Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 330: 204-5
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Diệp gia mặc dù là thê gia phong thủy nhưng có thể thấy kém xa Tô gia, không có tiền như Tô gia, nhà cửa căn bản không sửa sang gì, giống hết những ngôi nhà cũ ở nông thôn vậy. Cho dù là như thế, ở trung tâm thành phố như Lạc Dương thì đây cũng là một ngôi nhà tứ hợp viện cổ kính tiêu chuẩn.Sau khi xuyên qua hai cái cửa thì sân sau cùng đã hiển lộ ở trước mắt.“Tô gia Giang Minh, Tô Mộc con trai thứ hai của Tô Định tới thăm viếng!” Sau khi đến cái sân thứ ba thì Tô Mộc đọt nhiên dừng bước, hướng tới một gian nhà cách đó không xa hô lớn.Cả viện đều trống rồng, đừng nói không có người, ngay cà hoa viên nhô nhô cũng không có, nhìn qua đìu hiu không chịu nổi, không biết thậm chí còn cho rằng đây đã là một ngôi nhà bỏ hoang.Thế nhưng gạch xanh của ngôi nhà lại thấm ra một cảm giác rờn rợn, mặc dù trên nhà không có nửa phân âm khí nhưng khiến cho người có cảm giác bên trong rất nguy hiểm.Mặc dù trong lòng tôi vẫn còn khó chịu Tô Mộc nhưng lúc này cũng khong nhịn được nuốt nước miếng một cái, yên lạng đi tới bên cạnh Tô Mộc, chủ động bám vào tay anh ấy.Lỡ như một hồi gặp yêu ma quỷ quái gì, có Tô Mộc bên cạnh ít nhất anh ấy sẽ bảo vệ cho tôi.Thấy được tôi lo lắng, Tô Mộc nghiêng đầu nhìn tôi một cái, nhoẻn miệng cười với tôi, ý bảo tôi buông lỏngCó lẽ tôi đã quá quen với với cảnh này rồi, anh ấy càng biểu hiện không có gì thì thực tế lại càng nguy hiểm.Tôi nhất thời thấy sợ hơn, tim đập thình thịch rất nhanh, giống như xung quanh đây đều quanh quẩn tiếng tim tôi đập vậy.Sân vẫn yên tĩnh không có nửa tiếng vang.Ngay khi tôi cho rằng trong căn phòng kia không có người thì một giọng già nua bỗng nhiên vang lên.“Vào đi!”
Diệp gia mặc dù là thê gia phong thủy nhưng có thể thấy kém xa Tô gia, không có tiền như Tô gia, nhà cửa căn bản không sửa sang gì, giống hết những ngôi nhà cũ ở nông thôn vậy. Cho dù là như thế, ở trung tâm thành phố như Lạc Dương thì đây cũng là một ngôi nhà tứ hợp viện cổ kính tiêu chuẩn.
Sau khi xuyên qua hai cái cửa thì sân sau cùng đã hiển lộ ở trước mắt.
“Tô gia Giang Minh, Tô Mộc con trai thứ hai của Tô Định tới thăm viếng!” Sau khi đến cái sân thứ ba thì Tô Mộc đọt nhiên dừng bước, hướng tới một gian nhà cách đó không xa hô lớn.
Cả viện đều trống rồng, đừng nói không có người, ngay cà hoa viên nhô nhô cũng không có, nhìn qua đìu hiu không chịu nổi, không biết thậm chí còn cho rằng đây đã là một ngôi nhà bỏ hoang.
Thế nhưng gạch xanh của ngôi nhà lại thấm ra một cảm giác rờn rợn, mặc dù trên nhà không có nửa phân âm khí nhưng khiến cho người có cảm giác bên trong rất nguy hiểm.
Mặc dù trong lòng tôi vẫn còn khó chịu Tô Mộc nhưng lúc này cũng khong nhịn được nuốt nước miếng một cái, yên lạng đi tới bên cạnh Tô Mộc, chủ động bám vào tay anh ấy.
Lỡ như một hồi gặp yêu ma quỷ quái gì, có Tô Mộc bên cạnh ít nhất anh ấy sẽ bảo vệ cho tôi.
Thấy được tôi lo lắng, Tô Mộc nghiêng đầu nhìn tôi một cái, nhoẻn miệng cười với tôi, ý bảo tôi buông lỏng
Có lẽ tôi đã quá quen với với cảnh này rồi, anh ấy càng biểu hiện không có gì thì thực tế lại càng nguy hiểm.
Tôi nhất thời thấy sợ hơn, tim đập thình thịch rất nhanh, giống như xung quanh đây đều quanh quẩn tiếng tim tôi đập vậy.
Sân vẫn yên tĩnh không có nửa tiếng vang.
Ngay khi tôi cho rằng trong căn phòng kia không có người thì một giọng già nua bỗng nhiên vang lên.
“Vào đi!”
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Diệp gia mặc dù là thê gia phong thủy nhưng có thể thấy kém xa Tô gia, không có tiền như Tô gia, nhà cửa căn bản không sửa sang gì, giống hết những ngôi nhà cũ ở nông thôn vậy. Cho dù là như thế, ở trung tâm thành phố như Lạc Dương thì đây cũng là một ngôi nhà tứ hợp viện cổ kính tiêu chuẩn.Sau khi xuyên qua hai cái cửa thì sân sau cùng đã hiển lộ ở trước mắt.“Tô gia Giang Minh, Tô Mộc con trai thứ hai của Tô Định tới thăm viếng!” Sau khi đến cái sân thứ ba thì Tô Mộc đọt nhiên dừng bước, hướng tới một gian nhà cách đó không xa hô lớn.Cả viện đều trống rồng, đừng nói không có người, ngay cà hoa viên nhô nhô cũng không có, nhìn qua đìu hiu không chịu nổi, không biết thậm chí còn cho rằng đây đã là một ngôi nhà bỏ hoang.Thế nhưng gạch xanh của ngôi nhà lại thấm ra một cảm giác rờn rợn, mặc dù trên nhà không có nửa phân âm khí nhưng khiến cho người có cảm giác bên trong rất nguy hiểm.Mặc dù trong lòng tôi vẫn còn khó chịu Tô Mộc nhưng lúc này cũng khong nhịn được nuốt nước miếng một cái, yên lạng đi tới bên cạnh Tô Mộc, chủ động bám vào tay anh ấy.Lỡ như một hồi gặp yêu ma quỷ quái gì, có Tô Mộc bên cạnh ít nhất anh ấy sẽ bảo vệ cho tôi.Thấy được tôi lo lắng, Tô Mộc nghiêng đầu nhìn tôi một cái, nhoẻn miệng cười với tôi, ý bảo tôi buông lỏngCó lẽ tôi đã quá quen với với cảnh này rồi, anh ấy càng biểu hiện không có gì thì thực tế lại càng nguy hiểm.Tôi nhất thời thấy sợ hơn, tim đập thình thịch rất nhanh, giống như xung quanh đây đều quanh quẩn tiếng tim tôi đập vậy.Sân vẫn yên tĩnh không có nửa tiếng vang.Ngay khi tôi cho rằng trong căn phòng kia không có người thì một giọng già nua bỗng nhiên vang lên.“Vào đi!”