Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…
Chương 1213: Rốt cuộc ma quân đã nhìn trúng điểm gì ở nó? (1)
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Mạch nhị tiểu thư không có giáo dục gì cả, hành lễ cũng qua quýt không ra gì. Không nói đến việc cự tuyệt Ma quân, lại còn cố tình tỏ vẻ không vui ra mặt với Ma quân nữa!Đám ma hóng hớt ăn dưa há mồm trợn mắt, lần lượt túm tụm lại bắt đầu mặc niệm cho Mạch nhị tiểu thư.Thảm rồi thảm rồi, dám nói với Ma quân như vậy, cô gái nhỏ này của Mạch gia thảm rồi!Lúc Mạch Phi đi xuống dưới cảm thấy chiếc trâm cài tóc trên đầu quá nặng, nhìn trái nhìn phải thấy không có ai nhìn mình, tiện tay gỡ cái trâm cài tóc rất nặng đó kèm theo cả mấy hạt ngọc tua rua xuống.Ma quân nhìn thấy đột nhiên bật cười, đuổi lên hai bước, giơ tay thuận theo lòng bàn tay cô nhìn chiếc trâm ngọc cài đầu một cái.Lúc đầu là làm vẻ nghiêm túc nhìn, theo sau đó hất tay áo trước mặt mọi người, cuối cùng nói với cô gái nhỏ…“Không sao, đợi khi nào nàng hiểu rõ rồi, đến đây trả lời ta cũng không muộn.”Nói xong còn tiện tay vén lọn tóc rơi bên gò má của cô, quay người một cái, trở về vị trí trên cao.Điều đó quả thực là… làm trái tim của đại tiểu thư Mạch gia Mạch Quỳnh Lâm đau đớn, khiến cho phu nhân Hoa Dung tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mà!Chỉ có bản thân cô gái ngốc không hiểu chân tướng, trở về ghế ngồi vẫn không hiểu quay sang hỏi người mẹ hiền từ của cô, “Khi nãy Ma quân có ý gì vậy ạ? Không thể chỉ vì con múa một điệu mà ông ta đã bắt con phải đổi họ đấy chứ? Ma vực chúng ta cũng không có cái họ này mà…”Mẹ cô cười mỉm, “Ừ, đúng là không có họ này, cho nên mẹ cũng không hiểu.”Hai mẹ con kẻ tung người hứng, làm cho phu nhân Hoa Dung tức giận đến mức hận một nỗi không thể trực tiếp lật bàn. Năm đó nếu không phải là Mạch Khanh uống say làm loạn thì bây giờ bà cũng là một phi tần nơi hậu cung của Ma quân có biết chưa?Không hiểu? Bà quá hiểu thì đúng hơn!Cái kiểu hiểu mà giả vờ không hiểu, bà ngược lại đã chơi quá nhiều rồi.Giấu nghề bao nhiêu năm nay, bà chỉ đợi đến ngày hôm nay đúng không?Phu nhân Hoa Dung tức giận vô cùng, liếc thấy cô con gái bên cạnh đã bắt đầu bị rớt lại phía sau, đột nhiên hận không thể rèn sắt thành thép, “Khóc! Khóc cái gì mà khóc! Để tặng cho Quân thượng bài múa con cũng đã hết sức rồi, sao lại ngốc như thế, lại còn không bằng đứa em gái không chịu học hành gì của con nữa!”Thực ra bà ta nói câu này có ý muốn được đồng tình thông cảm, thế nhưng Mạch tướng quân và Ma quân vừa tiếp nhận được thì Mạch Phi đã tiếp lời rồi.