Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 283: Kiệt sức

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Từ Giang Minh chạy xe tới Lạc Dương mất khoảng sáu giờ, ban đầu tôi còn thích thú ngồi ngắm cảnh bên ngoài. Có điều chỉ chưa tới một giờ sau liền mệt mỏi, muốn nằm dựa vào người Tô Mộc nhưng ở giữa Tô Mộc và tôi còn cách nhau yêu thân.Mặc dù cô ấy bị tôi chiếm một tuần lễ, cũng coi như là ân nhân của tôi, nhưng bây giờ lại ngồi giữa tôi và Tô Mộc khiến tôi trong nháy mắt không thấy vui vẻ.Nhân dịp Tô Đoàn dừng xe nghỉ ngơi tại trạm dừng, tôi bảo Tô Mộc đem yêu thân đặt vào ghế trước bên cạnh ghế lái, sau đó tôi đã có thể nằm ở hàng ghế sau, gối đầu lên hai chân Tô Mộc, ngửa mặt nhìn lên gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai của Tô Mộc.Nhìn chưa được bao lâu tôi liền không nhịn được, đưa tay nắm tay anh ấy, hỏi anh ấy lần này đưa tôi ra ngoài sao lại nói với mẹ tôi là muốn ở Lạc Dương mấy ngày, chẳng lẽ anh ấy thật sự muốn đưa tôi đi du lịch.Tô Mộc cúi đầu nhìn tôi, dùng bàn tay kia nhẹ nhàng sờ lên gò má tôi, cười nói: “Dĩ nhiên không phải đi du lịch mà là đem em đi bán.”“Gạt người, anh không được bán em.” Tôi nhất thời không vui, hướng về phía Tô Mộc nũng nịu.Tô Mộc giống như rất thích tôi nũng nịu với anh ấy, cười sâu hơn, sau đó nghiêm mặt nói: “Quả thật không phải đi du lịch, lúc trước ở vạn năm thọ vực nhìn thấy con yêu thử túc trực bên linh sàng kia, em còn nhớ không?”“Dĩ nhiên là nhớ, đó là ân nhân của em, nếu không phải nó cho em mượn yêu thân thì có lẽ bây giờ em đã bị hồn phi phách tán. Sao anh lại nhắc tới nó?” Tôi không hiểu nói.Tô Mộc nói: “Mấy ngày trước khi điều tra lai lịch Lâm Yến Nhi anh đã tình cờ cô ta có đi lại với Diệp gia ở Lạc Dương, mà gia tộc kia cũng là gia tộc huyền học, lý lịch so với Tô gia thậm chí còn sớm hơn mấy trăm năm. Năm đó trước khi Tô gia bị diệt môn cùng với Diệp gia có quan hệ tốt vô cùng, hai nhà thường xuyên qua lại, vậy mà Diệp gia lại có quan hệ với Lâm Yến Nhi. Lần này chúng ta trả lại yêu thân sẽ tiện đường đi Diệp gia một chuyến, nhìn xem quan hệ của Lâm Yến Nhi và Diệp gia là như thế nào.”Tôi gật đầu một cái, nhưng vẫn có chút không hiểu, hỏi: “Cái này với yêu thử túc trực bên linh sàng có quan hệ gì?”“Yêu thử túc trực bên linh sàng đã hơn ngàn năm, em cho là nó ăn không khí để sống à? Là Diệp gia một mực thờ phụng yêu thử túc trực bên linh sàng, đời đời cũng canh giữ ở Lạc Dương chính là vì tiếp tục cung phụng yêu thử túc trực bên linh sàng để nó còn sống, cho nên lần này em được yêu thử cứu có lẽ có quan hệ rất lớn với Diệp gia.”Tôi trong nháy mắt liền hiểu ra: “Hóa ra là như vậy. Nhưng bây giờ nếu Diệp gia cùng Lâm Yến Nhi có qua lại liệu có thể cùng phe với Lâm Yến Nhi? Chúng ta bây giờ viếng thăm Diệp gia không chừng sẽ có nguy hiểm?”Mặc dù Lâm Yến Nhi đã bị Tô Mộc đả thương nhưng có thể nghe trong ý của Tô Mộc thì Diệp gia cũng là gia tộc rất lợi hại, thậm chí so với Tô gia còn lợi hại hơn, nếu như bọn họ thực sự ở cùng phe với Lâm Yến Nhi thì chỉ dựa vào Tô Mộc cùng Tô Đoàn, tình canh của chúng tôi sẽ rât nguy hiểm.

