Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 342: 207-3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Do qua chưa kịp tìm hiểu về kiến trúc nhà cổ TQ nên đã dịch nhầm đoạn Tứ hợp viện, loại kiến trúc "tam nội tam ngoại" này mình cũng không biết dịch là gì, search thì tạm gọi là "Viện Lạc" nhé, đây là ảnh minh họa:“Cứ quan sát thêm một chút nữa, trước tiên thăm dò xem bọn chúng nói gì chúng ta.” Tôi nói.Lúc này sự chú ý của tôi đặt hoàn toàn vào đám người kia, cũng không còn tâm tư ăn cơm, để Giao tiên chui lại vào dấu ấn, còn tôi tiếp tục ở đó theo dõi bọn họ.Bọn họ tới sớm hơn chúng tôi, lúc này cũng đã ăn xong. Tôi vốn cho rằng bọn họ phải rời đi, còn cố ý tránh xa một chút, ai ngờ sau khi bọn họ đứng dậy lại đi tới cuối sân.Đây đã là cái sân thứ ba, sân cuối cùng, bọn họ đi vậy là làm sao?Chẳng lẽ ở phía sau còn có một cánh cửa?Tôi sợ mất dấu, trong lòng liền nói với Giao tiên một tiếng rồi lặng lẽ đi theo.Đến cuối sân thứ ba tôi mới phát hiện hóa ra đây không chỉ là một nhà hàng sân vườn mà còn là một nhà có thể ở. Hai ngôi nhà đầu tiên là để ăn uống, cuối sân thứ ba là một chỗ ở. Bọn họ hơn chục người bao gồm cả đàn ông và phụ nữ cũng không sợ bất tiện vào chung một phòng, sau đó khóa cửa không đi ra nữa.Tôi thấy họ tạm thời không có ý đi ra ngoài liền tiến tới núp bên ngoài cửa nghe trộm.Lần này âm thanh rõ hơn rất nhiều, nghe được tiếng phụ nữ trưởng thành nói lần này có lệ quỷ Tô gia hẳn có thể chặn được bầy sói, chẳng qua nếu lệ quỷ kia mà bị bắt đi để cho lang vương chữa thương thì thực lực sẽ khôi phục rất nhiều, đến lúc đó nó lại tới trả thù thì sợ rằng khó đối phó. “Cho nên phải nắm cô gái thực quỷ kia, lão gia bây giờ vẫn trọng thương chưa lành, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có chủ ý tới lệ quỷ Tô gia, dẫu sao sau lưng ông ta còn có chỗ dựa là Tô gia, những năm gần đây Tô gia phát triển cường thành vượt xa Diệp gai chúng ta, lúc này không phải thời điểm có thêm kẻ thù.” Tiếng một người đàn ông vang lên.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Do qua chưa kịp tìm hiểu về kiến trúc nhà cổ TQ nên đã dịch nhầm đoạn Tứ hợp viện, loại kiến trúc "tam nội tam ngoại" này mình cũng không biết dịch là gì, search thì tạm gọi là "Viện Lạc" nhé, đây là ảnh minh họa:

“Cứ quan sát thêm một chút nữa, trước tiên thăm dò xem bọn chúng nói gì chúng ta.” Tôi nói.

Lúc này sự chú ý của tôi đặt hoàn toàn vào đám người kia, cũng không còn tâm tư ăn cơm, để Giao tiên chui lại vào dấu ấn, còn tôi tiếp tục ở đó theo dõi bọn họ.

Bọn họ tới sớm hơn chúng tôi, lúc này cũng đã ăn xong. Tôi vốn cho rằng bọn họ phải rời đi, còn cố ý tránh xa một chút, ai ngờ sau khi bọn họ đứng dậy lại đi tới cuối sân.

Đây đã là cái sân thứ ba, sân cuối cùng, bọn họ đi vậy là làm sao?

Chẳng lẽ ở phía sau còn có một cánh cửa?

Tôi sợ mất dấu, trong lòng liền nói với Giao tiên một tiếng rồi lặng lẽ đi theo.