“Mẹ cả, mẹ làm gì thế? Bình thường chị chỉ có nhảy múa thôi cũng đã đủ mệt rồi, mẹ cứ không cho chị ra ngoài chơi thì cũng thôi đi, sao lại còn mắng chị chứ? Ôi chao, mẹ không thể đối xử tốt với chị ấy một chút được sao, cả ngày lúc nào cũng nghiêm khắc như thế, con còn nghi ngờ rằng chị ấy là được mẹ mang về ấy. Mẹ đối xử với con còn tốt hơn với chị ấy nữa.”Những lời nói thành thật này khiến Ma quân đã tiếp nhận cái bảng muốn xin sự đồng cảm của phu nhân Phù Dung cũng phải phì ra bật cười.Ý của phu nhân Hoa Dung ông ta hiểu, chẳng phải là khen con gái bà ta dịu dàng độ lượng, cực khổ chăm chỉ học hành sao.Không ngờ Mạch Phi vừa lên tiếng, đã trực tiếp biến phu nhân Hoa Dung trở thành một người mẹ cả tuyệt vời đối xử với con gái của tình địch còn tốt hơn cả con gái mình.Ngữ khí ngây ngơ ngốc nghếch, lại khiến cho phu nhân Hoa Dung đang tức giận hừng hực không nói ra được bất kì một lời phản bác nào.Vậy nên Ma quân không nhịn được phải phì cười. Cười no rồi, cũng quên mất việc làm yên lòng phu nhân Hoa Dung, trực tiếp theo lời của Mạch Phi nói, “Phi Nhi nói đúng, phu nhân Hoa Dung đừng nên quá nghiêm khắc với con gái thì hơn.”Phi Nhi?Phu nhân Hoa Dung gần như không dám tin vào tai của mình.
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Mạch nhị tiểu thư không có giáo dục gì cả, hành lễ cũng qua quýt không ra gì. Không nói đến việc cự tuyệt Ma quân, lại còn cố tình tỏ vẻ không vui ra mặt với Ma quân nữa!Đám ma hóng hớt ăn dưa há mồm trợn mắt, lần lượt túm tụm lại bắt đầu mặc niệm cho Mạch nhị tiểu thư.Thảm rồi thảm rồi, dám nói với Ma quân như vậy, cô gái nhỏ này của Mạch gia thảm rồi!Lúc Mạch Phi đi xuống dưới cảm thấy chiếc trâm cài tóc trên đầu quá nặng, nhìn trái nhìn phải thấy không có ai nhìn mình, tiện tay gỡ cái trâm cài tóc rất nặng đó kèm theo cả mấy hạt ngọc tua rua xuống.Ma quân nhìn thấy đột nhiên bật cười, đuổi lên hai bước, giơ tay thuận theo lòng bàn tay cô nhìn chiếc trâm ngọc cài đầu một cái.Lúc đầu là làm vẻ nghiêm túc nhìn, theo sau đó hất tay áo trước mặt mọi người, cuối cùng nói với cô gái nhỏ…“Không sao, đợi khi nào nàng hiểu rõ rồi, đến đây trả lời ta cũng không muộn.”Nói xong còn tiện tay vén lọn tóc rơi bên gò má của cô, quay người một cái, trở về vị trí trên cao.Điều đó quả thực là… làm trái tim của đại tiểu thư Mạch gia Mạch Quỳnh Lâm đau đớn, khiến cho phu nhân Hoa Dung tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mà!Chỉ có bản thân cô gái ngốc không hiểu chân tướng, trở về ghế ngồi vẫn không hiểu quay sang hỏi người mẹ hiền từ của cô, “Khi nãy Ma quân có ý gì vậy ạ? Không thể chỉ vì con múa một điệu mà ông ta đã bắt con phải đổi họ đấy chứ? Ma vực chúng ta cũng không có cái họ này mà…”Mẹ cô cười mỉm, “Ừ, đúng là không có họ này, cho nên mẹ cũng không hiểu.”Hai mẹ con kẻ tung người hứng, làm cho phu nhân Hoa Dung tức giận đến mức hận một nỗi không thể trực tiếp lật bàn. Năm đó nếu không phải là Mạch Khanh uống say làm loạn thì bây giờ bà cũng là một phi tần nơi hậu cung