Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 684: 286-3

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Cũng may áp lực mới này dường như đối với tôi tương đối thân thiện, ít nhất so với khí tức tản ra từ con rồng vừa rồi khiến tôi thoải mái hơn rất nhiều.Hơn nữa dưới áp lực từ khí tức này ngay cả con rồng đen kia cũng không bay nổi, bị áp chế đè xuống mặt đất, mặc dù mặt nó đầy dữ tợn nhưng cố hết sức dường như cũng không phản kháng được. Ít nhất lúc này mạng tôi tạm thời giữ được.Xác định được con rồng kia không bay nổi tôi mới nhìn bốn phía xung quanh, nhìn xem ai xuất hiện ở thời khắc nguy hiểm như vậy cứu tôi.Vốn tôi cho rằng ra tay là Giao tiên hoặc Tô Mộc, bọn họ hấp thu đủ long khí thực lực sẽ tăng vọt cho nên tôi mới không có chuyện gì. Nhưng lúc này bọn họ vẫn không có bất kỳ thay đổi gì, vẫn duy trì tư thế hấp thu long khí, hiển nhiên là chưa tỉnh lại. Mà Lâm Yến Nhi cùng Đao Minh lại càng không thể, lúc này bọn họ so với con rồng đen kia cũng không hề hơn, cũng bị tê liệt trên mặt đất không dậy được. Đặc biệt là Lâm Yến Nhi, không nghỉ người không dậy được mà cả cơ thể còn đang run rẩy, ngay cả gương mặt siêu phàm thoát tục giờ phút này cũng nhăn nhó giống như phản ứng lúc Tô Mộc gặp hồn tích.Khoan đã, hồn tích?!Trong đầu tôi khi nghĩ đến hai chữ này bỗng nhiên toàn thân run một cái.Không sai, chính là hồn tích.Chẳng trách áp lực này vừa quen thuộc vừa xa lạ, đây rõ ràng chính là tích khí trên người hồn tích.Chỉ là tích khí lúc này so với trên người Chu Lan lúc trước mãnh liệt hơn trăm lần, hai bọn họ vốn không phải là một cấp bậc.Trong lòng tôi liền nôn nao lo sợ, mặc dù tích khí kia vừa rồi đã cứu tôi một mạng nhưng lúc này tại sao có thể có hồn tích xuất hiện?Hơn nữa nơi này chính là long mạch, ngay cả rồng con mà tích khí kia cũng áp chế được thì hồn tích này lợi hại tới mức nào?Ngay khi tôi còn đang suy nghĩ thì con rồng đen bên cạnh tôi lại phát sinh biến hóa, thân thể nhỏ dài đột nhiên kịch liệt quằn quại, gương mặt xấu xí lại càng dữ tợn, toàn bộ bị co rút lại dính chung một chỗ, thật giống như biến dị.Tôi sợ hãi tim cũng suýt rớt ra ngoài, cũng may tôi còn trẻ sức khỏe tốt nếu không liên tiếp bị nhiều phen kinh sợ như vậy đã sớm ngất đi.Con rồng đen kia vặn vẹo một lúc, sau đó từ trong miệng phun ra một làn khói màu xám tro dày đặc. Lúc này tôi mới phát hiện trong miệng rồng đã trống trơn, hàm răng đen nhánh sắc nhọn vừa rồi một cái cũng không còn.Khi tôi còn đang kinh sợ hàm răng kia làm sao biến mất thì làn khói màu xám tro vừa rồi rồng con phun ra đã dần dần tràn ngập tụ lại thành một hình người. Người kia ăn mặc kiểu thư sinh thời cổ đại, người cao xấp xỉ hai mét, dáng dấp thanh tú, trong tay còn cầm một chiếc quạt màu vàng, động tác chơi đùa với quạt rất tiêu sái đang từng bước một đi về phía tôi.

Cũng may áp lực mới này dường như đối với tôi tương đối thân thiện, ít nhất so với khí tức tản ra từ con rồng vừa rồi khiến tôi thoải mái hơn rất nhiều.

Hơn nữa dưới áp lực từ khí tức này ngay cả con rồng đen kia cũng không bay nổi, bị áp chế đè xuống mặt đất, mặc dù mặt nó đầy dữ tợn nhưng cố hết sức dường như cũng không phản kháng được. Ít nhất lúc này mạng tôi tạm thời giữ được.

Xác định được con rồng kia không bay nổi tôi mới nhìn bốn phía xung quanh, nhìn xem ai xuất hiện ở thời khắc nguy hiểm như vậy cứu tôi.

Vốn tôi cho rằng ra tay là Giao tiên hoặc Tô Mộc, bọn họ hấp thu đủ long khí thực lực sẽ tăng vọt cho nên tôi mới không có chuyện gì. Nhưng lúc này bọn họ vẫn không có bất kỳ thay đổi gì, vẫn duy trì tư thế hấp thu long khí, hiển nhiên là chưa tỉnh lại. Mà Lâm Yến Nhi cùng Đao Minh lại càng không thể, lúc này bọn họ so với con rồng đen kia cũng không hề hơn, cũng bị tê liệt trên mặt đất không dậy được. Đặc biệt là Lâm Yến Nhi, không nghỉ người không dậy được mà cả cơ thể còn đang run rẩy, ngay cả gương mặt siêu phàm thoát tục giờ phút này cũng nhăn nhó giống như phản ứng lúc Tô Mộc gặp hồn tích.

Khoan đã, hồn tích?!

Trong đầu tôi khi nghĩ đến hai chữ này bỗng nhiên toàn thân run một cái.

Không sai, chính là hồn tích.

Chẳng trách áp lực này vừa quen thuộc vừa xa lạ, đây rõ ràng chính là tích khí trên người hồn tích.

