Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 397: 220-3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi cười bảo mẹ tôi quản làm gì, gia phả bây giờ ai còn coi trọng, cho dù trên gia phả có tên hay không thì bọn họ cũng là người một nhà.Mẹ tôi gật đầu một cái, nói cũng đúng.Nói xong chúng tôi đã đi vào phòng ăn. Lúc này trong phòng ăn có rất nhiều mặc áo dài màu trắng, một người mặc như đầu bếp, ở bên trong bận tới bận lui, mẹ Tô Mộc còn ở bên cạnh không ngừng chỉ huy gì đó.Nhận ra chúng tôi đến, mẹ Tô Mộc liền nhiệt tình nghênh tới, cười gọi tôi một tiếng Dương Dương, sau đó chào hỏi ba mẹ tôi, bảo ba mẹ tôi vào ngồi.Tôi cũng cười gọi một tiếng dì, sau đó ánh mắt chú ý tới sau lưng mẹ Tô Mộc.Kỳ quái là trong phòng ăn chỉ có mẹ Tô Mộc và Tô Thịnh, cùng với một đống đầu bếp được mời tới nấu cơm, tôi không thấy cha Tô Mộc đâu.“Sao bác trai không tới, có chuyện gì sao?” Tôi lặng lẽ hỏi Tô Mộc. Lúc này chúng tôi đã ngồi, bởi vì không có cha Tô Mộc nên chỉ còn mẹ tôi và mẹ Tô Mộc hàn huyên nói chuyện phiếm. Hai người phụ nữ gặp mặt không có chuyện gì khác ngoài chuyện khen con cái đối phương có bao nhiêu ưu điểm, bọn họ thích nhường nào, thêm nữa chính là khen đối phương còn trẻ đẹp.Dù sao trong nháy mắt bọn họ đã nói chuyện rất nhiệt tình, giống như đã rất quen biết nhau.Mặt Tô Mộc hiện lên vẻ thần thần bí bí, cũng không nói chotoi tại sao ba anh ấy không tới, chỉ nói anh ấy có một bất ngờ muốn tặng tôi, nói thật ra là muốn tặng cả nhà tôi, bảo tôi ăn cơm trước, từ từ chờ là được.Tôi nào có sự kiên nhẫn đó, vốn tôi hỏi ba anh ấy cũng là tò tò thuận miệng hỏi một chút, giờ anh ấy nói vòng vo như vậy khiến lòng hiếu kỳ của tôi nổi lên, cũng không còn tâm tư ăn cơm mà không ngừng quấn lấy Tô Mộc hỏi còn bất ngờ gì dành cho tôi.Đáng tiếc Tô Mộc không phải Tô Đoàn, không bị bộ dáng này của tôi khuất phục, cho dù tôi dò hỏi thế nào anh ấy đều không để ý tới tôi, đến khi qua ba tuần cơm, cửa phòng ăn lần nữa mở ra.Chúng tôi bị sự chú ý hấp dẫn, hướng cửa nhìn sang.Liền thấy ba Tô Mộc không chịu lộ diện lúc này rốt cuộc đã hiện thân, ông mặc trường bào chứa đầy các mảnh vá đem cả người bao lại rất gọn ghẽ, chỉ lộ ra phần đầu.Mẹ tôi bị lối ăn mặc kỳ lạ của ông hù dọa, hỏi mẹ Tô Mộc: “Vị này là…”“Chồng tôi, cũng là ba của Tô Mộc.” Mẹ Tô Mộc cười nói. Dường như bà đã sớm biết ba Tô Mộc sẽ xuất hiện trước mặt mọi người trong tư thái này, giải thích: “Bà cũng biết, nhà chúng tôi là thế gia phong thủy, hôm nay gặp mặt bàn chuyện hôn sự cho hai đứa nhỏ, chúng tôi cũng không có lễ vật gì tặng cho sui gia nên liền để chồng tôi đi lấy Bách gia bào tới, một hồi ông ấy sẽ tự mình làm đàn lễ tăng thêm phúc thọ cho mọi người, sau đó sẽ đem Bách gia bào tặng cho sui gia, mong rằng sui gia không chê.”

