Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 731: 301
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Sao?” Đường Dũng theo bản năng đáp một tiếng, động tác cũng dừng lại.Đường Dũng còn đang ngẩn người ra thì Giao tiên đã hướng về hồ yêu phun ra một đoàn yêu khí màu xanh lá cây.Yêu khí kia dính vào trên người hồ yêu, sắc mặt hồ yêu liền biến đổi, sau đó tôi thấy nó từ từ chậm rãi bay lên khỏi mặt đất, thật giống như không còn có trọng lực vậy, chớp mắt đã trôi dạt đến gần Giao tiên.“Người vừa nói hồ ly trong mộ phần vạn yêu kia đều là liệt tổ liệt tông nhà ngươi? Lại còn đều bị người rút gân lột da, ngươi biết chuyện gì đã xảy ra sao?” Giao tiên hỏi.Mộ phần vạn yêu ông ta nói chắc hẳn là nơi có những da hồ ly kia, da của hơn một trăm con hồ ly xếp thành hàng chung một chỗ, nhìn qua vừa nguy nga lại có cảm giác thảm thiết.“Dĩ nhiên biết!” Hồ yêu nói. Lúc nó nhắc tới mộ phần vạn yêu âm điệu rõ ràng cao lên giống như đang rất kích động.“Năm đó nhà con xảy ra chuyện con mới hơn hai mươi tuổi, còn chưa dứt sữa. Nhưng con đặc biệt nhớ rất rõ, năm đó ông nội con sinh nhật đại thọ tám trăm tuổi, tất cả anh chị em con đều trở về gặp nhau, kết quả bị một người trong một đêm diệt toàn bộ!”“Vậy tại sao ngươi trốn được ra ngoài? Năm đó cả gia tộc bị diệt môn, hung thủ không thể nào chỉ tha có một mình ngươi để tương lai báo thù, năm đó là ai cứu ngươi?” Giao tiên hỏi.Bị Giao tiên hỏi hồ yêu liền ngẩn ra, nhìn Giao tiên kinh ngạc, một lát sau mới nói: “Ngài làm sao biết có người cứu con?! Năm đó quả thật có một người cứu con nhưng con không biết người ấy là ai, chỉ nhớ mang máng ông ấy rất mạnh, trong tay còn cầm một chiếc quạt xếp bằng đồng, chuyện cụ thể con cũng không nhớ rõ…”“Khoan đã, ngươi nói người cứu ngươi cầm một chiếc quạt xếp bằng đồng?” Tôi nhất thời cả kinh, hỏi hồ yêu.Hồ yêu gật đầu một cái.Tôi chỉ cảm thấy một bóng người quen thuộc xuất hiện trong đầu tôi, người nọ vóc dang cao lớn thanh thoát, nhưng lại không thể nhớ rõ cụ thể người đó trông như nào, cũng không nhớ nổi đó tột cùng là ai.Cuối cùng vẫn là Giao tiên nhắc nhở tôi, nói: “Người mà nó nói xem ra rất giống cụ tổ Tô Mộc, từ xưa tới nay người cầm một cây quạt bằng đồng cũng không có nhiều, cứu tiểu yêu này tám phần mười chính là lão tổ tông họ Tô kia.”“Cụ tổ đó không phải họ Tô.” Tôi cải chính lại.Nghe tôi sửa lại Giao tiên liền hơi ngạc nhiên, hỏi tôi: “Không phải họ Tô? Vậy sao Tô Mộc lại gọi ông ta là cụ tổ? Hơn nữa lúc Tô Mộc giới thiệu ta cũng nghe, rõ ràng nói ông ta chính là người tạo ra Tô gia, ông ta không họ Tô thì họ gì?”“Tôi cũng không biết, anh ấy lúc đó chưa nói, bây giờ tôi đối với chuyện của Tô gia cũng không có bất kỳ hứng thú gì.” Tôi nói, giọng trầm thấp.
