Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 443: 230

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Cái này.. Nghe nói là người bí ẩn kia ra điều kiện, cụ thể người kia là ai tôi cũng không biết, các người đi hỏi thầy Hiệu trưởng đi.” Thầy giáo kia khóc lóc nói, vừa nói hai mắt ông ta vừa nhìn chằm chằm Tô Mộc, rất sợ Tô Mộc lại tiến tới gần hơn.Từ vẻ mặt của ông ta có thể thấy được ông ta đã đang ở ranh giới suy sụp, nếu Tô Mộc còn tiếp tục hù dọa thì có lẽ ông ta sẽ chết ngất mất.Nói cho cùng cũng là làm việc theo lệnh, tôi có chút không đành lòng liền kéo Tô Mộc hai cái, nói nếu không cần thì thả ông ta đi, có chuyện gì hỏi trực tiếp thầy Hiệu trưởng càng rõ ràng.Tô Mộc nghe vậy không nói gì, im lặng mấy giây mới thu hồi âm khí trên tay, đem quỷ trảo biến đổi lại thành hình dáng bình thường, thuận tiện đem âm khí ở trong mắt thầy giáo kia rut về, nói: “Ông đi đi, những gì ông nhìn thấy không được nói cho người khác, nếu để cho tôi biết ông nói bậy bạ…”Không đợi Tô Mộc uy hiếp xong, thầy giáo kia liền gật đầu như gà mổ thóc: “Yên tâm, tôi cái gì cũng không nói, nếu tôi đi ra ngoài nói bậy bạ nửa chữ thì sẽ bị trời đánh…”Ông ta vừa muốn nói là trời đánh ngũ lôi, nhưng nói một nửa thì ông ta đột nhiên nghĩ ra Tô Mộc là quỷ, ngay trước quỷ không dám thề quá nặng liền đem nửa câu sau nuốt trở lại.Tô Mộc vốn cũng chỉ muốn hù dọa ông ta một chút, cũng không để ý, xua xua tay bảo ông ta đi.Thầy giáo kia giống như bỏ được gánh nặng, chân cũng nháy mắt khôi phục lại cảm giác, cho dù như vậy chân ông ta vẫn mềm nhũn, căn bản lăn một vòng rồi mới chạy.Sau khi thầy giáo kia đi xa, biểu tình trên mặt Tô Mộc ngưng trọng một chút. Vốn theo ý tôi cùng Đường Dũng và Tô Đoàn thì phải tới phòng đọc sách bắt thầy Hiệu trưởng, hỏi người báo tin cho ông ta là ai, nhưng Tô Mộc liền khoát tay một cái, nói bắt đầu từ bây giờ tôi mỗi thời khắc đều phải đi bên cạnh anh ấy, không thể rời đi nửa bước, cũng không thể tiếp xúc với bất kỳ người nào.Tôi sửng sốt một chút, nhìn Tô Mộc có chút không hiểu.

“Cái này.. Nghe nói là người bí ẩn kia ra điều kiện, cụ thể người kia là ai tôi cũng không biết, các người đi hỏi thầy Hiệu trưởng đi.” Thầy giáo kia khóc lóc nói, vừa nói hai mắt ông ta vừa nhìn chằm chằm Tô Mộc, rất sợ Tô Mộc lại tiến tới gần hơn.

Từ vẻ mặt của ông ta có thể thấy được ông ta đã đang ở ranh giới suy sụp, nếu Tô Mộc còn tiếp tục hù dọa thì có lẽ ông ta sẽ chết ngất mất.

Nói cho cùng cũng là làm việc theo lệnh, tôi có chút không đành lòng liền kéo Tô Mộc hai cái, nói nếu không cần thì thả ông ta đi, có chuyện gì hỏi trực tiếp thầy Hiệu trưởng càng rõ ràng.

Tô Mộc nghe vậy không nói gì, im lặng mấy giây mới thu hồi âm khí trên tay, đem quỷ trảo biến đổi lại thành hình dáng bình thường, thuận tiện đem âm khí ở trong mắt thầy giáo kia rut về, nói: “Ông đi đi, những gì ông nhìn thấy không được nói cho người khác, nếu để cho tôi biết ông nói bậy bạ…”

Không đợi Tô Mộc uy hiếp xong, thầy giáo kia liền gật đầu như gà mổ thóc: “Yên tâm, tôi cái gì cũng không nói, nếu tôi đi ra ngoài nói bậy bạ nửa chữ thì sẽ bị trời đánh…”

Ông ta vừa muốn nói là trời đánh ngũ lôi, nhưng nói một nửa thì ông ta đột nhiên nghĩ ra Tô Mộc là quỷ, ngay trước quỷ không dám thề quá nặng liền đem nửa câu sau nuốt trở lại.