Đến cuối sân thứ ba tôi mới phát hiện hóa ra đây không chỉ là một nhà hàng sân vườn mà còn là một nhà có thể ở. Hai ngôi nhà đầu tiên là để ăn uống, cuối sân thứ ba là một chỗ ở. Bọn họ hơn chục người bao gồm cả đàn ông và phụ nữ cũng không sợ bất tiện vào chung một phòng, sau đó khóa cửa không đi ra nữa.

Tôi thấy họ tạm thời không có ý đi ra ngoài liền tiến tới núp bên ngoài cửa nghe trộm.

Lần này âm thanh rõ hơn rất nhiều, nghe được tiếng phụ nữ trưởng thành nói lần này có lệ quỷ Tô gia hẳn có thể chặn được bầy sói, chẳng qua nếu lệ quỷ kia mà bị bắt đi để cho lang vương chữa thương thì thực lực sẽ khôi phục rất nhiều, đến lúc đó nó lại tới trả thù thì sợ rằng khó đối phó. 

“Cho nên phải nắm cô gái thực quỷ kia, lão gia bây giờ vẫn trọng thương chưa lành, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có chủ ý tới lệ quỷ Tô gia, dẫu sao sau lưng ông ta còn có chỗ dựa là Tô gia, những năm gần đây Tô gia phát triển cường thành vượt xa Diệp gai chúng ta, lúc này không phải thời điểm có thêm kẻ thù.” Tiếng một người đàn ông vang lên.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Do qua chưa kịp tìm hiểu về kiến trúc nhà cổ TQ nên đã dịch nhầm đoạn Tứ hợp viện, loại kiến trúc "tam nội tam ngoại" này mình cũng không biết dịch là gì, search thì tạm gọi là "Viện Lạc" nhé, đây là ảnh minh họa:“Cứ quan sát thêm một chút nữa, trước tiên thăm dò xem bọn chúng nói gì chúng ta.” Tôi nói.Lúc này sự chú ý của tôi đặt hoàn toàn vào đám người kia, cũng không còn tâm tư ăn cơm, để Giao tiên chui lại vào dấu ấn, còn tôi tiếp tục ở đó theo dõi bọn họ.Bọn họ tới sớm hơn chúng tôi, lúc này cũng đã ăn xong. Tôi vốn cho rằng bọn họ phải rời đi, còn cố ý tránh xa một chút, ai ngờ sau khi bọn họ đứng dậy lại đi tới cuối sân.Đây đã là cái sân thứ ba, sân cuối cùng, bọn họ đi vậy là làm sao?Chẳng lẽ ở phía sau còn có một cánh cửa?Tôi sợ mất dấu, trong lòng liền nói với Giao tiên một tiếng rồi lặng lẽ đi theo.Đến cuối sân thứ ba tôi mới phát hiện hóa ra đây không chỉ là một nhà hàng sân vườn mà còn là một nhà có thể ở. Hai ngôi nhà đầu tiên là để ăn uống, cuối sân thứ ba là một chỗ ở. Bọn họ hơn chục người bao gồm cả đàn ông và phụ nữ cũng không sợ bất tiện vào chung một phòng, sau đó khóa cửa không đi ra nữa.Tôi thấy họ tạm thời không có ý đi ra ngoài liền tiến tới núp bên ngoài cửa nghe trộm.Lần này âm thanh rõ hơn rất nhiều, nghe được tiếng phụ nữ trưởng thành nói lần này có lệ quỷ Tô gia hẳn có thể chặn được bầy sói, chẳng qua nếu lệ quỷ kia mà bị bắt đi để cho lang vương chữa thương thì thực lực sẽ khôi phục rất nhiều, đến lúc đó nó lại tới trả thù thì sợ rằng khó đối phó. “Cho nên phải nắm cô gái thực quỷ kia, lão gia bây giờ vẫn trọng thương chưa lành, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có chủ ý tới lệ quỷ Tô gia, dẫu sao sau lưng ông ta còn có chỗ dựa là Tô gia, những năm gần đây Tô gia phát triển cường thành vượt xa Diệp gai chúng ta, lúc này không phải thời điểm có thêm kẻ thù.” Tiếng một người đàn ông vang lên.

Chương 342: 207-3