Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 622: 269-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Lúc này rắn mẹ đã sớm không còn làm gì được, vừa bị quăng xuống, khi thân thể tiếp xúc những xác rắn khác trong nhắt mắt liền ‘bừng’ một tiếng vang thật lớn, tất cả xác rắn trong nháy mắt đều bốc cháy, âm hỏa cực lớn.Nhiệt độ trong toàn bộ hang động giảm nhanh xuống, chớp mắt đã giảm xuống dưới 0 độ.Cho dù đây không phải là lần đầu tôi thấy âm hỏa thiêu đốt nhưng khi đối mặt với âm hỏa lớn như này, nhiệt độ giảm sâu lạnh như băng cảm giác như khắc vào cốt vẫn rất kỳ quái, cũng rất rung động.Lúc này tôi liền ngây ngẩn, hai mắt nhìn chằm chằm xương cốt rắn đen đang cháy bốn phía xung quanh, trong lúc nhất thời lại quên cả hỏi vết thương trên tay Tô Mộc vừa rồi có sao không?“Đừng nhìn nữa Dương Dương, bọn chúng đã hoàn toàn chết hết, sẽ không còn xảy ra chuyện gì. Anh đưa em đi.” Tô Mộc mặt lạnh lùng không cảm giác nhìn chằm chằm đám xác chết đang bốc cháy, lần nữa kéo eo tôi, nói.“Bây giờ đi đâu?” Tôi còn chưa phục hồi lại sự rung động trước cảnh đống xác rắn bị thiêu đốt, ngây người hỏi Tô Mộc.“Tiếp tục đi về phía trước, nếu có người không chịu để chúng ta trở lại mặt đất vậy thì chúng ta liền tiếp tục ở dưới đất vui đùa với hắn một chút.” Tô Mộc nói.Lần này Tô Mộc nói trong giọng đã mang theo một tầng sát ý, thật giống như chuyện này tương đối khó giải quyết.Thừa lúc Tô Mộc ôm tôi di chuyển qua đám âm hỏa tôi liền cầm cánh tay Tô Mộc mới vừa rồi bị rắn cắn lên nhìn một chút, tay anh ấy vẫn hơi nhợt nhạt như cũ nhưng trên đó không có một vết thương nào, da nhẵn nhụi so với da tôi còn mềm mềm mại hơn.Tôi không nhịn được sự đắm đuối, nhẹ đưa tay lên vuốt ve tay anh ấy, trong lòng âm thầm xúc động. Nếu không phải mới vừa rồi tận mắt nhìn thấy thì tôi không thể tin được cánh tay đẹp như vậy vừa rồi lại tay không xé đứt hơn trăm xác con rắn. Chuyện tàn bạo như vậy rõ ràng nên là đôi tay xấu xí của tôi làm mới đúng, đôi tay này nên được chăm sóc thật tốt để viết chữ vẽ tranh, hoặc chỉ để tôi sờ thôi cũng được.

Lúc này rắn mẹ đã sớm không còn làm gì được, vừa bị quăng xuống, khi thân thể tiếp xúc những xác rắn khác trong nhắt mắt liền ‘bừng’ một tiếng vang thật lớn, tất cả xác rắn trong nháy mắt đều bốc cháy, âm hỏa cực lớn.

Nhiệt độ trong toàn bộ hang động giảm nhanh xuống, chớp mắt đã giảm xuống dưới 0 độ.

Cho dù đây không phải là lần đầu tôi thấy âm hỏa thiêu đốt nhưng khi đối mặt với âm hỏa lớn như này, nhiệt độ giảm sâu lạnh như băng cảm giác như khắc vào cốt vẫn rất kỳ quái, cũng rất rung động.

Lúc này tôi liền ngây ngẩn, hai mắt nhìn chằm chằm xương cốt rắn đen đang cháy bốn phía xung quanh, trong lúc nhất thời lại quên cả hỏi vết thương trên tay Tô Mộc vừa rồi có sao không?

“Đừng nhìn nữa Dương Dương, bọn chúng đã hoàn toàn chết hết, sẽ không còn xảy ra chuyện gì. Anh đưa em đi.” Tô Mộc mặt lạnh lùng không cảm giác nhìn chằm chằm đám xác chết đang bốc cháy, lần nữa kéo eo tôi, nói.

“Bây giờ đi đâu?” Tôi còn chưa phục hồi lại sự rung động trước cảnh đống xác rắn bị thiêu đốt, ngây người hỏi Tô Mộc.

