Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 570: 257
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nghe tôi hỏi, mẹ tôi lại hưng phấn, tay cầm ly nước khẽ quơ lộ ra dáng vẻ muốn trò chuyện với tôi, kéo tôi ngồi trên ghế salon, mặt mày tươi vui nói: “Con không biết đấy…”Hóa ra lần này ba mẹ tôi về quê không chỉ là vì chuyện thông báo chuyện kết hôn của tôi cho họ hàng thân thích mà còn có một chuyện khác, chính là bà nội tôi gọi ba tôi về xử lý một chút chuyện liên quan tới hàng xóm.Bà tôi sống ở nông thôn, trước nhà có một cái sân rất to, ngày khi xưa ông tôi còn sống thì sân không có tường bao, cứ như vậy có một khoảng trống lớn nhìn rất rộng rãi.Sau khi ông tôi qua đời, ba tôi lo lắng bà tôi chỉ là một người già cả sống tại đó không an toàn liền xây cho bà tôi một tường rào bao quanh, đem sân ngăn cách với bên ngoài.Nhưng làm như vậy hàng xóm bên cạnh nhà bà tôi không vui, nói bức tường kia lấn sang đất nhà họ, hơn nữa còn ảnh hưởng tới tầm mắt gì đó, muốn ba tôi phá tường đi.Vốn diện tích sân nhà bà tôi rất lớn, còn bà tôi chỉ là một người già sinh hoạt cũng không xa như vậy cho nên trước kia khi chưa có bức tường thì sân nhà bà nội tôi bị coi như là đất công cộng của hai nhà. Hàng xóm dùng sân nhà bà tôi không cần nói tới, nhưng bọn họ lại còn nuôi trâu nuôi dê trong sân nhà bà tôi, phế thải cũng không dọn dẹp khiến nhà bà tôi lúc nào cũng bốc mùi, ngược lại sân nhà bọn họ lại dọn dẹp rất sạch sẽ.Khi ba tôi xây tường bao sân nhà bà tôi lại, hàng xóm liền không còn chỗ thả trâu dê nữa, người vốn luôn tham lam, khi một vật lâu dài bị chiếm làm của riêng thì người ta thường đem vật kia ngầm thùa nhận là của mình, cho nên hàng xóm cho rằng ba tôi xây tường chiếm đất nhà họ, không có việc gì họ cũng tìm bà nội tôi gây chuyện. Bà nội tôi chỉ là một bà não không chỗ nương tựa, trước giờ đều lựa chọn im hơi lặng tiếng.Nhưng gần đây quê tôi chuyển thành thị trấn, tốc độ phát triển rất nhanh lan tới thôn bà nội tôi ở. Nghe nói đất dân sắp được chuyển thành dự án xây nhà lầu, đền bù đất cứ theo diện tích để bồi thường.Sau khi tin này truyền ra, hàng xóm liền kéo một nhóm lớn tới chặn cửa nhà bà nội tôi, nói bà tôi chiếm đất của nhà hắn, muốn bà nội tôi phá tường đem trả lại diện tích đã chiếm cho hắn.
Nghe tôi hỏi, mẹ tôi lại hưng phấn, tay cầm ly nước khẽ quơ lộ ra dáng vẻ muốn trò chuyện với tôi, kéo tôi ngồi trên ghế salon, mặt mày tươi vui nói: “Con không biết đấy…”
Hóa ra lần này ba mẹ tôi về quê không chỉ là vì chuyện thông báo chuyện kết hôn của tôi cho họ hàng thân thích mà còn có một chuyện khác, chính là bà nội tôi gọi ba tôi về xử lý một chút chuyện liên quan tới hàng xóm.
Bà tôi sống ở nông thôn, trước nhà có một cái sân rất to, ngày khi xưa ông tôi còn sống thì sân không có tường bao, cứ như vậy có một khoảng trống lớn nhìn rất rộng rãi.
Sau khi ông tôi qua đời, ba tôi lo lắng bà tôi chỉ là một người già cả sống tại đó không an toàn liền xây cho bà tôi một tường rào bao quanh, đem sân ngăn cách với bên ngoài.
Nhưng làm như vậy hàng xóm bên cạnh nhà bà tôi không vui, nói bức tường kia lấn sang đất nhà họ, hơn nữa còn ảnh hưởng tới tầm mắt gì đó, muốn ba tôi phá tường đi.
