Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 706: 294
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Chúng tôi…” Tôi do dự nói.Nói thật, bây giờ tôi cũng không biết quan hệ giữa tôi và Tô Mộc là như thế nào. Nếu anh ấy vẫn thích tôi thì sao lâu như vậy vẫn chưa tìm tới tôi, nếu như anh ấy không thương tôi tại sao lại không đến nói cho rõ ràng.Không chừng ở trong lòng anh ấy tôi chỉ như con kiến hôi, chẳng qua là anh ấy cần liền lợi dụng tôi một chút, không cần thì chỉ một cước đá tôi đi, căn bản cũng không cần phải nói gì cả.Nghĩ tới đây trong lòng tôi giống như bị một tảng đá lớn đè lên, nặng trĩu khó chịu.Trương Đán vẫn có chút tinh ý, thấy sắc mặt tôi càng ngày càng khó nhìn liền khoát tay, nói: “Được, tôi không hỏi, chúng ta cứ đi ra ngoài trước rồi nói.”Vừa nói anh ta đã ở trước mặt tôi mở đường tạo ra một kẽ hở trong đám người chen lấn trước mặt, tận lực không để cho những người khác chèn ép tôi.Chúng tôi theo đám người đi ra ngoài khách sạn, lúc này mới phát hiện bên ngoài đã có cả xe cứu hỏa, một đám nhân viên cứu hỏa đang chỉ huy mọi người thoát ra.Nhưng bây giờ đã an toàn, tất cả mọi người đều nổi lên sự hiếu kỳ, không còn ai sợ hãi mà đứng đông nghịt ở ngoài khách sạn xem néo nhiệt. Có mấy người đàn ông ăn mặc lịch sự tiến lại gần hỏi Trương Đán tổng giám đốc đã ra chưa, xem ra bọn họ đều là nhân viên tập đoàn Lục Địa, khi biết Tôn Thiên Nhiên còn ở bên trong mấy người đều lộ ra vẻ lo lắng.Khi tôi cùng Trương Đán chờ Đường Dũng cứu Tôn Thiên Nhiên ra thì đột nhiên phía sau tôi truyền đến âm thanh đứt quãng, là ai đó đang thì thầm, lời của một người trong đó khiến tôi chú ý.Hắn nói gì đó mà Tôn tổng, mẹ, dương khí, kéo dài tính mạng, đều phải chết.Những từ này bình thường nghe cũng sẽ không cảm thấy gì nhưng trong trường hợp này nói tới lại rất không bình thường.Hơn nữa người đó rõ ràng biết chuyện hệ trọng nên nói rất nhỏ, cũng may mặc dù bây giờ thực lực của tôi giảm xuống không ít nhưng thính giác vẫn tốt hơn so với người bình thường rất nhiều, người kia cách tôi cũng không xa.Tôi liền quay đầu lại nhìn về hướng âm thanh kia truyền tới, đúng lúc thấy có hai người đang khua môi múa mép, hơn nữa một người trong đó mặt đầy vẻ thần bí, hiển nhiên vừa nói chính là anh ta.
“Chúng tôi…” Tôi do dự nói.
Nói thật, bây giờ tôi cũng không biết quan hệ giữa tôi và Tô Mộc là như thế nào. Nếu anh ấy vẫn thích tôi thì sao lâu như vậy vẫn chưa tìm tới tôi, nếu như anh ấy không thương tôi tại sao lại không đến nói cho rõ ràng.
Không chừng ở trong lòng anh ấy tôi chỉ như con kiến hôi, chẳng qua là anh ấy cần liền lợi dụng tôi một chút, không cần thì chỉ một cước đá tôi đi, căn bản cũng không cần phải nói gì cả.
Nghĩ tới đây trong lòng tôi giống như bị một tảng đá lớn đè lên, nặng trĩu khó chịu.
Trương Đán vẫn có chút tinh ý, thấy sắc mặt tôi càng ngày càng khó nhìn liền khoát tay, nói: “Được, tôi không hỏi, chúng ta cứ đi ra ngoài trước rồi nói.”
Vừa nói anh ta đã ở trước mặt tôi mở đường tạo ra một kẽ hở trong đám người chen lấn trước mặt, tận lực không để cho những người khác chèn ép tôi.
Chúng tôi theo đám người đi ra ngoài khách sạn, lúc này mới phát hiện bên ngoài đã có cả xe cứu hỏa, một đám nhân viên cứu hỏa đang chỉ huy mọi người thoát ra.
