Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 456: 232-3
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nghe tôi hỏi, Tô Mộc liền kể đơn giản sự tích về Diệp Phong.Ông ta là người vào thời nhà Thanh, lúc đó có thể nói Diệp gia cực kỳ cường thịnh. Cha của ông là là Diệp Khuynh, lúc đó cũng chính là gia chủ Diệp gia, làm quan tới Khâm Thiên Giám chuyên xem thiên văn cho Hoàng đế dự đoán quốc vận. Sau đó ông ta phát hiện quốc vận Đại Thanh suy bại, sao chiếu mệnh của Hoàng đế ẩm đảm không ánh sáng, đều là điềm diệt vong liền đi tìm Hoàng đế từ chức. Kết quả cũng không biết bị ai gài bẫy, đem nguyên nhân từ chức thực sự nói cho Hoàng đế Đạo Quang.Hoàng đế liền nổi giận, lúc ấy cho là Diệp Khuynh đang nguyền rủa mình cùng Đại Thanh nên ra một đạo thánh chỉ giáng tội Diệp gia, phàm những người thuộc Diệp gia hiểu thuật bói toán đều chém đầu toàn bộ. Cho nên cuối cùng Diệp gia vốn phồn hoa chỉ còn lại Diệp Phong không có thuật pháp gì còn sống, mang mấy người già yếu bệnh hoạn rời khỏi Bắc Kinh, trốn đến Lạc Dương đi trông nom mộ Võ Tắc Thiên.Vốn cứ tiếp tục như vậy thì thế gia phong thủy một đời sẽ bị vùi lấp, tên tuổi Diệp gia trong giới phong thủy cũng đã bị gạch tên. Bất quá cũng không hiểu điều gì đã xảy ra, Diệp Phong ở Lạc Dương liền mười năm, lần nữa đi ra bên ngoài đã có thêm một con hồ ly trắng như tuyết bên cạnh mình. Hồ ly kia thân hình to lớn, cặp mắt đỏ thẫm, yêu khí trên người ngất trời, chỉ cần đến gần người khác thì bức xạ của yêu khí kia cũng có thể đem người khác giết chết.Dựa vào hồ ly trắng kia, Diệp Phong lần nữa trở về Bắc Kinh. Đáng tiếc khi đó Đạo Quang đã chết, ngôi vị Hoàng đế truyền cho con trai là Hoàng đế Hàm Phong, lúc này Hàm Phong vừa vặn tại vị được mười năm.Đều nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, những lời này nhất định chính là nói tới Diệp Phong. Thấy Đạo Quang đã chết, lửa giận của hắn chuyển tới trên người hoàng đế Hàm Phong, vừa đến Bắc Kinh đã mang theo hồ ly trắng giết vào Tử Cấm Thành. Lúc ấy nghe nói hai chục ngàn thị vệ đại nội chết đi cũng không ngăn cản được bước chân của ông ta, cuối cùng Hàm Phong đánh giao phó trong tay Diệp Phong, tổng cộng tại vị hơn mười năm.Sau khi giết Hàm Phong, Diệp Phong lại mang hồ ly trắng trở lại Lạc Dương, không đi ra nữa.Từ đó thế hệ sau của Diệp gia toàn bộ đều thành tự yêu sư, đặc biệt tự nuôi thuần hóa hồ yêu, thuật pháp cũng đều chỉ còn liên quan tới khống yêu cùng huấn luyện yêu, những thuật pháp trước kia của Diệp gia toàn bộ bị thất truyền.
Nghe tôi hỏi, Tô Mộc liền kể đơn giản sự tích về Diệp Phong.
Ông ta là người vào thời nhà Thanh, lúc đó có thể nói Diệp gia cực kỳ cường thịnh. Cha của ông là là Diệp Khuynh, lúc đó cũng chính là gia chủ Diệp gia, làm quan tới Khâm Thiên Giám chuyên xem thiên văn cho Hoàng đế dự đoán quốc vận. Sau đó ông ta phát hiện quốc vận Đại Thanh suy bại, sao chiếu mệnh của Hoàng đế ẩm đảm không ánh sáng, đều là điềm diệt vong liền đi tìm Hoàng đế từ chức. Kết quả cũng không biết bị ai gài bẫy, đem nguyên nhân từ chức thực sự nói cho Hoàng đế Đạo Quang.
Hoàng đế liền nổi giận, lúc ấy cho là Diệp Khuynh đang nguyền rủa mình cùng Đại Thanh nên ra một đạo thánh chỉ giáng tội Diệp gia, phàm những người thuộc Diệp gia hiểu thuật bói toán đều chém đầu toàn bộ. Cho nên cuối cùng Diệp gia vốn phồn hoa chỉ còn lại Diệp Phong không có thuật pháp gì còn sống, mang mấy người già yếu bệnh hoạn rời khỏi Bắc Kinh, trốn đến Lạc Dương đi trông nom mộ Võ Tắc Thiên.
