Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 634: 272-3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Dương Dương, lui về phía sau.” Tô Mộc nói có vẻ ngưng trọng.Vừa nói anh ấy vừa bày ra tư thế phòng ngự, từng bước từng bước đến gần thi thể người phụ nữ kia, phòng ngừa đột nhiên cô ra vùng dậy.Tôi sợ hãi không nhẹ, cẩn thận núp sau lưng anh ấy, trong lòng lo lắng muốn chế. Không có thần chú của Tô Mộc che chở, sự khô nóng xung quanh lại nhào tới nhưng lúc này tôi không cảm thấy nóng chút nào, trên trán còn đổ ra một lớp mồ hôi lạnh, chỉ chờ thi thể kia cử động một cái thì trong nhày mắt tôi sẽ bỏ chạy.Lúc này Tô Mộc đã đi tới trước mặt thi thể kia, thận trọng ngồi xỏm xuống, dùng hai ngón tay nắm vào áo người phụ nữ lật một cái, sau đó lại tóm lấy tay cô ta, đưa ngón tay lên chỗ mạch giống như thầy thuốc Đông y bắt mạch vậy.Tôi nhìn không hiểu được Tô Mộc đang làm gì, chỉ có thể lo lắng nuốt nước miếng một cái, chờ Tô Mộc kết luận.Cũng may thi thể kia vẫn an tĩnh, bất kể Tô Mộc làm gì đều không thấy cô ta phản ứng. Sau khi sờ tìm mạch đập một hồi Tô Mộc liền thở phào nhẹ nhõm, lần nữa đứng lên quay sang tôi, nói: “Đi tôi, thi thể này an toàn, bây giờ thi thể cô ta chỉ giống như thịt hun khói, hồn phách bên trong cũng bị mất.”“Vừa rồi anh bắt mạch cho cô ta chính là để xem bên trong cô ta còn hồn phách hay không à?” Tôi sửng sốt một chút, còn tưởng vừa rồi anh ấy làm thuật pháp coa thâm khó lường gì, hóa ra như vậy là để kiểm tra xem trên người cô ta còn lưu lại hồn phách hay không.Nhưng không phải Tô Mộc có thể trực tiếp nhìn ra được sao, trước kia nếu gặp phải thi thể anha áy cũng không cần phải đụng chạm, chỉ cần liếc mắt cũng biết thi thể kia là thuần xác hay thân thể vẫn còn mang theo hồn phách.Thấy tôi không hiểu, mặt Tô Mộc lộ vẻ lúng túng, nói là khi ở bên ngoài, còn bây giờ anh ấy ở bên trong thân thể Đường Dũng, hồn phách của anh ấy cũng không còn lợi hại như bình thường. Huống chi nơi này dương khí quá nặng sẽ che mất âm khí trên thi thê,r cho nên vẫn tự tay kiểm tra là chắc chắn nhất.Tôi chỉ gật đầu một cái, tiếp tục đi theo Tô Mộc đi về phía trước. Cũng không biết tại sao, từ khi thấy thi thể người phụ nữ kia tôi liền bắt đầu thấy hoang mang bất an, giống như có chuyện gì đó đang chờ tôi làm vậy.

“Dương Dương, lui về phía sau.” Tô Mộc nói có vẻ ngưng trọng.

Vừa nói anh ấy vừa bày ra tư thế phòng ngự, từng bước từng bước đến gần thi thể người phụ nữ kia, phòng ngừa đột nhiên cô ra vùng dậy.

Tôi sợ hãi không nhẹ, cẩn thận núp sau lưng anh ấy, trong lòng lo lắng muốn chế. Không có thần chú của Tô Mộc che chở, sự khô nóng xung quanh lại nhào tới nhưng lúc này tôi không cảm thấy nóng chút nào, trên trán còn đổ ra một lớp mồ hôi lạnh, chỉ chờ thi thể kia cử động một cái thì trong nhày mắt tôi sẽ bỏ chạy.

Lúc này Tô Mộc đã đi tới trước mặt thi thể kia, thận trọng ngồi xỏm xuống, dùng hai ngón tay nắm vào áo người phụ nữ lật một cái, sau đó lại tóm lấy tay cô ta, đưa ngón tay lên chỗ mạch giống như thầy thuốc Đông y bắt mạch vậy.

Tôi nhìn không hiểu được Tô Mộc đang làm gì, chỉ có thể lo lắng nuốt nước miếng một cái, chờ Tô Mộc kết luận.

Cũng may thi thể kia vẫn an tĩnh, bất kể Tô Mộc làm gì đều không thấy cô ta phản ứng. Sau khi sờ tìm mạch đập một hồi Tô Mộc liền thở phào nhẹ nhõm, lần nữa đứng lên quay sang tôi, nói: “Đi tôi, thi thể này an toàn, bây giờ thi thể cô ta chỉ giống như thịt hun khói, hồn phách bên trong cũng bị mất.”

