Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 828: 331-3
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Không biết qua bao lâu sự cuồng bạo của Tô Mộc mới dần dần dịu dàng lại. Anh ấy nhẹ nhàng liếm lấy bờ môi đã bị hôn sưng lên của tôi giống như bảo vệ bảo bối, sợ làm tôi đau. Sau đó anh ấy lại từ môi chuyển đến gương mặt, hôn lên từng dòng mặn chát của nước mắt, lúc này mới buông tôi ra: “Em không nên khóc vì anh.”“Tại sao?” Tôi hỏi Tô Mộc.Lúc này tôi vẫn còn đắm chìm trong nụ hôn vừa rồi, trong đầu đều chỉ có Tô Mộc.“Bởi vì anh không xứng.” Tô Mộc nhỏ giọng nói.Nói xong anh ấy nhẹ nhàng đẩy tôi ra, thật giống như lại lần nữa khôi phục lý trí, không cần tôi đỡ nữa, từ từ đi tới bên cạnh Đường Dũng rồi ngồi xổm xuống.Tôi đứng tại chỗ nhìn nhất cử nhất động của Tô Mộc, trong lòng lo được lo mất. Là bởi vì Tô Mộc quá đẹp trai, tôi không xứng với anh ấy cho nên ông trời trừng phạt tôi sao?Tại sao người ta yêu nhau xuôi gió xuôi nước, cùng nhau yêu nhau, kết hôn, cùng nhau già đi cho đến khi qua đời.Chuyện này trên người khác đều thuận theo tự nhiên như vậy, mà tôi ở nơi này lại thành hy vọng xa vời.Tô Mộc luôn có đủ các lý do cùng nỗi khổ để rời xa tôi, chẳng lẽ liền đúng như anh ấy nói, quỷ và người không nên có tình cảm với nhau, ở chung một chỗ sẽ không có kết quả tốt?Đầu tôi đang kêu gào loạn cào cào, giống như có mười con mèo nhỏ đang vật lộn trong đầu tôi vậy, không được an bình.Bên kia Tô Mộc đã đưa ngón tay ra quệt một ít máu trên người Dường Dũng rồi thoa lên giữa trán mình, sau đó miệng anh ấy bắt đầu nói lẩm bẩm, thân thể cũng phát sinh biến hóa.Âm khí xung quanh giống như nghe lệnh quy tụ lại, điên cuồng hướng vào thân thể Tô Mộc.Theo âm khí tiến vào, vết máu tươi trên trán Tô Mộc bắt đầu tản mát ra ánh sáng màu đỏ, toàn bộ ngôi bộ bị chiếu sáng đỏ lòe lòe.“Huyết khế!” Giao tiên nãy giờ im lặng quan sát ở bên cạnh đột nhiên thốt ra hai tiếng, rồi nói: “Tiểu tử Đường Dũng này thật gian manh, trước đây đã lập huyết khế với sâm tinh, bây giờ chỉ cần dùng máu của Đường Dũng để kêu gọi thì sâm tinh tất nhiên sẽ xuất hiện. Tiểu tử này được cứu rồi.”
Không biết qua bao lâu sự cuồng bạo của Tô Mộc mới dần dần dịu dàng lại. Anh ấy nhẹ nhàng liếm lấy bờ môi đã bị hôn sưng lên của tôi giống như bảo vệ bảo bối, sợ làm tôi đau. Sau đó anh ấy lại từ môi chuyển đến gương mặt, hôn lên từng dòng mặn chát của nước mắt, lúc này mới buông tôi ra: “Em không nên khóc vì anh.”
“Tại sao?” Tôi hỏi Tô Mộc.
Lúc này tôi vẫn còn đắm chìm trong nụ hôn vừa rồi, trong đầu đều chỉ có Tô Mộc.
“Bởi vì anh không xứng.” Tô Mộc nhỏ giọng nói.
Nói xong anh ấy nhẹ nhàng đẩy tôi ra, thật giống như lại lần nữa khôi phục lý trí, không cần tôi đỡ nữa, từ từ đi tới bên cạnh Đường Dũng rồi ngồi xổm xuống.
Tôi đứng tại chỗ nhìn nhất cử nhất động của Tô Mộc, trong lòng lo được lo mất. Là bởi vì Tô Mộc quá đẹp trai, tôi không xứng với anh ấy cho nên ông trời trừng phạt tôi sao?
Tại sao người ta yêu nhau xuôi gió xuôi nước, cùng nhau yêu nhau, kết hôn, cùng nhau già đi cho đến khi qua đời.
Chuyện này trên người khác đều thuận theo tự nhiên như vậy, mà tôi ở nơi này lại thành hy vọng xa vời.