Vốn cứ tiếp tục như vậy thì thế gia phong thủy một đời sẽ bị vùi lấp, tên tuổi Diệp gia trong giới phong thủy cũng đã bị gạch tên. Bất quá cũng không hiểu điều gì đã xảy ra, Diệp Phong ở Lạc Dương liền mười năm, lần nữa đi ra bên ngoài đã có thêm một con hồ ly trắng như tuyết bên cạnh mình. Hồ ly kia thân hình to lớn, cặp mắt đỏ thẫm, yêu khí trên người ngất trời, chỉ cần đến gần người khác thì bức xạ của yêu khí kia cũng có thể đem người khác giết chết.
Dựa vào hồ ly trắng kia, Diệp Phong lần nữa trở về Bắc Kinh. Đáng tiếc khi đó Đạo Quang đã chết, ngôi vị Hoàng đế truyền cho con trai là Hoàng đế Hàm Phong, lúc này Hàm Phong vừa vặn tại vị được mười năm.
Đều nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, những lời này nhất định chính là nói tới Diệp Phong. Thấy Đạo Quang đã chết, lửa giận của hắn chuyển tới trên người hoàng đế Hàm Phong, vừa đến Bắc Kinh đã mang theo hồ ly trắng giết vào Tử Cấm Thành. Lúc ấy nghe nói hai chục ngàn thị vệ đại nội chết đi cũng không ngăn cản được bước chân của ông ta, cuối cùng Hàm Phong đánh giao phó trong tay Diệp Phong, tổng cộng tại vị hơn mười năm.
Sau khi giết Hàm Phong, Diệp Phong lại mang hồ ly trắng trở lại Lạc Dương, không đi ra nữa.
Từ đó thế hệ sau của Diệp gia toàn bộ đều thành tự yêu sư, đặc biệt tự nuôi thuần hóa hồ yêu, thuật pháp cũng đều chỉ còn liên quan tới khống yêu cùng huấn luyện yêu, những thuật pháp trước kia của Diệp gia toàn bộ bị thất truyền.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nghe tôi hỏi, Tô Mộc liền kể đơn giản sự tích về Diệp Phong.Ông ta là người vào thời nhà Thanh, lúc đó có thể nói Diệp gia cực kỳ cường thịnh. Cha của ông là là Diệp Khuynh, lúc đó cũng chính là gia chủ Diệp gia, làm quan tới Khâm Thiên Giám chuyên xem thiên văn cho Hoàng đế dự đoán quốc vận. Sau đó ông ta phát hiện quốc vận Đại Thanh suy bại, sao chiếu mệnh của Hoàng đế ẩm đảm không ánh sáng, đều là điềm diệt vong liền đi tìm Hoàng đế từ chức. Kết quả cũng không biết bị ai gài bẫy, đem nguyên nhân từ chức thực sự nói cho Hoàng đế Đạo Quang.Hoàng đế liền nổi giận, lúc ấy cho là Diệp Khuynh đang nguyền rủa mình cùng Đại Thanh nên ra một đạo thánh chỉ giáng tội Diệp gia, phàm những người thuộc Diệp gia hiểu thuật bói toán đều chém đầu toàn bộ. Cho nên cuối cùng Diệp gia vốn phồn hoa chỉ còn lại Diệp Phong không có thuật pháp gì còn sống, mang mấy người già yếu bệnh hoạn rời khỏi Bắc Kinh, trốn đến Lạc Dương đi trông nom mộ Võ Tắc Thiên.Vốn cứ tiếp tục như vậy thì thế gia phong thủy một đời sẽ bị vùi lấp, tên tuổi Diệp gia trong giới phong thủy cũng đã bị gạch tên. Bất quá cũng không hiểu điều gì đã xảy ra, Diệp Phong ở Lạc Dương liền mười năm, lần nữa đi ra bên ngoài đã có thêm một con hồ ly trắng như tuyết bên cạnh mình. Hồ ly kia thân hình to lớn, cặp mắt đỏ thẫm, yêu khí trên người ngất trời, chỉ cần đến gần người khác thì bức xạ của yêu khí kia cũng có thể đem người khác giết chết.Dựa vào hồ ly trắng kia, Diệp Phong lần nữa trở về Bắc Kinh. Đáng tiếc khi đó Đạo Quang đã chết, ngôi vị Hoàng đế truyền cho con trai là Hoàng đế Hàm Phong, lúc này Hàm Phong vừa vặn tại vị được mười năm.Đều nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, những lời này nhất định chính là nói tới Diệp Phong. Thấy Đạo Quang đã chết, lửa giận của hắn chuyển tới trên người hoàng đế Hàm Phong, vừa đến Bắc Kinh đã mang theo hồ ly trắng giết vào Tử Cấm Thành. Lúc ấy nghe nói hai chục ngàn thị vệ đại nội chết đi cũng không ngăn cản được bước chân của ông ta, cuối cùng Hàm Phong đánh giao phó trong tay Diệp Phong, tổng cộng tại vị hơn mười năm.Sau khi giết Hàm Phong, Diệp Phong lại mang hồ ly trắng trở lại Lạc Dương, không đi ra nữa.Từ đó thế hệ sau của Diệp gia toàn bộ đều thành tự yêu sư, đặc biệt tự nuôi thuần hóa hồ yêu, thuật pháp cũng đều chỉ còn liên quan tới khống yêu cùng huấn luyện yêu, những thuật pháp trước kia của Diệp gia toàn bộ bị thất truyền.