Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 553: 253-4

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Năm đó anh thấy có phải chiếc nhẫn này không?” Nghe Đường Dũng nói tới đây tôi dường như đã chắc chắn chiếc nhẫn anh ta thấy chính là Vãng Sinh Thạch, tôi bèn lấy ra đưa tới trước mặt Đường Dũng hỏi.Đường Dũng đang lái xe trên cao tốc lao vùn vụt, nghe thấy tôi hỏi cũng không đểý, chỉ tùy tiện đưa mắt liếc nhìn xuống tay tôi.Nhưng khi anh ta trông thấy chiếc nhẫn Vãng Sinh Thạch trên tay tôi, dưới xe liền truyền tới tiếng phanh chói tai, cả người tôi theo quán tính lao về phía trước.Kétt… kétt…Xe dừng lại trên đường, bánh xe tạo thành hai vết dài đen trên mặt đường, tôi sợ hãi tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ.“Anh làm gì thế?” Khi xe dừng lại hẳn, tôi còn chưa hết sợ trợn mắt nhìn Đường Dũng.Cũng may đoạn đường này xe không có nhiều, nếu không thì vừa rồi Đường Dũng phanh gấp như vậy hẳn chúng tôi đã xảy ra tai nại.“Đây là Tô Mộc đưa em? Hay là… Tô Ninh?” Lúc này sự chú ý của Đường Dũng đều tập trung ở chiếc nhẫn Vãng Sinh Thạch, hỏi tôi.“Là cha Tô Mộc cho tôi, anh biết ông ấy?” Tôi hỏi.Nói xong tôi mới kịp hiểu ra, Đường Dũng nhất định là biết cha của Tô Mộc, năm năm trước người cứu Đường Dũng ở trong rừng Thần Nông kia nhất định là cha Tô Mộc, bởi vì Vãng Sinh Thạch chỉ có gia chủ Tô gia mới có thể nắm giữ, hơn nữa quỷ trung niên mà Đường Dũng tả quả thật có hình tượng giống như in cha Tô Mộc.Đường Dũng nghe vậy thở dài, nhìn tôi nói: “Như vậy chủ Tô gia bây giờ chính là Dương Dương em? Thật không ngờ Tô Ninh vậy mà sẽ đem vị trí gia chủ truyền cho một cô gái, cũng thật sự để mắt tới em.”Nói xong mặt Đường Dũng lộ vẻ phức tạp, lại thở dài: “Bản thân em chính là thực quỷ đã bị mọi người để ý, bây giờ lại nhận trách nhiệm gia chủ Tô gia, đắc tội với người ở khắp nơi, sau này tỉnh cảnh của em sẽ rất nguy hiểm, em lại ngốc như vậy sau này làm sao bảo vệ bản thân mình được…”

“Năm đó anh thấy có phải chiếc nhẫn này không?” Nghe Đường Dũng nói tới đây tôi dường như đã chắc chắn chiếc nhẫn anh ta thấy chính là Vãng Sinh Thạch, tôi bèn lấy ra đưa tới trước mặt Đường Dũng hỏi.

Đường Dũng đang lái xe trên cao tốc lao vùn vụt, nghe thấy tôi hỏi cũng không đểý, chỉ tùy tiện đưa mắt liếc nhìn xuống tay tôi.

Nhưng khi anh ta trông thấy chiếc nhẫn Vãng Sinh Thạch trên tay tôi, dưới xe liền truyền tới tiếng phanh chói tai, cả người tôi theo quán tính lao về phía trước.

Kétt… kétt…

Xe dừng lại trên đường, bánh xe tạo thành hai vết dài đen trên mặt đường, tôi sợ hãi tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ.

“Anh làm gì thế?” Khi xe dừng lại hẳn, tôi còn chưa hết sợ trợn mắt nhìn Đường Dũng.

Cũng may đoạn đường này xe không có nhiều, nếu không thì vừa rồi Đường Dũng phanh gấp như vậy hẳn chúng tôi đã xảy ra tai nại.

“Đây là Tô Mộc đưa em? Hay là… Tô Ninh?” Lúc này sự chú ý của Đường Dũng đều tập trung ở chiếc nhẫn Vãng Sinh Thạch, hỏi tôi.

