Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 871: 346

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Em không thừa nhận cũng không sao, dù sao anh đã quen rồi.” Đường Dũng không biết xấu hổ nói.Nói xong anh ta lần nữa đưa mắt về phía Giao tiên, hỏi: “Vừa rồi anh ở cửa nghe chưa được rõ, em nói Yêu Thần đoạt thân thể của Tô Mộc phải không?”“Đúng vậy, tôi nói, sao thế?” Tôi thấy bộ dáng không tin của Đường Dũng liền hỏi anh ta.“Sao em lại có thông tin này?” Đường Dũng híp mắt lại, hỏi tôi, trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.Tôi liền đem chuyện chính mắt nhìn thấy Yêu Thần hóa thân thành hình dáng Tô Mộc tới giết tôi nói cho Đường Dũng, lúc ấy tôi xảy ra chuyện thì Đường Dũng còn dưỡng bệnh ở bệnh viện, không biết chuyện này cũng bình thường.Đường Dũng nghe tôi nói xong liền lắc đầu một cái, nói rất chắc chắn: “Em bị lừa rồi. Cho dù Yêu thần có bản lãnh như trời cũng không có khả năng cướp đi thân thể Tô Mộc, mười có tám chín phần thì đó chỉ là hắn biến thành ảo ảnh của Tô Mộc để lừa em. Dẫu sao bản thân yêu đã giỏi biến hóa, huống chi hắn còn là Thiên yêu hồ tộc giỏi biến hóa nhất, muốn lừa em thật dễ như trở bàn tay.”“Sao anh chắc chắn là hắn gạt tôi?” Tôi hỏi Đường Dũng.Sắc mặt Đường Dũng đột nhiên biến đổi, thật giống như ý thức được mình nói sai, lên tiếng phủ nhân: “Anh nghĩ, dẫu sao Tô Mộc là người của Tô gia, Tô gia đã có gia nghiệp mấy trăm năm chẳng lẽ không có bản lãnh gì, che giấu một thi thể chỉ là chuyện nhỏ. Huống chi không phải Tô gia còn có một vị tổ tiên Tô gia trấn giữ sao, có ông ta thì Yêu Thần sẽ không dám tùy ý động vào người của Tô gia. Em yên tâm đi.”“Đợi đã...” Tôi ngắt lời Đường Dũng, cẩn thận suy nghĩ xem ý trong lời Đường Dũng là gì.Theo như anh ta nói, thi thể Tô Mộc không bị cướp hoàn toàn là nể mặt mũi tổ tiên Tô gia, hơn nữa Tô Mộc nhất định sẽ đem thi thể của mình giấu thật tốt, nhưng tôi nhớ rõ ràng lúc trước Đường Dũng có nói thi thể của Tô Mộc được anh ta giữ cơ mà?Là sư phụ Long Phù Khôn giao cho anh ta trông chừng, theo lý thì tung tích thi thể của Tô Mộc không ai rõ ràng hơn Đường Dũng.Bây giờ anh ta lại nói thi thể của mình Tô Mộc sẽ tự giấu, anh ta đang lừa tôt!Sắc mặt tôi trầm xuống, ánh mắt lạnh đi mấy phần.Đường Dũng thấy ánh mắt tôi không lành lại càng chột dạ hơn, thậm chí trên trán rỉ ra cả mồ hôi lạnh, cười gượng nói: “Dương Dương, sao đột nhiên em lại nhìn anh như vậy? Có chỗ nào của anh không bình thường sao?”“Không có, chính là đột nhiên nhận ra anh đẹp trai nên muốn ngắm anh nhiều một chút kẻo sau này lại không còn được thấy.” Mặt tôi lạnh tanh không cười, nói.“Em đừng vậy, đột nhiên khen anh nhất định không phải chuyện tốt. Thôi, để em nghỉ ngơi, anh đi xem Diệu Diệu đã chạy đi đâu, năm ba ngày nay không thấy nó đâu, còn nghĩ…” Đường Dũng không dám nhìn thẳng vào tôi, xoay đầu qua một bên, vừa lẩm bẩm nói linh tinh vừa xoay người chạy đi.

