Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 905: 357-2

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nói xong anh ấy cười một chút, nói mặc dù hiện giờ anh ấy không có thực lực gì nhưng với em gái còn không có đủ bảy phách này thì anh ấy vẫn là kẻ mạnh, cho nên tôi không cần lo lắng.Tô Mộc nói xong thì em gái cũng đã đi tới trước mặt tôi. Em tôi đi xuyên qua tôi, tay mò về vị trí tim Tô Mộc.Tôi liền động một cái, muốn ngăn em tôi lại.“Dương Dương!” Tô Mộc vội nói.Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ngay khi Tô Mộc gọi tôi, tay em họ tôi đã chạm tới ngực Tô Mộc, rồi chỉ lần lần sờ sờ.Tôi liền ngẩn người, nôn nóng nhìn em họ, không hiểu ý em tôi là gì.Cũng may tay em tôi sờ ngực Tô Mộc một lát liền buông lỏng, lần nữa nhìn Tô Mộc trên mặt em tôi đã xuất hiện vẻ bi thương, thật giống như có lời gì muốn nói với Tô Mộc vậy.Nhưng em tôi có tâm trạng thế nào cũng không nói ra miệng, không thể làm gì khác hơn là nghẹn ngào nhìn Tô Mộc khóc.Em họ tôi vậy mà sẽ khóc.Tôi càng khiếp sợ, trong lòng không tự chủ cũng lây chút bi thương từ em gái.Em tôi chết thảm đã lâu như vậy, sau khi chết cũng không được bình an, hồn phách bị chia năm xẻ bảy thành bộ dáng này, còn tôi thân là chị của nó đã thành thần lại không thể làm điều gì ví nó.Nghĩ tới đây đột nhiên tôi thấy áy náy.“Chồng, anh có thể hiểu em họ muốn điều gì không? Có phải em họ có chuyện cầu anh? Hay là muốn nói gì khác?” Giọng tôi có chút cay cay, hỏi Tô Mộc.Tô Mộc khẽ nhíu mày, thở dài nói: “Không có gì, anh đưa em họ đi ra ra ngoài, sau khi quay lại sẽ nói với em.”Vừa nói Tô Mộc đã vẫy tay với em họ, đi trước dẫn ra ngoài.Em họ lại có thể hiểu ý Tô Mộc, thật sự xoay người đi theo Tô Mộc ra ngoài.Trong lòng tôi khó chịu, vốn cũng muốn đưa em họ đi ra nhưng tôi vừa mới cử động thì Tô Mộc đã bảo tôi ở lại, nói một mình anh ấy đưa em họ tôi đi là được rồi, nhân dịp này tôi có thời gian để đi tắm, thơm ngát trên giường chờ anh ấy trở lại.Nhìn bộ dáng này của em họ tôi đâu còn tâm tình cùng Tô Mộc làm chuyện đó, nhưng thái độ Tô Mộc rất kiên quyết không muốn tôi cùng đi ra ngoài, quả thực không có biện pháp nào, tôi không thể làm gì khác hơn là ở lại phòng ngủ chờ Tô Mộc trở lại.

Nói xong anh ấy cười một chút, nói mặc dù hiện giờ anh ấy không có thực lực gì nhưng với em gái còn không có đủ bảy phách này thì anh ấy vẫn là kẻ mạnh, cho nên tôi không cần lo lắng.

Tô Mộc nói xong thì em gái cũng đã đi tới trước mặt tôi. Em tôi đi xuyên qua tôi, tay mò về vị trí tim Tô Mộc.

Tôi liền động một cái, muốn ngăn em tôi lại.

“Dương Dương!” Tô Mộc vội nói.

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ngay khi Tô Mộc gọi tôi, tay em họ tôi đã chạm tới ngực Tô Mộc, rồi chỉ lần lần sờ sờ.

Tôi liền ngẩn người, nôn nóng nhìn em họ, không hiểu ý em tôi là gì.

Cũng may tay em tôi sờ ngực Tô Mộc một lát liền buông lỏng, lần nữa nhìn Tô Mộc trên mặt em tôi đã xuất hiện vẻ bi thương, thật giống như có lời gì muốn nói với Tô Mộc vậy.

Nhưng em tôi có tâm trạng thế nào cũng không nói ra miệng, không thể làm gì khác hơn là nghẹn ngào nhìn Tô Mộc khóc.

Em họ tôi vậy mà sẽ khóc.

Tôi càng khiếp sợ, trong lòng không tự chủ cũng lây chút bi thương từ em gái.

Em tôi chết thảm đã lâu như vậy, sau khi chết cũng không được bình an, hồn phách bị chia năm xẻ bảy thành bộ dáng này, còn tôi thân là chị của nó đã thành thần lại không thể làm điều gì ví nó.

