Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 854: 340-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Đang cảm thấy nôn nóng muốn chết, đi đi lại lại chờ đợi thì tôi bỗng thấy có một bóng người chợt lóe lên ngoài cổng.Bây giờ trong thôn chỉ còn có trưởng thôn là còn tỉnh táo, người này là ai?!Tôi liền nhanh chóng vọt ra ngoài đuổi theo.Vừa mới ra tôi liền phát hiện một bóng người nhỏ bé ẩn núp sau cửa.Thân thể nó vẫn còn run lẩy bẩy, hiển nhiên là đang rất kinh sợ, cả người đứng nép vào cửa lặng lẽ nhìn tôi, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng.“Tiểu Đông? Tại sao lại là em?” Tôi kinh ngạc hỏi.Đứa nhỏ này chính là Tiểu Đông, cháu trai của trưởng thôn, chỉ là không phải nó bị Giao tiên làm cho hôn mê sao? Sao lại tỉnh nhanh như vậy?“Chị…” Người Tiểu Đông vẫn run run, khẽ há miệng giống như muốn nói gì đó đó, có điều lời đến khóe miệng cuối cùng lại nuốt trở vào.“Sao vậy? Có phải em đang lo lắng cho ông nội? Yên tâm, ông ấy không có chuyện gì.” Tôi an ủi.Mặc dù cảm thấy đứa nhỏ Tiểu Đông này là lạ nhưng dù sao nó cũng là trẻ con, cái gì cũng không hiểu, phải trải qua chuyện này rất đáng thương.Nghe tôi nhắc đến ông nội, thân thể Tiểu Đông lại run lên mạnh hơn, biểu tình trên mặt cũng nghiêm trọng hơn.Cho dù tôi không quá thông minh nhưng cũng nhận ra được có chuyện gì đó nó đang giấu trong lòng, liền nói: “Sao vậy? Có phải em có gì muốn nói với chị? Không sao đâu, có chị ở đây em sẽ không bị nguy hiểm. Rốt cuộc có chuyện gì?”“Em nhìn thấy…” Tiểu Đông rốt cuộc mở miệng nói.Chỉ là nó bị quá kinh sợ, vừa mới mở miệng thân thể lại càng run rẩy, lắp bắp nói: “Em nhìn thấy… hung thủ…”“Em nhìn thấy?” Tôi sửng sốt một chút. Vốn tưởng rằng nó sợ hãi là do ở lâu trong căn hầm âm u kinh khủng kia, bây giờ xem ra chuyện không đơn giản như vậy.“Là ông nội em… Ông thật giống như thần chết vậy… Ở trong thôn, ông cứ đi vào nhà ai thì mọi người đều chết hết…” Tiểu Đông vừa nói vừa không tự chủ khóc lên, sau đó nó đọc tên những nhà trong thôn, phần lớn những người đó đều là họ Lại.Tôi liền thấy căng thẳng trong lòng, hỏi Tiểu Đông có chính mắt nhìn thấy ông nội mình ra tay không? Dẫu sao trưởng thôn vẫn là người còn sống, cũng không có dấu vết bị yểm bùa, không có lý do gì lại ra tay với người trong thôn mình, hơn nữa ông ta ra tay xong lại còn đích thân đi tìm chúng tôi quay lại cứu người.Đây là ông ta có mục đích gì?Tôi không hiểu, đang muốn hỏi Tiểu Đông là từ lúc nào thấy ông nội có hành động kỳ lạ thì chợt nghe thấy động tĩnh từ sau lưng truyền tới.Là Giao tiên cùng trưởng thôn đi ra.Thấy trưởng thôn, Tiểu Đông òa lên khóc dữ dội hơn, thân thể cũng run rẩy kịch liệt như điên.Tôi biết hiện giờ nó sợ trưởng thôn, vội vàng ôm nó vào lòng.

Đang cảm thấy nôn nóng muốn chết, đi đi lại lại chờ đợi thì tôi bỗng thấy có một bóng người chợt lóe lên ngoài cổng.

Bây giờ trong thôn chỉ còn có trưởng thôn là còn tỉnh táo, người này là ai?!

Tôi liền nhanh chóng vọt ra ngoài đuổi theo.

Vừa mới ra tôi liền phát hiện một bóng người nhỏ bé ẩn núp sau cửa.

Thân thể nó vẫn còn run lẩy bẩy, hiển nhiên là đang rất kinh sợ, cả người đứng nép vào cửa lặng lẽ nhìn tôi, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng.

“Tiểu Đông? Tại sao lại là em?” Tôi kinh ngạc hỏi.

Đứa nhỏ này chính là Tiểu Đông, cháu trai của trưởng thôn, chỉ là không phải nó bị Giao tiên làm cho hôn mê sao? Sao lại tỉnh nhanh như vậy?

“Chị…” Người Tiểu Đông vẫn run run, khẽ há miệng giống như muốn nói gì đó đó, có điều lời đến khóe miệng cuối cùng lại nuốt trở vào.

“Sao vậy? Có phải em đang lo lắng cho ông nội? Yên tâm, ông ấy không có chuyện gì.” Tôi an ủi.

Mặc dù cảm thấy đứa nhỏ Tiểu Đông này là lạ nhưng dù sao nó cũng là trẻ con, cái gì cũng không hiểu, phải trải qua chuyện này rất đáng thương.

Nghe tôi nhắc đến ông nội, thân thể Tiểu Đông lại run lên mạnh hơn, biểu tình trên mặt cũng nghiêm trọng hơn.

Cho dù tôi không quá thông minh nhưng cũng nhận ra được có chuyện gì đó nó đang giấu trong lòng, liền nói: “Sao vậy? Có phải em có gì muốn nói với chị? Không sao đâu, có chị ở đây em sẽ không bị nguy hiểm. Rốt cuộc có chuyện gì?”

