Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 433: 227-5

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi sợ hãi toát cả mồ hôi lạnh, nhìn xung quanh kiểm tra, vừa vặn nhìn thấy phía sau hàng cây bên bờ sông có một thân ảnh chợt lóe chạy về hướng thư viện.Hắn nhất định là hung thủ hại chết Chu Lan.Tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều liền co cẳng chạy theo, đến khi tôi chạy tới hàng cây thì bóng đen kia đã chạy tới cửa thư viện, lắc mình chui vào.Tôi cũng nhanh chóng chạy vào trong thư viện, chẳng qua tôi đã chậm một bước, đến khi tôi tới sảnh thư viện thì bóng đen kia đã không thấy, chỉ còn lại mấy sinh viên đang đứng đọc thông báo treo trên tường.“Chào các bạn, các bạn có thấy vừa rồi có một người mặc quần áo đen chạy vào đây không? Cao khoảng một mét tám.” Tôi chạy tới hỏi. Thư viện rất lớn, có tới ba tầng, phòng đọc sách cũng rất lớn, lại còn hơn bốn mươi phòng tự học cùng phòng máy tính, bảo tôi tự mình đi tìm không khác nào mò kim đáy bể.Mấy sinh viên kia suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, nói không để ý. Tôi gấp đến độ không đợi được, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại ra gọi cho Tô Đoàn, bảo cậu ấy mau chóng thông báo cho nhà trường phong tỏa thư viện lại, tất cả mọi người không được ra vào, sau đó nhanh tới đây.Tô đoàn thấy tôi gấp gáp liền hỏi có chuyện gì, tôi cũng không kịp nói nhiều lời với cậu ấy, chỉ bảo cậu ấy nhanh làm theo lời tôi là được, cụ thể có chuyện gì chờ cậu ấy đến đây rồi nói.Cậu ấy đáp một tiếng, cúp điện thoại.Tôi nôn nóng đi đi lại lại ở sảnh thư viện, nhưng lúc này tôi đi tìm từng phòng hiển nhiên là không sáng suốt, không thể làm gì khác hơn là cố thủ chờ Tô Mộc bọn họ tới.Trong lúc chờ bọn họ tới tôi nhìn xung quanh thì thấy bảng thông báo treo trên tường mà mấy sinh viên vừa rồi đang đọc. Trên đó phần lớn là tin tìm đồ, còn có thông tin tuyển dụng việc làm, nhưng rất nhanh một tờ giấy hấp dẫn ánh mắt của tôi.Đó là danh sách công bố kết quả thi, phía trên viết không ít tên sinh viên thi đậu nghiên cứu sinh đại học Giang Đại. Tôi liền nhớ tới nguyện vọng lớn nhất khi còn sống của Chu Lan chính là thi đậu nghiên cứu sinh đại học Giang Đại.Không biết cô ta có thi đậu không?

Tôi sợ hãi toát cả mồ hôi lạnh, nhìn xung quanh kiểm tra, vừa vặn nhìn thấy phía sau hàng cây bên bờ sông có một thân ảnh chợt lóe chạy về hướng thư viện.

Hắn nhất định là hung thủ hại chết Chu Lan.

Tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều liền co cẳng chạy theo, đến khi tôi chạy tới hàng cây thì bóng đen kia đã chạy tới cửa thư viện, lắc mình chui vào.

Tôi cũng nhanh chóng chạy vào trong thư viện, chẳng qua tôi đã chậm một bước, đến khi tôi tới sảnh thư viện thì bóng đen kia đã không thấy, chỉ còn lại mấy sinh viên đang đứng đọc thông báo treo trên tường.

“Chào các bạn, các bạn có thấy vừa rồi có một người mặc quần áo đen chạy vào đây không? Cao khoảng một mét tám.” Tôi chạy tới hỏi. Thư viện rất lớn, có tới ba tầng, phòng đọc sách cũng rất lớn, lại còn hơn bốn mươi phòng tự học cùng phòng máy tính, bảo tôi tự mình đi tìm không khác nào mò kim đáy bể.

Mấy sinh viên kia suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, nói không để ý. Tôi gấp đến độ không đợi được, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại ra gọi cho Tô Đoàn, bảo cậu ấy mau chóng thông báo cho nhà trường phong tỏa thư viện lại, tất cả mọi người không được ra vào, sau đó nhanh tới đây.

