Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 499: 241-5

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Thấy tôi đuổi theo Kim Đạt Hải, giọng Thuồng luồng tiên và Kim Đạt Hải phía sau đồng thời vang lên bảo tôi bước chậm một chút, cẩn thận bị trúng mai phục của Kim Đạt Hải.Tôi đã nghe không lọt tai lời bọn họ, trong đầu đều nghĩ đến bộ dáng gặp nạn của Tô Mộc, bước xuyên qua lối nhỏ quanh co khúc khuỷa đuổi theo Kim Đạt Hải, cuối cùng bước đến một mảnh đất trống trãi.Trước mắt tôi là một cái hang động, mặc dù có dấu vết đào qua nhưng rõ ràng đã rất lâu năm, hoàn toàn không hợp với Giang Đại, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi khó mà tin được dưới lòng một nơi hiện đại hóa như đại học lại nối với một cái hang động lớn như vậy.Trên đỉnh hang này không treo thi thể, có điều phía trên lại rũ xuống khá nhiều thạch nhũ dạng mũi tên, mỗi đầu tên còn đang tí tách nước rơi xuống, toàn bộ hang đá vô cùng ẩm ướt, như trời đang mưa vậy.Tôi thấy Kim Đạt Hải dừng lại trong hang động, vội quan sát xung quanh một vòng, toàn bộ không gian trong hang trống rỗng, ngoại trừ Kim Đạt Hải và ba chúng tôi thì không thấy bóng dáng nào của Tô Mộc và hồn tiệm cả.Dù tính tình tôi khá tốt thì giờ cũng không nhịn được tức giận, thấp giọng hỏi Kim Đạt Hải đến cùng đang giở trờ quỷ gì, Tô Mộc đâu?Lưng Kim Đạt Hải đưa về phía tôi, thân thể gầy còm hơi còm lưng, thấy tôi chất vấn ông ta bỗng nhiên run rẩy người, cười khan: “Cô yên tâm, cái tên lệ quỷ Tô Mộc kia giờ rất ổn, có lẽ đang hai đứa nên đôi với hồn tiệm của tôi không chừng, còn cô muốn dẫn người về thì không dễ đâu, thật may tình cảm giữa cô và tên quỷ kia lại tốt như vậy.”Nói xong ông ta xoay người, đôi mắt trừng trừng nhìn tôi, đáy mắt thiêu đốt sự điên cuồng nóng bỏng, cười ha ha.Lòng tôi đột nhiên lạnh lẽo, nhất thời có dự cảm không tốt, giống như mục tiêu của hắn vẫn luôn là tôi vậy.Ngay khi dự cảm bất thường ập đến, Kim Đạt Hải đã vươn tay lên, không biết từ lúc nào trong tay hắn đã có thêm một cây gậy màu trắng, nhìn qua như xương đùi con người, chỉ thấy hắn vung cái xương đùi đập tới thạch nhũ phía trên đầu.Thạch nhũ nhìn như cứng rắn lại trong nháy mắt rớt xuống khi tiếp xúc với xương đùi, cùng lúc đó toàn bộ đỉnh hang bắt đầu lung lay, phát sinh tiếng nước cực lớn, không bao lâu sau thạch nhũ đứt rời rơi xuống cửa hang, một dòng nước cực mạnh đổ xuống dưới, từng đợt sóng màu đen cuốn về phía tôi!

Thấy tôi đuổi theo Kim Đạt Hải, giọng Thuồng luồng tiên và Kim Đạt Hải phía sau đồng thời vang lên bảo tôi bước chậm một chút, cẩn thận bị trúng mai phục của Kim Đạt Hải.

Tôi đã nghe không lọt tai lời bọn họ, trong đầu đều nghĩ đến bộ dáng gặp nạn của Tô Mộc, bước xuyên qua lối nhỏ quanh co khúc khuỷa đuổi theo Kim Đạt Hải, cuối cùng bước đến một mảnh đất trống trãi.

Trước mắt tôi là một cái hang động, mặc dù có dấu vết đào qua nhưng rõ ràng đã rất lâu năm, hoàn toàn không hợp với Giang Đại, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi khó mà tin được dưới lòng một nơi hiện đại hóa như đại học lại nối với một cái hang động lớn như vậy.

Trên đỉnh hang này không treo thi thể, có điều phía trên lại rũ xuống khá nhiều thạch nhũ dạng mũi tên, mỗi đầu tên còn đang tí tách nước rơi xuống, toàn bộ hang đá vô cùng ẩm ướt, như trời đang mưa vậy.

Tôi thấy Kim Đạt Hải dừng lại trong hang động, vội quan sát xung quanh một vòng, toàn bộ không gian trong hang trống rỗng, ngoại trừ Kim Đạt Hải và ba chúng tôi thì không thấy bóng dáng nào của Tô Mộc và hồn tiệm cả.

Dù tính tình tôi khá tốt thì giờ cũng không nhịn được tức giận, thấp giọng hỏi Kim Đạt Hải đến cùng đang giở trờ quỷ gì, Tô Mộc đâu?

