Cô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen…
Chương 1652: Ta biết vết bớt trên người hắn là gì (2)
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Còn mấy ngày trước, không phải cô ta cũng từng chọn giữa con trai cô ta và Mạch Quỳnh Lâm sao?Làm cha mẹ phần lớn đều như vậy, mình chê con mình, nhưng không cho phép người khác chê con mình.Bọn họ luôn thanh minh, nói hổ dữ không ăn thịt con, ghét bỏ, chỉ trích đều là vì tốt cho con, là mong con trai thành rồng, là mong con gái thành phượng.Nhưng bọn họ lại không nghĩ đến bản thân, nghĩ xem chính bọn họ có cái gen thành rồng thành phượng đó không.Nguyện vọng của cả nhà đều muốn đứa bé thực hiện, muốn sao bọn họ không tự làm đi?Tại sao không thể đối xử với con mình giống như những đứa con của người khác, khoan dung với con mình hơn một chút?Không tại sao cả, điều này đã thành định luật rồi, không phải tìm ra tại sao thì sẽ có thể thay đổi được sự thật của xã hội.Cho nên Hoa Thanh cũng không ngoại lệ.Bản thân cô ta là Nhiễu Lan Đằng hai lá, lúc nào cô ta cũng hy vọng con mình là năm sáu lá thậm chí nhiều hơn. Cô ta sẽ không nghĩ vấn đề là ở bản thân mình, ngược lại cảm thấy tất cả đều là do mẹ cô ta sai, là bởi vì cô ta sinh ra ở Hoa gia, là Hoa gia liên lụy cô ta!Nhưng cô ta chưa từng nghĩ, nếu như cô ta không phải con gái của Hoa gia thì cô ta căn bản sẽ không có tư cách vào cung cũng không có tư cách hầu hạ Ma quân.Đại Vu Sư hiểu sâu sắc điểm này, vì vậy y thở dài, bước nhanh đuổi theo Hoa Thanh, muốn lợi dụng tâm tư này của cô ta.“Thục phi nương nương, là ta.”Hoa Thanh ngẩn ra, sau đó điều chỉnh vẻ mặt quay đầu lại, “Là Đại Vu Sư sao? Thật trùng hợp!”“Không trùng hợp, ta luôn đi theo nương nương.”“…”Hoa Thanh không muốn nói chuyện, Hoa Thanh muốn yên tĩnh.Trên thực tế cô ta cũng thật sự làm như vậy, sau khi yên tĩnh xong, nói, “Vu Sư, thật sự là hoàng tử Chiêu Nhiên ư?”Đại Vu Sư không nói đúng cũng không nói sai, chỉ khẽ thở dài nói, “Nhìn thấy vết bớt trên người Hoàng tử thì ta mới có thể chắc chắn.”“Ta biết vết bớt trên người hắn là gì.”“… Vết bớt gì?”“Vu Sư, ta nói rồi liệu ngươi có thể giúp ta làm cho hắn rời khỏi Ma cung không?”Đại Vu Sư vừa định nói có thể, nhưng nghĩ đến cái gì lại lắc đầu. Một Vu Sư như y vốn dĩ phải trung thành với Ma quân, đột nhiên giúp sủng phi của Ma quân mưu tính con trai Ma quân thích nhất còn thành ra cái thể thống gì?Vì vậy y chỉ có thể nói, “Thục phi nương nương, Nhị hoàng tử là con trai của Quân thượng, là con trai ưu tú nhất của Quân thượng.”