Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 589: 261-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tô Mộc nghe vậy nhíu mày, anh ấy vẫn không quen dùng điện thoại, chức năng wechat cũng chưa hoàn toàn biết hết, nhưng anh ấy đồng ý với tôi, nói không thành vấn đề, mỗi ngày sau này chúng tôi không chỉ có thể gọi điện mà còn có thể gọi video, anh ấy mới học được gọi video.Có thể gọi video thì không gì tốt hơn được nữa, cái này ít nhiều có thể giúp tôi bớt tiếc nuối khi không được cùng Tô Mộc ở chung một chỗ. Tôi ôm chặt anh ấy, hôn một cái. Ngay khi chúng tôi xong xuôi chuẩn bị lên đường thì Giao tiên vẫn luôn không lộ diện mấy hôm nay đột nhiên vọt ra từ trong biệt thự, tay ông ta xách một cặp da nhỏ, nói chờ một chút, ông ta cũng đi.Vừa nói ông ta đã biến thành một bóng đen nhanh chóng bay tới cổ tay tôi, qua dấu yêu trên cổ tay biến mất trong cơ thể tôi, cặp da nhỏ của ông ta đặt bên cạnh chỗ tôi ngồi.Tôi sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Mộc, cho rằng anh ấy đã trao đổi để Giao tiên đi theo bảo vệ tôi. Không ngờ mặt Tô Mộc cũng là vẻ không hiểu, biểu tình nhìn tôi cũng giống như tôi nhìn anh ấy, hiển nhiên là anh ấy cũng cho rằng tôi đã trao đổi trước với Giao tiên.Cũng may Giao tiên có thể chui vào trong cơ thể tôi, mang ông ta đi cũng không có gì phiền phức, chỉ là có thêm một túi hành lý nhỏ mà thôi. Tô Mộc cũng không nói gì, lái xe đi tới sân bay.Trên đường đi tôi hỏi Giao tiên tại sao đột nhiên lại muốn đi theo, một tuần trước chúng tôi quyết định đi Thái Lan ông ta cũng biết nhưng cho tới bây giờ đều không đề cập tới chuyện muốn đi theo.Nhưng sau khi Giao tiên chui vào thân thể tôi lại mắc bệnh cũ, ông ta không muốn quan tâm tới tôi liền đã cắt đứt sự liên lạc giữa tôi và ông ta, cho dù tôi hỏi thế nào thì trong đầu tôi chỉ là trống rỗng, không được Giao tiên đáp lại câu nào.Ông ta không chịu nói tôi cùng không có cách nào để hỏi, không thể làm gì khác hơn là mặc kệ ông ta.Vì Giao tiên nên chúng tôi lên đường chậm một chút, khi đến sân bay thì đã đến giờ lên máy bay.Đường Dũng chờ ở cửa sân bay không ngừng đi đi lại lại, thấy tôi tới cũng không nói gì liền kéo tôi xuống xe, sau đó khoác hành lý của tôi lên, nói không còn kịp rồi, trên người cũng bắt đầu có sương mù màu trắng lượn lờ chạy tới cửa vào máy bay, thậm chí anh ta còn không cho tôi cơ hội nói từ biệt với Tô Mộc.Tốc độ Đường Dũng rất nhanh, chờ sương mù màu trắng quanh người anh ta tản đi thì chúng tôi đã ở trong máy bay. Khi tôi cùng Đường Dũng ngồi xuống, hành khách bên cạnh đều trợn mắt, có lẽ ông ta cũng không nhớ nổi rốt cuộc tôi cùng Đường Dũng ngồi xuống lúc nào.

Tô Mộc nghe vậy nhíu mày, anh ấy vẫn không quen dùng điện thoại, chức năng wechat cũng chưa hoàn toàn biết hết, nhưng anh ấy đồng ý với tôi, nói không thành vấn đề, mỗi ngày sau này chúng tôi không chỉ có thể gọi điện mà còn có thể gọi video, anh ấy mới học được gọi video.

Có thể gọi video thì không gì tốt hơn được nữa, cái này ít nhiều có thể giúp tôi bớt tiếc nuối khi không được cùng Tô Mộc ở chung một chỗ. Tôi ôm chặt anh ấy, hôn một cái. Ngay khi chúng tôi xong xuôi chuẩn bị lên đường thì Giao tiên vẫn luôn không lộ diện mấy hôm nay đột nhiên vọt ra từ trong biệt thự, tay ông ta xách một cặp da nhỏ, nói chờ một chút, ông ta cũng đi.

Vừa nói ông ta đã biến thành một bóng đen nhanh chóng bay tới cổ tay tôi, qua dấu yêu trên cổ tay biến mất trong cơ thể tôi, cặp da nhỏ của ông ta đặt bên cạnh chỗ tôi ngồi.

Tôi sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Mộc, cho rằng anh ấy đã trao đổi để Giao tiên đi theo bảo vệ tôi. Không ngờ mặt Tô Mộc cũng là vẻ không hiểu, biểu tình nhìn tôi cũng giống như tôi nhìn anh ấy, hiển nhiên là anh ấy cũng cho rằng tôi đã trao đổi trước với Giao tiên.

Cũng may Giao tiên có thể chui vào trong cơ thể tôi, mang ông ta đi cũng không có gì phiền phức, chỉ là có thêm một túi hành lý nhỏ mà thôi. Tô Mộc cũng không nói gì, lái xe đi tới sân bay.

