Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 547: 252-3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Lúc con trai trưởng thôn nói vừa lúc bị Đường Dũng nhìn thấy, nhìn khẩu hình kia rõ ràng hắn ta nói là: Đồng ý với cậu ta trước, dù sao cậu ta cũng không nhất định sẽ giải quyết được chuyện này. Nếu như cậu ta lại chết như mấy người trước thì tiền kia cũng không mất, lỡ như cậu ta thật sự giải quyết được chuyện này thì có tăng tiền chúng ta cũng không thiệt, ít nhất giữ được mạng cho cha. Cha, chúng ta không còn chờ thêm được nữa, trong thôn đã không còn mấy người nhiều tuổi hơn cha.Hóa ra là như vậy.Mặt Đường Dũng lạnh hơn, ấn tượng tốt đối với người trưởng thôn này cũng sớm biến mất hầu như không còn. Thấy trưởng thôn đồng ý tăng giá, Đường Dũng cũng không còn trưởng thôn khách khí nữa, trực tiếp đòi hỏi: “Mười ngàn, chỉ cần tôi giải quyết được chuyện này ông phải trả tôi mười ngàn tệ! Trả trước ba ngàn tiền đặt cọc, sau khi giải quyết xong trả thêm bảy ngàn, nếu không ngay bây giờ tôi sẽ quay lại thành phố!”Tôi nghe được tới đây rốt cuộc không nhịn được, cắt đứt lời đường dũng: “Khoan đã, không phải anh vừa mới nói anh đòi hỏi quá đáng sau, sao lại chỉ tăng thêm có hai ngàn? Vì mười ngàn tệ mà chạy đi bán mạng cho người khác?” (Mười ngàn tệ là khoảng 35 triệu đồng.)“À.. Lúc ấy anh còn trẻ, chưa từng thấy nhiều tiền…” Đường Dũng cười nói.Không chỉ tôi bất ngờ, năm đó cha con trưởng thôn cũng rất giật mình, thấy Đường Dũng đòi tăng bọn họ tưởng tăng không ít, rốt cuộc chỉ có thêm hai ngàn bọn họ liền vui vẻ đồng ý, hơn nữa liền móc ra ba ngàn tiền cọc đưa cho Đường Dũng.Đường Dũng nhận được tiền tâm tình liền tốt hơn một chút. Nãy giờ nghe chuyện anh ta cũng còn chưa biết rốt cuộc mình phải đối mặt với thứ gì, liền hỏi bây giờ bình gốm ở đâu, anh ta muốn đi xem.Nghe Đường Dũng nói muốn đi xem bình gốm, người dân vây xung quanh đồng loạt lui về một bước, động tác rất đều, ăn ý dị thường.Chỉ có con trai trưởng thôn vẫn đứng đó, hắn ta lại không có vẻ kiêng kỵ bình gốm như những người khác, bảo Đường Dũng đi theo anh ta, anh ta đưa Đường Dũng đi xem.Nói xong hai người liền một đường đi lên, theo đường mòn quanh co đi vào trong núi.Khi lên tới đỉnh núi, con trai trưởng thôn mới dừng lại trước một cái từ đường nhỏ đơn độc, nói từ khi Lưu Đại Tráng chết thì người dân bọn họ cũng không biết hắn ta trộm vật này ở đâu, cũng không có cách trả lại, liền chỉ có teher đặt trong từ đường, hi vọng tổ tiên bảo bọc giúp bọn họ tai qua nạn khỏi.Đường Dũng nghe vậy liền đi vào, nhưng vừa tới cửa liền cảm giác được một cổ sát khí nhào tới, chạy thẳng vào người Đường Dũng!

Lúc con trai trưởng thôn nói vừa lúc bị Đường Dũng nhìn thấy, nhìn khẩu hình kia rõ ràng hắn ta nói là: Đồng ý với cậu ta trước, dù sao cậu ta cũng không nhất định sẽ giải quyết được chuyện này. Nếu như cậu ta lại chết như mấy người trước thì tiền kia cũng không mất, lỡ như cậu ta thật sự giải quyết được chuyện này thì có tăng tiền chúng ta cũng không thiệt, ít nhất giữ được mạng cho cha. Cha, chúng ta không còn chờ thêm được nữa, trong thôn đã không còn mấy người nhiều tuổi hơn cha.

Hóa ra là như vậy.

Mặt Đường Dũng lạnh hơn, ấn tượng tốt đối với người trưởng thôn này cũng sớm biến mất hầu như không còn. Thấy trưởng thôn đồng ý tăng giá, Đường Dũng cũng không còn trưởng thôn khách khí nữa, trực tiếp đòi hỏi: “Mười ngàn, chỉ cần tôi giải quyết được chuyện này ông phải trả tôi mười ngàn tệ! Trả trước ba ngàn tiền đặt cọc, sau khi giải quyết xong trả thêm bảy ngàn, nếu không ngay bây giờ tôi sẽ quay lại thành phố!”

Tôi nghe được tới đây rốt cuộc không nhịn được, cắt đứt lời đường dũng: “Khoan đã, không phải anh vừa mới nói anh đòi hỏi quá đáng sau, sao lại chỉ tăng thêm có hai ngàn? Vì mười ngàn tệ mà chạy đi bán mạng cho người khác?” (Mười ngàn tệ là khoảng 35 triệu đồng.)

“À.. Lúc ấy anh còn trẻ, chưa từng thấy nhiều tiền…” Đường Dũng cười nói.