“Em không thừa nhận cũng không sao, dù sao anh đã quen rồi.” Đường Dũng không biết xấu hổ nói.

Nói xong anh ta lần nữa đưa mắt về phía Giao tiên, hỏi: “Vừa rồi anh ở cửa nghe chưa được rõ, em nói Yêu Thần đoạt thân thể của Tô Mộc phải không?”

“Đúng vậy, tôi nói, sao thế?” Tôi thấy bộ dáng không tin của Đường Dũng liền hỏi anh ta.

“Sao em lại có thông tin này?” Đường Dũng híp mắt lại, hỏi tôi, trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.

Tôi liền đem chuyện chính mắt nhìn thấy Yêu Thần hóa thân thành hình dáng Tô Mộc tới giết tôi nói cho Đường Dũng, lúc ấy tôi xảy ra chuyện thì Đường Dũng còn dưỡng bệnh ở bệnh viện, không biết chuyện này cũng bình thường.

Đường Dũng nghe tôi nói xong liền lắc đầu một cái, nói rất chắc chắn: “Em bị lừa rồi. Cho dù Yêu thần có bản lãnh như trời cũng không có khả năng cướp đi thân thể Tô Mộc, mười có tám chín phần thì đó chỉ là hắn biến thành ảo ảnh của Tô Mộc để lừa em. Dẫu sao bản thân yêu đã giỏi biến hóa, huống chi hắn còn là Thiên yêu hồ tộc giỏi biến hóa nhất, muốn lừa em thật dễ như trở bàn tay.”

“Sao anh chắc chắn là hắn gạt tôi?” Tôi hỏi Đường Dũng.

Sắc mặt Đường Dũng đột nhiên biến đổi, thật giống như ý thức được mình nói sai, lên tiếng phủ nhân: “Anh nghĩ, dẫu sao Tô Mộc là người của Tô gia, Tô gia đã có gia nghiệp mấy trăm năm chẳng lẽ không có bản lãnh gì, che giấu một thi thể chỉ là chuyện nhỏ. Huống chi không phải Tô gia còn có một vị tổ tiên Tô gia trấn giữ sao, có ông ta thì Yêu Thần sẽ không dám tùy ý động vào người của Tô gia. Em yên tâm đi.”

“Đợi đã...” Tôi ngắt lời Đường Dũng, cẩn thận suy nghĩ xem ý trong lời Đường Dũng là gì.

Theo như anh ta nói, thi thể Tô Mộc không bị cướp hoàn toàn là nể mặt mũi tổ tiên Tô gia, hơn nữa Tô Mộc nhất định sẽ đem thi thể của mình giấu thật tốt, nhưng tôi nhớ rõ ràng lúc trước Đường Dũng có nói thi thể của Tô Mộc được anh ta giữ cơ mà?

Là sư phụ Long Phù Khôn giao cho anh ta trông chừng, theo lý thì tung tích thi thể của Tô Mộc không ai rõ ràng hơn Đường Dũng.

Bây giờ anh ta lại nói thi thể của mình Tô Mộc sẽ tự giấu, anh ta đang lừa tôt!

Sắc mặt tôi trầm xuống, ánh mắt lạnh đi mấy phần.

Đường Dũng thấy ánh mắt tôi không lành lại càng chột dạ hơn, thậm chí trên trán rỉ ra cả mồ hôi lạnh, cười gượng nói: “Dương Dương, sao đột nhiên em lại nhìn anh như vậy? Có chỗ nào của anh không bình thường sao?”

“Không có, chính là đột nhiên nhận ra anh đẹp trai nên muốn ngắm anh nhiều một chút kẻo sau này lại không còn được thấy.” Mặt tôi lạnh tanh không cười, nói.