Tô Mộc vốn cũng chỉ muốn hù dọa ông ta một chút, cũng không để ý, xua xua tay bảo ông ta đi.

Thầy giáo kia giống như bỏ được gánh nặng, chân cũng nháy mắt khôi phục lại cảm giác, cho dù như vậy chân ông ta vẫn mềm nhũn, căn bản lăn một vòng rồi mới chạy.

Sau khi thầy giáo kia đi xa, biểu tình trên mặt Tô Mộc ngưng trọng một chút. Vốn theo ý tôi cùng Đường Dũng và Tô Đoàn thì phải tới phòng đọc sách bắt thầy Hiệu trưởng, hỏi người báo tin cho ông ta là ai, nhưng Tô Mộc liền khoát tay một cái, nói bắt đầu từ bây giờ tôi mỗi thời khắc đều phải đi bên cạnh anh ấy, không thể rời đi nửa bước, cũng không thể tiếp xúc với bất kỳ người nào.

Tôi sửng sốt một chút, nhìn Tô Mộc có chút không hiểu.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Cái này.. Nghe nói là người bí ẩn kia ra điều kiện, cụ thể người kia là ai tôi cũng không biết, các người đi hỏi thầy Hiệu trưởng đi.” Thầy giáo kia khóc lóc nói, vừa nói hai mắt ông ta vừa nhìn chằm chằm Tô Mộc, rất sợ Tô Mộc lại tiến tới gần hơn.Từ vẻ mặt của ông ta có thể thấy được ông ta đã đang ở ranh giới suy sụp, nếu Tô Mộc còn tiếp tục hù dọa thì có lẽ ông ta sẽ chết ngất mất.Nói cho cùng cũng là làm việc theo lệnh, tôi có chút không đành lòng liền kéo Tô Mộc hai cái, nói nếu không cần thì thả ông ta đi, có chuyện gì hỏi trực tiếp thầy Hiệu trưởng càng rõ ràng.Tô Mộc nghe vậy không nói gì, im lặng mấy giây mới thu hồi âm khí trên tay, đem quỷ trảo biến đổi lại thành hình dáng bình thường, thuận tiện đem âm khí ở trong mắt thầy giáo kia rut về, nói: “Ông đi đi, những gì ông nhìn thấy không được nói cho người khác, nếu để cho tôi biết ông nói bậy bạ…”Không đợi Tô Mộc uy hiếp xong, thầy giáo kia liền gật đầu như gà mổ thóc: “Yên tâm, tôi cái gì cũng không nói, nếu tôi đi ra ngoài nói bậy bạ nửa chữ thì sẽ bị trời đánh…”Ông ta vừa muốn nói là trời đánh ngũ lôi, nhưng nói một nửa thì ông ta đột nhiên nghĩ ra Tô Mộc là quỷ, ngay trước quỷ không dám thề quá nặng liền đem nửa câu sau nuốt trở lại.Tô Mộc vốn cũng chỉ muốn hù dọa ông ta một chút, cũng không để ý, xua xua tay bảo ông ta đi.Thầy giáo kia giống như bỏ được gánh nặng, chân cũng nháy mắt khôi phục lại cảm giác, cho dù như vậy chân ông ta vẫn mềm nhũn, căn bản lăn một vòng rồi mới chạy.Sau khi thầy giáo kia đi xa, biểu tình trên mặt Tô Mộc ngưng trọng một chút. Vốn theo ý tôi cùng Đường Dũng và Tô Đoàn thì phải tới phòng đọc sách bắt thầy Hiệu trưởng, hỏi người báo tin cho ông ta là ai, nhưng Tô Mộc liền khoát tay một cái, nói bắt đầu từ bây giờ tôi mỗi thời khắc đều phải đi bên cạnh anh ấy, không thể rời đi nửa bước, cũng không thể tiếp xúc với bất kỳ người nào.Tôi sửng sốt một chút, nhìn Tô Mộc có chút không hiểu.

Chương 443: 230