Đương nhiên Thục phi nương nương biết điểm này, vì vậy chỉ có thể thở dài, “Haiz… Hắn là con trai của Quân thượng, vậy con ta không phải à? Bỏ đi, Vu Sư hãy đi theo ta, thay ta đặt tên cho đứa bé đi.”Nhưng Đại Vu Sư không hề muốn đặt tên cho đứa bé, y chỉ muốn biết rốt cuộc cái bớt trên người Hoa Tú Chiêu Nhiên là cái quỷ gì.Cho nên y đi theo Hoa Thanh đến Hoa Thanh Viên, thật sự đặt bừa một cái tên Hoa Tú Lại cho đứa bé kia, xong rồi lại vòng vo “an ủi” Hoa Thanh, “Thục phi nương nương tạm thời bớt buồn rầu, có lẽ khắc tinh của đứa bé này đã đi rồi cũng nên.”“Thật không?”Hoa Thanh vừa nói như vậy, liếc thấy sắc mặt Đại Vu Sư xoắn xuýt, đương nhiên biết là y đang an ủi cô ta thôi.Vì vậy cô ta chỉ có thể thở dài, “Chỉ mong như vậy. Có điều Hoa Tú Chiêu Nhiên kia…”“Vết bớt trên người Hoàng tử là hình gì?”“Hình trái tim, nghe nói là ở bắp đùi…”
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Còn mấy ngày trước, không phải cô ta cũng từng chọn giữa con trai cô ta và Mạch Quỳnh Lâm sao?Làm cha mẹ phần lớn đều như vậy, mình chê con mình, nhưng không cho phép người khác chê con mình.Bọn họ luôn thanh minh, nói hổ dữ không ăn thịt con, ghét bỏ, chỉ trích đều là vì tốt cho con, là mong con trai thành rồng, là mong con gái thành phượng.Nhưng bọn họ lại không nghĩ đến bản thân, nghĩ xem chính bọn họ có cái gen thành rồng thành phượng đó không.Nguyện vọng của cả nhà đều muốn đứa bé thực hiện, muốn sao bọn họ không tự làm đi?Tại sao không thể đối xử với con mình giống như những đứa con của người khác, khoan dung với con mình hơn một chút?Không tại sao cả, điều này đã thành định luật rồi, không phải tìm ra tại sao thì sẽ có thể thay đổi được sự thật của xã hội.Cho nên Hoa Thanh cũng không ngoại lệ.Bản thân cô ta là Nhiễu Lan Đằng hai lá, lúc nào cô ta cũng hy vọng con mình là năm sáu lá thậm chí nhiều hơn. Cô ta sẽ không nghĩ vấn đề là ở bản thân mình, ngược lại cảm thấy tất cả đều là do mẹ cô ta sai, là bởi vì cô ta sinh ra ở Hoa gia, là Hoa gia liên lụy cô ta!Nhưng cô ta chưa từng nghĩ, nếu như cô ta không phải con gái của Hoa gia thì cô ta căn bản sẽ không có tư cách vào cung cũng không có tư cách hầu hạ Ma quân.Đại Vu Sư hiểu sâu sắc điểm này, vì vậy y thở dài, bước nhanh đuổi theo Hoa Thanh, muốn lợi dụng tâm tư này của cô ta.“Thục phi nương nương, là ta.”Hoa Thanh ngẩn ra, sau đó điều chỉnh vẻ mặt quay đầu lại, “Là Đại Vu Sư sao? Thật trùng hợp!”“Không trùng hợp, ta luôn đi theo nương nương.”“…”Hoa Thanh không muốn nói chuyện, Hoa Thanh muốn yên tĩnh.Trên thực tế cô ta cũng thật sự làm như vậy, sau khi yên tĩnh xong, nói, “Vu Sư, thật sự là hoàng tử Chiêu Nhiên ư?”Đại Vu Sư không nói đúng cũng không nói sai, chỉ khẽ thở dài nói, “Nhìn thấy vết bớt trên người Hoàng tử thì ta mới có thể chắc chắn.”“Ta biết vết bớt trên người hắn là gì.”“… Vết bớt gì?”“Vu Sư, ta nói rồi liệu ngươi có thể giúp ta làm cho hắn rời khỏi Ma cung không?”