Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 435: 228
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi liền để ý, cầm danh sách ở trong tay quơ quơ, nói: “Em nghi Chu Lan không phải tự tử.”“Sao có thể, cô gái này, tôi nghe nói em cũng tốt nghiệp Đại học Giang Đại chúng ta, lời không thể nói bậy bạ bôi đen danh tiếng trường ta. Sau khi phát hiện Chu Lan chết chúng ta đã báo ngay cho cảnh sát, các đồng chí cảnh sát cũng cẩn thận tra xét hai ngày, phân tích đủ các khía cạnh mới kết luận là Chu Lan tự sát, em bây giờ nghi Chu Lan không phải tự sát chẳng phải là ngay cả kết luận của cảnh sát cũng bỏ đi?” Hiệu trưởng liền nóng nảy, mổ hôi trên trán chảy một đường trên mặt tuột xuống, cuối cùng nhỏ giọt xuống đất.“Em cũng không nói như vậy, có điều tờ danh sách này thầy không cảm thấy kỳ lạ sao? Trước khi chết thành tích học tập của Chu Lan rất tốt vậy mà cô ấy lại không thi đậu nghiên cứu sinh, những cô bạn cùng phòng khác lại cùng nhau ba người thi đậu. Theo em biết, ba người bạn cùng phòng này thành tích cũng không tốt, cho nên danh sách này hiển nhiên có vấn đề.” Tôi nói, vừa nói vừa đưa mắt chú ý gương mặt của Hiệu trưởng.Mí mắt ông ta hơi co lại, nhất là khi tôi nói danh sách này có vấn đề thì mắt ông ta tự nhiên nháy hai cái, rõ ràng bây giờ ông ta rất lo lắng.Xem ra danh sách này tới chín mươi phần trăm do Hiệu trưởng giở trò. Mặc dù tôi không biết danh sách này có liên quan thế nào với chuyện Chu Lan chết nhưng nhìn phản ứng của hiệu trưởng bây giờ khiến tôi mơ hồ có cảm giác cái chết của Chu Lan cùng Hiệu trưởng có quan hệ rất trực tiếp.Chẳng qua chỉ là nghi ngờ của tôi, cũng không có bằng chứng cụ thể gì, sau khi lời trong lời ngoài nói mấy câu, tôi liền đem danh sách đưa cho Tô Đoàn để cậu ấy cất giữ. Sau đó liền đem chuyện có người mặc quần áo đen đánh lén tôi nói cho Tô Mộc, để cho mọi người tìm kẻ áo đen kia.Vì quan hệ của Tô Đoàn với đội trưởng Vương, thái độ Hiệu trưởng lúc này vẫn là tương đối phối hợp, Tô Đoàn có thể trực tiếp sai bảo cho nhân viên an ninh của trường. Thấy tôi không còn tiếp tục truy xét dánh sách nghiên cứu sinh nữa nên Hiệu trưởng thở phào nhẹ nhõm, một bên chỉ huy an ninh tìm người một bên dẫn đầu đi tới phòng đọc sách, tự mình lật tìm.Chờ sau khi Hiệu trưởng đã đi, gương mặt vẫn luôn không biểu hiện gì của Tô Mộc đột nhiên hiện lên vẻ lo lắng, ánh mắt khẩn trương nhìn tôi từ trên xuống dưới một lần, chắc chắn tôi không bị thương mới hỏi tôi: “Em mới vừa nói, Chu Lan không phải tự sát, em nghi ngờ cái chết của Chu Lan có quan hệ với Hiệu trưởng?”
Tôi liền để ý, cầm danh sách ở trong tay quơ quơ, nói: “Em nghi Chu Lan không phải tự tử.”
“Sao có thể, cô gái này, tôi nghe nói em cũng tốt nghiệp Đại học Giang Đại chúng ta, lời không thể nói bậy bạ bôi đen danh tiếng trường ta. Sau khi phát hiện Chu Lan chết chúng ta đã báo ngay cho cảnh sát, các đồng chí cảnh sát cũng cẩn thận tra xét hai ngày, phân tích đủ các khía cạnh mới kết luận là Chu Lan tự sát, em bây giờ nghi Chu Lan không phải tự sát chẳng phải là ngay cả kết luận của cảnh sát cũng bỏ đi?” Hiệu trưởng liền nóng nảy, mổ hôi trên trán chảy một đường trên mặt tuột xuống, cuối cùng nhỏ giọt xuống đất.
“Em cũng không nói như vậy, có điều tờ danh sách này thầy không cảm thấy kỳ lạ sao? Trước khi chết thành tích học tập của Chu Lan rất tốt vậy mà cô ấy lại không thi đậu nghiên cứu sinh, những cô bạn cùng phòng khác lại cùng nhau ba người thi đậu. Theo em biết, ba người bạn cùng phòng này thành tích cũng không tốt, cho nên danh sách này hiển nhiên có vấn đề.” Tôi nói, vừa nói vừa đưa mắt chú ý gương mặt của Hiệu trưởng.
Mí mắt ông ta hơi co lại, nhất là khi tôi nói danh sách này có vấn đề thì mắt ông ta tự nhiên nháy hai cái, rõ ràng bây giờ ông ta rất lo lắng.
