Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 309: 197-4
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Cái này dĩ nhiên tôi biết, ban đầu Tô Đoàn dùng bùa Xích Luyện định giết chết tôi thì tôi đã cảm nhận được cậu ấy có bao nhiêu hận với mối thù giết mẹ này, nếu như cậu ấy biết hồ yêu kia đang ở trong căn nhà này, cho dù không lồng lộn lên thì cũng sẽ có những hành động không tốt, dẫu sao kia là yêu tứ hạch.Tôi cũng nháy mắt đáp lại Tô Mộc, rồi giống như ngu si nhìn Tô Đoàn một cái, cố gắng bắt trước cái nhìn có chỉ số thông minh cao của Tô Mộc nhìn xuống chúng sinh, nói: “Dầu gì cậu cũng là con cháu Tô gia mà lá gan lại nhỏ như vậy, vừa rồi hồ yêu kia xuất hiện đã khiến cậu sợ ngất xỉu, có lẽ ngay cả hồ yêu kia có hình dáng gì cậu cũng không thấy rõ đi.”“Cháu bị hồ yêu làm sợ xỉu?” Tô Đoàn mặt đầy vẻ không hiểu, hiển nhiên quên hết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Suy nghĩ một chút vẫn không nghĩ ra, cậu ấy liền cười một tiếng, nói nên gấp rút đi bắt yêu, bây giờ cậu ấy không có gì đáng ngại.Tôi gật đầu một cái, sau đó dẫn đầu quay lại phòng ngủ của Vũ Linh tìm tung tích của hồ yêu.Tôi đi khắp phòng ngủ của Vũ Linh một vòng, yêu khí trong phòng ngủ của Vũ Linh rõ ràng đã nồng đậm hơn một ít, màu xanh lá cây so với lúc ban ngày đã rõ ràng hơn rất nhiều. Theo màu xanh lá cây của yêu khí tới cuối giường, tôi đưa mắt nhìn lên bức tranh trên đầu giường đang che két sắt.Cổ yêu khí kia hiển nhiên đã quay lại két sắt, không ngờ ba Vũ Linh nói không sai, hồ yêu thật sự ẩn thân trong két sắt.Tô Mộc thấy ánh mắt tôi vẫn nhìn chăm chăm vào két sắt liền lập tức đi tưới đầu giường tháo bức ảnh xuống, lần nữa mở khóa an toàn của két sắt.Quả nhiên Hồ yêu cũng không đi ra, lúc này trong tủ sắt cũng tản ra một lầng nhờ nhờ ánh sáng xanh, giống như bên trong chất đầy huỳnh quang vậy.Trên tượng thần kia cũng tỏa ra ánh sáng xanh, chỉ kỳ quái chính là trong két sắt thì vật sáng nhất không phải tượng thần kia mà là lư hương phía dưới tượng thần.Tôi lập tức chỉ chỉ lư hương, bảo Tô Mộc lấy xuống cho tôi, nói: “Trong này giống như có đồ.”Bời vì có tới tám chín phần hôm nay hồ yêu sẽ không đi ra ngoài nữa, Tô Mộc liền đem lư hương đưa cho tôi để tôi cẩn thận xem xét một chút, tìm ra đồ có yêu khí nặng nhất.Tôi gật đầu một cái, đổ hết tro trong lư hương ra, quả nhiên không ngoài dự đoán, phía dưới lớp tro có không ít ngọc.Mỗi khối ngọc cũng tương đương một nén vàng, hình dáng khác nhau, được chạm khắc tinh xảo giống như đồ cổ vậy.Tôi lấy từ trong đống ngọc một viên phát ra ánh sáng nặng nhất đưa cho Tô Mộc.Ai ngờ sắc mặt Tô Mộc biến đổi, rất khó coi, bảo tôi đặt nó xuống, không muốn trực tiếp chạm vào.“Sao vậy, anh sợ hồ yêu kia lại đi ra à?” Tôi không hiểu liền hỏi, mặc dù trên này có đầy yêu khí nhưng cảm giác rất ôn hòa, hẳn yêu hồ bị khóa chặt bên trong, tạm thời không ra được.“Không phải, là… Ngọc Tắc, em mau buông xuống đi.” Mặt Tô Mộc đã tối lại, giải thích.