Tô Mộc luôn có đủ các lý do cùng nỗi khổ để rời xa tôi, chẳng lẽ liền đúng như anh ấy nói, quỷ và người không nên có tình cảm với nhau, ở chung một chỗ sẽ không có kết quả tốt?
Đầu tôi đang kêu gào loạn cào cào, giống như có mười con mèo nhỏ đang vật lộn trong đầu tôi vậy, không được an bình.
Bên kia Tô Mộc đã đưa ngón tay ra quệt một ít máu trên người Dường Dũng rồi thoa lên giữa trán mình, sau đó miệng anh ấy bắt đầu nói lẩm bẩm, thân thể cũng phát sinh biến hóa.
Âm khí xung quanh giống như nghe lệnh quy tụ lại, điên cuồng hướng vào thân thể Tô Mộc.
Theo âm khí tiến vào, vết máu tươi trên trán Tô Mộc bắt đầu tản mát ra ánh sáng màu đỏ, toàn bộ ngôi bộ bị chiếu sáng đỏ lòe lòe.
“Huyết khế!” Giao tiên nãy giờ im lặng quan sát ở bên cạnh đột nhiên thốt ra hai tiếng, rồi nói: “Tiểu tử Đường Dũng này thật gian manh, trước đây đã lập huyết khế với sâm tinh, bây giờ chỉ cần dùng máu của Đường Dũng để kêu gọi thì sâm tinh tất nhiên sẽ xuất hiện. Tiểu tử này được cứu rồi.”
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Không biết qua bao lâu sự cuồng bạo của Tô Mộc mới dần dần dịu dàng lại. Anh ấy nhẹ nhàng liếm lấy bờ môi đã bị hôn sưng lên của tôi giống như bảo vệ bảo bối, sợ làm tôi đau. Sau đó anh ấy lại từ môi chuyển đến gương mặt, hôn lên từng dòng mặn chát của nước mắt, lúc này mới buông tôi ra: “Em không nên khóc vì anh.”“Tại sao?” Tôi hỏi Tô Mộc.Lúc này tôi vẫn còn đắm chìm trong nụ hôn vừa rồi, trong đầu đều chỉ có Tô Mộc.“Bởi vì anh không xứng.” Tô Mộc nhỏ giọng nói.Nói xong anh ấy nhẹ nhàng đẩy tôi ra, thật giống như lại lần nữa khôi phục lý trí, không cần tôi đỡ nữa, từ từ đi tới bên cạnh Đường Dũng rồi ngồi xổm xuống.Tôi đứng tại chỗ nhìn nhất cử nhất động của Tô Mộc, trong lòng lo được lo mất. Là bởi vì Tô Mộc quá đẹp trai, tôi không xứng với anh ấy cho nên ông trời trừng phạt tôi sao?Tại sao người ta yêu nhau xuôi gió xuôi nước, cùng nhau yêu nhau, kết hôn, cùng nhau già đi cho đến khi qua đời.Chuyện này trên người khác đều thuận theo tự nhiên như vậy, mà tôi ở nơi này lại thành hy vọng xa vời.Tô Mộc luôn có đủ các lý do cùng nỗi khổ để rời xa tôi, chẳng lẽ liền đúng như anh ấy nói, quỷ và người không nên có tình cảm với nhau, ở chung một chỗ sẽ không có kết quả tốt?Đầu tôi đang kêu gào loạn cào cào, giống như có mười con mèo nhỏ đang vật lộn trong đầu tôi vậy, không được an bình.Bên kia Tô Mộc đã đưa ngón tay ra quệt một ít máu trên người Dường Dũng rồi thoa lên giữa trán mình, sau đó miệng anh ấy bắt đầu nói lẩm bẩm, thân thể cũng phát sinh biến hóa.Âm khí xung quanh giống như nghe lệnh quy tụ lại, điên cuồng hướng vào thân thể Tô Mộc.Theo âm khí tiến vào, vết máu tươi trên trán Tô Mộc bắt đầu tản mát ra ánh sáng màu đỏ, toàn bộ ngôi bộ bị chiếu sáng đỏ lòe lòe.“Huyết khế!” Giao tiên nãy giờ im lặng quan sát ở bên cạnh đột nhiên thốt ra hai tiếng, rồi nói: “Tiểu tử Đường Dũng này thật gian manh, trước đây đã lập huyết khế với sâm tinh, bây giờ chỉ cần dùng máu của Đường Dũng để kêu gọi thì sâm tinh tất nhiên sẽ xuất hiện. Tiểu tử này được cứu rồi.”