Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 820: 329

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Tại sao? Ông rất thân quen với ông ta sao?” Tôi không hiểu liền hỏi.Lần trước khi còn ở long mạch tại Thái Lan, toàn bộ hành trình Giao tiên đều không chạm mặt với vị tổ tiên Tô gia này cho nên bọn họ hẳn không quen biết nhau mới đúng, sao bây giờ lại nói chắc chắn như vậy?“Rất thân quen thì không phải nhưng trước kia ta với hắn cũng coi như có quen biết, đối với ông ta cũng tương đối hiểu. Huống chi ông ta là tổ tiên Tô gia, nếu như ông ta muốn hủy diệt Tô gia thì tại sao ban đầu còn sáng lập ra Tô gia?” Giao tiên ở bên đưa mắt nhìn về hai thân ảnh đang đánh nhau kia, nói.Thấy ông ta khẳng định như vậy tôi không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái, dẫu sao ông ta nói cũng có lý, hơn nữa cũng chỉ là tôi tự suy đoán. Nếu như ông ta thật sự là chủ nhân của Lâm Yến Nhi vậy thì ông ta hẳn hận chết tôi mới đúng, bây giờ không có lý do gì lại xuất hiện ở đây đánh nhau với Yêu Thần.Nghĩ tới đây rốt cuộc tôi thấy thư thái hơn một ít. Phía xa xa Yêu Thần cùng cụ tổ đánh nhau đã dần dần phân được cao thấp, thân ảnh màu trắng càng ngày càng chiếm ưu thế, cứ theo đà này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Yêu Thần thất bại chỉ là chuyện sớm hay muộn.“Đúng rồi, gã Yêu Thần kia hình như kiếp trước còn cầm một thứ của ngươi, lát nữa chờ hắn thua ngươi có thể tìm hắn đòi lại đồ vật. Dù sao vật kia cũng là của ngươi, không thể để hắn hưởng lợi được.” Mắt nhìn cụ tổ Tô gia ngày càng chiếm thượng phong, Giao tiên cười híp mắt tự đắc, nói.Tôi thấy tò mò, liền hỏi Giao tiên: “Hắn cầm thứ gì của tôi?”“Một món thần binh lợi khí, mặc dù vật kia nhìn xấu xí, cũng không có chức năng cụ thể gì, nhưng cho dù là rác rưởi cũng phải do chính ngươi ném đi mới được, đang êm đẹp bị người khác cướp đi, tóm lại là không thể thoải mái.” Giao tiên nói.Nghe hắn nói vậy trán tôi liền nhăn lại, cái gì gọi là rác rưởi…Vừa rồi không phải nói là món thần binh lợi khí sao, huống chi nếu quả thật dù hình dáng xấu xí lại còn vô ích, vậy muốn tôi đòi để làm gì…Tôi im lặng, Giao tiên nói tới đòi thì tới đòi, tôi cũng phản bác. Dẫu sao con người luôn có sự hiếu kỳ với kiếp trước của mình, tôi cũng muốn biết kiếp trước Yêu Thần đã cướp đoạt cái gì của tôi.Khi trong lòng tôi vẫn còn đang yếu khì thì phía xa kia truyền đến một tiếng nổ vang kịch liệt, Giao tiên mau chóng bật dậy nhìn về phía truyền tới tiếng vang kia, nói: “Thắng bại đã phân, bây giờ là thời điểm chúng ta đánh chó rớt xuống nước!”Vừa nói ông ta vừa ngoắc tay với tôi, tỏ ý tôi nên đi qua bên đó.

“Tại sao? Ông rất thân quen với ông ta sao?” Tôi không hiểu liền hỏi.

Lần trước khi còn ở long mạch tại Thái Lan, toàn bộ hành trình Giao tiên đều không chạm mặt với vị tổ tiên Tô gia này cho nên bọn họ hẳn không quen biết nhau mới đúng, sao bây giờ lại nói chắc chắn như vậy?

“Rất thân quen thì không phải nhưng trước kia ta với hắn cũng coi như có quen biết, đối với ông ta cũng tương đối hiểu. Huống chi ông ta là tổ tiên Tô gia, nếu như ông ta muốn hủy diệt Tô gia thì tại sao ban đầu còn sáng lập ra Tô gia?” Giao tiên ở bên đưa mắt nhìn về hai thân ảnh đang đánh nhau kia, nói.

Thấy ông ta khẳng định như vậy tôi không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái, dẫu sao ông ta nói cũng có lý, hơn nữa cũng chỉ là tôi tự suy đoán. Nếu như ông ta thật sự là chủ nhân của Lâm Yến Nhi vậy thì ông ta hẳn hận chết tôi mới đúng, bây giờ không có lý do gì lại xuất hiện ở đây đánh nhau với Yêu Thần.

Nghĩ tới đây rốt cuộc tôi thấy thư thái hơn một ít. Phía xa xa Yêu Thần cùng cụ tổ đánh nhau đã dần dần phân được cao thấp, thân ảnh màu trắng càng ngày càng chiếm ưu thế, cứ theo đà này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Yêu Thần thất bại chỉ là chuyện sớm hay muộn.