Đại Vu Sư vừa định nói có thể, nhưng nghĩ đến cái gì lại lắc đầu. Một Vu Sư như y vốn dĩ phải trung thành với Ma quân, đột nhiên giúp sủng phi của Ma quân mưu tính con trai Ma quân thích nhất còn thành ra cái thể thống gì?Vì vậy y chỉ có thể nói, “Thục phi nương nương, Nhị hoàng tử là con trai của Quân thượng, là con trai ưu tú nhất của Quân thượng.”Đương nhiên Thục phi nương nương biết điểm này, vì vậy chỉ có thể thở dài, “Haiz… Hắn là con trai của Quân thượng, vậy con ta không phải à? Bỏ đi, Vu Sư hãy đi theo ta, thay ta đặt tên cho đứa bé đi.”Nhưng Đại Vu Sư không hề muốn đặt tên cho đứa bé, y chỉ muốn biết rốt cuộc cái bớt trên người Hoa Tú Chiêu Nhiên là cái quỷ gì.Cho nên y đi theo Hoa Thanh đến Hoa Thanh Viên, thật sự đặt bừa một cái tên Hoa Tú Lại cho đứa bé kia, xong rồi lại vòng vo “an ủi” Hoa Thanh, “Thục phi nương nương tạm thời bớt buồn rầu, có lẽ khắc tinh của đứa bé này đã đi rồi cũng nên.”“Thật không?”Hoa Thanh vừa nói như vậy, liếc thấy sắc mặt Đại Vu Sư xoắn xuýt, đương nhiên biết là y đang an ủi cô ta thôi.Vì vậy cô ta chỉ có thể thở dài, “Chỉ mong như vậy. Có điều Hoa Tú Chiêu Nhiên kia…”“Vết bớt trên người Hoàng tử là hình gì?”“Hình trái tim, nghe nói là ở bắp đùi…”
Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô nhìn xung quanh, phát hiện là phòng bệnh đơn thường thấy trong bệnh viện. Trong không khí toàn mùi thuốc khử trùng, dây truyền nước ghim trên mu bàn tay vẫn chảy từng giọt một. Xem ra thời đại này giống thời cô sống rồi. Vẫn là nước Cửu Châu, vẫn có đủ máy bay xe hơi các loại.Vậy có phải là cô có thể quay về núi Đạo Vương tu luyện lần nữa không?Trong thẻ của cô vẫn còn mấy triệu thu được từ việc bắt yêu, không thể cho cái ông sư phụ già mà mất nết đó vớ bở được!Có tiếng động ngoài cửa, một y tá cầm bình truyền nước đi vào, “Cô Kim Đậu Đậu đúng không? Cô phải đổi bình truyền nước mới rồi”.Cô Kim Đậu Đậu?Chủ nhân của cơ thể này cũng tên là Kim Đậu Đậu hả?Cô còn tưởng rằng chỉ có sư phụ thấy tiền là sáng mắt kia của cô mới đặt cái tên như thế chứ.Nhìn y tá treo bình truyền nước mới cho cô, Đậu Đậu nhớ đến cái gì đó liền hắng giọng, hỏi: “Chị y tá, chị có thể lấy cho em một cái gương không”.Cô muốn xem xem cơ thể này rốt cuộc trông như thế nào. Vừa rồi mới nhìn lướt qua, đôi tay đen… Còn mấy ngày trước, không phải cô ta cũng từng chọn giữa con trai cô ta và Mạch Quỳnh Lâm sao?Làm cha mẹ phần lớn đều như vậy, mình chê con mình, nhưng không cho phép người khác chê con mình.Bọn họ luôn thanh minh, nói hổ dữ không ăn thịt con, ghét bỏ, chỉ trích đều là vì tốt cho con, là mong con trai thành rồng, là mong con gái thành phượng.Nhưng bọn họ lại không nghĩ đến bản thân, nghĩ xem chính bọn họ có cái gen thành rồng thành phượng đó không.Nguyện vọng của cả nhà