Từ Giang Minh chạy xe tới Lạc Dương mất khoảng sáu giờ, ban đầu tôi còn thích thú ngồi ngắm cảnh bên ngoài. Có điều chỉ chưa tới một giờ sau liền mệt mỏi, muốn nằm dựa vào người Tô Mộc nhưng ở giữa Tô Mộc và tôi còn cách nhau yêu thân.

Mặc dù cô ấy bị tôi chiếm một tuần lễ, cũng coi như là ân nhân của tôi, nhưng bây giờ lại ngồi giữa tôi và Tô Mộc khiến tôi trong nháy mắt không thấy vui vẻ.

Nhân dịp Tô Đoàn dừng xe nghỉ ngơi tại trạm dừng, tôi bảo Tô Mộc đem yêu thân đặt vào ghế trước bên cạnh ghế lái, sau đó tôi đã có thể nằm ở hàng ghế sau, gối đầu lên hai chân Tô Mộc, ngửa mặt nhìn lên gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai của Tô Mộc.

Nhìn chưa được bao lâu tôi liền không nhịn được, đưa tay nắm tay anh ấy, hỏi anh ấy lần này đưa tôi ra ngoài sao lại nói với mẹ tôi là muốn ở Lạc Dương mấy ngày, chẳng lẽ anh ấy thật sự muốn đưa tôi đi du lịch.

Tô Mộc cúi đầu nhìn tôi, dùng bàn tay kia nhẹ nhàng sờ lên gò má tôi, cười nói: “Dĩ nhiên không phải đi du lịch mà là đem em đi bán.”

“Gạt người, anh không được bán em.” Tôi nhất thời không vui, hướng về phía Tô Mộc nũng nịu.

Tô Mộc giống như rất thích tôi nũng nịu với anh ấy, cười sâu hơn, sau đó nghiêm mặt nói: “Quả thật không phải đi du lịch, lúc trước ở vạn năm thọ vực nhìn thấy con yêu thử túc trực bên linh sàng kia, em còn nhớ không?”

“Dĩ nhiên là nhớ, đó là ân nhân của em, nếu không phải nó cho em mượn yêu thân thì có lẽ bây giờ em đã bị hồn phi phách tán. Sao anh lại nhắc tới nó?” Tôi không hiểu nói.

Tô Mộc nói: “Mấy ngày trước khi điều tra lai lịch Lâm Yến Nhi anh đã tình cờ cô ta có đi lại với Diệp gia ở Lạc Dương, mà gia tộc kia cũng là gia tộc huyền học, lý lịch so với Tô gia thậm chí còn sớm hơn mấy trăm năm. Năm đó trước khi Tô gia bị diệt môn cùng với Diệp gia có quan hệ tốt vô cùng, hai nhà thường xuyên qua lại, vậy mà Diệp gia lại có quan hệ với Lâm Yến Nhi. Lần này chúng ta trả lại yêu thân sẽ tiện đường đi Diệp gia một chuyến, nhìn xem quan hệ của Lâm Yến Nhi và Diệp gia là như thế nào.”

Tôi gật đầu một cái, nhưng vẫn có chút không hiểu, hỏi: “Cái này với yêu thử túc trực bên linh sàng có quan hệ gì?”

“Yêu thử túc trực bên linh sàng đã hơn ngàn năm, em cho là nó ăn không khí để sống à? Là Diệp gia một mực thờ phụng yêu thử túc trực bên linh sàng, đời đời cũng canh giữ ở Lạc Dương chính là vì tiếp tục cung phụng yêu thử túc trực bên linh sàng để nó còn sống, cho nên lần này em được yêu thử cứu có lẽ có quan hệ rất lớn với Diệp gia.”

Tôi trong nháy mắt liền hiểu ra: “Hóa ra là như vậy. Nhưng bây giờ nếu Diệp gia cùng Lâm Yến Nhi có qua lại liệu có thể cùng phe với Lâm Yến Nhi? Chúng ta bây giờ viếng thăm Diệp gia không chừng sẽ có nguy hiểm?”