Tôi cười bảo mẹ tôi quản làm gì, gia phả bây giờ ai còn coi trọng, cho dù trên gia phả có tên hay không thì bọn họ cũng là người một nhà.

Mẹ tôi gật đầu một cái, nói cũng đúng.

Nói xong chúng tôi đã đi vào phòng ăn. Lúc này trong phòng ăn có rất nhiều mặc áo dài màu trắng, một người mặc như đầu bếp, ở bên trong bận tới bận lui, mẹ Tô Mộc còn ở bên cạnh không ngừng chỉ huy gì đó.

Nhận ra chúng tôi đến, mẹ Tô Mộc liền nhiệt tình nghênh tới, cười gọi tôi một tiếng Dương Dương, sau đó chào hỏi ba mẹ tôi, bảo ba mẹ tôi vào ngồi.

Tôi cũng cười gọi một tiếng dì, sau đó ánh mắt chú ý tới sau lưng mẹ Tô Mộc.

Kỳ quái là trong phòng ăn chỉ có mẹ Tô Mộc và Tô Thịnh, cùng với một đống đầu bếp được mời tới nấu cơm, tôi không thấy cha Tô Mộc đâu.

“Sao bác trai không tới, có chuyện gì sao?” Tôi lặng lẽ hỏi Tô Mộc. Lúc này chúng tôi đã ngồi, bởi vì không có cha Tô Mộc nên chỉ còn mẹ tôi và mẹ Tô Mộc hàn huyên nói chuyện phiếm. Hai người phụ nữ gặp mặt không có chuyện gì khác ngoài chuyện khen con cái đối phương có bao nhiêu ưu điểm, bọn họ thích nhường nào, thêm nữa chính là khen đối phương còn trẻ đẹp.

Dù sao trong nháy mắt bọn họ đã nói chuyện rất nhiệt tình, giống như đã rất quen biết nhau.

Mặt Tô Mộc hiện lên vẻ thần thần bí bí, cũng không nói chotoi tại sao ba anh ấy không tới, chỉ nói anh ấy có một bất ngờ muốn tặng tôi, nói thật ra là muốn tặng cả nhà tôi, bảo tôi ăn cơm trước, từ từ chờ là được.

Tôi nào có sự kiên nhẫn đó, vốn tôi hỏi ba anh ấy cũng là tò tò thuận miệng hỏi một chút, giờ anh ấy nói vòng vo như vậy khiến lòng hiếu kỳ của tôi nổi lên, cũng không còn tâm tư ăn cơm mà không ngừng quấn lấy Tô Mộc hỏi còn bất ngờ gì dành cho tôi.

Đáng tiếc Tô Mộc không phải Tô Đoàn, không bị bộ dáng này của tôi khuất phục, cho dù tôi dò hỏi thế nào anh ấy đều không để ý tới tôi, đến khi qua ba tuần cơm, cửa phòng ăn lần nữa mở ra.

Chúng tôi bị sự chú ý hấp dẫn, hướng cửa nhìn sang.

Liền thấy ba Tô Mộc không chịu lộ diện lúc này rốt cuộc đã hiện thân, ông mặc trường bào chứa đầy các mảnh vá đem cả người bao lại rất gọn ghẽ, chỉ lộ ra phần đầu.

Mẹ tôi bị lối ăn mặc kỳ lạ của ông hù dọa, hỏi mẹ Tô Mộc: “Vị này là…”

“Chồng tôi, cũng là ba của Tô Mộc.” Mẹ Tô Mộc cười nói. Dường như bà đã sớm biết ba Tô Mộc sẽ xuất hiện trước mặt mọi người trong tư thái này, giải thích: “Bà cũng biết, nhà chúng tôi là thế gia phong thủy, hôm nay gặp mặt bàn chuyện hôn sự cho hai đứa nhỏ, chúng tôi cũng không có lễ vật gì tặng cho sui gia nên liền để chồng tôi đi lấy Bách gia bào tới, một hồi ông ấy sẽ tự mình làm đàn lễ tăng thêm phúc thọ cho mọi người, sau đó sẽ đem Bách gia bào tặng cho sui gia, mong rằng sui gia không chê.”

