường…Lúc từ phòng tắm đi ra, bụng Đậu Đậu đã kêu vang. Cô thay quần áo đi ra, con yêu nào đó đã mang dáng vẻ quân tử ngồi ở phòng khách. Căn nhà mới này mua ở ngoại thành Đế Đô, tầng nào cũng rất lớn, đều có phòng ngủ chính, phòng ngủ dành cho khách, phòng khách…Cho nên… sinh một đội bóng cũng không sao.Hai đứa con đang chơi trong phòng, tất cả đồ chơi bên trong đều là Lăng Đầu Thanh chuẩn bị.Tại sao lại là Lăng Đầu Thanh chuẩn bị? Bởi vì gã rảnh! Phòng này cũng là gã chọn.Là một chân chạy vặt, Lăng Đầu Thanh quả thực xứng chức bà ngoại… Không chỉ giúp Yêu Nghiệt làm hết việc này đến việc khác mà còn giúp Đậu Đậu trông nom Niệm Nô Kiều.Đậu Đậu nhìn Viên Viên đang mở gì đó không ngừng tay, vì thế hỏi hai con yêu nhỏ bảo mẫu, “Đó đều là lễ vật người khác tặng à?”Yêu nhỏ gật đầu, Đậu Đậu ngồi xuống bóc quà cùng con gái. Viên Viên mở không biết mệt, mở xong quà cũng không thèm nhìn, liền ném một bên. Đột nhiên đụng đến một hộp quà, cô bé ôm lấy ngửi thật lâu rồi đưa cho Biển Biển, “Thơm quá, anh ngửi đi.”Biển Biển nhíu mày nhìn thoáng qua, cầm lấy, ngửi một lúc lâu cũng không ngửi ra mùi gì, “Rõ ràng không có mùi…”“Có! Anh ngửi kỹ là thấy!”Biển Biển không ngửi thấy, nó ý thức được sự khác nhau giữa mình và Viên Viên.Sau đó Viên Viên lại xé hộp giấy, bên trong là một hộp trang sức cổ có mùi thơm. Viên Viên mở hộp trang sức ra, chọc chọc, liền thất vọng, “Hả? Không phải đồ ăn...”“Ăn, em chỉ biết ăn thôi!”Biển Biển gõ đầu nó một cái nhưng không dùng sức, Viên Viên cười hì hì, đưa hộp trang sức cho Đậu Đậu. Những hộp quà khác bé mở xong đều vứt một bên, chỉ có cái này có mùi hương kỳ quái nên mới nhẹ tay nhẹ chân đưa lên trước mặt Đậu Đậu.Kỳ thật Đậu Đậu đã sớm nghe được Viên Viên nói thứ này thơm, giờ lại thấy bé cẩn thận cầm lại đây, bất đắc dĩ lắc đầu. Sau đó cô thoáng nhìn vào trong hộp, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Đậu Đậu không muốn để ý hắn, đỡ thắt lưng bước khỏi bồn tắm, còn cho hắn một chữ, “Cút!”Yêu Nghiệt nhìn cô nổi giận đùng đùng, cầm lấy khăn tắm, nhịn không được mở miệng nói, “Vợ, tóc em còn chưa xả.”Tay Đậu Đậu quấn khăn tắm cứng đờ, đành quay lại lấy túi plastic trên đầu xuống, xả nước. Đúng lúc này, con yêu nào đó bước tới ôm lấy cô, thuận tay đặt trên tường…Lúc từ phòng tắm đi ra, bụng Đậu Đậu đã kêu vang. Cô thay quần áo đi ra, con yêu nào đó đã mang dáng vẻ quân tử ngồi ở phòng khách. Căn nhà mới này mua ở ngoại thành Đế Đô, tầng nào cũng rất lớn, đều có phòng ngủ chính, phòng ngủ dành cho khách, phòng khách…Cho nên… sinh một đội bóng cũng không sao.Hai đứa con đang chơi trong phòng, tất cả đồ chơi bên trong đều là Lăng Đầu Thanh chuẩn bị.Tại sao lại là Lăng Đầu Thanh chuẩn bị? Bởi vì gã rảnh! Phòng này cũng là gã chọn.Là một chân chạy vặt, Lăng Đầu Thanh quả thực xứng chức bà ngoại… Không chỉ giúp Yêu Nghiệt làm hết việc này đến việc khác mà còn giúp Đậu Đậu trông nom Niệm Nô Kiều.