“Tiếp tục đi về phía trước, nếu có người không chịu để chúng ta trở lại mặt đất vậy thì chúng ta liền tiếp tục ở dưới đất vui đùa với hắn một chút.” Tô Mộc nói.

Lần này Tô Mộc nói trong giọng đã mang theo một tầng sát ý, thật giống như chuyện này tương đối khó giải quyết.

Thừa lúc Tô Mộc ôm tôi di chuyển qua đám âm hỏa tôi liền cầm cánh tay Tô Mộc mới vừa rồi bị rắn cắn lên nhìn một chút, tay anh ấy vẫn hơi nhợt nhạt như cũ nhưng trên đó không có một vết thương nào, da nhẵn nhụi so với da tôi còn mềm mềm mại hơn.

Tôi không nhịn được sự đắm đuối, nhẹ đưa tay lên vuốt ve tay anh ấy, trong lòng âm thầm xúc động. Nếu không phải mới vừa rồi tận mắt nhìn thấy thì tôi không thể tin được cánh tay đẹp như vậy vừa rồi lại tay không xé đứt hơn trăm xác con rắn. Chuyện tàn bạo như vậy rõ ràng nên là đôi tay xấu xí của tôi làm mới đúng, đôi tay này nên được chăm sóc thật tốt để viết chữ vẽ tranh, hoặc chỉ để tôi sờ thôi cũng được.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Lúc này rắn mẹ đã sớm không còn làm gì được, vừa bị quăng xuống, khi thân thể tiếp xúc những xác rắn khác trong nhắt mắt liền ‘bừng’ một tiếng vang thật lớn, tất cả xác rắn trong nháy mắt đều bốc cháy, âm hỏa cực lớn.Nhiệt độ trong toàn bộ hang động giảm nhanh xuống, chớp mắt đã giảm xuống dưới 0 độ.Cho dù đây không phải là lần đầu tôi thấy âm hỏa thiêu đốt nhưng khi đối mặt với âm hỏa lớn như này, nhiệt độ giảm sâu lạnh như băng cảm giác như khắc vào cốt vẫn rất kỳ quái, cũng rất rung động.Lúc này tôi liền ngây ngẩn, hai mắt nhìn chằm chằm xương cốt rắn đen đang cháy bốn phía xung quanh, trong lúc nhất thời lại quên cả hỏi vết thương trên tay Tô Mộc vừa rồi có sao không?“Đừng nhìn nữa Dương Dương, bọn chúng đã hoàn toàn chết hết, sẽ không còn xảy ra chuyện gì. Anh đưa em đi.” Tô Mộc mặt lạnh lùng không cảm giác nhìn chằm chằm đám xác chết đang bốc cháy, lần nữa kéo eo tôi, nói.“Bây giờ đi đâu?” Tôi còn chưa phục hồi lại sự rung động trước cảnh đống xác rắn bị thiêu đốt, ngây người hỏi Tô Mộc.“Tiếp tục đi về phía trước, nếu có người không chịu để chúng ta trở lại mặt đất vậy thì chúng ta liền tiếp tục ở dưới đất vui đùa với hắn một chút.” Tô Mộc nói.Lần này Tô Mộc nói trong giọng đã mang theo một tầng sát ý, thật giống như chuyện này tương đối khó giải quyết.Thừa lúc Tô Mộc ôm tôi di chuyển qua đám âm hỏa tôi liền cầm cánh tay Tô Mộc mới vừa rồi bị rắn cắn lên nhìn một chút, tay anh ấy vẫn hơi nhợt nhạt như cũ nhưng trên đó không có một vết thương nào, da nhẵn nhụi so với da tôi còn mềm mềm mại hơn.Tôi không nhịn được sự đắm đuối, nhẹ đưa tay lên vuốt ve tay anh ấy, trong lòng âm thầm xúc động. Nếu không phải mới vừa rồi tận mắt nhìn thấy thì tôi không thể tin được cánh tay đẹp như vậy vừa rồi lại tay không xé đứt hơn trăm xác con rắn. Chuyện tàn bạo như vậy rõ ràng nên là đôi tay xấu xí của tôi làm mới đúng, đôi tay này nên được chăm sóc thật tốt để viết chữ vẽ tranh, hoặc chỉ để tôi sờ thôi cũng được.

Chương 622: 269-2