“Sao?” Đường Dũng theo bản năng đáp một tiếng, động tác cũng dừng lại.
Đường Dũng còn đang ngẩn người ra thì Giao tiên đã hướng về hồ yêu phun ra một đoàn yêu khí màu xanh lá cây.
Yêu khí kia dính vào trên người hồ yêu, sắc mặt hồ yêu liền biến đổi, sau đó tôi thấy nó từ từ chậm rãi bay lên khỏi mặt đất, thật giống như không còn có trọng lực vậy, chớp mắt đã trôi dạt đến gần Giao tiên.
“Người vừa nói hồ ly trong mộ phần vạn yêu kia đều là liệt tổ liệt tông nhà ngươi? Lại còn đều bị người rút gân lột da, ngươi biết chuyện gì đã xảy ra sao?” Giao tiên hỏi.
Mộ phần vạn yêu ông ta nói chắc hẳn là nơi có những da hồ ly kia, da của hơn một trăm con hồ ly xếp thành hàng chung một chỗ, nhìn qua vừa nguy nga lại có cảm giác thảm thiết.
“Dĩ nhiên biết!” Hồ yêu nói. Lúc nó nhắc tới mộ phần vạn yêu âm điệu rõ ràng cao lên giống như đang rất kích động.
“Năm đó nhà con xảy ra chuyện con mới hơn hai mươi tuổi, còn chưa dứt sữa. Nhưng con đặc biệt nhớ rất rõ, năm đó ông nội con sinh nhật đại thọ tám trăm tuổi, tất cả anh chị em con đều trở về gặp nhau, kết quả bị một người trong một đêm diệt toàn bộ!”
“Vậy tại sao ngươi trốn được ra ngoài? Năm đó cả gia tộc bị diệt môn, hung thủ không thể nào chỉ tha có một mình ngươi để tương lai báo thù, năm đó là ai cứu ngươi?” Giao tiên hỏi.
Bị Giao tiên hỏi hồ yêu liền ngẩn ra, nhìn Giao tiên kinh ngạc, một lát sau mới nói: “Ngài làm sao biết có người cứu con?! Năm đó quả thật có một người cứu con nhưng con không biết người ấy là ai, chỉ nhớ mang máng ông ấy rất mạnh, trong tay còn cầm một chiếc quạt xếp bằng đồng, chuyện cụ thể con cũng không nhớ rõ…”
“Khoan đã, ngươi nói người cứu ngươi cầm một chiếc quạt xếp bằng đồng?” Tôi nhất thời cả kinh, hỏi hồ yêu.
Hồ yêu gật đầu một cái.
Tôi chỉ cảm thấy một bóng người quen thuộc xuất hiện trong đầu tôi, người nọ vóc dang cao lớn thanh thoát, nhưng lại không thể nhớ rõ cụ thể người đó trông như nào, cũng không nhớ nổi đó tột cùng là ai.
Cuối cùng vẫn là Giao tiên nhắc nhở tôi, nói: “Người mà nó nói xem ra rất giống cụ tổ Tô Mộc, từ xưa tới nay người cầm một cây quạt bằng đồng cũng không có nhiều, cứu tiểu yêu này tám phần mười chính là lão tổ tông họ Tô kia.”
“Cụ tổ đó không phải họ Tô.” Tôi cải chính lại.
Nghe tôi sửa lại Giao tiên liền hơi ngạc nhiên, hỏi tôi: “Không phải họ Tô? Vậy sao Tô Mộc lại gọi ông ta là cụ tổ? Hơn nữa lúc Tô Mộc giới thiệu ta cũng nghe, rõ ràng nói ông ta chính là người tạo ra Tô gia, ông ta không họ Tô thì họ gì?”