Đậu Đậu nhìn Viên Viên đang mở gì đó không ngừng tay, vì thế hỏi hai con yêu nhỏ bảo mẫu, “Đó đều là lễ vật người khác tặng à?”Yêu nhỏ gật đầu, Đậu Đậu ngồi xuống bóc quà cùng con gái. Viên Viên mở không biết mệt, mở xong quà cũng không thèm nhìn, liền ném một bên. Đột nhiên đụng đến một hộp quà, cô bé ôm lấy ngửi thật lâu rồi đưa cho Biển Biển, “Thơm quá, anh ngửi đi.”Biển Biển nhíu mày nhìn thoáng qua, cầm lấy, ngửi một lúc lâu cũng không ngửi ra mùi gì, “Rõ ràng không có mùi…”“Có! Anh ngửi kỹ là thấy!”Biển Biển không ngửi thấy, nó ý thức được sự khác nhau giữa mình và Viên Viên.Sau đó Viên Viên lại xé hộp giấy, bên trong là một hộp trang sức cổ có mùi thơm. Viên Viên mở hộp trang sức ra, chọc chọc, liền thất vọng, “Hả? Không phải đồ ăn...”“Ăn, em chỉ biết ăn thôi!”Biển Biển gõ đầu nó một cái nhưng không dùng sức, Viên Viên cười hì hì, đưa hộp trang sức cho Đậu Đậu. Những hộp quà khác bé mở xong đều vứt một bên, chỉ có cái này có mùi hương kỳ quái nên mới nhẹ tay nhẹ chân đưa lên trước mặt Đậu Đậu.Kỳ thật Đậu Đậu đã sớm nghe được Viên Viên nói thứ này thơm, giờ lại thấy bé cẩn thận cầm lại đây, bất đắc dĩ lắc đầu. Sau đó cô thoáng nhìn vào trong hộp, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Đậu Đậu không muốn để ý hắn, đỡ thắt lưng bước khỏi bồn tắm, còn cho hắn một chữ, “Cút!”Yêu Nghiệt nhìn cô nổi giận đùng đùng, cầm lấy khăn tắm, nhịn không được mở miệng nói, “Vợ, tóc em còn chưa xả.”Tay Đậu Đậu quấn khăn tắm cứng đờ, đành quay lại lấy túi plastic trên đầu xuống, xả nước. Đúng lúc này, con yêu nào đó bước tới ôm lấy cô, thuận tay đặt trên tường…Lúc từ phòng tắm đi ra, bụng Đậu Đậu đã kêu vang. Cô thay quần áo đi ra, con yêu nào đó đã mang dáng vẻ quân tử ngồi ở phòng khách. Căn nhà mới này mua ở ngoại thành Đế Đô, tầng nào cũng rất lớn, đều có phòng ngủ chính, phòng ngủ dành cho khách, phòng khách…Cho nên… sinh một đội bóng cũng không sao.Hai đứa con đang chơi trong phòng, tất cả đồ chơi bên trong đều là Lăng Đầu Thanh chuẩn bị.Tại sao lại là Lăng Đầu Thanh chuẩn bị? Bởi vì gã rảnh! Phòng này cũng là gã chọn.Là một chân chạy vặt, Lăng Đầu Thanh quả thực xứng chức bà ngoại… Không chỉ giúp Yêu Nghiệt làm hết việc này đến việc khác mà còn giúp Đậu Đậu trông nom Niệm Nô Kiều.Đậu Đậu nhìn Viên Viên đang mở gì đó không ngừng tay, vì thế hỏi hai con yêu nhỏ bảo mẫu, “Đó đều là lễ vật người khác tặng à?”Yêu nhỏ gật đầu, Đậu Đậu ngồi xuống bóc quà cùng con gái. Viên Viên mở không biết mệt, mở xong quà cũng không thèm nhìn, liền ném một bên. Đột nhiên đụng đến một hộp quà, cô bé ôm lấy ngửi thật lâu rồi đưa cho Biển Biển, “Thơm quá, anh ngửi đi.”Biển Biển nhíu mày nhìn thoáng qua, cầm lấy, ngửi một lúc lâu cũng không ngửi ra mùi gì, “Rõ ràng không có mùi…”“Có! Anh ngửi kỹ là thấy!”Biển Biển không ngửi thấy, nó ý thức được sự khác nhau giữa mình và Viên Viên.Sau đó Viên Viên lại xé hộp giấy, bên trong là một hộp trang sức cổ có mùi thơm. Viên Viên mở hộp trang sức ra, chọc chọc, liền thất vọng, “Hả? Không phải đồ ăn...”“Ăn, em chỉ biết ăn thôi!”Biển Biển gõ đầu nó một cái nhưng không dùng sức, Viên Viên cười hì hì, đưa hộp trang sức cho Đậu Đậu. Những hộp quà khác bé mở xong đều vứt một bên, chỉ có cái này có mùi hương kỳ quái nên mới nhẹ tay nhẹ chân đưa lên trước mặt Đậu Đậu.Kỳ thật Đậu Đậu đã sớm nghe được Viên Viên nói thứ này thơm, giờ lại thấy bé cẩn thận cầm lại đây, bất đắc dĩ lắc đầu. Sau đó cô thoáng nhìn vào trong hộp, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Chương 1124: Anh thấy bẩn mà còn bảo em ăn! (2)