Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 227: Kiếp sau gặp lại 3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “ Ý của em là, anh không được đụng vào cơ thể của người khác, chỉ có thể đụng vào cơ thể của em, dù bên trong cơ thể đó là hồn phách của ai cũng không sao? “ Tô Mộc xích sát lại gần tôi, lạnh lùng hỏi. “ Đương nhiên không phải… “ Tôi lắc đầu, bây giờ bên trong cơ thể tôi là hồn phách của Lâm Yến Nhi, anh ấy đụng vào cơ thể của tôi, há không phải là đụng vào Lâm Yến Nhi sao? Nghĩ đến đây, đầu óc tôi vội cuống lên, khẩn trương nhìn anh ấy:” Vậy anh không phải là đã….” “ Em hy vọng anh đụng vào sao? “ Tô Mộc nhìn ra được suy nghĩ của tôi, cười nhạt hỏi tôi. Tôi liền thật thà lắc đầu. “ Vậy thì chưa có “ Tô Mộc nói “ Cái gì gọi là vậy thì? Anh rốt cuộc là có chạm qua hay chưa? “ Tôi vội vàng hỏi, con người anh ấy cao cao tại thượng như vậy, rất ít khi nói chuyện mơ hồ như vậy, rõ ràng là đã làm chuyện gì có lỗi với tôi rồi! “ Ngớ ngẩn! Nếu như anh cham qua rồi, thì sẽ không có ở đây cứu em. “ Tô Mộc thấy tôi gấp gáp sốt ruột như vậy, đột nhiên nở nụ cười một nói, đối với phản ứng của tôi rất hài lòng. Nói xong anh ấy cũng không quan tâm đến sự phản đối của tôi, trực tiếp kéo chăn ra, cưỡng ép lộ ra vết thương của tôi, nghiêm túc chăm chú khử độc cho tôi. Biết được trong lúc Lâm Yến Nhi chiếm giữ thân thể của tôi anh ấy không có đụng chạm qua, tôi phút chốc thấy an tâm hơn. Mặc dù vẫn cảm thấy anh ấy đang khử độc cho thân thể này có chút kì lạ, nhưng ít ra bên trong thân thể này là hồn phách của tôi. Với lại biểu hiện của Tô Mộc lại kiên quyết như vậy, tôi chỉ có thể ngoan ngoãn mặc ý cho anh ấy khử độc. Anh ấy xử lí vết thương rất cẩn thận, sau khi khử độc xong lại tiêm uốn ván cho tôi, sau cùng lại bôi thêm thuốc của Đường Dũng lên. Trong lúc đó tôi còn khuyên anh ấy không cần nghiêm túc như vậy, dù gì thân thể này tôi cũng không mang bao nhiêu ngày nữa. Kết quả lại bị Tô Mộc nghiêm túc giáo huấn cho một trận. Còn nói thân thể này có mượn có trả, lại mượn không khó, cho dù không phải của mình cũng nên giữ gìn cho tốt. Lời của anh ấy nói tôi cũng không thể phản bác được, không cần biết thân thể này là của ai, nhưng chuột yêu túc trực bên linh cữu có lòng tốt cho tôi mượn, tôi cũng nên vẹn toàn không tổn hại mà trả lại.

“ Ý của em là, anh không được đụng vào cơ thể của người khác, chỉ có thể đụng vào cơ thể của em, dù bên trong cơ thể đó là hồn phách của ai cũng không sao? “ Tô Mộc xích sát lại gần tôi, lạnh lùng hỏi. 

“ Đương nhiên không phải… “ Tôi lắc đầu, bây giờ bên trong cơ thể tôi là hồn phách của Lâm Yến Nhi, anh ấy đụng vào cơ thể của tôi, há không phải là đụng vào Lâm Yến Nhi sao? 

Nghĩ đến đây, đầu óc tôi vội cuống lên, khẩn trương nhìn anh ấy:” Vậy anh không phải là đã….” 

“ Em hy vọng anh đụng vào sao? “ Tô Mộc nhìn ra được suy nghĩ của tôi, cười nhạt hỏi tôi. Tôi liền thật thà lắc đầu. 

“ Vậy thì chưa có “ Tô Mộc nói 

“ Cái gì gọi là vậy thì? Anh rốt cuộc là có chạm qua hay chưa? “ Tôi vội vàng hỏi, con người anh ấy cao cao tại thượng như vậy, rất ít khi nói chuyện mơ hồ như vậy, rõ ràng là đã làm chuyện gì có lỗi với tôi rồi! 

“ Ngớ ngẩn! Nếu như anh cham qua rồi, thì sẽ không có ở đây cứu em. “ Tô Mộc thấy tôi gấp gáp sốt ruột như vậy, đột nhiên nở nụ cười một nói, đối với phản ứng của tôi rất hài lòng. 