của Ma quân có biết chưa?Không hiểu? Bà quá hiểu thì đúng hơn!Cái kiểu hiểu mà giả vờ không hiểu, bà ngược lại đã chơi quá nhiều rồi.Giấu nghề bao nhiêu năm nay, bà chỉ đợi đến ngày hôm nay đúng không?Phu nhân Hoa Dung tức giận vô cùng, liếc thấy cô con gái bên cạnh đã bắt đầu bị rớt lại phía sau, đột nhiên hận không thể rèn sắt thành thép, “Khóc! Khóc cái gì mà khóc! Để tặng cho Quân thượng bài múa con cũng đã hết sức rồi, sao lại ngốc như thế, lại còn không bằng đứa em gái không chịu học hành gì của con nữa!”Thực ra bà ta nói câu này có ý muốn được đồng tình thông cảm, thế nhưng Mạch tướng quân và Ma quân vừa tiếp nhận được thì Mạch Phi đã tiếp lời rồi.“Mẹ cả, mẹ làm gì thế? Bình thường chị chỉ có nhảy múa thôi cũng đã đủ mệt rồi, mẹ cứ không cho chị ra ngoài chơi thì cũng thôi đi, sao lại còn mắng chị chứ? Ôi chao, mẹ không thể đối xử tốt với chị ấy một chút được sao, cả ngày lúc nào cũng nghiêm khắc như thế, con còn nghi ngờ rằng chị ấy là được mẹ mang về ấy. Mẹ đối xử với con còn tốt hơn với chị ấy nữa.”Những lời nói thành thật này khiến Ma quân đã tiếp nhận cái bảng muốn xin sự đồng cảm của phu nhân Phù Dung cũng phải phì ra bật cười.Ý của phu nhân Hoa Dung ông ta hiểu, chẳng phải là khen con gái bà ta dịu dàng độ lượng, cực khổ chăm chỉ học hành sao.Không ngờ Mạch Phi vừa lên tiếng, đã trực tiếp biến phu nhân Hoa Dung trở thành một người mẹ cả tuyệt vời đối xử với con gái của tình địch còn tốt hơn cả con gái mình.Ngữ khí ngây ngơ ngốc nghếch, lại khiến cho phu nhân Hoa Dung đang tức giận hừng hực không nói ra được bất kì một lời phản bác nào.Vậy nên Ma quân không nhịn được phải phì cười. Cười no rồi, cũng quên mất việc làm yên lòng phu nhân Hoa Dung, trực tiếp theo lời của Mạch Phi nói, “Phi Nhi nói đúng, phu nhân Hoa Dung đừng nên quá nghiêm khắc với con gái thì hơn.”Phi Nhi?Phu nhân Hoa Dung gần như không dám tin vào tai của mình.
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Mạch nhị tiểu thư không có giáo dục gì cả, hành lễ cũng qua quýt không ra gì. Không nói đến việc cự tuyệt Ma quân, lại còn cố tình tỏ vẻ không vui ra mặt với Ma quân nữa!Đám ma hóng hớt ăn dưa há mồm trợn mắt, lần lượt túm tụm lại bắt đầu mặc niệm cho Mạch nhị tiểu thư.Thảm rồi thảm rồi, dám nói với Ma quân như vậy, cô gái nhỏ này của Mạch gia thảm rồi!Lúc Mạch Phi đi xuống dưới cảm thấy chiếc trâm cài tóc trên đầu quá nặng, nhìn trái nhìn phải thấy không có ai nhìn mình, tiện tay gỡ cái trâm cài tóc rất nặng đó kèm theo cả mấy hạt ngọc tua rua xuống.Ma quân nhìn thấy đột nhiên bật cười, đuổi lên hai bước, giơ tay thuận theo lòng bàn tay cô nhìn chiếc trâm ngọc cài đầu một cái.Lúc đầu là làm vẻ nghiêm túc nhìn, theo sau đó hất tay áo trước mặt mọi người, cuối cùng nói với cô gái nhỏ…“Không sao, đợi khi nào nàng hiểu rõ rồi, đến đây trả lời ta cũng không muộn.”Nói xong còn tiện tay vén lọn tóc rơi bên gò má của cô, quay người một cái, trở về vị trí trên cao.