Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 466: 235
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… "Đừng cử động! Cô mà động một cái, lưỡi dao sẽ đâm vào cổ cô!" Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai tôi.Giọng hắn kích động, tay cầm dao khẽ run, khiến con dao như cái cưa cứa vào cổ tôi, mặc dù vết thương không sâu, không nguy hiểm gì đến tính mạng, nhưng lại rất đau!Tôi đau đến hít một hơi dài, muốn bảo hắn để con dao xa một chút, dù sao thì tay cũng đừng run nữa, nhưng tôi vừa mới há mồm, còn chưa phát ra âm thanh, lưỡi dao lại cứa sâu thêm một chút: "Đừng lên tiếng! đừng mơ cầu cứu người nọ, lui về sau cùng tôi, chỉ cần cô dám gây ra một chút tiếng động tôi sẽ đưa cô vào địa ngục!”Vừa nói cánh tay hắn liền dùng sức, ép tôi lui về sau, cưỡng ép tôi cùng bước xuống cầu thang với hắn.Lúc này cổ tôi đã là một mảnh ấm nóng, máu tươi sền sệt theo cổ chảy vào bên trong áo.Tôi vừa sợ vừa đau, bất tri bất giác nước mắt đã chảy ra chảy đến vết thương trên cổ khiến tôi càng thêm đau nhức.Người nọ ép tôi một đường bước xuống, khi bước ngang qua thang máy cũng không dám sử dụng, xuống đến lầu một hắn ta mới buông con dao trên cổ tôi ra, kéo tôi xoay người sang chỗ khác.Lúc này tôi mới thấy rõ tướng mạo người kia, liền giật nảy mình.Cả người hắn mặc áo đen, bốn phía trên người đều tràn ngập một đoàn âm khí màu xanh, cặp mắt hung hăng trừng tôi, một bộ dáng cùng hung cực ác, cho dù như vậy thì tôi liền thoáng chốc nhận ra hắn, người này chính là người luôn khúm núm vâng dạ rồi còn bò lăn ra khỏi thư viện trước mặt Tô Mộc, chính là thầy giám thị!Thấy tôi nhận ra hắn, hắn ta lập tức trừng mắt một cái, bộc lộ bộ mặt hung ác, nói: "Nhìn gì! Các ngươi phá hư chuyện của tôi, cũng đừng trách tôi không khách khí với các người! Con quỷ kia không phải lợi hại lắm sao, xem hắn có dám tới đây cứu cô hay không!"
"Đừng cử động! Cô mà động một cái, lưỡi dao sẽ đâm vào cổ cô!" Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai tôi.
Giọng hắn kích động, tay cầm dao khẽ run, khiến con dao như cái cưa cứa vào cổ tôi, mặc dù vết thương không sâu, không nguy hiểm gì đến tính mạng, nhưng lại rất đau!
Tôi đau đến hít một hơi dài, muốn bảo hắn để con dao xa một chút, dù sao thì tay cũng đừng run nữa, nhưng tôi vừa mới há mồm, còn chưa phát ra âm thanh, lưỡi dao lại cứa sâu thêm một chút: "Đừng lên tiếng! đừng mơ cầu cứu người nọ, lui về sau cùng tôi, chỉ cần cô dám gây ra một chút tiếng động tôi sẽ đưa cô vào địa ngục!”
Vừa nói cánh tay hắn liền dùng sức, ép tôi lui về sau, cưỡng ép tôi cùng bước xuống cầu thang với hắn.
Lúc này cổ tôi đã là một mảnh ấm nóng, máu tươi sền sệt theo cổ chảy vào bên trong áo.
Tôi vừa sợ vừa đau, bất tri bất giác nước mắt đã chảy ra chảy đến vết thương trên cổ khiến tôi càng thêm đau nhức.
Người nọ ép tôi một đường bước xuống, khi bước ngang qua thang máy cũng không dám sử dụng, xuống đến lầu một hắn ta mới buông con dao trên cổ tôi ra, kéo tôi xoay người sang chỗ khác.
Lúc này tôi mới thấy rõ tướng mạo người kia, liền giật nảy mình.
Cả người hắn mặc áo đen, bốn phía trên người đều tràn ngập một đoàn âm khí màu xanh, cặp mắt hung hăng trừng tôi, một bộ dáng cùng hung cực ác, cho dù như vậy thì tôi liền thoáng chốc nhận ra hắn, người này chính là người luôn khúm núm vâng dạ rồi còn bò lăn ra khỏi thư viện trước mặt Tô Mộc, chính là thầy giám thị!
Thấy tôi nhận ra hắn, hắn ta lập tức trừng mắt một cái, bộc lộ bộ mặt hung ác, nói: "Nhìn gì! Các ngươi phá hư chuyện của tôi, cũng đừng trách tôi không khách khí với các người! Con quỷ kia không phải lợi hại lắm sao, xem hắn có dám tới đây cứu cô hay không!"
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… "Đừng cử động! Cô mà động một cái, lưỡi dao sẽ đâm vào cổ cô!" Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai tôi.Giọng hắn kích động, tay cầm dao khẽ run, khiến con dao như cái cưa cứa vào cổ tôi, mặc dù vết thương không sâu, không nguy hiểm gì đến tính mạng, nhưng lại rất đau!Tôi đau đến hít một hơi dài, muốn bảo hắn để con dao xa một chút, dù sao thì tay cũng đừng run nữa, nhưng tôi vừa mới há mồm, còn chưa phát ra âm thanh, lưỡi dao lại cứa sâu thêm một chút: "Đừng lên tiếng! đừng mơ cầu cứu người nọ, lui về sau cùng tôi, chỉ cần cô dám gây ra một chút tiếng động tôi sẽ đưa cô vào địa ngục!”Vừa nói cánh tay hắn liền dùng sức, ép tôi lui về sau, cưỡng ép tôi cùng bước xuống cầu thang với hắn.Lúc này cổ tôi đã là một mảnh ấm nóng, máu tươi sền sệt theo cổ chảy vào bên trong áo.Tôi vừa sợ vừa đau, bất tri bất giác nước mắt đã chảy ra chảy đến vết thương trên cổ khiến tôi càng thêm đau nhức.Người nọ ép tôi một đường bước xuống, khi bước ngang qua thang máy cũng không dám sử dụng, xuống đến lầu một hắn ta mới buông con dao trên cổ tôi ra, kéo tôi xoay người sang chỗ khác.Lúc này tôi mới thấy rõ tướng mạo người kia, liền giật nảy mình.Cả người hắn mặc áo đen, bốn phía trên người đều tràn ngập một đoàn âm khí màu xanh, cặp mắt hung hăng trừng tôi, một bộ dáng cùng hung cực ác, cho dù như vậy thì tôi liền thoáng chốc nhận ra hắn, người này chính là người luôn khúm núm vâng dạ rồi còn bò lăn ra khỏi thư viện trước mặt Tô Mộc, chính là thầy giám thị!Thấy tôi nhận ra hắn, hắn ta lập tức trừng mắt một cái, bộc lộ bộ mặt hung ác, nói: "Nhìn gì! Các ngươi phá hư chuyện của tôi, cũng đừng trách tôi không khách khí với các người! Con quỷ kia không phải lợi hại lắm sao, xem hắn có dám tới đây cứu cô hay không!"