Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 463: 234-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… thấy tôi mặt lạnh không để ý anh ta, anh ta liền trực tiếp ngầm thừa nhận thành "Dương Dương thích ăn", sau đó mua hai phần món ăn vừa hỏi qua, chớp mắt trong tay anh đã có một đống lớn món ăn, hơn nữa nhìn bộ dáng thìcòn không có ý dừng lại, tôi thực sự không nhịn được, níu anh ta lại nói: "Được rồi, ăn những món này thôi, còn mua nữa ăn không nổi đâu.""Được rồi, em nói cái gì chính là cái đó." Đường Dũng nói, vừa nói ánh mắt anh còn nhanh chóng liếc nhanh trên bảng hiệu, hỏi tôi: "Có điều Dương Dương à, em xác định không mua thêm một ly sinh tố đu đủ sao? Nghe nói đu đủ có công dụng biến ngực to...""Không muốn!" Không đợi Đường Dũng nói xong, tôi liền xạm mặt ngắt ngang, Đường Dũng chết tiệt này, quả nhiên không thể khiến anh ta lên mặt, thừa dịp bây giờ Tô Mộc không ở bên tôi, anh ta liền ức hiếp tôi.Thấy tôi tức giận, Đường Dũng cười hắc hắc không nói gì, dẫn tôi tìm cái bàn ngồi xuống ăn cơm, cơm nước xong xuôi thìcũng đã hơn bảy giờ, trong phòng ăn người người bắt đầu nhiều lên.Ta sợ đợi thêm chút nữa có nhiều người thì Đường Dũng lại làm ra chuyện kinh thiên động địa gì, liền lập tức túm Đường Dũng ra nhà ăn, ra khỏi cổng trường tôi nhanh chóng đón xe, bảo Đường Dũng dẫn tôi đến bệnh viện.Có lẽ do đã ăn ngon, lần này Đường Dũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn báo ra tên bệnh viện, đến bệnh viện tôi liền tìm khoa bỏng, hỏi y tá bệnh nhân điều trị bỏng tối hôm qua ở đâu.Vừa hỏi thì liền hỏi ra, y tá chỉ vào cuối hành lang, nói Tô Đoàn ở ngay căn phòng bệnh cuối cùng kia.Tôi lo lắng cho thương thế của Tô Đoàn, cũng mặc kệ Đường Dũng, co cẳng liền chạy đến phòng bệnh.Chỉ nghe giọng Đường Dũng truyền đến từ phía sau: "Dương Dương chạy chậm một chút, cậu ta đều đang nằm ở đó không chạy đi đâu được, em cẩn thận kẻo ngã..."Lắm mồm!Tôi thầm mắng trong lòng, chớp mắt tôi đã chạy đến cửa phòng bệnh, ngay khi tôi sắp chạy tới, bỗng nhiên trông thấy cầu thang thoát hiểm đối diện phòng bệnh Tô Đoàn có một bóng dáng màu đen lóe lên!Có người theo dõi Tô Đoàn!

thấy tôi mặt lạnh không để ý anh ta, anh ta liền trực tiếp ngầm thừa nhận thành "Dương Dương thích ăn", sau đó mua hai phần món ăn vừa hỏi qua, chớp mắt trong tay anh đã có một đống lớn món ăn, hơn nữa nhìn bộ dáng thìcòn không có ý dừng lại, tôi thực sự không nhịn được, níu anh ta lại nói: "Được rồi, ăn những món này thôi, còn mua nữa ăn không nổi đâu."

"Được rồi, em nói cái gì chính là cái đó." Đường Dũng nói, vừa nói ánh mắt anh còn nhanh chóng liếc nhanh trên bảng hiệu, hỏi tôi: "Có điều Dương Dương à, em xác định không mua thêm một ly sinh tố đu đủ sao? Nghe nói đu đủ có công dụng biến ngực to..."

"Không muốn!" Không đợi Đường Dũng nói xong, tôi liền xạm mặt ngắt ngang, Đường Dũng chết tiệt này, quả nhiên không thể khiến anh ta lên mặt, thừa dịp bây giờ Tô Mộc không ở bên tôi, anh ta liền ức hiếp tôi.

Thấy tôi tức giận, Đường Dũng cười hắc hắc không nói gì, dẫn tôi tìm cái bàn ngồi xuống ăn cơm, cơm nước xong xuôi thìcũng đã hơn bảy giờ, trong phòng ăn người người bắt đầu nhiều lên.