“Em nhìn thấy…” Tiểu Đông rốt cuộc mở miệng nói.

Chỉ là nó bị quá kinh sợ, vừa mới mở miệng thân thể lại càng run rẩy, lắp bắp nói: “Em nhìn thấy… hung thủ…”

“Em nhìn thấy?” Tôi sửng sốt một chút. Vốn tưởng rằng nó sợ hãi là do ở lâu trong căn hầm âm u kinh khủng kia, bây giờ xem ra chuyện không đơn giản như vậy.

“Là ông nội em… Ông thật giống như thần chết vậy… Ở trong thôn, ông cứ đi vào nhà ai thì mọi người đều chết hết…” Tiểu Đông vừa nói vừa không tự chủ khóc lên, sau đó nó đọc tên những nhà trong thôn, phần lớn những người đó đều là họ Lại.

Tôi liền thấy căng thẳng trong lòng, hỏi Tiểu Đông có chính mắt nhìn thấy ông nội mình ra tay không? Dẫu sao trưởng thôn vẫn là người còn sống, cũng không có dấu vết bị yểm bùa, không có lý do gì lại ra tay với người trong thôn mình, hơn nữa ông ta ra tay xong lại còn đích thân đi tìm chúng tôi quay lại cứu người.

Đây là ông ta có mục đích gì?

Tôi không hiểu, đang muốn hỏi Tiểu Đông là từ lúc nào thấy ông nội có hành động kỳ lạ thì chợt nghe thấy động tĩnh từ sau lưng truyền tới.

Là Giao tiên cùng trưởng thôn đi ra.

Thấy trưởng thôn, Tiểu Đông òa lên khóc dữ dội hơn, thân thể cũng run rẩy kịch liệt như điên.

Tôi biết hiện giờ nó sợ trưởng thôn, vội vàng ôm nó vào lòng.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Đang cảm thấy nôn nóng muốn chết, đi đi lại lại chờ đợi thì tôi bỗng thấy có một bóng người chợt lóe lên ngoài cổng.Bây giờ trong thôn chỉ còn có trưởng thôn là còn tỉnh táo, người này là ai?!Tôi liền nhanh chóng vọt ra ngoài đuổi theo.Vừa mới ra tôi liền phát hiện một bóng người nhỏ bé ẩn núp sau cửa.Thân thể nó vẫn còn run lẩy bẩy, hiển nhiên là đang rất kinh sợ, cả người đứng nép vào cửa lặng lẽ nhìn tôi, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng.“Tiểu Đông? Tại sao lại là em?” Tôi kinh ngạc hỏi.Đứa nhỏ này chính là Tiểu Đông, cháu trai của trưởng thôn, chỉ là không phải nó bị Giao tiên làm cho hôn mê sao? Sao lại tỉnh nhanh như vậy?“Chị…” Người Tiểu Đông vẫn run run, khẽ há miệng giống như muốn nói gì đó đó, có điều lời đến khóe miệng cuối cùng lại nuốt trở vào.“Sao vậy? Có phải em đang lo lắng cho ông nội? Yên tâm, ông ấy không có chuyện gì.” Tôi an ủi.Mặc dù cảm thấy đứa nhỏ Tiểu Đông này là lạ nhưng dù sao nó cũng là trẻ con, cái gì cũng không hiểu, phải trải qua chuyện này rất đáng thương.Nghe tôi nhắc đến ông nội, thân thể Tiểu Đông lại run lên mạnh hơn, biểu tình trên mặt cũng nghiêm trọng hơn.Cho dù tôi không quá thông minh nhưng cũng nhận ra được có chuyện gì đó nó đang giấu trong lòng, liền nói: “Sao vậy? Có phải em có gì muốn nói với chị? Không sao đâu, có chị ở đây em sẽ không bị nguy hiểm. Rốt cuộc có chuyện gì?”“Em nhìn thấy…” Tiểu Đông rốt cuộc mở miệng nói.Chỉ là nó bị quá kinh sợ, vừa mới mở miệng thân thể lại càng run rẩy, lắp bắp nói: “Em nhìn thấy… hung thủ…”“Em nhìn thấy?” Tôi sửng sốt một chút. Vốn tưởng rằng nó sợ hãi là do ở lâu trong căn hầm âm u kinh khủng kia, bây giờ xem ra chuyện không đơn giản như vậy.“Là ông nội em… Ông thật giống như thần chết vậy… Ở trong thôn, ông cứ đi vào nhà ai thì mọi người đều chết hết…” Tiểu Đông vừa nói vừa không tự chủ khóc lên, sau đó nó đọc tên những nhà trong thôn, phần lớn những người đó đều là họ Lại.Tôi liền thấy căng thẳng trong lòng, hỏi Tiểu Đông có chính mắt nhìn thấy ông nội mình ra tay không? Dẫu sao trưởng thôn vẫn là người còn sống, cũng không có dấu vết bị yểm bùa, không có lý do gì lại ra tay với người trong thôn mình, hơn nữa ông ta ra tay xong lại còn đích thân đi tìm chúng tôi quay lại cứu người.Đây là ông ta có mục đích gì?Tôi không hiểu, đang muốn hỏi Tiểu Đông là từ lúc nào thấy ông nội có hành động kỳ lạ thì chợt nghe thấy động tĩnh từ sau lưng truyền tới.Là Giao tiên cùng trưởng thôn đi ra.Thấy trưởng thôn, Tiểu Đông òa lên khóc dữ dội hơn, thân thể cũng run rẩy kịch liệt như điên.Tôi biết hiện giờ nó sợ trưởng thôn, vội vàng ôm nó vào lòng.

Chương 854: 340-2