Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 339: Tiệm cơm Hoa Viên 4
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Gà?” Bà chủ sửng sốt một chút, có chút bất ngờ, nhưng cô ấy rât mau đã phục hồi lại tinh thần, nói xin lỗi: “Xin lỗi, hôm nay tất cả thịt gà đều đã bán hết. Bàn bên cạnh trong sân cũng có một nhóm khách, bọn họ cũng giống anh, cũng mê ăn gà, đã đem tất cả thịt gà gọi hết rồi. Anh thử các món khác xem, những món khác trong nhà hàng cũng đều rất ngon.”Vừa nói cô ấy vừa giới thiệu các món ăn khác cho Giao tiên.Nhưng Giao tiên cũng không thèm liếc mắt một cái, nói nó thích ăn gà, nếu như không có thì thôi, nó nhìn tôi ăn là được.Là nó không có lộc ăn, tôi cũng không khuyên nữa, gọi một số món rồi trả lại thực đơn cho bà chủ, sau đó chờ mang đồ ăn lên.Có lẽ bởi vì không có gà cho Giao tiên ăn, bà chủ sau khi ra sau bếp lại quay lại, trong tay bưng hai ly đồ uống, nói là khiến quý khách không hài lòng nên tạ lỗi với chúng tôi.Bà chủ này quả thực quá nhiệt tình khiến tôi cũng ngượng ngùng, nói với cô ấy không cần như vậy.Bà chủ nói là cần chứ, nhà hàng của cô lấy tôn chỉ làm khách hài lòng là trên hết, để khách mới tới cũng có cảm giác như khách quen.Nói xong cô ấy cười nhìn tôi, có vẻ muốn nói gì đó lại thôi, thật giống như có lời muốn nói.Tôi không khỏi hỏi cô ấy sao vậy, còn có chuyện gì sao?“Người đẹp, là tôi lắm mồm hỏi một câu… Cô tên Lộc Dương phải không?” Bà chủ do dự một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi tôi.
“Gà?” Bà chủ sửng sốt một chút, có chút bất ngờ, nhưng cô ấy rât mau đã phục hồi lại tinh thần, nói xin lỗi: “Xin lỗi, hôm nay tất cả thịt gà đều đã bán hết. Bàn bên cạnh trong sân cũng có một nhóm khách, bọn họ cũng giống anh, cũng mê ăn gà, đã đem tất cả thịt gà gọi hết rồi. Anh thử các món khác xem, những món khác trong nhà hàng cũng đều rất ngon.”
Vừa nói cô ấy vừa giới thiệu các món ăn khác cho Giao tiên.
Nhưng Giao tiên cũng không thèm liếc mắt một cái, nói nó thích ăn gà, nếu như không có thì thôi, nó nhìn tôi ăn là được.
Là nó không có lộc ăn, tôi cũng không khuyên nữa, gọi một số món rồi trả lại thực đơn cho bà chủ, sau đó chờ mang đồ ăn lên.
Có lẽ bởi vì không có gà cho Giao tiên ăn, bà chủ sau khi ra sau bếp lại quay lại, trong tay bưng hai ly đồ uống, nói là khiến quý khách không hài lòng nên tạ lỗi với chúng tôi.
Bà chủ này quả thực quá nhiệt tình khiến tôi cũng ngượng ngùng, nói với cô ấy không cần như vậy.
Bà chủ nói là cần chứ, nhà hàng của cô lấy tôn chỉ làm khách hài lòng là trên hết, để khách mới tới cũng có cảm giác như khách quen.
Nói xong cô ấy cười nhìn tôi, có vẻ muốn nói gì đó lại thôi, thật giống như có lời muốn nói.
Tôi không khỏi hỏi cô ấy sao vậy, còn có chuyện gì sao?
“Người đẹp, là tôi lắm mồm hỏi một câu… Cô tên Lộc Dương phải không?” Bà chủ do dự một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi tôi.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Gà?” Bà chủ sửng sốt một chút, có chút bất ngờ, nhưng cô ấy rât mau đã phục hồi lại tinh thần, nói xin lỗi: “Xin lỗi, hôm nay tất cả thịt gà đều đã bán hết. Bàn bên cạnh trong sân cũng có một nhóm khách, bọn họ cũng giống anh, cũng mê ăn gà, đã đem tất cả thịt gà gọi hết rồi. Anh thử các món khác xem, những món khác trong nhà hàng cũng đều rất ngon.”Vừa nói cô ấy vừa giới thiệu các món ăn khác cho Giao tiên.Nhưng Giao tiên cũng không thèm liếc mắt một cái, nói nó thích ăn gà, nếu như không có thì thôi, nó nhìn tôi ăn là được.Là nó không có lộc ăn, tôi cũng không khuyên nữa, gọi một số món rồi trả lại thực đơn cho bà chủ, sau đó chờ mang đồ ăn lên.Có lẽ bởi vì không có gà cho Giao tiên ăn, bà chủ sau khi ra sau bếp lại quay lại, trong tay bưng hai ly đồ uống, nói là khiến quý khách không hài lòng nên tạ lỗi với chúng tôi.Bà chủ này quả thực quá nhiệt tình khiến tôi cũng ngượng ngùng, nói với cô ấy không cần như vậy.Bà chủ nói là cần chứ, nhà hàng của cô lấy tôn chỉ làm khách hài lòng là trên hết, để khách mới tới cũng có cảm giác như khách quen.Nói xong cô ấy cười nhìn tôi, có vẻ muốn nói gì đó lại thôi, thật giống như có lời muốn nói.Tôi không khỏi hỏi cô ấy sao vậy, còn có chuyện gì sao?“Người đẹp, là tôi lắm mồm hỏi một câu… Cô tên Lộc Dương phải không?” Bà chủ do dự một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi tôi.