Điều đó quả thực là… làm trái tim của đại tiểu thư Mạch gia Mạch Quỳnh Lâm đau đớn, khiến cho phu nhân Hoa Dung tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mà!Chỉ có bản thân cô gái ngốc không hiểu chân tướng, trở về ghế ngồi vẫn không hiểu quay sang hỏi người mẹ hiền từ của cô, “Khi nãy Ma quân có ý gì vậy ạ? Không thể chỉ vì con múa một điệu mà ông ta đã bắt con phải đổi họ đấy chứ? Ma vực chúng ta cũng không có cái họ này mà…”Mẹ cô cười mỉm, “Ừ, đúng là không có họ này, cho nên mẹ cũng không hiểu.”Hai mẹ con kẻ tung người hứng, làm cho phu nhân Hoa Dung tức giận đến mức hận một nỗi không thể trực tiếp lật bàn. Năm đó nếu không phải là Mạch Khanh uống say làm loạn thì bây giờ bà cũng là một phi tần nơi hậu cung của Ma quân có biết chưa?Không hiểu? Bà quá hiểu thì đúng hơn!Cái kiểu hiểu mà giả vờ không hiểu, bà ngược lại đã chơi quá nhiều rồi.Giấu nghề bao nhiêu năm nay, bà chỉ đợi đến ngày hôm nay đúng không?Phu nhân Hoa Dung tức giận vô cùng, liếc thấy cô con gái bên cạnh đã bắt đầu bị rớt lại phía sau, đột nhiên hận không thể rèn sắt thành thép, “Khóc! Khóc cái gì mà khóc! Để tặng cho Quân thượng bài múa con cũng đã hết sức rồi, sao lại ngốc như thế, lại còn không bằng đứa em gái không chịu học hành gì của con nữa!”Thực ra bà ta nói câu này có ý muốn được đồng tình thông cảm, thế nhưng Mạch tướng quân và Ma quân vừa tiếp nhận được thì Mạch Phi đã tiếp lời rồi.“Mẹ cả, mẹ làm gì thế? Bình thường chị chỉ có nhảy múa thôi cũng đã đủ mệt rồi, mẹ cứ không cho chị ra ngoài chơi thì cũng thôi đi, sao lại còn mắng chị chứ? Ôi chao, mẹ không thể đối xử tốt với chị ấy một chút được sao, cả ngày lúc nào cũng nghiêm khắc như thế, con còn nghi ngờ rằng chị ấy là được mẹ mang về ấy. Mẹ đối xử với con còn tốt hơn với chị ấy nữa.”Những lời nói thành thật này khiến Ma quân đã tiếp nhận cái bảng muốn xin sự đồng cảm của phu nhân Phù Dung cũng phải phì ra bật cười.Ý của phu nhân Hoa Dung ông ta hiểu, chẳng phải là khen con gái bà ta dịu dàng độ lượng, cực khổ chăm chỉ học hành sao.Không ngờ Mạch Phi vừa lên tiếng, đã trực tiếp biến phu nhân Hoa Dung trở thành một người mẹ cả tuyệt vời đối xử với con gái của tình địch còn tốt hơn cả con gái mình.Ngữ khí ngây ngơ ngốc nghếch, lại khiến cho phu nhân Hoa Dung đang tức giận hừng hực không nói ra được bất kì một lời phản bác nào.Vậy nên Ma quân không nhịn được phải phì cười. Cười no rồi, cũng quên mất việc làm yên lòng phu nhân Hoa Dung, trực tiếp theo lời của Mạch Phi nói, “Phi Nhi nói đúng, phu nhân Hoa Dung đừng nên quá nghiêm khắc với con gái thì hơn.”Phi Nhi?Phu nhân Hoa Dung gần như không dám tin vào tai của mình.