Nghĩ tới đây đột nhiên tôi thấy áy náy.

“Chồng, anh có thể hiểu em họ muốn điều gì không? Có phải em họ có chuyện cầu anh? Hay là muốn nói gì khác?” Giọng tôi có chút cay cay, hỏi Tô Mộc.

Tô Mộc khẽ nhíu mày, thở dài nói: “Không có gì, anh đưa em họ đi ra ra ngoài, sau khi quay lại sẽ nói với em.”

Vừa nói Tô Mộc đã vẫy tay với em họ, đi trước dẫn ra ngoài.

Em họ lại có thể hiểu ý Tô Mộc, thật sự xoay người đi theo Tô Mộc ra ngoài.

Trong lòng tôi khó chịu, vốn cũng muốn đưa em họ đi ra nhưng tôi vừa mới cử động thì Tô Mộc đã bảo tôi ở lại, nói một mình anh ấy đưa em họ tôi đi là được rồi, nhân dịp này tôi có thời gian để đi tắm, thơm ngát trên giường chờ anh ấy trở lại.

Nhìn bộ dáng này của em họ tôi đâu còn tâm tình cùng Tô Mộc làm chuyện đó, nhưng thái độ Tô Mộc rất kiên quyết không muốn tôi cùng đi ra ngoài, quả thực không có biện pháp nào, tôi không thể làm gì khác hơn là ở lại phòng ngủ chờ Tô Mộc trở lại.

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Nói xong anh ấy cười một chút, nói mặc dù hiện giờ anh ấy không có thực lực gì nhưng với em gái còn không có đủ bảy phách này thì anh ấy vẫn là kẻ mạnh, cho nên tôi không cần lo lắng.Tô Mộc nói xong thì em gái cũng đã đi tới trước mặt tôi. Em tôi đi xuyên qua tôi, tay mò về vị trí tim Tô Mộc.Tôi liền động một cái, muốn ngăn em tôi lại.“Dương Dương!” Tô Mộc vội nói.Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ngay khi Tô Mộc gọi tôi, tay em họ tôi đã chạm tới ngực Tô Mộc, rồi chỉ lần lần sờ sờ.Tôi liền ngẩn người, nôn nóng nhìn em họ, không hiểu ý em tôi là gì.Cũng may tay em tôi sờ ngực Tô Mộc một lát liền buông lỏng, lần nữa nhìn Tô Mộc trên mặt em tôi đã xuất hiện vẻ bi thương, thật giống như có lời gì muốn nói với Tô Mộc vậy.Nhưng em tôi có tâm trạng thế nào cũng không nói ra miệng, không thể làm gì khác hơn là nghẹn ngào nhìn Tô Mộc khóc.Em họ tôi vậy mà sẽ khóc.Tôi càng khiếp sợ, trong lòng không tự chủ cũng lây chút bi thương từ em gái.Em tôi chết thảm đã lâu như vậy, sau khi chết cũng không được bình an, hồn phách bị chia năm xẻ bảy thành bộ dáng này, còn tôi thân là chị của nó đã thành thần lại không thể làm điều gì ví nó.Nghĩ tới đây đột nhiên tôi thấy áy náy.“Chồng, anh có thể hiểu em họ muốn điều gì không? Có phải em họ có chuyện cầu anh? Hay là muốn nói gì khác?” Giọng tôi có chút cay cay, hỏi Tô Mộc.Tô Mộc khẽ nhíu mày, thở dài nói: “Không có gì, anh đưa em họ đi ra ra ngoài, sau khi quay lại sẽ nói với em.”Vừa nói Tô Mộc đã vẫy tay với em họ, đi trước dẫn ra ngoài.Em họ lại có thể hiểu ý Tô Mộc, thật sự xoay người đi theo Tô Mộc ra ngoài.Trong lòng tôi khó chịu, vốn cũng muốn đưa em họ đi ra nhưng tôi vừa mới cử động thì Tô Mộc đã bảo tôi ở lại, nói một mình anh ấy đưa em họ tôi đi là được rồi, nhân dịp này tôi có thời gian để đi tắm, thơm ngát trên giường chờ anh ấy trở lại.Nhìn bộ dáng này của em họ tôi đâu còn tâm tình cùng Tô Mộc làm chuyện đó, nhưng thái độ Tô Mộc rất kiên quyết không muốn tôi cùng đi ra ngoài, quả thực không có biện pháp nào, tôi không thể làm gì khác hơn là ở lại phòng ngủ chờ Tô Mộc trở lại.

Chương 905: 357-2