Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 826: 331

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Cụ tổ cũng mang Yêu Thần đi?” Tôi cả kinh, mặc dù không hài lòng chuyện tổ tiên Tô gia thả cho Yêu Thần chạy đi nhưng trong lòng tôi thật sự vẫn thở dài nhẹ nhõm. Dẫu sao Yêu Thần cho dù bị thương thì hắn cũng là thần, không phải là thứ tôi cùng Giao tiên có thể tùy tiện chấm mút.“Hẳn không phải. Tên kia là người nói như đinh đóng cột, hắn nói để Yêu Thần đi thì sẽ không bắt giữ Yêu Thần. Lần này thật sự là thả hổ về rừng, Yêu Thần khôi phục thực lực là chuyện sớm hay muộn, chờ thương thế của hắn lành nhất định sẽ lại tìm tới ngươi gây phiền toái. Ài, lần này cơ hội rõ ràng tốt như vậy sao hắn lại để cho Yêu Thần đi.” Giao tiên nói.Vừa nói ông ta còn liên tục than thở oán trách tổ tiên Tô gia đã để Yêu Thần đi.Nhưng ông ta cũng chỉ nói một chút, dẫu sao trước mặt tổ tiên Tô gia có thực lực nghịch thiên như vậy chúng tôi cũng chỉ như con kiến hôi, ý kiến cũng không được coi trọng.Tô Mộc một mực im miệng không nói gì trước việc tổ tiên Tô gia thả cho Yêu Thần chạy đi, thật giống như đã sớm nghĩ kết quả sẽ là như vậy. Anh ấy nhắm mắt lại đứng tại chỗ yên lặng điều chỉnh thân thể.Cũng may chỗ này vốn chính là âm huyệt, hàm lượng âm khí đặc biệt nồng đậm, đại khái chỉ sau nửa giờ khi Tô Mộc mở mắt ra lần nữa thì hồn phách đã ngưng tụ rất nhiều, hình dáng cũng cường tráng trở lại, thân thể dường như đã giống như bình thường, chẳng qua khi nhìn kĩ thì sắc mặt anh ấy vẫn còn nhợt nhạt đáng sợ.Cho dù như vậy tôi vẫn đang đắm đuối nhìn anh ấy, dẫu sao anh ấy quá đẹp trai, hơn nữa đã lâu như vậy tôi không thấy anh ấy. Lúc này anh ấy mặt trắng môi đỏ giống như ma cà rồng, khí chất so với bình thường càng lộ vẻ ưu nhã khiến cho người khác không nhịn được muốn đến gần.Lúc này môi của anh ấy nhất định có xúc cảm rất tốt, lạnh băng, mềm nhũn, mang mùi cỏ cây đặc biệt của anh ấy, tôi đã rất lâu không hôn lên đó…“Dương Dương?” Ngay khi tôi đang ngẩn người nhìn chằm chằm Tô Mộc, anh ấy gọi tôi một tiếng, kéo tôi trở về thực tế.“Làm gì mà ngẩn ra? Đỡ anh đi tới bên cạnh lão Long Phù kia.” Tô Mộc nói.Lúc này giọng anh ấy rất dịu dàng…Nếu như anh ấy vẫn có thể dịu dàng với tôi như vậy thật là tốt…Tôi nghĩ trong đầu, đồng thời mặt đỏ ứng lên. Sợ anh ấy đoán được vừa rồi tôi đang suy nghĩ gì nên tôi vội vàng đáp một tiếng, đỡ anh ấy đến bên cạnh Đường Dũng.Lúc này tôi mới nhận ra, Tô Mộc đối với Đường Dũng lại vô tình gọi là lão Long Phù, có điều trong giọng anh ấy sự đối nghịch đã ít đi rất nhiều.

“Cụ tổ cũng mang Yêu Thần đi?” Tôi cả kinh, mặc dù không hài lòng chuyện tổ tiên Tô gia thả cho Yêu Thần chạy đi nhưng trong lòng tôi thật sự vẫn thở dài nhẹ nhõm. Dẫu sao Yêu Thần cho dù bị thương thì hắn cũng là thần, không phải là thứ tôi cùng Giao tiên có thể tùy tiện chấm mút.

“Hẳn không phải. Tên kia là người nói như đinh đóng cột, hắn nói để Yêu Thần đi thì sẽ không bắt giữ Yêu Thần. Lần này thật sự là thả hổ về rừng, Yêu Thần khôi phục thực lực là chuyện sớm hay muộn, chờ thương thế của hắn lành nhất định sẽ lại tìm tới ngươi gây phiền toái. Ài, lần này cơ hội rõ ràng tốt như vậy sao hắn lại để cho Yêu Thần đi.” Giao tiên nói.

Vừa nói ông ta còn liên tục than thở oán trách tổ tiên Tô gia đã để Yêu Thần đi.

Nhưng ông ta cũng chỉ nói một chút, dẫu sao trước mặt tổ tiên Tô gia có thực lực nghịch thiên như vậy chúng tôi cũng chỉ như con kiến hôi, ý kiến cũng không được coi trọng.

Tô Mộc một mực im miệng không nói gì trước việc tổ tiên Tô gia thả cho Yêu Thần chạy đi, thật giống như đã sớm nghĩ kết quả sẽ là như vậy. Anh ấy nhắm mắt lại đứng tại chỗ yên lặng điều chỉnh thân thể.

