Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 488: 239-4
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi không dám nghĩ thêm nữa, hít sâu vào một hơi, nín thở đẩy cửa ra đi tìm Tô Mộc. Nhưng tôi còn chưa ra khỏi xe thì sau lưng đã truyền đến giọng âm trầm của Đường Dũng: “Đừng nôn nóng, dù hồn tích của hắn thật đã dưỡng thành vẫn có cách mà.”Nói xong thì một vật gì đó hơi hơi đỏ đã bây tới trước mặt tôi, tôi không kịp phản ứng đã bị vật kia kết lại thật chặt, trên đầu tôi cũng bị kết lại. Tôi định thận lại mới nhận ra đó là một chiếc khăn mỏng, hình dáng cùng chất liệu giống khăn voan cô dâu vậy, chỉ là bây giờ phần lớn mọi người kết hôn theo kiểu phương Tây, khăn voan che mặt phần lớn là màu trắng thuần khiết, còn tấm vải này lại đỏ như máu.Khi lớp vải đỏ mỏng manh áp vào người tôi liền cảm nhận được một chút ấm áp khó hiểu, sự áp bách của tích khí vừa rồi cũng không còn thấy nữa, như thể nó bị ngăn lại bởi lớp màng mỏng màu đỏ kia.Tôi liền quay ra sau lưng nhìn Đường Dũng, anh ta thấy tôi không hiểu liền nói: “Hôm nay lúc em còn chưa tỉnh có một người đàn ông tốt bụng si tình giống anh đã thực hiện ước mơ của bạn gái mình, cử hành hôn lễ ở trong bệnh viện. Lúc ấy anh cũng đi qua nhìn một cái, kết quả cô dâu kia lại chọn trúng anh, liền đem khăn đội đầu cho anh làm tín vật đính ước*. Dương Dương, em biết anh mà, trong lòng anh chỉ có một mình em, sao có thể đón thêm người khác? Có điều khăn voan này là đồ vật tình yêu tượng trưng cho hạnh phúc, anh không thể không nhận nên giữ lại. Khi trở về phòng bệnh anh thấy trong túi xách của Tô Đoàn có không ít mực đỏ cho nên anh lợi dụng dùng mực đỏ nhuộm lên khăn voan, không nghĩ bây giờ thật sự lại dùng tới. Tích khí của hồn tích chỉ khắc chế âm khí của quỷ vật, mực đỏ lại có tính dương, choàng lên người em vừa vặn che được lực cực âm trong người em, cho nên tích khí bây giờ không đả thương em được.” (*đoạn trên mình cũng không hiểu rõ lắm về tục lệ cưới, dịch theo chữ vậy, bạn nào biết thì giải thích giúp mình nhé, kiểu sao cô dâu lại đưa khăn voan cho người khác?)“Thật ra anh chỉ cần giải thích câu cuối cùng là tôi đã có thể hiểu.” Tôi nói. Vốn nghe giọng kia, nhìn biểu cảm kia của anh ta thì tôi cho rằng anh ta sẽ nói nghiêm túc, thì ra lại một lần giở chiêu cưa gái ra.
Tôi không dám nghĩ thêm nữa, hít sâu vào một hơi, nín thở đẩy cửa ra đi tìm Tô Mộc. Nhưng tôi còn chưa ra khỏi xe thì sau lưng đã truyền đến giọng âm trầm của Đường Dũng: “Đừng nôn nóng, dù hồn tích của hắn thật đã dưỡng thành vẫn có cách mà.”
Nói xong thì một vật gì đó hơi hơi đỏ đã bây tới trước mặt tôi, tôi không kịp phản ứng đã bị vật kia kết lại thật chặt, trên đầu tôi cũng bị kết lại. Tôi định thận lại mới nhận ra đó là một chiếc khăn mỏng, hình dáng cùng chất liệu giống khăn voan cô dâu vậy, chỉ là bây giờ phần lớn mọi người kết hôn theo kiểu phương Tây, khăn voan che mặt phần lớn là màu trắng thuần khiết, còn tấm vải này lại đỏ như máu.
Khi lớp vải đỏ mỏng manh áp vào người tôi liền cảm nhận được một chút ấm áp khó hiểu, sự áp bách của tích khí vừa rồi cũng không còn thấy nữa, như thể nó bị ngăn lại bởi lớp màng mỏng màu đỏ kia.
