Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 386: Kappa 2
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi đi theo Tô Mộc tìm hơn một giờ đều thấy là loại quang cảnh này liền hết kiên nhẫn, chân cũng có chút mệt mỏi, ngồi trên ghế dài bên bờ sông hỏi Tô Mộc có nhớ lộn không, chúng ta muốn tìm hoa nở trên cây khác, ví như hoa quế nở vào mùa thu hay gì đó.“Không phải, chính là cây liễu.” Tô Mộc nói. Anh ấy cũng ngồi xuống bên cạnh tôi, tay lạnh đặt lên đùi tôi vừa nhẹ nhàng xoa bóp vừa cười hỏi tôi có phải không muốn tìm nữa, nếu như tôi mỏi mệt thì sẽ để tôi nghỉ ngơi ở đây một lúc, anh ấy sẽ tự đi tìm, sau khi tìm được sẽ quay lại gặp tôi.Tôi gật đầu một cái, vừa định dặn dò anh ấy sớm quay lại, nếu như thật sự không tìm được cũng không sao, tôi sẽ thương lượng với mẹ tôi một chút để từ từ mới nhận chiếc giường kia, liền nghe thấy bên trong rừng cây truyền đến một tiếng cười khanh khách giống như là đứa trẻ.Tôi liền có chút sợ hãi, gặp nhiều chuyện tà hồ như vậy khiến lá gan cũng sẽ nhỏ đi, hơn nữa mặc dù chỗ này cảnh rất đẹp nhưng vị trí hẻo lánh, bình thường người tới đây cũng không nhiều, tại sao lại đột nhiên có tiếng trẻ con xuất hiện.Hiển nhiên Tô Mộc cũng nghe thấy tiếng cười kia, vỗ vỗ tôi hai cái tỏ ý tôi đừng lo lắng, anh ấy sẽ đi tới mảnh rừng kia.Tôi sợ anh ấy xảy ra chuyện nên cũng không để ý mệt mỏi liền theo sát sau lưng Tô Mộc. Đi vòng tới mảnh rừng ở trước mặt kia, tiếng cười của đứa trẻ liền rõ ràng hơn rất nhiều, âm thanh cũng lớn hơn.“Bảy tháng mười, mật hoa liêu, ăn vào miệng, ngọt béo ngậy…”Tiếng trẻ con vừa cười vừa lớn tiếng đọc đồng dao, thanh âm lơ lửng vang vọng giống như đứa trẻ kia chạy rất nhanh ở trong rừng.Trong lòng tôi nhất thời căng thẳng, nếu như tôi nghe không lầm thì bài hát đồng dao đứa bé kia vừa hát có ba chữ ‘mật hoa liễu’.Tôi vội vàng gọi Tô Mộc, muốn bảo anh ấy chạy nhanh lên một chút bắt đứa bé kia lại, có lẽ có thể hỏi đầu mối về cây liễu nở hoa, chẳng qua tôi còn chưa kịp nói thì Tô Mộc đã đưa tay bịt miệng tôi lại, khẽ thở dài một chút, bảo tôi đừng lên tiếng.Sau đó anh ấy ôm ngang người tôi, người nhanh chóng bay lên không tới trên một ngọn cây cao, từ trên cao nhìn xuống xung quanh trong nháy mắt liền thấy một thân ảnh màu đau nhanh chóng thoáng qua ở khu rừng chúng tôi vừa đi qua.Hình ảnh Kappa
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi đi theo Tô Mộc tìm hơn một giờ đều thấy là loại quang cảnh này liền hết kiên nhẫn, chân cũng có chút mệt mỏi, ngồi trên ghế dài bên bờ sông hỏi Tô Mộc có nhớ lộn không, chúng ta muốn tìm hoa nở trên cây khác, ví như hoa quế nở vào mùa thu hay gì đó.
“Không phải, chính là cây liễu.” Tô Mộc nói. Anh ấy cũng ngồi xuống bên cạnh tôi, tay lạnh đặt lên đùi tôi vừa nhẹ nhàng xoa bóp vừa cười hỏi tôi có phải không muốn tìm nữa, nếu như tôi mỏi mệt thì sẽ để tôi nghỉ ngơi ở đây một lúc, anh ấy sẽ tự đi tìm, sau khi tìm được sẽ quay lại gặp tôi.
Tôi gật đầu một cái, vừa định dặn dò anh ấy sớm quay lại, nếu như thật sự không tìm được cũng không sao, tôi sẽ thương lượng với mẹ tôi một chút để từ từ mới nhận chiếc giường kia, liền nghe thấy bên trong rừng cây truyền đến một tiếng cười khanh khách giống như là đứa trẻ.
Tôi liền có chút sợ hãi, gặp nhiều chuyện tà hồ như vậy khiến lá gan cũng sẽ nhỏ đi, hơn nữa mặc dù chỗ này cảnh rất đẹp nhưng vị trí hẻo lánh, bình thường người tới đây cũng không nhiều, tại sao lại đột nhiên có tiếng trẻ con xuất hiện.