“Đúng rồi, gã Yêu Thần kia hình như kiếp trước còn cầm một thứ của ngươi, lát nữa chờ hắn thua ngươi có thể tìm hắn đòi lại đồ vật. Dù sao vật kia cũng là của ngươi, không thể để hắn hưởng lợi được.” Mắt nhìn cụ tổ Tô gia ngày càng chiếm thượng phong, Giao tiên cười híp mắt tự đắc, nói.

Tôi thấy tò mò, liền hỏi Giao tiên: “Hắn cầm thứ gì của tôi?”

“Một món thần binh lợi khí, mặc dù vật kia nhìn xấu xí, cũng không có chức năng cụ thể gì, nhưng cho dù là rác rưởi cũng phải do chính ngươi ném đi mới được, đang êm đẹp bị người khác cướp đi, tóm lại là không thể thoải mái.” Giao tiên nói.

Nghe hắn nói vậy trán tôi liền nhăn lại, cái gì gọi là rác rưởi…

Vừa rồi không phải nói là món thần binh lợi khí sao, huống chi nếu quả thật dù hình dáng xấu xí lại còn vô ích, vậy muốn tôi đòi để làm gì…

Tôi im lặng, Giao tiên nói tới đòi thì tới đòi, tôi cũng phản bác. Dẫu sao con người luôn có sự hiếu kỳ với kiếp trước của mình, tôi cũng muốn biết kiếp trước Yêu Thần đã cướp đoạt cái gì của tôi.

Khi trong lòng tôi vẫn còn đang yếu khì thì phía xa kia truyền đến một tiếng nổ vang kịch liệt, Giao tiên mau chóng bật dậy nhìn về phía truyền tới tiếng vang kia, nói: “Thắng bại đã phân, bây giờ là thời điểm chúng ta đánh chó rớt xuống nước!”

Vừa nói ông ta vừa ngoắc tay với tôi, tỏ ý tôi nên đi qua bên đó.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Tại sao? Ông rất thân quen với ông ta sao?” Tôi không hiểu liền hỏi.Lần trước khi còn ở long mạch tại Thái Lan, toàn bộ hành trình Giao tiên đều không chạm mặt với vị tổ tiên Tô gia này cho nên bọn họ hẳn không quen biết nhau mới đúng, sao bây giờ lại nói chắc chắn như vậy?“Rất thân quen thì không phải nhưng trước kia ta với hắn cũng coi như có quen biết, đối với ông ta cũng tương đối hiểu. Huống chi ông ta là tổ tiên Tô gia, nếu như ông ta muốn hủy diệt Tô gia thì tại sao ban đầu còn sáng lập ra Tô gia?” Giao tiên ở bên đưa mắt nhìn về hai thân ảnh đang đánh nhau kia, nói.Thấy ông ta khẳng định như vậy tôi không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái, dẫu sao ông ta nói cũng có lý, hơn nữa cũng chỉ là tôi tự suy đoán. Nếu như ông ta thật sự là chủ nhân của Lâm Yến Nhi vậy thì ông ta hẳn hận chết tôi mới đúng, bây giờ không có lý do gì lại xuất hiện ở đây đánh nhau với Yêu Thần.Nghĩ tới đây rốt cuộc tôi thấy thư thái hơn một ít. Phía xa xa Yêu Thần cùng cụ tổ đánh nhau đã dần dần phân được cao thấp, thân ảnh màu trắng càng ngày càng chiếm ưu thế, cứ theo đà này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Yêu Thần thất bại chỉ là chuyện sớm hay muộn.“Đúng rồi, gã Yêu Thần kia hình như kiếp trước còn cầm một thứ của ngươi, lát nữa chờ hắn thua ngươi có thể tìm hắn đòi lại đồ vật. Dù sao vật kia cũng là của ngươi, không thể để hắn hưởng lợi được.” Mắt nhìn cụ tổ Tô gia ngày càng chiếm thượng phong, Giao tiên cười híp mắt tự đắc, nói.Tôi thấy tò mò, liền hỏi Giao tiên: “Hắn cầm thứ gì của tôi?”“Một món thần binh lợi khí, mặc dù vật kia nhìn xấu xí, cũng không có chức năng cụ thể gì, nhưng cho dù là rác rưởi cũng phải do chính ngươi ném đi mới được, đang êm đẹp bị người khác cướp đi, tóm lại là không thể thoải mái.” Giao tiên nói.Nghe hắn nói vậy trán tôi liền nhăn lại, cái gì gọi là rác rưởi…Vừa rồi không phải nói là món thần binh lợi khí sao, huống chi nếu quả thật dù hình dáng xấu xí lại còn vô ích, vậy muốn tôi đòi để làm gì…Tôi im lặng, Giao tiên nói tới đòi thì tới đòi, tôi cũng phản bác. Dẫu sao con người luôn có sự hiếu kỳ với kiếp trước của mình, tôi cũng muốn biết kiếp trước Yêu Thần đã cướp đoạt cái gì của tôi.Khi trong lòng tôi vẫn còn đang yếu khì thì phía xa kia truyền đến một tiếng nổ vang kịch liệt, Giao tiên mau chóng bật dậy nhìn về phía truyền tới tiếng vang kia, nói: “Thắng bại đã phân, bây giờ là thời điểm chúng ta đánh chó rớt xuống nước!”Vừa nói ông ta vừa ngoắc tay với tôi, tỏ ý tôi nên đi qua bên đó.

Chương 820: 329