Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 376: 216
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Nói một chút cũng được. Thật ra Dương Dương là đẻ non, từ nhỏ người đã ốm yếu nhiều bệnh, còn luôn bị kinh sợ không giải thích được. Sau đó bà nội nói Dương Dương có thiên nhãn, nhất định nhìn thấy cái gì không nên thấy mới bị dọa sợ như vậy, bảo chúng ta tìm cao nhân xem một chút…”Sau đó mẹ tôi hỏi thăm, mang tôi tới vùng bên cạnh tìm một người gọi là cao nhân. Kết quả vị cao nhân kia thấy ngày sinh của tôi liền mặt biến sắc, nói thân thể ông ta khó chịu, không giúp được, thậm chí sau đó ngay cả khí chất cao nhân cũng không thèm giữ mà chạy mất dạng.Mẹ tôi cho là đây chỉ là kẻ lừa bịp nên cũng không để ý, lại đi dò hỏi đưa tôi đến mấy cao nhân khác. Nhưng cũng không có một ngoại lệ, những cao nhân kia sau khi thấy ngày sinh của tôi đều tránh lui tới chín mươi dặm, không ai dám giúp đỡ. Sau đó tôi ngày càng khóc quấy, hô hấp khó khăn, mạch cũng càng ngày càng yếu, ngay cả bệnh viện cũng nói với mẹ tôi rằng tôi không ổn, cần chuẩn bị sẵn tâm lý.Khi mẹ tôi kể tới đoạn này, nhớ tới tình cảnh năm đó vành mắt bà đã ướt đỏ.Tôi vội vàng an ủi mẹ tôi, bảo bà đừng xúc động, không phải bây giờ tôi rất tốt sao.Lúc này mẹ tôi mới lau sạch nước mắt, cười với tôi một tiếng, tiếp tục nói: “Lúc ấy gương mặt của con cũng đã tím bầm, đã khóc không thành tiếng, ở trong lòng mẹ cũng càng ngày càng lạnh. Bệnh viện không chịu nhận con, mẹ không thể làm gì khác hơn là bế con đi ngoài đường, lúc ấy cũng không biết nên đi đâu, chỉ hận không được chết cùng con. Sau đó mẹ vô tình đi tới một ngôi miếu, lia là miếu Long Vương. Mẹ liền ôm con quỳ xuống trước mặt Long Vương, cầu xin Long Vương cứu con. Không nghĩ tới quả thật xuất hiện kỳ tích, trong miếu lại đột nhiên có một con rắn đen rất to bò ra, dùng cái đuôi cuốn con lại đưa tới trước mặt đó, rồi nó há miệng như giống như hít mấy hơi trên mặt con. Sau đó liền để con trên mặt đất, nó cũng biến mất không thấy, đến khi mẹ tỉnh táo lại thì sắc mặt con đã đỏ thắm, khôi phục bình thường.”“Rắn đen kia nhất định là Long Vương biến thành, là ngài cứu con. Từ đó về sau mỗi khi đến ngày đó mẹ cùng với ba con đều trở lại miếu Long Vuong đã gặp hắc xà đó để làm lễ cúng cầu phúc, cũng là để cảm ơn ngài Long Vương năm đó đã có ân cứu mạng với chúng ta. Kết quả tối hôm qua khi cha mẹ còn chưa tiến hành lễ cúng được một nửa thì rắn đen kia lại xuất hiện! Mặc dù bây giờ trên đầu rắn có một cái vương miện nhưng mẹ có thể nhìn một cái liền nhận ra ngài chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Ngài còn biến thành hình dáng người, cùng cha mẹ nói chuyện, bộ dáng cũng rất tuấn tú như Tô Mộc, là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, dáng dấp sáng ngời…” Phần sau mẹ tôi nói miệng cũng cười tươi sắp đến mang tai, giống như ước mơ gặp được thần tượng của fan trở thành hiện thực vậy
“Nói một chút cũng được. Thật ra Dương Dương là đẻ non, từ nhỏ người đã ốm yếu nhiều bệnh, còn luôn bị kinh sợ không giải thích được. Sau đó bà nội nói Dương Dương có thiên nhãn, nhất định nhìn thấy cái gì không nên thấy mới bị dọa sợ như vậy, bảo chúng ta tìm cao nhân xem một chút…”
Sau đó mẹ tôi hỏi thăm, mang tôi tới vùng bên cạnh tìm một người gọi là cao nhân. Kết quả vị cao nhân kia thấy ngày sinh của tôi liền mặt biến sắc, nói thân thể ông ta khó chịu, không giúp được, thậm chí sau đó ngay cả khí chất cao nhân cũng không thèm giữ mà chạy mất dạng.
