Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 335: 205-5
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Ở trong lòng anh ấy tôi giống như là một người vợ nhưng một chút vị trí cũng không có, ngay cả quyền lo lắng cho anh ấy cũng không có.Bây giờ anh ấy lại bởi vì Diệp gia mà đuổi tôi đi.Nước mắt tôi tuôn như suối, rào rào rơi xuống, cứ tiếp tục ở đây chỉ tự chuốc lấy nhục.Tôi gật đầu một cái, nói với Tô Mộc tôi sẽ cút.Sau đó xoay người rời đi.Tô Đoàn thấy tôi thật sự muốn đi liền kéo tôi lại, xoay đầu sang Tô Mộc nói bà Hai cũng là lo lắng cho ông gì đó.Nhưng Tô Mộc vẫn mặt lạnh, nói mục đích chính của anh ấy là tìm Lâm Yến Nhi, đem cô ta lần nữa trấn áp, những thứ khác đều không quan trọng, nếu Lộc Dương muốn đi thì cứ đi!Lời của Tô Mộc như chém đinh chặt sắt, giọng đanh lại, có thể thấy tôi chẳng còn mong đợi được gì từ anh ấy.Đẩy tay Tô Đoàn ra, sau đó ngay cả hai tiếng gặp lại tôi cũng không nói, vừa khóc vừa chạy ra ngoài.Kết thúc rồi, mặc dù Tô Mộc không nói ra hai tiếng chia tay nhưng từ giọng nói và biểu tình của anh ấy tôi có thể nhận ra, giữa tôi và anh ấy hiển nhiên đã kết thúc.Tôi vừa khóc vừa chạy, chạy thở không ra hơi, đến khi tôi kiệt sức ngã ngồi xuống đất, đầu gối trầy da cũng không phát hiện.“Cái đó… nha đầu này, ta đã sớm nói ngươi không cần phải leo lên một thân cây chết, nếu không thích Tô Mộc thì ông đây tìm cho ngươi một thằng chồng, những anh đẹp trai kia ngươi thích ai, chỉ cần ngươi mở miệng ông đây sẽ bắt tới cho ngươi.” Giao tiên với tôi tâm ý tương thông, trong lòng tôi đau thế nào ông ta có thể cảm nhận được, lúc này đã chui từ trong thân thể tôi ra ngoài, thận trọng nhìn tôi.
Ở trong lòng anh ấy tôi giống như là một người vợ nhưng một chút vị trí cũng không có, ngay cả quyền lo lắng cho anh ấy cũng không có.
Bây giờ anh ấy lại bởi vì Diệp gia mà đuổi tôi đi.
Nước mắt tôi tuôn như suối, rào rào rơi xuống, cứ tiếp tục ở đây chỉ tự chuốc lấy nhục.
Tôi gật đầu một cái, nói với Tô Mộc tôi sẽ cút.
Sau đó xoay người rời đi.
Tô Đoàn thấy tôi thật sự muốn đi liền kéo tôi lại, xoay đầu sang Tô Mộc nói bà Hai cũng là lo lắng cho ông gì đó.
Nhưng Tô Mộc vẫn mặt lạnh, nói mục đích chính của anh ấy là tìm Lâm Yến Nhi, đem cô ta lần nữa trấn áp, những thứ khác đều không quan trọng, nếu Lộc Dương muốn đi thì cứ đi!
Lời của Tô Mộc như chém đinh chặt sắt, giọng đanh lại, có thể thấy tôi chẳng còn mong đợi được gì từ anh ấy.
Đẩy tay Tô Đoàn ra, sau đó ngay cả hai tiếng gặp lại tôi cũng không nói, vừa khóc vừa chạy ra ngoài.
Kết thúc rồi, mặc dù Tô Mộc không nói ra hai tiếng chia tay nhưng từ giọng nói và biểu tình của anh ấy tôi có thể nhận ra, giữa tôi và anh ấy hiển nhiên đã kết thúc.
Tôi vừa khóc vừa chạy, chạy thở không ra hơi, đến khi tôi kiệt sức ngã ngồi xuống đất, đầu gối trầy da cũng không phát hiện.
“Cái đó… nha đầu này, ta đã sớm nói ngươi không cần phải leo lên một thân cây chết, nếu không thích Tô Mộc thì ông đây tìm cho ngươi một thằng chồng, những anh đẹp trai kia ngươi thích ai, chỉ cần ngươi mở miệng ông đây sẽ bắt tới cho ngươi.” Giao tiên với tôi tâm ý tương thông, trong lòng tôi đau thế nào ông ta có thể cảm nhận được, lúc này đã chui từ trong thân thể tôi ra ngoài, thận trọng nhìn tôi.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Ở trong lòng anh ấy tôi giống như là một người vợ nhưng một chút vị trí cũng không có, ngay cả quyền lo lắng cho anh ấy cũng không có.Bây giờ anh ấy lại bởi vì Diệp gia mà đuổi tôi đi.Nước mắt tôi tuôn như suối, rào rào rơi xuống, cứ tiếp tục ở đây chỉ tự chuốc lấy nhục.Tôi gật đầu một cái, nói với Tô Mộc tôi sẽ cút.Sau đó xoay người rời đi.Tô Đoàn thấy tôi thật sự muốn đi liền kéo tôi lại, xoay đầu sang Tô Mộc nói bà Hai cũng là lo lắng cho ông gì đó.Nhưng Tô Mộc vẫn mặt lạnh, nói mục đích chính của anh ấy là tìm Lâm Yến Nhi, đem cô ta lần nữa trấn áp, những thứ khác đều không quan trọng, nếu Lộc Dương muốn đi thì cứ đi!Lời của Tô Mộc như chém đinh chặt sắt, giọng đanh lại, có thể thấy tôi chẳng còn mong đợi được gì từ anh ấy.Đẩy tay Tô Đoàn ra, sau đó ngay cả hai tiếng gặp lại tôi cũng không nói, vừa khóc vừa chạy ra ngoài.Kết thúc rồi, mặc dù Tô Mộc không nói ra hai tiếng chia tay nhưng từ giọng nói và biểu tình của anh ấy tôi có thể nhận ra, giữa tôi và anh ấy hiển nhiên đã kết thúc.Tôi vừa khóc vừa chạy, chạy thở không ra hơi, đến khi tôi kiệt sức ngã ngồi xuống đất, đầu gối trầy da cũng không phát hiện.“Cái đó… nha đầu này, ta đã sớm nói ngươi không cần phải leo lên một thân cây chết, nếu không thích Tô Mộc thì ông đây tìm cho ngươi một thằng chồng, những anh đẹp trai kia ngươi thích ai, chỉ cần ngươi mở miệng ông đây sẽ bắt tới cho ngươi.” Giao tiên với tôi tâm ý tương thông, trong lòng tôi đau thế nào ông ta có thể cảm nhận được, lúc này đã chui từ trong thân thể tôi ra ngoài, thận trọng nhìn tôi.