Chỉ là tích khí lúc này so với trên người Chu Lan lúc trước mãnh liệt hơn trăm lần, hai bọn họ vốn không phải là một cấp bậc.

Trong lòng tôi liền nôn nao lo sợ, mặc dù tích khí kia vừa rồi đã cứu tôi một mạng nhưng lúc này tại sao có thể có hồn tích xuất hiện?

Hơn nữa nơi này chính là long mạch, ngay cả rồng con mà tích khí kia cũng áp chế được thì hồn tích này lợi hại tới mức nào?

Ngay khi tôi còn đang suy nghĩ thì con rồng đen bên cạnh tôi lại phát sinh biến hóa, thân thể nhỏ dài đột nhiên kịch liệt quằn quại, gương mặt xấu xí lại càng dữ tợn, toàn bộ bị co rút lại dính chung một chỗ, thật giống như biến dị.

Tôi sợ hãi tim cũng suýt rớt ra ngoài, cũng may tôi còn trẻ sức khỏe tốt nếu không liên tiếp bị nhiều phen kinh sợ như vậy đã sớm ngất đi.

Con rồng đen kia vặn vẹo một lúc, sau đó từ trong miệng phun ra một làn khói màu xám tro dày đặc. Lúc này tôi mới phát hiện trong miệng rồng đã trống trơn, hàm răng đen nhánh sắc nhọn vừa rồi một cái cũng không còn.

Khi tôi còn đang kinh sợ hàm răng kia làm sao biến mất thì làn khói màu xám tro vừa rồi rồng con phun ra đã dần dần tràn ngập tụ lại thành một hình người. Người kia ăn mặc kiểu thư sinh thời cổ đại, người cao xấp xỉ hai mét, dáng dấp thanh tú, trong tay còn cầm một chiếc quạt màu vàng, động tác chơi đùa với quạt rất tiêu sái đang từng bước một đi về phía tôi.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Cũng may áp lực mới này dường như đối với tôi tương đối thân thiện, ít nhất so với khí tức tản ra từ con rồng vừa rồi khiến tôi thoải mái hơn rất nhiều.Hơn nữa dưới áp lực từ khí tức này ngay cả con rồng đen kia cũng không bay nổi, bị áp chế đè xuống mặt đất, mặc dù mặt nó đầy dữ tợn nhưng cố hết sức dường như cũng không phản kháng được. Ít nhất lúc này mạng tôi tạm thời giữ được.Xác định được con rồng kia không bay nổi tôi mới nhìn bốn phía xung quanh, nhìn xem ai xuất hiện ở thời khắc nguy hiểm như vậy cứu tôi.Vốn tôi cho rằng ra tay là Giao tiên hoặc Tô Mộc, bọn họ hấp thu đủ long khí thực lực sẽ tăng vọt cho nên tôi mới không có chuyện gì. Nhưng lúc này bọn họ vẫn không có bất kỳ thay đổi gì, vẫn duy trì tư thế hấp thu long khí, hiển nhiên là chưa tỉnh lại. Mà Lâm Yến Nhi cùng Đao Minh lại càng không thể, lúc này bọn họ so với con rồng đen kia cũng không hề hơn, cũng bị tê liệt trên mặt đất không dậy được. Đặc biệt là Lâm Yến Nhi, không nghỉ người không dậy được mà cả cơ thể còn đang run rẩy, ngay cả gương mặt siêu phàm thoát tục giờ phút này cũng nhăn nhó giống như phản ứng lúc Tô Mộc gặp hồn tích.Khoan đã, hồn tích?!Trong đầu tôi khi nghĩ đến hai chữ này bỗng nhiên toàn thân run một cái.Không sai, chính là hồn tích.Chẳng trách áp lực này vừa quen thuộc vừa xa lạ, đây rõ ràng chính là tích khí trên người hồn tích.Chỉ là tích khí lúc này so với trên người Chu Lan lúc trước mãnh liệt hơn trăm lần, hai bọn họ vốn không phải là một cấp bậc.Trong lòng tôi liền nôn nao lo sợ, mặc dù tích khí kia vừa rồi đã cứu tôi một mạng nhưng lúc này tại sao có thể có hồn tích xuất hiện?Hơn nữa nơi này chính là long mạch, ngay cả rồng con mà tích khí kia cũng áp chế được thì hồn tích này lợi hại tới mức nào?Ngay khi tôi còn đang suy nghĩ thì con rồng đen bên cạnh tôi lại phát sinh biến hóa, thân thể nhỏ dài đột nhiên kịch liệt quằn quại, gương mặt xấu xí lại càng dữ tợn, toàn bộ bị co rút lại dính chung một chỗ, thật giống như biến dị.Tôi sợ hãi tim cũng suýt rớt ra ngoài, cũng may tôi còn trẻ sức khỏe tốt nếu không liên tiếp bị nhiều phen kinh sợ như vậy đã sớm ngất đi.Con rồng đen kia vặn vẹo một lúc, sau đó từ trong miệng phun ra một làn khói màu xám tro dày đặc. Lúc này tôi mới phát hiện trong miệng rồng đã trống trơn, hàm răng đen nhánh sắc nhọn vừa rồi một cái cũng không còn.Khi tôi còn đang kinh sợ hàm răng kia làm sao biến mất thì làn khói màu xám tro vừa rồi rồng con phun ra đã dần dần tràn ngập tụ lại thành một hình người. Người kia ăn mặc kiểu thư sinh thời cổ đại, người cao xấp xỉ hai mét, dáng dấp thanh tú, trong tay còn cầm một chiếc quạt màu vàng, động tác chơi đùa với quạt rất tiêu sái đang từng bước một đi về phía tôi.

Chương 684: 286-3