Mẹ tôi cho là đây chỉ là kẻ lừa bịp nên cũng không để ý, lại đi dò hỏi đưa tôi đến mấy cao nhân khác. Nhưng cũng không có một ngoại lệ, những cao nhân kia sau khi thấy ngày sinh của tôi đều tránh lui tới chín mươi dặm, không ai dám giúp đỡ. Sau đó tôi ngày càng khóc quấy, hô hấp khó khăn, mạch cũng càng ngày càng yếu, ngay cả bệnh viện cũng nói với mẹ tôi rằng tôi không ổn, cần chuẩn bị sẵn tâm lý.
Khi mẹ tôi kể tới đoạn này, nhớ tới tình cảnh năm đó vành mắt bà đã ướt đỏ.
Tôi vội vàng an ủi mẹ tôi, bảo bà đừng xúc động, không phải bây giờ tôi rất tốt sao.
Lúc này mẹ tôi mới lau sạch nước mắt, cười với tôi một tiếng, tiếp tục nói: “Lúc ấy gương mặt của con cũng đã tím bầm, đã khóc không thành tiếng, ở trong lòng mẹ cũng càng ngày càng lạnh. Bệnh viện không chịu nhận con, mẹ không thể làm gì khác hơn là bế con đi ngoài đường, lúc ấy cũng không biết nên đi đâu, chỉ hận không được chết cùng con. Sau đó mẹ vô tình đi tới một ngôi miếu, lia là miếu Long Vương. Mẹ liền ôm con quỳ xuống trước mặt Long Vương, cầu xin Long Vương cứu con. Không nghĩ tới quả thật xuất hiện kỳ tích, trong miếu lại đột nhiên có một con rắn đen rất to bò ra, dùng cái đuôi cuốn con lại đưa tới trước mặt đó, rồi nó há miệng như giống như hít mấy hơi trên mặt con. Sau đó liền để con trên mặt đất, nó cũng biến mất không thấy, đến khi mẹ tỉnh táo lại thì sắc mặt con đã đỏ thắm, khôi phục bình thường.”