Tô đoàn thấy tôi gấp gáp liền hỏi có chuyện gì, tôi cũng không kịp nói nhiều lời với cậu ấy, chỉ bảo cậu ấy nhanh làm theo lời tôi là được, cụ thể có chuyện gì chờ cậu ấy đến đây rồi nói.

Cậu ấy đáp một tiếng, cúp điện thoại.

Tôi nôn nóng đi đi lại lại ở sảnh thư viện, nhưng lúc này tôi đi tìm từng phòng hiển nhiên là không sáng suốt, không thể làm gì khác hơn là cố thủ chờ Tô Mộc bọn họ tới.

Trong lúc chờ bọn họ tới tôi nhìn xung quanh thì thấy bảng thông báo treo trên tường mà mấy sinh viên vừa rồi đang đọc. Trên đó phần lớn là tin tìm đồ, còn có thông tin tuyển dụng việc làm, nhưng rất nhanh một tờ giấy hấp dẫn ánh mắt của tôi.

Đó là danh sách công bố kết quả thi, phía trên viết không ít tên sinh viên thi đậu nghiên cứu sinh đại học Giang Đại. Tôi liền nhớ tới nguyện vọng lớn nhất khi còn sống của Chu Lan chính là thi đậu nghiên cứu sinh đại học Giang Đại.

Không biết cô ta có thi đậu không?

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi sợ hãi toát cả mồ hôi lạnh, nhìn xung quanh kiểm tra, vừa vặn nhìn thấy phía sau hàng cây bên bờ sông có một thân ảnh chợt lóe chạy về hướng thư viện.Hắn nhất định là hung thủ hại chết Chu Lan.Tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều liền co cẳng chạy theo, đến khi tôi chạy tới hàng cây thì bóng đen kia đã chạy tới cửa thư viện, lắc mình chui vào.Tôi cũng nhanh chóng chạy vào trong thư viện, chẳng qua tôi đã chậm một bước, đến khi tôi tới sảnh thư viện thì bóng đen kia đã không thấy, chỉ còn lại mấy sinh viên đang đứng đọc thông báo treo trên tường.“Chào các bạn, các bạn có thấy vừa rồi có một người mặc quần áo đen chạy vào đây không? Cao khoảng một mét tám.” Tôi chạy tới hỏi. Thư viện rất lớn, có tới ba tầng, phòng đọc sách cũng rất lớn, lại còn hơn bốn mươi phòng tự học cùng phòng máy tính, bảo tôi tự mình đi tìm không khác nào mò kim đáy bể.Mấy sinh viên kia suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, nói không để ý. Tôi gấp đến độ không đợi được, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại ra gọi cho Tô Đoàn, bảo cậu ấy mau chóng thông báo cho nhà trường phong tỏa thư viện lại, tất cả mọi người không được ra vào, sau đó nhanh tới đây.Tô đoàn thấy tôi gấp gáp liền hỏi có chuyện gì, tôi cũng không kịp nói nhiều lời với cậu ấy, chỉ bảo cậu ấy nhanh làm theo lời tôi là được, cụ thể có chuyện gì chờ cậu ấy đến đây rồi nói.Cậu ấy đáp một tiếng, cúp điện thoại.Tôi nôn nóng đi đi lại lại ở sảnh thư viện, nhưng lúc này tôi đi tìm từng phòng hiển nhiên là không sáng suốt, không thể làm gì khác hơn là cố thủ chờ Tô Mộc bọn họ tới.Trong lúc chờ bọn họ tới tôi nhìn xung quanh thì thấy bảng thông báo treo trên tường mà mấy sinh viên vừa rồi đang đọc. Trên đó phần lớn là tin tìm đồ, còn có thông tin tuyển dụng việc làm, nhưng rất nhanh một tờ giấy hấp dẫn ánh mắt của tôi.Đó là danh sách công bố kết quả thi, phía trên viết không ít tên sinh viên thi đậu nghiên cứu sinh đại học Giang Đại. Tôi liền nhớ tới nguyện vọng lớn nhất khi còn sống của Chu Lan chính là thi đậu nghiên cứu sinh đại học Giang Đại.Không biết cô ta có thi đậu không?

Chương 433: 227-5