Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 521: 246-3
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Cái này có là gì? Lúc anh gặp nạn anh ta cũng lôi anh như vậy ném vào trong bọng cây, lúc ấy anh nói gì? Cái này gọi là oan có đầu nợ có chủ, không phải không báo thù mà chưa tới lúc.” Đường Dũng lần nhe răng cười đểu, cúi đầu nhìn Tô Mộc đang bị kéo lê trên mặt đất thầm thoải mái.Tôi bất lực, thở dài, không nghĩ tới Đường Dũng lại thù dai như vậy. Hơn nữa chuyện này đúng là Tô Mộc tạo nghiệt trước, tôi cũng không dám xin tha cho anh ấy tránh cho chọc tức Đường Dũng khiến anh ta lại mặc kệ.Chẳng qua tôi có chút không hiểu, cả Tô Mộc và Đường Dũng đều là người lớn, hai người đàn ông tại sao lại cứ như hai đứa trẻ, gây chuyện qua lại như vậy.Sau khi vác được tôi cùng Tô Mộc lên vai, Đường Dũng hít sâu một hơi, bảo tôi cũng hít vào một hơi lớn, sau đó ‘ùm’ một cái nhảy vào trong nước.Tôi bị Đường Dũng nhấn chìm xuống, sau đó hai chân anh ta đứng yên, ở dưới nước nhịn thở rồi đi về phía trước.Tôi trong nháy mắt muốn chửi thề, vừa rồi Đường Dũng bảo tôi nín thở tôi còn tưởng anh ta làm chuyện gì cao thâm, kết quả chính là anh ta không biết bơi liền mang chúng tôi chìm trong nước rồi đi ra từ từ!Phương pháp ngu ngốc này có lẽ cũng chỉ anh ta nghĩ ra được. Cũng may đài tế cách cửa ra không xa, Đường Dũng mang chúng tôi gắng sức đi ra ngoài. Lúc đi tới cửa tôi liền chạm vào một đồ vật tròn tròn to lớn trơn nhẵn, vậy kia giống như sợi dây, cuốn lấy tôi rồi nhanh chóng mang tôi ra bên ngoài.Đến khi thoát khỏi mặt nước thì tôi đã nằm ở bờ sông bên cạnh trường đại học của tôi.Lúc này trời đã sớm sáng rõ, tôi nhìn mới nhận ra thứ vừa rồi cuốn lấy tôi ở trong nước là Giao tiên, ông ta ở cửa ra chờ sẵn đón chúng tôi. Thấy tôi nhắm mắt ông ta liền đưa tay ra che trước mặt tôi, nói: “Ánh sáng bên ngoài quá sáng, ngươi mới ra còn chưa thích ứng, một hồi nãy mở mắt.”“Được.” Tôi gật đầu một cái. Tôi đã ở dưới hầm gần một ngày một đêm, không ăn không uống lại bị không ít kinh sợ, bây giờ lần nữa thấy mặt trời sự mệt mỏi giống như thủy triều tràn ngập khắp cơ thể tôi.
“Cái này có là gì? Lúc anh gặp nạn anh ta cũng lôi anh như vậy ném vào trong bọng cây, lúc ấy anh nói gì? Cái này gọi là oan có đầu nợ có chủ, không phải không báo thù mà chưa tới lúc.” Đường Dũng lần nhe răng cười đểu, cúi đầu nhìn Tô Mộc đang bị kéo lê trên mặt đất thầm thoải mái.
Tôi bất lực, thở dài, không nghĩ tới Đường Dũng lại thù dai như vậy. Hơn nữa chuyện này đúng là Tô Mộc tạo nghiệt trước, tôi cũng không dám xin tha cho anh ấy tránh cho chọc tức Đường Dũng khiến anh ta lại mặc kệ.
Chẳng qua tôi có chút không hiểu, cả Tô Mộc và Đường Dũng đều là người lớn, hai người đàn ông tại sao lại cứ như hai đứa trẻ, gây chuyện qua lại như vậy.
Sau khi vác được tôi cùng Tô Mộc lên vai, Đường Dũng hít sâu một hơi, bảo tôi cũng hít vào một hơi lớn, sau đó ‘ùm’ một cái nhảy vào trong nước.
Tôi bị Đường Dũng nhấn chìm xuống, sau đó hai chân anh ta đứng yên, ở dưới nước nhịn thở rồi đi về phía trước.