“Tôi cũng không biết, anh ấy lúc đó chưa nói, bây giờ tôi đối với chuyện của Tô gia cũng không có bất kỳ hứng thú gì.” Tôi nói, giọng trầm thấp.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Sao?” Đường Dũng theo bản năng đáp một tiếng, động tác cũng dừng lại.Đường Dũng còn đang ngẩn người ra thì Giao tiên đã hướng về hồ yêu phun ra một đoàn yêu khí màu xanh lá cây.Yêu khí kia dính vào trên người hồ yêu, sắc mặt hồ yêu liền biến đổi, sau đó tôi thấy nó từ từ chậm rãi bay lên khỏi mặt đất, thật giống như không còn có trọng lực vậy, chớp mắt đã trôi dạt đến gần Giao tiên.“Người vừa nói hồ ly trong mộ phần vạn yêu kia đều là liệt tổ liệt tông nhà ngươi? Lại còn đều bị người rút gân lột da, ngươi biết chuyện gì đã xảy ra sao?” Giao tiên hỏi.Mộ phần vạn yêu ông ta nói chắc hẳn là nơi có những da hồ ly kia, da của hơn một trăm con hồ ly xếp thành hàng chung một chỗ, nhìn qua vừa nguy nga lại có cảm giác thảm thiết.“Dĩ nhiên biết!” Hồ yêu nói. Lúc nó nhắc tới mộ phần vạn yêu âm điệu rõ ràng cao lên giống như đang rất kích động.“Năm đó nhà con xảy ra chuyện con mới hơn hai mươi tuổi, còn chưa dứt sữa. Nhưng con đặc biệt nhớ rất rõ, năm đó ông nội con sinh nhật đại thọ tám trăm tuổi, tất cả anh chị em con đều trở về gặp nhau, kết quả bị một người trong một đêm diệt toàn bộ!”“Vậy tại sao ngươi trốn được ra ngoài? Năm đó cả gia tộc bị diệt môn, hung thủ không thể nào chỉ tha có một mình ngươi để tương lai báo thù, năm đó là ai cứu ngươi?” Giao tiên hỏi.Bị Giao tiên hỏi hồ yêu liền ngẩn ra, nhìn Giao tiên kinh ngạc, một lát sau mới nói: “Ngài làm sao biết có người cứu con?! Năm đó quả thật có một người cứu con nhưng con không biết người ấy là ai, chỉ nhớ mang máng ông ấy rất mạnh, trong tay còn cầm một chiếc quạt xếp bằng đồng, chuyện cụ thể con cũng không nhớ rõ…”“Khoan đã, ngươi nói người cứu ngươi cầm một chiếc quạt xếp bằng đồng?” Tôi nhất thời cả kinh, hỏi hồ yêu.Hồ yêu gật đầu một cái.Tôi chỉ cảm thấy một bóng người quen thuộc xuất hiện trong đầu tôi, người nọ vóc dang cao lớn thanh thoát, nhưng lại không thể nhớ rõ cụ thể người đó trông như nào, cũng không nhớ nổi đó tột cùng là ai.Cuối cùng vẫn là Giao tiên nhắc nhở tôi, nói: “Người mà nó nói xem ra rất giống cụ tổ Tô Mộc, từ xưa tới nay người cầm một cây quạt bằng đồng cũng không có nhiều, cứu tiểu yêu này tám phần mười chính là lão tổ tông họ Tô kia.”“Cụ tổ đó không phải họ Tô.” Tôi cải chính lại.Nghe tôi sửa lại Giao tiên liền hơi ngạc nhiên, hỏi tôi: “Không phải họ Tô? Vậy sao Tô Mộc lại gọi ông ta là cụ tổ? Hơn nữa lúc Tô Mộc giới thiệu ta cũng nghe, rõ ràng nói ông ta chính là người tạo ra Tô gia, ông ta không họ Tô thì họ gì?”“Tôi cũng không biết, anh ấy lúc đó chưa nói, bây giờ tôi đối với chuyện của Tô gia cũng không có bất kỳ hứng thú gì.” Tôi nói, giọng trầm thấp.