“Vừa rồi anh bắt mạch cho cô ta chính là để xem bên trong cô ta còn hồn phách hay không à?” Tôi sửng sốt một chút, còn tưởng vừa rồi anh ấy làm thuật pháp coa thâm khó lường gì, hóa ra như vậy là để kiểm tra xem trên người cô ta còn lưu lại hồn phách hay không.

Nhưng không phải Tô Mộc có thể trực tiếp nhìn ra được sao, trước kia nếu gặp phải thi thể anha áy cũng không cần phải đụng chạm, chỉ cần liếc mắt cũng biết thi thể kia là thuần xác hay thân thể vẫn còn mang theo hồn phách.

Thấy tôi không hiểu, mặt Tô Mộc lộ vẻ lúng túng, nói là khi ở bên ngoài, còn bây giờ anh ấy ở bên trong thân thể Đường Dũng, hồn phách của anh ấy cũng không còn lợi hại như bình thường. Huống chi nơi này dương khí quá nặng sẽ che mất âm khí trên thi thê,r cho nên vẫn tự tay kiểm tra là chắc chắn nhất.

Tôi chỉ gật đầu một cái, tiếp tục đi theo Tô Mộc đi về phía trước. Cũng không biết tại sao, từ khi thấy thi thể người phụ nữ kia tôi liền bắt đầu thấy hoang mang bất an, giống như có chuyện gì đó đang chờ tôi làm vậy.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Dương Dương, lui về phía sau.” Tô Mộc nói có vẻ ngưng trọng.Vừa nói anh ấy vừa bày ra tư thế phòng ngự, từng bước từng bước đến gần thi thể người phụ nữ kia, phòng ngừa đột nhiên cô ra vùng dậy.Tôi sợ hãi không nhẹ, cẩn thận núp sau lưng anh ấy, trong lòng lo lắng muốn chế. Không có thần chú của Tô Mộc che chở, sự khô nóng xung quanh lại nhào tới nhưng lúc này tôi không cảm thấy nóng chút nào, trên trán còn đổ ra một lớp mồ hôi lạnh, chỉ chờ thi thể kia cử động một cái thì trong nhày mắt tôi sẽ bỏ chạy.Lúc này Tô Mộc đã đi tới trước mặt thi thể kia, thận trọng ngồi xỏm xuống, dùng hai ngón tay nắm vào áo người phụ nữ lật một cái, sau đó lại tóm lấy tay cô ta, đưa ngón tay lên chỗ mạch giống như thầy thuốc Đông y bắt mạch vậy.Tôi nhìn không hiểu được Tô Mộc đang làm gì, chỉ có thể lo lắng nuốt nước miếng một cái, chờ Tô Mộc kết luận.Cũng may thi thể kia vẫn an tĩnh, bất kể Tô Mộc làm gì đều không thấy cô ta phản ứng. Sau khi sờ tìm mạch đập một hồi Tô Mộc liền thở phào nhẹ nhõm, lần nữa đứng lên quay sang tôi, nói: “Đi tôi, thi thể này an toàn, bây giờ thi thể cô ta chỉ giống như thịt hun khói, hồn phách bên trong cũng bị mất.”“Vừa rồi anh bắt mạch cho cô ta chính là để xem bên trong cô ta còn hồn phách hay không à?” Tôi sửng sốt một chút, còn tưởng vừa rồi anh ấy làm thuật pháp coa thâm khó lường gì, hóa ra như vậy là để kiểm tra xem trên người cô ta còn lưu lại hồn phách hay không.Nhưng không phải Tô Mộc có thể trực tiếp nhìn ra được sao, trước kia nếu gặp phải thi thể anha áy cũng không cần phải đụng chạm, chỉ cần liếc mắt cũng biết thi thể kia là thuần xác hay thân thể vẫn còn mang theo hồn phách.Thấy tôi không hiểu, mặt Tô Mộc lộ vẻ lúng túng, nói là khi ở bên ngoài, còn bây giờ anh ấy ở bên trong thân thể Đường Dũng, hồn phách của anh ấy cũng không còn lợi hại như bình thường. Huống chi nơi này dương khí quá nặng sẽ che mất âm khí trên thi thê,r cho nên vẫn tự tay kiểm tra là chắc chắn nhất.Tôi chỉ gật đầu một cái, tiếp tục đi theo Tô Mộc đi về phía trước. Cũng không biết tại sao, từ khi thấy thi thể người phụ nữ kia tôi liền bắt đầu thấy hoang mang bất an, giống như có chuyện gì đó đang chờ tôi làm vậy.

Chương 634: 272-3