“Em đừng vậy, đột nhiên khen anh nhất định không phải chuyện tốt. Thôi, để em nghỉ ngơi, anh đi xem Diệu Diệu đã chạy đi đâu, năm ba ngày nay không thấy nó đâu, còn nghĩ…” Đường Dũng không dám nhìn thẳng vào tôi, xoay đầu qua một bên, vừa lẩm bẩm nói linh tinh vừa xoay người chạy đi.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Em không thừa nhận cũng không sao, dù sao anh đã quen rồi.” Đường Dũng không biết xấu hổ nói.Nói xong anh ta lần nữa đưa mắt về phía Giao tiên, hỏi: “Vừa rồi anh ở cửa nghe chưa được rõ, em nói Yêu Thần đoạt thân thể của Tô Mộc phải không?”“Đúng vậy, tôi nói, sao thế?” Tôi thấy bộ dáng không tin của Đường Dũng liền hỏi anh ta.“Sao em lại có thông tin này?” Đường Dũng híp mắt lại, hỏi tôi, trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.Tôi liền đem chuyện chính mắt nhìn thấy Yêu Thần hóa thân thành hình dáng Tô Mộc tới giết tôi nói cho Đường Dũng, lúc ấy tôi xảy ra chuyện thì Đường Dũng còn dưỡng bệnh ở bệnh viện, không biết chuyện này cũng bình thường.Đường Dũng nghe tôi nói xong liền lắc đầu một cái, nói rất chắc chắn: “Em bị lừa rồi. Cho dù Yêu thần có bản lãnh như trời cũng không có khả năng cướp đi thân thể Tô Mộc, mười có tám chín phần thì đó chỉ là hắn biến thành ảo ảnh của Tô Mộc để lừa em. Dẫu sao bản thân yêu đã giỏi biến hóa, huống chi hắn còn là Thiên yêu hồ tộc giỏi biến hóa nhất, muốn lừa em thật dễ như trở bàn tay.”“Sao anh chắc chắn là hắn gạt tôi?” Tôi hỏi Đường Dũng.Sắc mặt Đường Dũng đột nhiên biến đổi, thật giống như ý thức được mình nói sai, lên tiếng phủ nhân: “Anh nghĩ, dẫu sao Tô Mộc là người của Tô gia, Tô gia đã có gia nghiệp mấy trăm năm chẳng lẽ không có bản lãnh gì, che giấu một thi thể chỉ là chuyện nhỏ. Huống chi không phải Tô gia còn có một vị tổ tiên Tô gia trấn giữ sao, có ông ta thì Yêu Thần sẽ không dám tùy ý động vào người của Tô gia. Em yên tâm đi.”“Đợi đã...” Tôi ngắt lời Đường Dũng, cẩn thận suy nghĩ xem ý trong lời Đường Dũng là gì.Theo như anh ta nói, thi thể Tô Mộc không bị cướp hoàn toàn là nể mặt mũi tổ tiên Tô gia, hơn nữa Tô Mộc nhất định sẽ đem thi thể của mình giấu thật tốt, nhưng tôi nhớ rõ ràng lúc trước Đường Dũng có nói thi thể của Tô Mộc được anh ta giữ cơ mà?Là sư phụ Long Phù Khôn giao cho anh ta trông chừng, theo lý thì tung tích thi thể của Tô Mộc không ai rõ ràng hơn Đường Dũng.Bây giờ anh ta lại nói thi thể của mình Tô Mộc sẽ tự giấu, anh ta đang lừa tôt!Sắc mặt tôi trầm xuống, ánh mắt lạnh đi mấy phần.Đường Dũng thấy ánh mắt tôi không lành lại càng chột dạ hơn, thậm chí trên trán rỉ ra cả mồ hôi lạnh, cười gượng nói: “Dương Dương, sao đột nhiên em lại nhìn anh như vậy? Có chỗ nào của anh không bình thường sao?”“Không có, chính là đột nhiên nhận ra anh đẹp trai nên muốn ngắm anh nhiều một chút kẻo sau này lại không còn được thấy.” Mặt tôi lạnh tanh không cười, nói.“Em đừng vậy, đột nhiên khen anh nhất định không phải chuyện tốt. Thôi, để em nghỉ ngơi, anh đi xem Diệu Diệu đã chạy đi đâu, năm ba ngày nay không thấy nó đâu, còn nghĩ…” Đường Dũng không dám nhìn thẳng vào tôi, xoay đầu qua một bên, vừa lẩm bẩm nói linh tinh vừa xoay người chạy đi.

Chương 871: 346