Cũng may chỗ này vốn chính là âm huyệt, hàm lượng âm khí đặc biệt nồng đậm, đại khái chỉ sau nửa giờ khi Tô Mộc mở mắt ra lần nữa thì hồn phách đã ngưng tụ rất nhiều, hình dáng cũng cường tráng trở lại, thân thể dường như đã giống như bình thường, chẳng qua khi nhìn kĩ thì sắc mặt anh ấy vẫn còn nhợt nhạt đáng sợ.

Cho dù như vậy tôi vẫn đang đắm đuối nhìn anh ấy, dẫu sao anh ấy quá đẹp trai, hơn nữa đã lâu như vậy tôi không thấy anh ấy. Lúc này anh ấy mặt trắng môi đỏ giống như ma cà rồng, khí chất so với bình thường càng lộ vẻ ưu nhã khiến cho người khác không nhịn được muốn đến gần.

Lúc này môi của anh ấy nhất định có xúc cảm rất tốt, lạnh băng, mềm nhũn, mang mùi cỏ cây đặc biệt của anh ấy, tôi đã rất lâu không hôn lên đó…

“Dương Dương?” Ngay khi tôi đang ngẩn người nhìn chằm chằm Tô Mộc, anh ấy gọi tôi một tiếng, kéo tôi trở về thực tế.

“Làm gì mà ngẩn ra? Đỡ anh đi tới bên cạnh lão Long Phù kia.” Tô Mộc nói.

Lúc này giọng anh ấy rất dịu dàng…

Nếu như anh ấy vẫn có thể dịu dàng với tôi như vậy thật là tốt…

Tôi nghĩ trong đầu, đồng thời mặt đỏ ứng lên. Sợ anh ấy đoán được vừa rồi tôi đang suy nghĩ gì nên tôi vội vàng đáp một tiếng, đỡ anh ấy đến bên cạnh Đường Dũng.

Lúc này tôi mới nhận ra, Tô Mộc đối với Đường Dũng lại vô tình gọi là lão Long Phù, có điều trong giọng anh ấy sự đối nghịch đã ít đi rất nhiều.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Cụ tổ cũng mang Yêu Thần đi?” Tôi cả kinh, mặc dù không hài lòng chuyện tổ tiên Tô gia thả cho Yêu Thần chạy đi nhưng trong lòng tôi thật sự vẫn thở dài nhẹ nhõm. Dẫu sao Yêu Thần cho dù bị thương thì hắn cũng là thần, không phải là thứ tôi cùng Giao tiên có thể tùy tiện chấm mút.“Hẳn không phải. Tên kia là người nói như đinh đóng cột, hắn nói để Yêu Thần đi thì sẽ không bắt giữ Yêu Thần. Lần này thật sự là thả hổ về rừng, Yêu Thần khôi phục thực lực là chuyện sớm hay muộn, chờ thương thế của hắn lành nhất định sẽ lại tìm tới ngươi gây phiền toái. Ài, lần này cơ hội rõ ràng tốt như vậy sao hắn lại để cho Yêu Thần đi.” Giao tiên nói.Vừa nói ông ta còn liên tục than thở oán trách tổ tiên Tô gia đã để Yêu Thần đi.Nhưng ông ta cũng chỉ nói một chút, dẫu sao trước mặt tổ tiên Tô gia có thực lực nghịch thiên như vậy chúng tôi cũng chỉ như con kiến hôi, ý kiến cũng không được coi trọng.Tô Mộc một mực im miệng không nói gì trước việc tổ tiên Tô gia thả cho Yêu Thần chạy đi, thật giống như đã sớm nghĩ kết quả sẽ là như vậy. Anh ấy nhắm mắt lại đứng tại chỗ yên lặng điều chỉnh thân thể.Cũng may chỗ này vốn chính là âm huyệt, hàm lượng âm khí đặc biệt nồng đậm, đại khái chỉ sau nửa giờ khi Tô Mộc mở mắt ra lần nữa thì hồn phách đã ngưng tụ rất nhiều, hình dáng cũng cường tráng trở lại, thân thể dường như đã giống như bình thường, chẳng qua khi nhìn kĩ thì sắc mặt anh ấy vẫn còn nhợt nhạt đáng sợ.Cho dù như vậy tôi vẫn đang đắm đuối nhìn anh ấy, dẫu sao anh ấy quá đẹp trai, hơn nữa đã lâu như vậy tôi không thấy anh ấy. Lúc này anh ấy mặt trắng môi đỏ giống như ma cà rồng, khí chất so với bình thường càng lộ vẻ ưu nhã khiến cho người khác không nhịn được muốn đến gần.Lúc này môi của anh ấy nhất định có xúc cảm rất tốt, lạnh băng, mềm nhũn, mang mùi cỏ cây đặc biệt của anh ấy, tôi đã rất lâu không hôn lên đó…“Dương Dương?” Ngay khi tôi đang ngẩn người nhìn chằm chằm Tô Mộc, anh ấy gọi tôi một tiếng, kéo tôi trở về thực tế.“Làm gì mà ngẩn ra? Đỡ anh đi tới bên cạnh lão Long Phù kia.” Tô Mộc nói.Lúc này giọng anh ấy rất dịu dàng…Nếu như anh ấy vẫn có thể dịu dàng với tôi như vậy thật là tốt…Tôi nghĩ trong đầu, đồng thời mặt đỏ ứng lên. Sợ anh ấy đoán được vừa rồi tôi đang suy nghĩ gì nên tôi vội vàng đáp một tiếng, đỡ anh ấy đến bên cạnh Đường Dũng.Lúc này tôi mới nhận ra, Tô Mộc đối với Đường Dũng lại vô tình gọi là lão Long Phù, có điều trong giọng anh ấy sự đối nghịch đã ít đi rất nhiều.

Chương 826: 331