Ta sợ đợi thêm chút nữa có nhiều người thì Đường Dũng lại làm ra chuyện kinh thiên động địa gì, liền lập tức túm Đường Dũng ra nhà ăn, ra khỏi cổng trường tôi nhanh chóng đón xe, bảo Đường Dũng dẫn tôi đến bệnh viện.

Có lẽ do đã ăn ngon, lần này Đường Dũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn báo ra tên bệnh viện, đến bệnh viện tôi liền tìm khoa bỏng, hỏi y tá bệnh nhân điều trị bỏng tối hôm qua ở đâu.

Vừa hỏi thì liền hỏi ra, y tá chỉ vào cuối hành lang, nói Tô Đoàn ở ngay căn phòng bệnh cuối cùng kia.

Tôi lo lắng cho thương thế của Tô Đoàn, cũng mặc kệ Đường Dũng, co cẳng liền chạy đến phòng bệnh.

Chỉ nghe giọng Đường Dũng truyền đến từ phía sau: "Dương Dương chạy chậm một chút, cậu ta đều đang nằm ở đó không chạy đi đâu được, em cẩn thận kẻo ngã..."

Lắm mồm!

Tôi thầm mắng trong lòng, chớp mắt tôi đã chạy đến cửa phòng bệnh, ngay khi tôi sắp chạy tới, bỗng nhiên trông thấy cầu thang thoát hiểm đối diện phòng bệnh Tô Đoàn có một bóng dáng màu đen lóe lên!

Có người theo dõi Tô Đoàn!

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… thấy tôi mặt lạnh không để ý anh ta, anh ta liền trực tiếp ngầm thừa nhận thành "Dương Dương thích ăn", sau đó mua hai phần món ăn vừa hỏi qua, chớp mắt trong tay anh đã có một đống lớn món ăn, hơn nữa nhìn bộ dáng thìcòn không có ý dừng lại, tôi thực sự không nhịn được, níu anh ta lại nói: "Được rồi, ăn những món này thôi, còn mua nữa ăn không nổi đâu.""Được rồi, em nói cái gì chính là cái đó." Đường Dũng nói, vừa nói ánh mắt anh còn nhanh chóng liếc nhanh trên bảng hiệu, hỏi tôi: "Có điều Dương Dương à, em xác định không mua thêm một ly sinh tố đu đủ sao? Nghe nói đu đủ có công dụng biến ngực to...""Không muốn!" Không đợi Đường Dũng nói xong, tôi liền xạm mặt ngắt ngang, Đường Dũng chết tiệt này, quả nhiên không thể khiến anh ta lên mặt, thừa dịp bây giờ Tô Mộc không ở bên tôi, anh ta liền ức hiếp tôi.Thấy tôi tức giận, Đường Dũng cười hắc hắc không nói gì, dẫn tôi tìm cái bàn ngồi xuống ăn cơm, cơm nước xong xuôi thìcũng đã hơn bảy giờ, trong phòng ăn người người bắt đầu nhiều lên.Ta sợ đợi thêm chút nữa có nhiều người thì Đường Dũng lại làm ra chuyện kinh thiên động địa gì, liền lập tức túm Đường Dũng ra nhà ăn, ra khỏi cổng trường tôi nhanh chóng đón xe, bảo Đường Dũng dẫn tôi đến bệnh viện.Có lẽ do đã ăn ngon, lần này Đường Dũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn báo ra tên bệnh viện, đến bệnh viện tôi liền tìm khoa bỏng, hỏi y tá bệnh nhân điều trị bỏng tối hôm qua ở đâu.Vừa hỏi thì liền hỏi ra, y tá chỉ vào cuối hành lang, nói Tô Đoàn ở ngay căn phòng bệnh cuối cùng kia.Tôi lo lắng cho thương thế của Tô Đoàn, cũng mặc kệ Đường Dũng, co cẳng liền chạy đến phòng bệnh.Chỉ nghe giọng Đường Dũng truyền đến từ phía sau: "Dương Dương chạy chậm một chút, cậu ta đều đang nằm ở đó không chạy đi đâu được, em cẩn thận kẻo ngã..."Lắm mồm!Tôi thầm mắng trong lòng, chớp mắt tôi đã chạy đến cửa phòng bệnh, ngay khi tôi sắp chạy tới, bỗng nhiên trông thấy cầu thang thoát hiểm đối diện phòng bệnh Tô Đoàn có một bóng dáng màu đen lóe lên!Có người theo dõi Tô Đoàn!

Chương 463: 234-2