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi cười bảo mẹ tôi quản làm gì, gia phả bây giờ ai còn coi trọng, cho dù trên gia phả có tên hay không thì bọn họ cũng là người một nhà.Mẹ tôi gật đầu một cái, nói cũng đúng.Nói xong chúng tôi đã đi vào phòng ăn. Lúc này trong phòng ăn có rất nhiều mặc áo dài màu trắng, một người mặc như đầu bếp, ở bên trong bận tới bận lui, mẹ Tô Mộc còn ở bên cạnh không ngừng chỉ huy gì đó.Nhận ra chúng tôi đến, mẹ Tô Mộc liền nhiệt tình nghênh tới, cười gọi tôi một tiếng Dương Dương, sau đó chào hỏi ba mẹ tôi, bảo ba mẹ tôi vào ngồi.Tôi cũng cười gọi một tiếng dì, sau đó ánh mắt chú ý tới sau lưng mẹ Tô Mộc.Kỳ quái là trong phòng ăn chỉ có mẹ Tô Mộc và Tô Thịnh, cùng với một đống đầu bếp được mời tới nấu cơm, tôi không thấy cha Tô Mộc đâu.“Sao bác trai không tới, có chuyện gì sao?” Tôi lặng lẽ hỏi Tô Mộc. Lúc này chúng tôi đã ngồi, bởi vì không có cha Tô Mộc nên chỉ còn mẹ tôi và mẹ Tô Mộc hàn huyên nói chuyện phiếm. Hai người phụ nữ gặp mặt không có chuyện gì khác ngoài chuyện khen con cái đối phương có bao nhiêu ưu điểm, bọn họ thích nhường nào, thêm nữa chính là khen đối phương còn trẻ đẹp.Dù sao trong nháy mắt bọn họ đã nói chuyện rất nhiệt tình, giống như đã rất quen biết nhau.Mặt Tô Mộc hiện lên vẻ thần thần bí bí, cũng không nói chotoi tại sao ba anh ấy không tới, chỉ nói anh ấy có một bất ngờ muốn tặng tôi, nói thật ra là muốn tặng cả nhà tôi, bảo tôi ăn cơm trước, từ từ chờ là được.Tôi nào có sự kiên nhẫn đó, vốn tôi hỏi ba anh ấy cũng là tò tò thuận miệng hỏi một chút, giờ anh ấy nói vòng vo như vậy khiến lòng hiếu kỳ của tôi nổi lên, cũng không còn tâm tư ăn cơm mà không ngừng quấn lấy Tô Mộc hỏi còn bất ngờ gì dành cho tôi.Đáng tiếc Tô Mộc không phải Tô Đoàn, không bị bộ dáng này của tôi khuất phục, cho dù tôi dò hỏi thế nào anh ấy đều không để ý tới tôi, đến khi qua ba tuần cơm, cửa phòng ăn lần nữa mở ra.Chúng tôi bị sự chú ý hấp dẫn, hướng cửa nhìn sang.Liền thấy ba Tô Mộc không chịu lộ diện lúc này rốt cuộc đã hiện thân, ông mặc trường bào chứa đầy các mảnh vá đem cả người bao lại rất gọn ghẽ, chỉ lộ ra phần đầu.Mẹ tôi bị lối ăn mặc kỳ lạ của ông hù dọa, hỏi mẹ Tô Mộc: “Vị này là…”“Chồng tôi, cũng là ba của Tô Mộc.” Mẹ Tô Mộc cười nói. Dường như bà đã sớm biết ba Tô Mộc sẽ xuất hiện trước mặt mọi người trong tư thái này, giải thích: “Bà cũng biết, nhà chúng tôi là thế gia phong thủy, hôm nay gặp mặt bàn chuyện hôn sự cho hai đứa nhỏ, chúng tôi cũng không có lễ vật gì tặng cho sui gia nên liền để chồng tôi đi lấy Bách gia bào tới, một hồi ông ấy sẽ tự mình làm đàn lễ tăng thêm phúc thọ cho mọi người, sau đó sẽ đem Bách gia bào tặng cho sui gia, mong rằng sui gia không chê.”

Chương 397: 220-3