Cái này dĩ nhiên tôi biết, ban đầu Tô Đoàn dùng bùa Xích Luyện định giết chết tôi thì tôi đã cảm nhận được cậu ấy có bao nhiêu hận với mối thù giết mẹ này, nếu như cậu ấy biết hồ yêu kia đang ở trong căn nhà này, cho dù không lồng lộn lên thì cũng sẽ có những hành động không tốt, dẫu sao kia là yêu tứ hạch.
Tôi cũng nháy mắt đáp lại Tô Mộc, rồi giống như ngu si nhìn Tô Đoàn một cái, cố gắng bắt trước cái nhìn có chỉ số thông minh cao của Tô Mộc nhìn xuống chúng sinh, nói: “Dầu gì cậu cũng là con cháu Tô gia mà lá gan lại nhỏ như vậy, vừa rồi hồ yêu kia xuất hiện đã khiến cậu sợ ngất xỉu, có lẽ ngay cả hồ yêu kia có hình dáng gì cậu cũng không thấy rõ đi.”
“Cháu bị hồ yêu làm sợ xỉu?” Tô Đoàn mặt đầy vẻ không hiểu, hiển nhiên quên hết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Suy nghĩ một chút vẫn không nghĩ ra, cậu ấy liền cười một tiếng, nói nên gấp rút đi bắt yêu, bây giờ cậu ấy không có gì đáng ngại.
Tôi gật đầu một cái, sau đó dẫn đầu quay lại phòng ngủ của Vũ Linh tìm tung tích của hồ yêu.
Tôi đi khắp phòng ngủ của Vũ Linh một vòng, yêu khí trong phòng ngủ của Vũ Linh rõ ràng đã nồng đậm hơn một ít, màu xanh lá cây so với lúc ban ngày đã rõ ràng hơn rất nhiều. Theo màu xanh lá cây của yêu khí tới cuối giường, tôi đưa mắt nhìn lên bức tranh trên đầu giường đang che két sắt.
Cổ yêu khí kia hiển nhiên đã quay lại két sắt, không ngờ ba Vũ Linh nói không sai, hồ yêu thật sự ẩn thân trong két sắt.
Tô Mộc thấy ánh mắt tôi vẫn nhìn chăm chăm vào két sắt liền lập tức đi tưới đầu giường tháo bức ảnh xuống, lần nữa mở khóa an toàn của két sắt.
Quả nhiên Hồ yêu cũng không đi ra, lúc này trong tủ sắt cũng tản ra một lầng nhờ nhờ ánh sáng xanh, giống như bên trong chất đầy huỳnh quang vậy.
Trên tượng thần kia cũng tỏa ra ánh sáng xanh, chỉ kỳ quái chính là trong két sắt thì vật sáng nhất không phải tượng thần kia mà là lư hương phía dưới tượng thần.
Tôi lập tức chỉ chỉ lư hương, bảo Tô Mộc lấy xuống cho tôi, nói: “Trong này giống như có đồ.”
Bời vì có tới tám chín phần hôm nay hồ yêu sẽ không đi ra ngoài nữa, Tô Mộc liền đem lư hương đưa cho tôi để tôi cẩn thận xem xét một chút, tìm ra đồ có yêu khí nặng nhất.
Tôi gật đầu một cái, đổ hết tro trong lư hương ra, quả nhiên không ngoài dự đoán, phía dưới lớp tro có không ít ngọc.
Mỗi khối ngọc cũng tương đương một nén vàng, hình dáng khác nhau, được chạm khắc tinh xảo giống như đồ cổ vậy.
Tôi lấy từ trong đống ngọc một viên phát ra ánh sáng nặng nhất đưa cho Tô Mộc.
Ai ngờ sắc mặt Tô Mộc biến đổi, rất khó coi, bảo tôi đặt nó xuống, không muốn trực tiếp chạm vào.
“Sao vậy, anh sợ hồ yêu kia lại đi ra à?” Tôi không hiểu liền hỏi, mặc dù trên này có đầy yêu khí nhưng cảm giác rất ôn hòa, hẳn yêu hồ bị khóa chặt bên trong, tạm thời không ra được.