“Rắn đen kia nhất định là Long Vương biến thành, là ngài cứu con. Từ đó về sau mỗi khi đến ngày đó mẹ cùng với ba con đều trở lại miếu Long Vuong đã gặp hắc xà đó để làm lễ cúng cầu phúc, cũng là để cảm ơn ngài Long Vương năm đó đã có ân cứu mạng với chúng ta. Kết quả tối hôm qua khi cha mẹ còn chưa tiến hành lễ cúng được một nửa thì rắn đen kia lại xuất hiện! Mặc dù bây giờ trên đầu rắn có một cái vương miện nhưng mẹ có thể nhìn một cái liền nhận ra ngài chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Ngài còn biến thành hình dáng người, cùng cha mẹ nói chuyện, bộ dáng cũng rất tuấn tú như Tô Mộc, là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, dáng dấp sáng ngời…” Phần sau mẹ tôi nói miệng cũng cười tươi sắp đến mang tai, giống như ước mơ gặp được thần tượng của fan trở thành hiện thực vậy
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Nói một chút cũng được. Thật ra Dương Dương là đẻ non, từ nhỏ người đã ốm yếu nhiều bệnh, còn luôn bị kinh sợ không giải thích được. Sau đó bà nội nói Dương Dương có thiên nhãn, nhất định nhìn thấy cái gì không nên thấy mới bị dọa sợ như vậy, bảo chúng ta tìm cao nhân xem một chút…”Sau đó mẹ tôi hỏi thăm, mang tôi tới vùng bên cạnh tìm một người gọi là cao nhân. Kết quả vị cao nhân kia thấy ngày sinh của tôi liền mặt biến sắc, nói thân thể ông ta khó chịu, không giúp được, thậm chí sau đó ngay cả khí chất cao nhân cũng không thèm giữ mà chạy mất dạng.Mẹ tôi cho là đây chỉ là kẻ lừa bịp nên cũng không để ý, lại đi dò hỏi đưa tôi đến mấy cao nhân khác. Nhưng cũng không có một ngoại lệ, những cao nhân kia sau khi thấy ngày sinh của tôi đều tránh lui tới chín mươi dặm, không ai dám giúp đỡ. Sau đó tôi ngày càng khóc quấy, hô hấp khó khăn, mạch cũng càng ngày càng yếu, ngay cả bệnh viện cũng nói với mẹ tôi rằng tôi không ổn, cần chuẩn bị sẵn tâm lý.Khi mẹ tôi kể tới đoạn này, nhớ tới tình cảnh năm đó vành mắt bà đã ướt đỏ.Tôi vội vàng an ủi mẹ tôi, bảo bà đừng xúc động, không phải bây giờ tôi rất tốt sao.Lúc này mẹ tôi mới lau sạch nước mắt, cười với tôi một tiếng, tiếp tục nói: “Lúc ấy gương mặt của con cũng đã tím bầm, đã khóc không thành tiếng, ở trong lòng mẹ cũng càng ngày càng lạnh. Bệnh viện không chịu nhận con, mẹ không thể làm gì khác hơn là bế con đi ngoài đường, lúc ấy cũng không biết nên đi đâu, chỉ hận không được chết cùng con. Sau đó mẹ vô tình đi tới một ngôi miếu, lia là miếu Long Vương. Mẹ liền ôm con quỳ xuống trước mặt Long Vương, cầu xin Long Vương cứu con. Không nghĩ tới quả thật xuất hiện kỳ tích, trong miếu lại đột nhiên có một con rắn đen rất to bò ra, dùng cái đuôi cuốn con lại đưa tới trước mặt đó, rồi nó há miệng như giống như hít mấy hơi trên mặt con. Sau đó liền để con trên mặt đất, nó cũng biến mất không thấy, đến khi mẹ tỉnh táo lại thì sắc mặt con đã đỏ thắm, khôi phục bình thường.”“Rắn đen kia nhất định là Long Vương biến thành, là ngài cứu con. Từ đó về sau mỗi khi đến ngày đó mẹ cùng với ba con đều trở lại miếu Long Vuong đã gặp hắc xà đó để làm lễ cúng cầu phúc, cũng là để cảm ơn ngài Long Vương năm đó đã có ân cứu mạng với chúng ta. Kết quả tối hôm qua khi cha mẹ còn chưa tiến hành lễ cúng được một nửa thì rắn đen kia lại xuất hiện! Mặc dù bây giờ trên đầu rắn có một cái vương miện nhưng mẹ có thể nhìn một cái liền nhận ra ngài chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Ngài còn biến thành hình dáng người, cùng cha mẹ nói chuyện, bộ dáng cũng rất tuấn tú như Tô Mộc, là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, dáng dấp sáng ngời…” Phần sau mẹ tôi nói miệng cũng cười tươi sắp đến mang tai, giống như ước mơ gặp được thần tượng của fan trở thành hiện thực vậy