Tôi trong nháy mắt muốn chửi thề, vừa rồi Đường Dũng bảo tôi nín thở tôi còn tưởng anh ta làm chuyện gì cao thâm, kết quả chính là anh ta không biết bơi liền mang chúng tôi chìm trong nước rồi đi ra từ từ!
Phương pháp ngu ngốc này có lẽ cũng chỉ anh ta nghĩ ra được. Cũng may đài tế cách cửa ra không xa, Đường Dũng mang chúng tôi gắng sức đi ra ngoài. Lúc đi tới cửa tôi liền chạm vào một đồ vật tròn tròn to lớn trơn nhẵn, vậy kia giống như sợi dây, cuốn lấy tôi rồi nhanh chóng mang tôi ra bên ngoài.
Đến khi thoát khỏi mặt nước thì tôi đã nằm ở bờ sông bên cạnh trường đại học của tôi.
Lúc này trời đã sớm sáng rõ, tôi nhìn mới nhận ra thứ vừa rồi cuốn lấy tôi ở trong nước là Giao tiên, ông ta ở cửa ra chờ sẵn đón chúng tôi. Thấy tôi nhắm mắt ông ta liền đưa tay ra che trước mặt tôi, nói: “Ánh sáng bên ngoài quá sáng, ngươi mới ra còn chưa thích ứng, một hồi nãy mở mắt.”
“Được.” Tôi gật đầu một cái. Tôi đã ở dưới hầm gần một ngày một đêm, không ăn không uống lại bị không ít kinh sợ, bây giờ lần nữa thấy mặt trời sự mệt mỏi giống như thủy triều tràn ngập khắp cơ thể tôi.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Cái này có là gì? Lúc anh gặp nạn anh ta cũng lôi anh như vậy ném vào trong bọng cây, lúc ấy anh nói gì? Cái này gọi là oan có đầu nợ có chủ, không phải không báo thù mà chưa tới lúc.” Đường Dũng lần nhe răng cười đểu, cúi đầu nhìn Tô Mộc đang bị kéo lê trên mặt đất thầm thoải mái.Tôi bất lực, thở dài, không nghĩ tới Đường Dũng lại thù dai như vậy. Hơn nữa chuyện này đúng là Tô Mộc tạo nghiệt trước, tôi cũng không dám xin tha cho anh ấy tránh cho chọc tức Đường Dũng khiến anh ta lại mặc kệ.Chẳng qua tôi có chút không hiểu, cả Tô Mộc và Đường Dũng đều là người lớn, hai người đàn ông tại sao lại cứ như hai đứa trẻ, gây chuyện qua lại như vậy.Sau khi vác được tôi cùng Tô Mộc lên vai, Đường Dũng hít sâu một hơi, bảo tôi cũng hít vào một hơi lớn, sau đó ‘ùm’ một cái nhảy vào trong nước.Tôi bị Đường Dũng nhấn chìm xuống, sau đó hai chân anh ta đứng yên, ở dưới nước nhịn thở rồi đi về phía trước.Tôi trong nháy mắt muốn chửi thề, vừa rồi Đường Dũng bảo tôi nín thở tôi còn tưởng anh ta làm chuyện gì cao thâm, kết quả chính là anh ta không biết bơi liền mang chúng tôi chìm trong nước rồi đi ra từ từ!Phương pháp ngu ngốc này có lẽ cũng chỉ anh ta nghĩ ra được. Cũng may đài tế cách cửa ra không xa, Đường Dũng mang chúng tôi gắng sức đi ra ngoài. Lúc đi tới cửa tôi liền chạm vào một đồ vật tròn tròn to lớn trơn nhẵn, vậy kia giống như sợi dây, cuốn lấy tôi rồi nhanh chóng mang tôi ra bên ngoài.Đến khi thoát khỏi mặt nước thì tôi đã nằm ở bờ sông bên cạnh trường đại học của tôi.Lúc này trời đã sớm sáng rõ, tôi nhìn mới nhận ra thứ vừa rồi cuốn lấy tôi ở trong nước là Giao tiên, ông ta ở cửa ra chờ sẵn đón chúng tôi. Thấy tôi nhắm mắt ông ta liền đưa tay ra che trước mặt tôi, nói: “Ánh sáng bên ngoài quá sáng, ngươi mới ra còn chưa thích ứng, một hồi nãy mở mắt.”“Được.” Tôi gật đầu một cái. Tôi đã ở dưới hầm gần một ngày một đêm, không ăn không uống lại bị không ít kinh sợ, bây giờ lần nữa thấy mặt trời sự mệt mỏi giống như thủy triều tràn ngập khắp cơ thể tôi.