Lưng Kim Đạt Hải đưa về phía tôi, thân thể gầy còm hơi còm lưng, thấy tôi chất vấn ông ta bỗng nhiên run rẩy người, cười khan: “Cô yên tâm, cái tên lệ quỷ Tô Mộc kia giờ rất ổn, có lẽ đang hai đứa nên đôi với hồn tiệm của tôi không chừng, còn cô muốn dẫn người về thì không dễ đâu, thật may tình cảm giữa cô và tên quỷ kia lại tốt như vậy.”

Nói xong ông ta xoay người, đôi mắt trừng trừng nhìn tôi, đáy mắt thiêu đốt sự điên cuồng nóng bỏng, cười ha ha.

Lòng tôi đột nhiên lạnh lẽo, nhất thời có dự cảm không tốt, giống như mục tiêu của hắn vẫn luôn là tôi vậy.

Ngay khi dự cảm bất thường ập đến, Kim Đạt Hải đã vươn tay lên, không biết từ lúc nào trong tay hắn đã có thêm một cây gậy màu trắng, nhìn qua như xương đùi con người, chỉ thấy hắn vung cái xương đùi đập tới thạch nhũ phía trên đầu.

Thạch nhũ nhìn như cứng rắn lại trong nháy mắt rớt xuống khi tiếp xúc với xương đùi, cùng lúc đó toàn bộ đỉnh hang bắt đầu lung lay, phát sinh tiếng nước cực lớn, không bao lâu sau thạch nhũ đứt rời rơi xuống cửa hang, một dòng nước cực mạnh đổ xuống dưới, từng đợt sóng màu đen cuốn về phía tôi!

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Thấy tôi đuổi theo Kim Đạt Hải, giọng Thuồng luồng tiên và Kim Đạt Hải phía sau đồng thời vang lên bảo tôi bước chậm một chút, cẩn thận bị trúng mai phục của Kim Đạt Hải.Tôi đã nghe không lọt tai lời bọn họ, trong đầu đều nghĩ đến bộ dáng gặp nạn của Tô Mộc, bước xuyên qua lối nhỏ quanh co khúc khuỷa đuổi theo Kim Đạt Hải, cuối cùng bước đến một mảnh đất trống trãi.Trước mắt tôi là một cái hang động, mặc dù có dấu vết đào qua nhưng rõ ràng đã rất lâu năm, hoàn toàn không hợp với Giang Đại, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi khó mà tin được dưới lòng một nơi hiện đại hóa như đại học lại nối với một cái hang động lớn như vậy.Trên đỉnh hang này không treo thi thể, có điều phía trên lại rũ xuống khá nhiều thạch nhũ dạng mũi tên, mỗi đầu tên còn đang tí tách nước rơi xuống, toàn bộ hang đá vô cùng ẩm ướt, như trời đang mưa vậy.Tôi thấy Kim Đạt Hải dừng lại trong hang động, vội quan sát xung quanh một vòng, toàn bộ không gian trong hang trống rỗng, ngoại trừ Kim Đạt Hải và ba chúng tôi thì không thấy bóng dáng nào của Tô Mộc và hồn tiệm cả.Dù tính tình tôi khá tốt thì giờ cũng không nhịn được tức giận, thấp giọng hỏi Kim Đạt Hải đến cùng đang giở trờ quỷ gì, Tô Mộc đâu?Lưng Kim Đạt Hải đưa về phía tôi, thân thể gầy còm hơi còm lưng, thấy tôi chất vấn ông ta bỗng nhiên run rẩy người, cười khan: “Cô yên tâm, cái tên lệ quỷ Tô Mộc kia giờ rất ổn, có lẽ đang hai đứa nên đôi với hồn tiệm của tôi không chừng, còn cô muốn dẫn người về thì không dễ đâu, thật may tình cảm giữa cô và tên quỷ kia lại tốt như vậy.”Nói xong ông ta xoay người, đôi mắt trừng trừng nhìn tôi, đáy mắt thiêu đốt sự điên cuồng nóng bỏng, cười ha ha.Lòng tôi đột nhiên lạnh lẽo, nhất thời có dự cảm không tốt, giống như mục tiêu của hắn vẫn luôn là tôi vậy.Ngay khi dự cảm bất thường ập đến, Kim Đạt Hải đã vươn tay lên, không biết từ lúc nào trong tay hắn đã có thêm một cây gậy màu trắng, nhìn qua như xương đùi con người, chỉ thấy hắn vung cái xương đùi đập tới thạch nhũ phía trên đầu.Thạch nhũ nhìn như cứng rắn lại trong nháy mắt rớt xuống khi tiếp xúc với xương đùi, cùng lúc đó toàn bộ đỉnh hang bắt đầu lung lay, phát sinh tiếng nước cực lớn, không bao lâu sau thạch nhũ đứt rời rơi xuống cửa hang, một dòng nước cực mạnh đổ xuống dưới, từng đợt sóng màu đen cuốn về phía tôi!

Chương 499: 241-5