“Không phải, là… Ngọc Tắc, em mau buông xuống đi.” Mặt Tô Mộc đã tối lại, giải thích.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Cái này dĩ nhiên tôi biết, ban đầu Tô Đoàn dùng bùa Xích Luyện định giết chết tôi thì tôi đã cảm nhận được cậu ấy có bao nhiêu hận với mối thù giết mẹ này, nếu như cậu ấy biết hồ yêu kia đang ở trong căn nhà này, cho dù không lồng lộn lên thì cũng sẽ có những hành động không tốt, dẫu sao kia là yêu tứ hạch.Tôi cũng nháy mắt đáp lại Tô Mộc, rồi giống như ngu si nhìn Tô Đoàn một cái, cố gắng bắt trước cái nhìn có chỉ số thông minh cao của Tô Mộc nhìn xuống chúng sinh, nói: “Dầu gì cậu cũng là con cháu Tô gia mà lá gan lại nhỏ như vậy, vừa rồi hồ yêu kia xuất hiện đã khiến cậu sợ ngất xỉu, có lẽ ngay cả hồ yêu kia có hình dáng gì cậu cũng không thấy rõ đi.”“Cháu bị hồ yêu làm sợ xỉu?” Tô Đoàn mặt đầy vẻ không hiểu, hiển nhiên quên hết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Suy nghĩ một chút vẫn không nghĩ ra, cậu ấy liền cười một tiếng, nói nên gấp rút đi bắt yêu, bây giờ cậu ấy không có gì đáng ngại.Tôi gật đầu một cái, sau đó dẫn đầu quay lại phòng ngủ của Vũ Linh tìm tung tích của hồ yêu.Tôi đi khắp phòng ngủ của Vũ Linh một vòng, yêu khí trong phòng ngủ của Vũ Linh rõ ràng đã nồng đậm hơn một ít, màu xanh lá cây so với lúc ban ngày đã rõ ràng hơn rất nhiều. Theo màu xanh lá cây của yêu khí tới cuối giường, tôi đưa mắt nhìn lên bức tranh trên đầu giường đang che két sắt.Cổ yêu khí kia hiển nhiên đã quay lại két sắt, không ngờ ba Vũ Linh nói không sai, hồ yêu thật sự ẩn thân trong két sắt.Tô Mộc thấy ánh mắt tôi vẫn nhìn chăm chăm vào két sắt liền lập tức đi tưới đầu giường tháo bức ảnh xuống, lần nữa mở khóa an toàn của két sắt.Quả nhiên Hồ yêu cũng không đi ra, lúc này trong tủ sắt cũng tản ra một lầng nhờ nhờ ánh sáng xanh, giống như bên trong chất đầy huỳnh quang vậy.Trên tượng thần kia cũng tỏa ra ánh sáng xanh, chỉ kỳ quái chính là trong két sắt thì vật sáng nhất không phải tượng thần kia mà là lư hương phía dưới tượng thần.Tôi lập tức chỉ chỉ lư hương, bảo Tô Mộc lấy xuống cho tôi, nói: “Trong này giống như có đồ.”Bời vì có tới tám chín phần hôm nay hồ yêu sẽ không đi ra ngoài nữa, Tô Mộc liền đem lư hương đưa cho tôi để tôi cẩn thận xem xét một chút, tìm ra đồ có yêu khí nặng nhất.Tôi gật đầu một cái, đổ hết tro trong lư hương ra, quả nhiên không ngoài dự đoán, phía dưới lớp tro có không ít ngọc.Mỗi khối ngọc cũng tương đương một nén vàng, hình dáng khác nhau, được chạm khắc tinh xảo giống như đồ cổ vậy.Tôi lấy từ trong đống ngọc một viên phát ra ánh sáng nặng nhất đưa cho Tô Mộc.Ai ngờ sắc mặt Tô Mộc biến đổi, rất khó coi, bảo tôi đặt nó xuống, không muốn trực tiếp chạm vào.“Sao vậy, anh sợ hồ yêu kia lại đi ra à?” Tôi không hiểu liền hỏi, mặc dù trên này có đầy yêu khí nhưng cảm giác rất ôn hòa, hẳn yêu hồ bị khóa chặt bên trong, tạm thời không ra được.“Không phải, là… Ngọc Tắc, em mau buông xuống đi.” Mặt Tô Mộc đã tối lại, giải thích.