đều muốn đứa bé thực hiện, muốn sao bọn họ không tự làm đi?Tại sao không thể đối xử với con mình giống như những đứa con của người khác, khoan dung với con mình hơn một chút?Không tại sao cả, điều này đã thành định luật rồi, không phải tìm ra tại sao thì sẽ có thể thay đổi được sự thật của xã hội.Cho nên Hoa Thanh cũng không ngoại lệ.Bản thân cô ta là Nhiễu Lan Đằng hai lá, lúc nào cô ta cũng hy vọng con mình là năm sáu lá thậm chí nhiều hơn. Cô ta sẽ không nghĩ vấn đề là ở bản thân mình, ngược lại cảm thấy tất cả đều là do mẹ cô ta sai, là bởi vì cô ta sinh ra ở Hoa gia, là Hoa gia liên lụy cô ta!Nhưng cô ta chưa từng nghĩ, nếu như cô ta không phải con gái của Hoa gia thì cô ta căn bản sẽ không có tư cách vào cung cũng không có tư cách hầu hạ Ma quân.Đại Vu Sư hiểu sâu sắc điểm này, vì vậy y thở dài, bước nhanh đuổi theo Hoa Thanh, muốn lợi dụng tâm tư này của cô ta.“Thục phi nương nương, là ta.”Hoa Thanh ngẩn ra, sau đó điều chỉnh vẻ mặt quay đầu lại, “Là Đại Vu Sư sao? Thật trùng hợp!”“Không trùng hợp, ta luôn đi theo nương nương.”“…”Hoa Thanh không muốn nói chuyện, Hoa Thanh muốn yên tĩnh.Trên thực tế cô ta cũng thật sự làm như vậy, sau khi yên tĩnh xong, nói, “Vu Sư, thật sự là hoàng tử Chiêu Nhiên ư?”Đại Vu Sư không nói đúng cũng không nói sai, chỉ khẽ thở dài nói, “Nhìn thấy vết bớt trên người Hoàng tử thì ta mới có thể chắc chắn.”“Ta biết vết bớt trên người hắn là gì.”“… Vết bớt gì?”“Vu Sư, ta nói rồi liệu ngươi có thể giúp ta làm cho hắn rời khỏi Ma cung không?”Đại Vu Sư vừa định nói có thể, nhưng nghĩ đến cái gì lại lắc đầu. Một Vu Sư như y vốn dĩ phải trung thành với Ma quân, đột nhiên giúp sủng phi của Ma quân mưu tính con trai Ma quân thích nhất còn thành ra cái thể thống gì?Vì vậy y chỉ có thể nói, “Thục phi nương nương, Nhị hoàng tử là con trai của Quân thượng, là con trai ưu tú nhất của Quân thượng.”Đương nhiên Thục phi nương nương biết điểm này, vì vậy chỉ có thể thở dài, “Haiz… Hắn là con trai của Quân thượng, vậy con ta không phải à? Bỏ đi, Vu Sư hãy đi theo ta, thay ta đặt tên cho đứa bé đi.”Nhưng Đại Vu Sư không hề muốn đặt tên cho đứa bé, y chỉ muốn biết rốt cuộc cái bớt trên người Hoa Tú Chiêu Nhiên là cái quỷ gì.Cho nên y đi theo Hoa Thanh đến Hoa Thanh Viên, thật sự đặt bừa một cái tên Hoa Tú Lại cho đứa bé kia, xong rồi lại vòng vo “an ủi” Hoa Thanh, “Thục phi nương nương tạm thời bớt buồn rầu, có lẽ khắc tinh của đứa bé này đã đi rồi cũng nên.”“Thật không?”Hoa Thanh vừa nói như vậy, liếc thấy sắc mặt Đại Vu Sư xoắn xuýt, đương nhiên biết là y đang an ủi cô ta thôi.Vì vậy cô ta chỉ có thể thở dài, “Chỉ mong như vậy. Có điều Hoa Tú Chiêu Nhiên kia…”“Vết bớt trên người Hoàng tử là hình gì?”“Hình trái tim, nghe nói là ở bắp đùi…”