Vốn diện tích sân nhà bà tôi rất lớn, còn bà tôi chỉ là một người già sinh hoạt cũng không xa như vậy cho nên trước kia khi chưa có bức tường thì sân nhà bà nội tôi bị coi như là đất công cộng của hai nhà. Hàng xóm dùng sân nhà bà tôi không cần nói tới, nhưng bọn họ lại còn nuôi trâu nuôi dê trong sân nhà bà tôi, phế thải cũng không dọn dẹp khiến nhà bà tôi lúc nào cũng bốc mùi, ngược lại sân nhà bọn họ lại dọn dẹp rất sạch sẽ.
Khi ba tôi xây tường bao sân nhà bà tôi lại, hàng xóm liền không còn chỗ thả trâu dê nữa, người vốn luôn tham lam, khi một vật lâu dài bị chiếm làm của riêng thì người ta thường đem vật kia ngầm thùa nhận là của mình, cho nên hàng xóm cho rằng ba tôi xây tường chiếm đất nhà họ, không có việc gì họ cũng tìm bà nội tôi gây chuyện. Bà nội tôi chỉ là một bà não không chỗ nương tựa, trước giờ đều lựa chọn im hơi lặng tiếng.
Nhưng gần đây quê tôi chuyển thành thị trấn, tốc độ phát triển rất nhanh lan tới thôn bà nội tôi ở. Nghe nói đất dân sắp được chuyển thành dự án xây nhà lầu, đền bù đất cứ theo diện tích để bồi thường.
Sau khi tin này truyền ra, hàng xóm liền kéo một nhóm lớn tới chặn cửa nhà bà nội tôi, nói bà tôi chiếm đất của nhà hắn, muốn bà nội tôi phá tường đem trả lại diện tích đã chiếm cho hắn.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nghe tôi hỏi, mẹ tôi lại hưng phấn, tay cầm ly nước khẽ quơ lộ ra dáng vẻ muốn trò chuyện với tôi, kéo tôi ngồi trên ghế salon, mặt mày tươi vui nói: “Con không biết đấy…”Hóa ra lần này ba mẹ tôi về quê không chỉ là vì chuyện thông báo chuyện kết hôn của tôi cho họ hàng thân thích mà còn có một chuyện khác, chính là bà nội tôi gọi ba tôi về xử lý một chút chuyện liên quan tới hàng xóm.Bà tôi sống ở nông thôn, trước nhà có một cái sân rất to, ngày khi xưa ông tôi còn sống thì sân không có tường bao, cứ như vậy có một khoảng trống lớn nhìn rất rộng rãi.Sau khi ông tôi qua đời, ba tôi lo lắng bà tôi chỉ là một người già cả sống tại đó không an toàn liền xây cho bà tôi một tường rào bao quanh, đem sân ngăn cách với bên ngoài.Nhưng làm như vậy hàng xóm bên cạnh nhà bà tôi không vui, nói bức tường kia lấn sang đất nhà họ, hơn nữa còn ảnh hưởng tới tầm mắt gì đó, muốn ba tôi phá tường đi.Vốn diện tích sân nhà bà tôi rất lớn, còn bà tôi chỉ là một người già sinh hoạt cũng không xa như vậy cho nên trước kia khi chưa có bức tường thì sân nhà bà nội tôi bị coi như là đất công cộng của hai nhà. Hàng xóm dùng sân nhà bà tôi không cần nói tới, nhưng bọn họ lại còn nuôi trâu nuôi dê trong sân nhà bà tôi, phế thải cũng không dọn dẹp khiến nhà bà tôi lúc nào cũng bốc mùi, ngược lại sân nhà bọn họ lại dọn dẹp rất sạch sẽ.Khi ba tôi xây tường bao sân nhà bà tôi lại, hàng xóm liền không còn chỗ thả trâu dê nữa, người vốn luôn tham lam, khi một vật lâu dài bị chiếm làm của riêng thì người ta thường đem vật kia ngầm thùa nhận là của mình, cho nên hàng xóm cho rằng ba tôi xây tường chiếm đất nhà họ, không có việc gì họ cũng tìm bà nội tôi gây chuyện. Bà nội tôi chỉ là một bà não không chỗ nương tựa, trước giờ đều lựa chọn im hơi lặng tiếng.Nhưng gần đây quê tôi chuyển thành thị trấn, tốc độ phát triển rất nhanh lan tới thôn bà nội tôi ở. Nghe nói đất dân sắp được chuyển thành dự án xây nhà lầu, đền bù đất cứ theo diện tích để bồi thường.Sau khi tin này truyền ra, hàng xóm liền kéo một nhóm lớn tới chặn cửa nhà bà nội tôi, nói bà tôi chiếm đất của nhà hắn, muốn bà nội tôi phá tường đem trả lại diện tích đã chiếm cho hắn.