Tôi liền quay ra sau lưng nhìn Đường Dũng, anh ta thấy tôi không hiểu liền nói: “Hôm nay lúc em còn chưa tỉnh có một người đàn ông tốt bụng si tình giống anh đã thực hiện ước mơ của bạn gái mình, cử hành hôn lễ ở trong bệnh viện. Lúc ấy anh cũng đi qua nhìn một cái, kết quả cô dâu kia lại chọn trúng anh, liền đem khăn đội đầu cho anh làm tín vật đính ước*. Dương Dương, em biết anh mà, trong lòng anh chỉ có một mình em, sao có thể đón thêm người khác? Có điều khăn voan này là đồ vật tình yêu tượng trưng cho hạnh phúc, anh không thể không nhận nên giữ lại. Khi trở về phòng bệnh anh thấy trong túi xách của Tô Đoàn có không ít mực đỏ cho nên anh lợi dụng dùng mực đỏ nhuộm lên khăn voan, không nghĩ bây giờ thật sự lại dùng tới. Tích khí của hồn tích chỉ khắc chế âm khí của quỷ vật, mực đỏ lại có tính dương, choàng lên người em vừa vặn che được lực cực âm trong người em, cho nên tích khí bây giờ không đả thương em được.” (*đoạn trên mình cũng không hiểu rõ lắm về tục lệ cưới, dịch theo chữ vậy, bạn nào biết thì giải thích giúp mình nhé, kiểu sao cô dâu lại đưa khăn voan cho người khác?)
“Thật ra anh chỉ cần giải thích câu cuối cùng là tôi đã có thể hiểu.” Tôi nói. Vốn nghe giọng kia, nhìn biểu cảm kia của anh ta thì tôi cho rằng anh ta sẽ nói nghiêm túc, thì ra lại một lần giở chiêu cưa gái ra.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi không dám nghĩ thêm nữa, hít sâu vào một hơi, nín thở đẩy cửa ra đi tìm Tô Mộc. Nhưng tôi còn chưa ra khỏi xe thì sau lưng đã truyền đến giọng âm trầm của Đường Dũng: “Đừng nôn nóng, dù hồn tích của hắn thật đã dưỡng thành vẫn có cách mà.”Nói xong thì một vật gì đó hơi hơi đỏ đã bây tới trước mặt tôi, tôi không kịp phản ứng đã bị vật kia kết lại thật chặt, trên đầu tôi cũng bị kết lại. Tôi định thận lại mới nhận ra đó là một chiếc khăn mỏng, hình dáng cùng chất liệu giống khăn voan cô dâu vậy, chỉ là bây giờ phần lớn mọi người kết hôn theo kiểu phương Tây, khăn voan che mặt phần lớn là màu trắng thuần khiết, còn tấm vải này lại đỏ như máu.Khi lớp vải đỏ mỏng manh áp vào người tôi liền cảm nhận được một chút ấm áp khó hiểu, sự áp bách của tích khí vừa rồi cũng không còn thấy nữa, như thể nó bị ngăn lại bởi lớp màng mỏng màu đỏ kia.Tôi liền quay ra sau lưng nhìn Đường Dũng, anh ta thấy tôi không hiểu liền nói: “Hôm nay lúc em còn chưa tỉnh có một người đàn ông tốt bụng si tình giống anh đã thực hiện ước mơ của bạn gái mình, cử hành hôn lễ ở trong bệnh viện. Lúc ấy anh cũng đi qua nhìn một cái, kết quả cô dâu kia lại chọn trúng anh, liền đem khăn đội đầu cho anh làm tín vật đính ước*. Dương Dương, em biết anh mà, trong lòng anh chỉ có một mình em, sao có thể đón thêm người khác? Có điều khăn voan này là đồ vật tình yêu tượng trưng cho hạnh phúc, anh không thể không nhận nên giữ lại. Khi trở về phòng bệnh anh thấy trong túi xách của Tô Đoàn có không ít mực đỏ cho nên anh lợi dụng dùng mực đỏ nhuộm lên khăn voan, không nghĩ bây giờ thật sự lại dùng tới. Tích khí của hồn tích chỉ khắc chế âm khí của quỷ vật, mực đỏ lại có tính dương, choàng lên người em vừa vặn che được lực cực âm trong người em, cho nên tích khí bây giờ không đả thương em được.” (*đoạn trên mình cũng không hiểu rõ lắm về tục lệ cưới, dịch theo chữ vậy, bạn nào biết thì giải thích giúp mình nhé, kiểu sao cô dâu lại đưa khăn voan cho người khác?)“Thật ra anh chỉ cần giải thích câu cuối cùng là tôi đã có thể hiểu.” Tôi nói. Vốn nghe giọng kia, nhìn biểu cảm kia của anh ta thì tôi cho rằng anh ta sẽ nói nghiêm túc, thì ra lại một lần giở chiêu cưa gái ra.