Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 155: 133-3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Động tác của anh ta rất rõ, giảng giải cũng rất dễ hiểu.Không bao lâu sau, dưới sự hướng dẫn của anh ta tôi đã đem được âm khí tụ lại tại trung đan điền, sau khi âm khí bị kích hoạt, vị trí trung đan điền đột nhiên được đả thông, thật giống như có gió chạy trong ngực, mạch máu toàn thân đều thấy thoải mái dị thường.Lúc này Tam trưởng lão đã đem ly rượu thuốc đến, anh ta chú ý tới biến hóa của tôi, trên mặt xuất hiện một kia giật mình, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy? Cô đã mở được trung đan điền?”Tôi gật đầu một cái, trước kia Trịnh Lâm chỉ dạy tôi cách khống chế thượng đan điền, đối với trung đan điền đều không đề cập tới, bây giờ mở được trung đan điền quả thực tôi cảm giác toàn thân hừng hực, giống như toàn thân đều tràn đầy năng lượng.Hơn nữa năng lượng từ trong đan điền truyền tới liên tục không ngừng tăng trưởng, có lẽ không được bao lâu sau tôi sẽ tiến vào trạng thái cuồng động mà Tam trưởng lão nói.Tôi cực kì ngạc nhiên cùng mừng rỡ, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn muốn xông ra thử một chút uy lực của trung đan điền.Bởi vì quả thật ôi cảm nhận được thân thể tràn đầy năng lượng nên sự tin tưởng của tôi với Tam trưởng lão cũng cao lên rất nhiều.Anh ta nhìn bộ dáng hừng hực đắc ý của tôi còn có chút khiếp sợ, có điều anh ta rất nhanh phục hồi lại tinh thần, đem rượu thuốc đưa cho tôi, bảo tôi đừng ngại uống, ngửa đầu uống một hớp là được.Tôi cười với anh ta một tiếng, nhận lấy ly rượu, cảm ơn, rồi sau đó rót vào trong miệng.Rượu thuốc kia rất cay, còn mang một mùi thum thủm giống như nước xạ hương hồi bé tôi ghét xuống vậy.Nhưng rượu thuốc vừa rót vào cổ họng, còn chưa đi xuống yết hầu thì tôi cảm giác được cổ tôi cứng đờ, giống như bị người bóp chặt vậy, rượu thuốc cũng tắc ở cổ họng không xuống cũng không nôn ra được.Tôi giãy giụa kinh sợ.Lúc này bỗng nhiên trước mặt tôi có một đoàn âm khí ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một bóng người.Tô Mộc?

Động tác của anh ta rất rõ, giảng giải cũng rất dễ hiểu.

Không bao lâu sau, dưới sự hướng dẫn của anh ta tôi đã đem được âm khí tụ lại tại trung đan điền, sau khi âm khí bị kích hoạt, vị trí trung đan điền đột nhiên được đả thông, thật giống như có gió chạy trong ngực, mạch máu toàn thân đều thấy thoải mái dị thường.

Lúc này Tam trưởng lão đã đem ly rượu thuốc đến, anh ta chú ý tới biến hóa của tôi, trên mặt xuất hiện một kia giật mình, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy? Cô đã mở được trung đan điền?”

Tôi gật đầu một cái, trước kia Trịnh Lâm chỉ dạy tôi cách khống chế thượng đan điền, đối với trung đan điền đều không đề cập tới, bây giờ mở được trung đan điền quả thực tôi cảm giác toàn thân hừng hực, giống như toàn thân đều tràn đầy năng lượng.

Hơn nữa năng lượng từ trong đan điền truyền tới liên tục không ngừng tăng trưởng, có lẽ không được bao lâu sau tôi sẽ tiến vào trạng thái cuồng động mà Tam trưởng lão nói.

Tôi cực kì ngạc nhiên cùng mừng rỡ, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn muốn xông ra thử một chút uy lực của trung đan điền.

Bởi vì quả thật ôi cảm nhận được thân thể tràn đầy năng lượng nên sự tin tưởng của tôi với Tam trưởng lão cũng cao lên rất nhiều.

Anh ta nhìn bộ dáng hừng hực đắc ý của tôi còn có chút khiếp sợ, có điều anh ta rất nhanh phục hồi lại tinh thần, đem rượu thuốc đưa cho tôi, bảo tôi đừng ngại uống, ngửa đầu uống một hớp là được.

Tôi cười với anh ta một tiếng, nhận lấy ly rượu, cảm ơn, rồi sau đó rót vào trong miệng.

Rượu thuốc kia rất cay, còn mang một mùi thum thủm giống như nước xạ hương hồi bé tôi ghét xuống vậy.

Nhưng rượu thuốc vừa rót vào cổ họng, còn chưa đi xuống yết hầu thì tôi cảm giác được cổ tôi cứng đờ, giống như bị người bóp chặt vậy, rượu thuốc cũng tắc ở cổ họng không xuống cũng không nôn ra được.

Tôi giãy giụa kinh sợ.

Lúc này bỗng nhiên trước mặt tôi có một đoàn âm khí ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một bóng người.

Tô Mộc?

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Động tác của anh ta rất rõ, giảng giải cũng rất dễ hiểu.Không bao lâu sau, dưới sự hướng dẫn của anh ta tôi đã đem được âm khí tụ lại tại trung đan điền, sau khi âm khí bị kích hoạt, vị trí trung đan điền đột nhiên được đả thông, thật giống như có gió chạy trong ngực, mạch máu toàn thân đều thấy thoải mái dị thường.Lúc này Tam trưởng lão đã đem ly rượu thuốc đến, anh ta chú ý tới biến hóa của tôi, trên mặt xuất hiện một kia giật mình, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy? Cô đã mở được trung đan điền?”Tôi gật đầu một cái, trước kia Trịnh Lâm chỉ dạy tôi cách khống chế thượng đan điền, đối với trung đan điền đều không đề cập tới, bây giờ mở được trung đan điền quả thực tôi cảm giác toàn thân hừng hực, giống như toàn thân đều tràn đầy năng lượng.Hơn nữa năng lượng từ trong đan điền truyền tới liên tục không ngừng tăng trưởng, có lẽ không được bao lâu sau tôi sẽ tiến vào trạng thái cuồng động mà Tam trưởng lão nói.Tôi cực kì ngạc nhiên cùng mừng rỡ, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn muốn xông ra thử một chút uy lực của trung đan điền.Bởi vì quả thật ôi cảm nhận được thân thể tràn đầy năng lượng nên sự tin tưởng của tôi với Tam trưởng lão cũng cao lên rất nhiều.Anh ta nhìn bộ dáng hừng hực đắc ý của tôi còn có chút khiếp sợ, có điều anh ta rất nhanh phục hồi lại tinh thần, đem rượu thuốc đưa cho tôi, bảo tôi đừng ngại uống, ngửa đầu uống một hớp là được.Tôi cười với anh ta một tiếng, nhận lấy ly rượu, cảm ơn, rồi sau đó rót vào trong miệng.Rượu thuốc kia rất cay, còn mang một mùi thum thủm giống như nước xạ hương hồi bé tôi ghét xuống vậy.Nhưng rượu thuốc vừa rót vào cổ họng, còn chưa đi xuống yết hầu thì tôi cảm giác được cổ tôi cứng đờ, giống như bị người bóp chặt vậy, rượu thuốc cũng tắc ở cổ họng không xuống cũng không nôn ra được.Tôi giãy giụa kinh sợ.Lúc này bỗng nhiên trước mặt tôi có một đoàn âm khí ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một bóng người.Tô Mộc?

Chương 155: 133-3