Mặc dù Lâm Yến Nhi đã bị Tô Mộc đả thương nhưng có thể nghe trong ý của Tô Mộc thì Diệp gia cũng là gia tộc rất lợi hại, thậm chí so với Tô gia còn lợi hại hơn, nếu như bọn họ thực sự ở cùng phe với Lâm Yến Nhi thì chỉ dựa vào Tô Mộc cùng Tô Đoàn, tình canh của chúng tôi sẽ rât nguy hiểm.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Từ Giang Minh chạy xe tới Lạc Dương mất khoảng sáu giờ, ban đầu tôi còn thích thú ngồi ngắm cảnh bên ngoài. Có điều chỉ chưa tới một giờ sau liền mệt mỏi, muốn nằm dựa vào người Tô Mộc nhưng ở giữa Tô Mộc và tôi còn cách nhau yêu thân.Mặc dù cô ấy bị tôi chiếm một tuần lễ, cũng coi như là ân nhân của tôi, nhưng bây giờ lại ngồi giữa tôi và Tô Mộc khiến tôi trong nháy mắt không thấy vui vẻ.Nhân dịp Tô Đoàn dừng xe nghỉ ngơi tại trạm dừng, tôi bảo Tô Mộc đem yêu thân đặt vào ghế trước bên cạnh ghế lái, sau đó tôi đã có thể nằm ở hàng ghế sau, gối đầu lên hai chân Tô Mộc, ngửa mặt nhìn lên gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai của Tô Mộc.Nhìn chưa được bao lâu tôi liền không nhịn được, đưa tay nắm tay anh ấy, hỏi anh ấy lần này đưa tôi ra ngoài sao lại nói với mẹ tôi là muốn ở Lạc Dương mấy ngày, chẳng lẽ anh ấy thật sự muốn đưa tôi đi du lịch.Tô Mộc cúi đầu nhìn tôi, dùng bàn tay kia nhẹ nhàng sờ lên gò má tôi, cười nói: “Dĩ nhiên không phải đi du lịch mà là đem em đi bán.”“Gạt người, anh không được bán em.” Tôi nhất thời không vui, hướng về phía Tô Mộc nũng nịu.Tô Mộc giống như rất thích tôi nũng nịu với anh ấy, cười sâu hơn, sau đó nghiêm mặt nói: “Quả thật không phải đi du lịch, lúc trước ở vạn năm thọ vực nhìn thấy con yêu thử túc trực bên linh sàng kia, em còn nhớ không?”“Dĩ nhiên là nhớ, đó là ân nhân của em, nếu không phải nó cho em mượn yêu thân thì có lẽ bây giờ em đã bị hồn phi phách tán. Sao anh lại nhắc tới nó?” Tôi không hiểu nói.Tô Mộc nói: “Mấy ngày trước khi điều tra lai lịch Lâm Yến Nhi anh đã tình cờ cô ta có đi lại với Diệp gia ở Lạc Dương, mà gia tộc kia cũng là gia tộc huyền học, lý lịch so với Tô gia thậm chí còn sớm hơn mấy trăm năm. Năm đó trước khi Tô gia bị diệt môn cùng với Diệp gia có quan hệ tốt vô cùng, hai nhà thường xuyên qua lại, vậy mà Diệp gia lại có quan hệ với Lâm Yến Nhi. Lần này chúng ta trả lại yêu thân sẽ tiện đường đi Diệp gia một chuyến, nhìn xem quan hệ của Lâm Yến Nhi và Diệp gia là như thế nào.”Tôi gật đầu một cái, nhưng vẫn có chút không hiểu, hỏi: “Cái này với yêu thử túc trực bên linh sàng có quan hệ gì?”“Yêu thử túc trực bên linh sàng đã hơn ngàn năm, em cho là nó ăn không khí để sống à? Là Diệp gia một mực thờ phụng yêu thử túc trực bên linh sàng, đời đời cũng canh giữ ở Lạc Dương chính là vì tiếp tục cung phụng yêu thử túc trực bên linh sàng để nó còn sống, cho nên lần này em được yêu thử cứu có lẽ có quan hệ rất lớn với Diệp gia.”Tôi trong nháy mắt liền hiểu ra: “Hóa ra là như vậy. Nhưng bây giờ nếu Diệp gia cùng Lâm Yến Nhi có qua lại liệu có thể cùng phe với Lâm Yến Nhi? Chúng ta bây giờ viếng thăm Diệp gia không chừng sẽ có nguy hiểm?”Mặc dù Lâm Yến Nhi đã bị Tô Mộc đả thương nhưng có thể nghe trong ý của Tô Mộc thì Diệp gia cũng là gia tộc rất lợi hại, thậm chí so với Tô gia còn lợi hại hơn, nếu như bọn họ thực sự ở cùng phe với Lâm Yến Nhi thì chỉ dựa vào Tô Mộc cùng Tô Đoàn, tình canh của chúng tôi sẽ rât nguy hiểm.

Chương 283: Kiệt sức