Trên đường đi tôi hỏi Giao tiên tại sao đột nhiên lại muốn đi theo, một tuần trước chúng tôi quyết định đi Thái Lan ông ta cũng biết nhưng cho tới bây giờ đều không đề cập tới chuyện muốn đi theo.

Nhưng sau khi Giao tiên chui vào thân thể tôi lại mắc bệnh cũ, ông ta không muốn quan tâm tới tôi liền đã cắt đứt sự liên lạc giữa tôi và ông ta, cho dù tôi hỏi thế nào thì trong đầu tôi chỉ là trống rỗng, không được Giao tiên đáp lại câu nào.

Ông ta không chịu nói tôi cùng không có cách nào để hỏi, không thể làm gì khác hơn là mặc kệ ông ta.

Vì Giao tiên nên chúng tôi lên đường chậm một chút, khi đến sân bay thì đã đến giờ lên máy bay.

Đường Dũng chờ ở cửa sân bay không ngừng đi đi lại lại, thấy tôi tới cũng không nói gì liền kéo tôi xuống xe, sau đó khoác hành lý của tôi lên, nói không còn kịp rồi, trên người cũng bắt đầu có sương mù màu trắng lượn lờ chạy tới cửa vào máy bay, thậm chí anh ta còn không cho tôi cơ hội nói từ biệt với Tô Mộc.

Tốc độ Đường Dũng rất nhanh, chờ sương mù màu trắng quanh người anh ta tản đi thì chúng tôi đã ở trong máy bay. Khi tôi cùng Đường Dũng ngồi xuống, hành khách bên cạnh đều trợn mắt, có lẽ ông ta cũng không nhớ nổi rốt cuộc tôi cùng Đường Dũng ngồi xuống lúc nào.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tô Mộc nghe vậy nhíu mày, anh ấy vẫn không quen dùng điện thoại, chức năng wechat cũng chưa hoàn toàn biết hết, nhưng anh ấy đồng ý với tôi, nói không thành vấn đề, mỗi ngày sau này chúng tôi không chỉ có thể gọi điện mà còn có thể gọi video, anh ấy mới học được gọi video.Có thể gọi video thì không gì tốt hơn được nữa, cái này ít nhiều có thể giúp tôi bớt tiếc nuối khi không được cùng Tô Mộc ở chung một chỗ. Tôi ôm chặt anh ấy, hôn một cái. Ngay khi chúng tôi xong xuôi chuẩn bị lên đường thì Giao tiên vẫn luôn không lộ diện mấy hôm nay đột nhiên vọt ra từ trong biệt thự, tay ông ta xách một cặp da nhỏ, nói chờ một chút, ông ta cũng đi.Vừa nói ông ta đã biến thành một bóng đen nhanh chóng bay tới cổ tay tôi, qua dấu yêu trên cổ tay biến mất trong cơ thể tôi, cặp da nhỏ của ông ta đặt bên cạnh chỗ tôi ngồi.Tôi sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Mộc, cho rằng anh ấy đã trao đổi để Giao tiên đi theo bảo vệ tôi. Không ngờ mặt Tô Mộc cũng là vẻ không hiểu, biểu tình nhìn tôi cũng giống như tôi nhìn anh ấy, hiển nhiên là anh ấy cũng cho rằng tôi đã trao đổi trước với Giao tiên.Cũng may Giao tiên có thể chui vào trong cơ thể tôi, mang ông ta đi cũng không có gì phiền phức, chỉ là có thêm một túi hành lý nhỏ mà thôi. Tô Mộc cũng không nói gì, lái xe đi tới sân bay.Trên đường đi tôi hỏi Giao tiên tại sao đột nhiên lại muốn đi theo, một tuần trước chúng tôi quyết định đi Thái Lan ông ta cũng biết nhưng cho tới bây giờ đều không đề cập tới chuyện muốn đi theo.Nhưng sau khi Giao tiên chui vào thân thể tôi lại mắc bệnh cũ, ông ta không muốn quan tâm tới tôi liền đã cắt đứt sự liên lạc giữa tôi và ông ta, cho dù tôi hỏi thế nào thì trong đầu tôi chỉ là trống rỗng, không được Giao tiên đáp lại câu nào.Ông ta không chịu nói tôi cùng không có cách nào để hỏi, không thể làm gì khác hơn là mặc kệ ông ta.Vì Giao tiên nên chúng tôi lên đường chậm một chút, khi đến sân bay thì đã đến giờ lên máy bay.Đường Dũng chờ ở cửa sân bay không ngừng đi đi lại lại, thấy tôi tới cũng không nói gì liền kéo tôi xuống xe, sau đó khoác hành lý của tôi lên, nói không còn kịp rồi, trên người cũng bắt đầu có sương mù màu trắng lượn lờ chạy tới cửa vào máy bay, thậm chí anh ta còn không cho tôi cơ hội nói từ biệt với Tô Mộc.Tốc độ Đường Dũng rất nhanh, chờ sương mù màu trắng quanh người anh ta tản đi thì chúng tôi đã ở trong máy bay. Khi tôi cùng Đường Dũng ngồi xuống, hành khách bên cạnh đều trợn mắt, có lẽ ông ta cũng không nhớ nổi rốt cuộc tôi cùng Đường Dũng ngồi xuống lúc nào.

Chương 589: 261-2