“Là cha Tô Mộc cho tôi, anh biết ông ấy?” Tôi hỏi.

Nói xong tôi mới kịp hiểu ra, Đường Dũng nhất định là biết cha của Tô Mộc, năm năm trước người cứu Đường Dũng ở trong rừng Thần Nông kia nhất định là cha Tô Mộc, bởi vì Vãng Sinh Thạch chỉ có gia chủ Tô gia mới có thể nắm giữ, hơn nữa quỷ trung niên mà Đường Dũng tả quả thật có hình tượng giống như in cha Tô Mộc.

Đường Dũng nghe vậy thở dài, nhìn tôi nói: “Như vậy chủ Tô gia bây giờ chính là Dương Dương em? Thật không ngờ Tô Ninh vậy mà sẽ đem vị trí gia chủ truyền cho một cô gái, cũng thật sự để mắt tới em.”

Nói xong mặt Đường Dũng lộ vẻ phức tạp, lại thở dài: “Bản thân em chính là thực quỷ đã bị mọi người để ý, bây giờ lại nhận trách nhiệm gia chủ Tô gia, đắc tội với người ở khắp nơi, sau này tỉnh cảnh của em sẽ rất nguy hiểm, em lại ngốc như vậy sau này làm sao bảo vệ bản thân mình được…”

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Năm đó anh thấy có phải chiếc nhẫn này không?” Nghe Đường Dũng nói tới đây tôi dường như đã chắc chắn chiếc nhẫn anh ta thấy chính là Vãng Sinh Thạch, tôi bèn lấy ra đưa tới trước mặt Đường Dũng hỏi.Đường Dũng đang lái xe trên cao tốc lao vùn vụt, nghe thấy tôi hỏi cũng không đểý, chỉ tùy tiện đưa mắt liếc nhìn xuống tay tôi.Nhưng khi anh ta trông thấy chiếc nhẫn Vãng Sinh Thạch trên tay tôi, dưới xe liền truyền tới tiếng phanh chói tai, cả người tôi theo quán tính lao về phía trước.Kétt… kétt…Xe dừng lại trên đường, bánh xe tạo thành hai vết dài đen trên mặt đường, tôi sợ hãi tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ.“Anh làm gì thế?” Khi xe dừng lại hẳn, tôi còn chưa hết sợ trợn mắt nhìn Đường Dũng.Cũng may đoạn đường này xe không có nhiều, nếu không thì vừa rồi Đường Dũng phanh gấp như vậy hẳn chúng tôi đã xảy ra tai nại.“Đây là Tô Mộc đưa em? Hay là… Tô Ninh?” Lúc này sự chú ý của Đường Dũng đều tập trung ở chiếc nhẫn Vãng Sinh Thạch, hỏi tôi.“Là cha Tô Mộc cho tôi, anh biết ông ấy?” Tôi hỏi.Nói xong tôi mới kịp hiểu ra, Đường Dũng nhất định là biết cha của Tô Mộc, năm năm trước người cứu Đường Dũng ở trong rừng Thần Nông kia nhất định là cha Tô Mộc, bởi vì Vãng Sinh Thạch chỉ có gia chủ Tô gia mới có thể nắm giữ, hơn nữa quỷ trung niên mà Đường Dũng tả quả thật có hình tượng giống như in cha Tô Mộc.Đường Dũng nghe vậy thở dài, nhìn tôi nói: “Như vậy chủ Tô gia bây giờ chính là Dương Dương em? Thật không ngờ Tô Ninh vậy mà sẽ đem vị trí gia chủ truyền cho một cô gái, cũng thật sự để mắt tới em.”Nói xong mặt Đường Dũng lộ vẻ phức tạp, lại thở dài: “Bản thân em chính là thực quỷ đã bị mọi người để ý, bây giờ lại nhận trách nhiệm gia chủ Tô gia, đắc tội với người ở khắp nơi, sau này tỉnh cảnh của em sẽ rất nguy hiểm, em lại ngốc như vậy sau này làm sao bảo vệ bản thân mình được…”

Chương 553: 253-4