Nói xong anh ấy cũng không quan tâm đến sự phản đối của tôi, trực tiếp kéo chăn ra, cưỡng ép lộ ra vết thương của tôi, nghiêm túc chăm chú khử độc cho tôi. 

Biết được trong lúc Lâm Yến Nhi chiếm giữ thân thể của tôi anh ấy không có đụng chạm qua, tôi phút chốc thấy an tâm hơn. Mặc dù vẫn cảm thấy anh ấy đang khử độc cho thân thể này có chút kì lạ, nhưng ít ra bên trong thân thể này là hồn phách của tôi. Với lại biểu hiện của Tô Mộc lại kiên quyết như vậy, tôi chỉ có thể ngoan ngoãn mặc ý cho anh ấy khử độc. 

Anh ấy xử lí vết thương rất cẩn thận, sau khi khử độc xong lại tiêm uốn ván cho tôi, sau cùng lại bôi thêm thuốc của Đường Dũng lên. 

Trong lúc đó tôi còn khuyên anh ấy không cần nghiêm túc như vậy, dù gì thân thể này tôi cũng không mang bao nhiêu ngày nữa. Kết quả lại bị Tô Mộc nghiêm túc giáo huấn cho một trận. Còn nói thân thể này có mượn có trả, lại mượn không khó, cho dù không phải của mình cũng nên giữ gìn cho tốt. 

Lời của anh ấy nói tôi cũng không thể phản bác được, không cần biết thân thể này là của ai, nhưng chuột yêu túc trực bên linh cữu có lòng tốt cho tôi mượn, tôi cũng nên vẹn toàn không tổn hại mà trả lại.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “ Ý của em là, anh không được đụng vào cơ thể của người khác, chỉ có thể đụng vào cơ thể của em, dù bên trong cơ thể đó là hồn phách của ai cũng không sao? “ Tô Mộc xích sát lại gần tôi, lạnh lùng hỏi. “ Đương nhiên không phải… “ Tôi lắc đầu, bây giờ bên trong cơ thể tôi là hồn phách của Lâm Yến Nhi, anh ấy đụng vào cơ thể của tôi, há không phải là đụng vào Lâm Yến Nhi sao? Nghĩ đến đây, đầu óc tôi vội cuống lên, khẩn trương nhìn anh ấy:” Vậy anh không phải là đã….” “ Em hy vọng anh đụng vào sao? “ Tô Mộc nhìn ra được suy nghĩ của tôi, cười nhạt hỏi tôi. Tôi liền thật thà lắc đầu. “ Vậy thì chưa có “ Tô Mộc nói “ Cái gì gọi là vậy thì? Anh rốt cuộc là có chạm qua hay chưa? “ Tôi vội vàng hỏi, con người anh ấy cao cao tại thượng như vậy, rất ít khi nói chuyện mơ hồ như vậy, rõ ràng là đã làm chuyện gì có lỗi với tôi rồi! “ Ngớ ngẩn! Nếu như anh cham qua rồi, thì sẽ không có ở đây cứu em. “ Tô Mộc thấy tôi gấp gáp sốt ruột như vậy, đột nhiên nở nụ cười một nói, đối với phản ứng của tôi rất hài lòng. Nói xong anh ấy cũng không quan tâm đến sự phản đối của tôi, trực tiếp kéo chăn ra, cưỡng ép lộ ra vết thương của tôi, nghiêm túc chăm chú khử độc cho tôi. Biết được trong lúc Lâm Yến Nhi chiếm giữ thân thể của tôi anh ấy không có đụng chạm qua, tôi phút chốc thấy an tâm hơn. Mặc dù vẫn cảm thấy anh ấy đang khử độc cho thân thể này có chút kì lạ, nhưng ít ra bên trong thân thể này là hồn phách của tôi. Với lại biểu hiện của Tô Mộc lại kiên quyết như vậy, tôi chỉ có thể ngoan ngoãn mặc ý cho anh ấy khử độc. Anh ấy xử lí vết thương rất cẩn thận, sau khi khử độc xong lại tiêm uốn ván cho tôi, sau cùng lại bôi thêm thuốc của Đường Dũng lên. Trong lúc đó tôi còn khuyên anh ấy không cần nghiêm túc như vậy, dù gì thân thể này tôi cũng không mang bao nhiêu ngày nữa. Kết quả lại bị Tô Mộc nghiêm túc giáo huấn cho một trận. Còn nói thân thể này có mượn có trả, lại mượn không khó, cho dù không phải của mình cũng nên giữ gìn cho tốt. Lời của anh ấy nói tôi cũng không thể phản bác được, không cần biết thân thể này là của ai, nhưng chuột yêu túc trực bên linh cữu có lòng tốt cho tôi mượn, tôi cũng nên vẹn toàn không tổn hại mà trả lại.

Chương 227: Kiếp sau gặp lại 3