Xem ra danh sách này tới chín mươi phần trăm do Hiệu trưởng giở trò. Mặc dù tôi không biết danh sách này có liên quan thế nào với chuyện Chu Lan chết nhưng nhìn phản ứng của hiệu trưởng bây giờ khiến tôi mơ hồ có cảm giác cái chết của Chu Lan cùng Hiệu trưởng có quan hệ rất trực tiếp.
Chẳng qua chỉ là nghi ngờ của tôi, cũng không có bằng chứng cụ thể gì, sau khi lời trong lời ngoài nói mấy câu, tôi liền đem danh sách đưa cho Tô Đoàn để cậu ấy cất giữ. Sau đó liền đem chuyện có người mặc quần áo đen đánh lén tôi nói cho Tô Mộc, để cho mọi người tìm kẻ áo đen kia.
Vì quan hệ của Tô Đoàn với đội trưởng Vương, thái độ Hiệu trưởng lúc này vẫn là tương đối phối hợp, Tô Đoàn có thể trực tiếp sai bảo cho nhân viên an ninh của trường. Thấy tôi không còn tiếp tục truy xét dánh sách nghiên cứu sinh nữa nên Hiệu trưởng thở phào nhẹ nhõm, một bên chỉ huy an ninh tìm người một bên dẫn đầu đi tới phòng đọc sách, tự mình lật tìm.
Chờ sau khi Hiệu trưởng đã đi, gương mặt vẫn luôn không biểu hiện gì của Tô Mộc đột nhiên hiện lên vẻ lo lắng, ánh mắt khẩn trương nhìn tôi từ trên xuống dưới một lần, chắc chắn tôi không bị thương mới hỏi tôi: “Em mới vừa nói, Chu Lan không phải tự sát, em nghi ngờ cái chết của Chu Lan có quan hệ với Hiệu trưởng?”
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi liền để ý, cầm danh sách ở trong tay quơ quơ, nói: “Em nghi Chu Lan không phải tự tử.”“Sao có thể, cô gái này, tôi nghe nói em cũng tốt nghiệp Đại học Giang Đại chúng ta, lời không thể nói bậy bạ bôi đen danh tiếng trường ta. Sau khi phát hiện Chu Lan chết chúng ta đã báo ngay cho cảnh sát, các đồng chí cảnh sát cũng cẩn thận tra xét hai ngày, phân tích đủ các khía cạnh mới kết luận là Chu Lan tự sát, em bây giờ nghi Chu Lan không phải tự sát chẳng phải là ngay cả kết luận của cảnh sát cũng bỏ đi?” Hiệu trưởng liền nóng nảy, mổ hôi trên trán chảy một đường trên mặt tuột xuống, cuối cùng nhỏ giọt xuống đất.“Em cũng không nói như vậy, có điều tờ danh sách này thầy không cảm thấy kỳ lạ sao? Trước khi chết thành tích học tập của Chu Lan rất tốt vậy mà cô ấy lại không thi đậu nghiên cứu sinh, những cô bạn cùng phòng khác lại cùng nhau ba người thi đậu. Theo em biết, ba người bạn cùng phòng này thành tích cũng không tốt, cho nên danh sách này hiển nhiên có vấn đề.” Tôi nói, vừa nói vừa đưa mắt chú ý gương mặt của Hiệu trưởng.Mí mắt ông ta hơi co lại, nhất là khi tôi nói danh sách này có vấn đề thì mắt ông ta tự nhiên nháy hai cái, rõ ràng bây giờ ông ta rất lo lắng.Xem ra danh sách này tới chín mươi phần trăm do Hiệu trưởng giở trò. Mặc dù tôi không biết danh sách này có liên quan thế nào với chuyện Chu Lan chết nhưng nhìn phản ứng của hiệu trưởng bây giờ khiến tôi mơ hồ có cảm giác cái chết của Chu Lan cùng Hiệu trưởng có quan hệ rất trực tiếp.Chẳng qua chỉ là nghi ngờ của tôi, cũng không có bằng chứng cụ thể gì, sau khi lời trong lời ngoài nói mấy câu, tôi liền đem danh sách đưa cho Tô Đoàn để cậu ấy cất giữ. Sau đó liền đem chuyện có người mặc quần áo đen đánh lén tôi nói cho Tô Mộc, để cho mọi người tìm kẻ áo đen kia.Vì quan hệ của Tô Đoàn với đội trưởng Vương, thái độ Hiệu trưởng lúc này vẫn là tương đối phối hợp, Tô Đoàn có thể trực tiếp sai bảo cho nhân viên an ninh của trường. Thấy tôi không còn tiếp tục truy xét dánh sách nghiên cứu sinh nữa nên Hiệu trưởng thở phào nhẹ nhõm, một bên chỉ huy an ninh tìm người một bên dẫn đầu đi tới phòng đọc sách, tự mình lật tìm.Chờ sau khi Hiệu trưởng đã đi, gương mặt vẫn luôn không biểu hiện gì của Tô Mộc đột nhiên hiện lên vẻ lo lắng, ánh mắt khẩn trương nhìn tôi từ trên xuống dưới một lần, chắc chắn tôi không bị thương mới hỏi tôi: “Em mới vừa nói, Chu Lan không phải tự sát, em nghi ngờ cái chết của Chu Lan có quan hệ với Hiệu trưởng?”