Nhưng bây giờ đã an toàn, tất cả mọi người đều nổi lên sự hiếu kỳ, không còn ai sợ hãi mà đứng đông nghịt ở ngoài khách sạn xem néo nhiệt. Có mấy người đàn ông ăn mặc lịch sự tiến lại gần hỏi Trương Đán tổng giám đốc đã ra chưa, xem ra bọn họ đều là nhân viên tập đoàn Lục Địa, khi biết Tôn Thiên Nhiên còn ở bên trong mấy người đều lộ ra vẻ lo lắng.
Khi tôi cùng Trương Đán chờ Đường Dũng cứu Tôn Thiên Nhiên ra thì đột nhiên phía sau tôi truyền đến âm thanh đứt quãng, là ai đó đang thì thầm, lời của một người trong đó khiến tôi chú ý.
Hắn nói gì đó mà Tôn tổng, mẹ, dương khí, kéo dài tính mạng, đều phải chết.
Những từ này bình thường nghe cũng sẽ không cảm thấy gì nhưng trong trường hợp này nói tới lại rất không bình thường.
Hơn nữa người đó rõ ràng biết chuyện hệ trọng nên nói rất nhỏ, cũng may mặc dù bây giờ thực lực của tôi giảm xuống không ít nhưng thính giác vẫn tốt hơn so với người bình thường rất nhiều, người kia cách tôi cũng không xa.
Tôi liền quay đầu lại nhìn về hướng âm thanh kia truyền tới, đúng lúc thấy có hai người đang khua môi múa mép, hơn nữa một người trong đó mặt đầy vẻ thần bí, hiển nhiên vừa nói chính là anh ta.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Chúng tôi…” Tôi do dự nói.Nói thật, bây giờ tôi cũng không biết quan hệ giữa tôi và Tô Mộc là như thế nào. Nếu anh ấy vẫn thích tôi thì sao lâu như vậy vẫn chưa tìm tới tôi, nếu như anh ấy không thương tôi tại sao lại không đến nói cho rõ ràng.Không chừng ở trong lòng anh ấy tôi chỉ như con kiến hôi, chẳng qua là anh ấy cần liền lợi dụng tôi một chút, không cần thì chỉ một cước đá tôi đi, căn bản cũng không cần phải nói gì cả.Nghĩ tới đây trong lòng tôi giống như bị một tảng đá lớn đè lên, nặng trĩu khó chịu.Trương Đán vẫn có chút tinh ý, thấy sắc mặt tôi càng ngày càng khó nhìn liền khoát tay, nói: “Được, tôi không hỏi, chúng ta cứ đi ra ngoài trước rồi nói.”Vừa nói anh ta đã ở trước mặt tôi mở đường tạo ra một kẽ hở trong đám người chen lấn trước mặt, tận lực không để cho những người khác chèn ép tôi.Chúng tôi theo đám người đi ra ngoài khách sạn, lúc này mới phát hiện bên ngoài đã có cả xe cứu hỏa, một đám nhân viên cứu hỏa đang chỉ huy mọi người thoát ra.Nhưng bây giờ đã an toàn, tất cả mọi người đều nổi lên sự hiếu kỳ, không còn ai sợ hãi mà đứng đông nghịt ở ngoài khách sạn xem néo nhiệt. Có mấy người đàn ông ăn mặc lịch sự tiến lại gần hỏi Trương Đán tổng giám đốc đã ra chưa, xem ra bọn họ đều là nhân viên tập đoàn Lục Địa, khi biết Tôn Thiên Nhiên còn ở bên trong mấy người đều lộ ra vẻ lo lắng.Khi tôi cùng Trương Đán chờ Đường Dũng cứu Tôn Thiên Nhiên ra thì đột nhiên phía sau tôi truyền đến âm thanh đứt quãng, là ai đó đang thì thầm, lời của một người trong đó khiến tôi chú ý.Hắn nói gì đó mà Tôn tổng, mẹ, dương khí, kéo dài tính mạng, đều phải chết.Những từ này bình thường nghe cũng sẽ không cảm thấy gì nhưng trong trường hợp này nói tới lại rất không bình thường.Hơn nữa người đó rõ ràng biết chuyện hệ trọng nên nói rất nhỏ, cũng may mặc dù bây giờ thực lực của tôi giảm xuống không ít nhưng thính giác vẫn tốt hơn so với người bình thường rất nhiều, người kia cách tôi cũng không xa.Tôi liền quay đầu lại nhìn về hướng âm thanh kia truyền tới, đúng lúc thấy có hai người đang khua môi múa mép, hơn nữa một người trong đó mặt đầy vẻ thần bí, hiển nhiên vừa nói chính là anh ta.