Hiển nhiên Tô Mộc cũng nghe thấy tiếng cười kia, vỗ vỗ tôi hai cái tỏ ý tôi đừng lo lắng, anh ấy sẽ đi tới mảnh rừng kia.
Tôi sợ anh ấy xảy ra chuyện nên cũng không để ý mệt mỏi liền theo sát sau lưng Tô Mộc. Đi vòng tới mảnh rừng ở trước mặt kia, tiếng cười của đứa trẻ liền rõ ràng hơn rất nhiều, âm thanh cũng lớn hơn.
“Bảy tháng mười, mật hoa liêu, ăn vào miệng, ngọt béo ngậy…”
Tiếng trẻ con vừa cười vừa lớn tiếng đọc đồng dao, thanh âm lơ lửng vang vọng giống như đứa trẻ kia chạy rất nhanh ở trong rừng.
Trong lòng tôi nhất thời căng thẳng, nếu như tôi nghe không lầm thì bài hát đồng dao đứa bé kia vừa hát có ba chữ ‘mật hoa liễu’.
Tôi vội vàng gọi Tô Mộc, muốn bảo anh ấy chạy nhanh lên một chút bắt đứa bé kia lại, có lẽ có thể hỏi đầu mối về cây liễu nở hoa, chẳng qua tôi còn chưa kịp nói thì Tô Mộc đã đưa tay bịt miệng tôi lại, khẽ thở dài một chút, bảo tôi đừng lên tiếng.
Sau đó anh ấy ôm ngang người tôi, người nhanh chóng bay lên không tới trên một ngọn cây cao, từ trên cao nhìn xuống xung quanh trong nháy mắt liền thấy một thân ảnh màu đau nhanh chóng thoáng qua ở khu rừng chúng tôi vừa đi qua.
Hình ảnh Kappa
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi đi theo Tô Mộc tìm hơn một giờ đều thấy là loại quang cảnh này liền hết kiên nhẫn, chân cũng có chút mệt mỏi, ngồi trên ghế dài bên bờ sông hỏi Tô Mộc có nhớ lộn không, chúng ta muốn tìm hoa nở trên cây khác, ví như hoa quế nở vào mùa thu hay gì đó.“Không phải, chính là cây liễu.” Tô Mộc nói. Anh ấy cũng ngồi xuống bên cạnh tôi, tay lạnh đặt lên đùi tôi vừa nhẹ nhàng xoa bóp vừa cười hỏi tôi có phải không muốn tìm nữa, nếu như tôi mỏi mệt thì sẽ để tôi nghỉ ngơi ở đây một lúc, anh ấy sẽ tự đi tìm, sau khi tìm được sẽ quay lại gặp tôi.Tôi gật đầu một cái, vừa định dặn dò anh ấy sớm quay lại, nếu như thật sự không tìm được cũng không sao, tôi sẽ thương lượng với mẹ tôi một chút để từ từ mới nhận chiếc giường kia, liền nghe thấy bên trong rừng cây truyền đến một tiếng cười khanh khách giống như là đứa trẻ.Tôi liền có chút sợ hãi, gặp nhiều chuyện tà hồ như vậy khiến lá gan cũng sẽ nhỏ đi, hơn nữa mặc dù chỗ này cảnh rất đẹp nhưng vị trí hẻo lánh, bình thường người tới đây cũng không nhiều, tại sao lại đột nhiên có tiếng trẻ con xuất hiện.Hiển nhiên Tô Mộc cũng nghe thấy tiếng cười kia, vỗ vỗ tôi hai cái tỏ ý tôi đừng lo lắng, anh ấy sẽ đi tới mảnh rừng kia.Tôi sợ anh ấy xảy ra chuyện nên cũng không để ý mệt mỏi liền theo sát sau lưng Tô Mộc. Đi vòng tới mảnh rừng ở trước mặt kia, tiếng cười của đứa trẻ liền rõ ràng hơn rất nhiều, âm thanh cũng lớn hơn.“Bảy tháng mười, mật hoa liêu, ăn vào miệng, ngọt béo ngậy…”Tiếng trẻ con vừa cười vừa lớn tiếng đọc đồng dao, thanh âm lơ lửng vang vọng giống như đứa trẻ kia chạy rất nhanh ở trong rừng.Trong lòng tôi nhất thời căng thẳng, nếu như tôi nghe không lầm thì bài hát đồng dao đứa bé kia vừa hát có ba chữ ‘mật hoa liễu’.Tôi vội vàng gọi Tô Mộc, muốn bảo anh ấy chạy nhanh lên một chút bắt đứa bé kia lại, có lẽ có thể hỏi đầu mối về cây liễu nở hoa, chẳng qua tôi còn chưa kịp nói thì Tô Mộc đã đưa tay bịt miệng tôi lại, khẽ thở dài một chút, bảo tôi đừng lên tiếng.Sau đó anh ấy ôm ngang người tôi, người nhanh chóng bay lên không tới trên một ngọn cây cao, từ trên cao nhìn xuống xung quanh trong nháy mắt liền thấy một thân ảnh màu đau nhanh chóng thoáng qua ở khu rừng chúng tôi vừa đi qua.Hình ảnh Kappa