Không chỉ tôi bất ngờ, năm đó cha con trưởng thôn cũng rất giật mình, thấy Đường Dũng đòi tăng bọn họ tưởng tăng không ít, rốt cuộc chỉ có thêm hai ngàn bọn họ liền vui vẻ đồng ý, hơn nữa liền móc ra ba ngàn tiền cọc đưa cho Đường Dũng.

Đường Dũng nhận được tiền tâm tình liền tốt hơn một chút. Nãy giờ nghe chuyện anh ta cũng còn chưa biết rốt cuộc mình phải đối mặt với thứ gì, liền hỏi bây giờ bình gốm ở đâu, anh ta muốn đi xem.

Nghe Đường Dũng nói muốn đi xem bình gốm, người dân vây xung quanh đồng loạt lui về một bước, động tác rất đều, ăn ý dị thường.

Chỉ có con trai trưởng thôn vẫn đứng đó, hắn ta lại không có vẻ kiêng kỵ bình gốm như những người khác, bảo Đường Dũng đi theo anh ta, anh ta đưa Đường Dũng đi xem.

Nói xong hai người liền một đường đi lên, theo đường mòn quanh co đi vào trong núi.

Khi lên tới đỉnh núi, con trai trưởng thôn mới dừng lại trước một cái từ đường nhỏ đơn độc, nói từ khi Lưu Đại Tráng chết thì người dân bọn họ cũng không biết hắn ta trộm vật này ở đâu, cũng không có cách trả lại, liền chỉ có teher đặt trong từ đường, hi vọng tổ tiên bảo bọc giúp bọn họ tai qua nạn khỏi.

Đường Dũng nghe vậy liền đi vào, nhưng vừa tới cửa liền cảm giác được một cổ sát khí nhào tới, chạy thẳng vào người Đường Dũng!

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Lúc con trai trưởng thôn nói vừa lúc bị Đường Dũng nhìn thấy, nhìn khẩu hình kia rõ ràng hắn ta nói là: Đồng ý với cậu ta trước, dù sao cậu ta cũng không nhất định sẽ giải quyết được chuyện này. Nếu như cậu ta lại chết như mấy người trước thì tiền kia cũng không mất, lỡ như cậu ta thật sự giải quyết được chuyện này thì có tăng tiền chúng ta cũng không thiệt, ít nhất giữ được mạng cho cha. Cha, chúng ta không còn chờ thêm được nữa, trong thôn đã không còn mấy người nhiều tuổi hơn cha.Hóa ra là như vậy.Mặt Đường Dũng lạnh hơn, ấn tượng tốt đối với người trưởng thôn này cũng sớm biến mất hầu như không còn. Thấy trưởng thôn đồng ý tăng giá, Đường Dũng cũng không còn trưởng thôn khách khí nữa, trực tiếp đòi hỏi: “Mười ngàn, chỉ cần tôi giải quyết được chuyện này ông phải trả tôi mười ngàn tệ! Trả trước ba ngàn tiền đặt cọc, sau khi giải quyết xong trả thêm bảy ngàn, nếu không ngay bây giờ tôi sẽ quay lại thành phố!”Tôi nghe được tới đây rốt cuộc không nhịn được, cắt đứt lời đường dũng: “Khoan đã, không phải anh vừa mới nói anh đòi hỏi quá đáng sau, sao lại chỉ tăng thêm có hai ngàn? Vì mười ngàn tệ mà chạy đi bán mạng cho người khác?” (Mười ngàn tệ là khoảng 35 triệu đồng.)“À.. Lúc ấy anh còn trẻ, chưa từng thấy nhiều tiền…” Đường Dũng cười nói.Không chỉ tôi bất ngờ, năm đó cha con trưởng thôn cũng rất giật mình, thấy Đường Dũng đòi tăng bọn họ tưởng tăng không ít, rốt cuộc chỉ có thêm hai ngàn bọn họ liền vui vẻ đồng ý, hơn nữa liền móc ra ba ngàn tiền cọc đưa cho Đường Dũng.Đường Dũng nhận được tiền tâm tình liền tốt hơn một chút. Nãy giờ nghe chuyện anh ta cũng còn chưa biết rốt cuộc mình phải đối mặt với thứ gì, liền hỏi bây giờ bình gốm ở đâu, anh ta muốn đi xem.Nghe Đường Dũng nói muốn đi xem bình gốm, người dân vây xung quanh đồng loạt lui về một bước, động tác rất đều, ăn ý dị thường.Chỉ có con trai trưởng thôn vẫn đứng đó, hắn ta lại không có vẻ kiêng kỵ bình gốm như những người khác, bảo Đường Dũng đi theo anh ta, anh ta đưa Đường Dũng đi xem.Nói xong hai người liền một đường đi lên, theo đường mòn quanh co đi vào trong núi.Khi lên tới đỉnh núi, con trai trưởng thôn mới dừng lại trước một cái từ đường nhỏ đơn độc, nói từ khi Lưu Đại Tráng chết thì người dân bọn họ cũng không biết hắn ta trộm vật này ở đâu, cũng không có cách trả lại, liền chỉ có teher đặt trong từ đường, hi vọng tổ tiên bảo bọc giúp bọn họ tai qua nạn khỏi.Đường Dũng nghe vậy liền đi vào, nhưng vừa tới cửa liền cảm giác được một cổ sát khí nhào tới, chạy thẳng vào người Đường Dũng!

Chương 547: 252-3