Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 930: 365-3
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi thật muốn điên rồi, nhất định ông ta biết cái gì đó mới gọi điện thoại thông báo cho tôi nhưng sao ông ta lại vẫn điên? Không phải Tô Mộc nói ông ta là người được Chúa che chở, sẽ tự bình phục sao?Quả thực tôi không thể làm gì khác hơn là kêu gào gọi Giao tiên mấy câu, hỏi ông ta có thể nghĩ cách tìm địa chỉ của mục sư Black cho tôi không, chuyện Tô Mộc có thể khiến mục sư Black sợ như vậy nhất định có vấn đề. Khi vấn đề này không được rõ ràng thì tôi kết hôn với Tô Mộc sẽ luôn có cảm giác không an toàn.Lần này Giao tiên đáp lại tôi ngay, nói bây giờ ông ta đang ăn cơm, bảo tôi chờ một lát nửa giờ sau ông ta sẽ liên lạc lại.Trong lòng ngóng Giao tiên nên tôi cũng không có tâm tư gì cùng Tô Mộc đi ra ngoài chơi, nói thân thể tôi có chút khó chịu muốn ở lại khách sạn nghỉ ngơi một chút.“Thân thể không thoải mái? Em khó chịu chỗ nào?” Tô Mộc nghe vậy liền có chút lo lắng, càng sắp đến thời điểm kết hôn thì anh ấy càng lo lắng, thật giống như chỉ cần một ngọn gió heo may cũng có thể khiến tôi nộp mạng vậy.Tôi còn chưa từng thấy anh ấy bồn chồn như vậy, cảm thấy có chút khôi hài, liền dứt khoát nhân cơ hội than nhức đầu đau bụng này tận lực nói nghiêm trọng hơn một ít để hưởng thụ sự chăm sóc của Tô Mộc.Thực lực của anh ấy bây giờ không cao như trước kia, không nhận biết được thân thể tôi có thật là có vấn đề hay không liền vội vội vàng vàng đi mua thuốc, bảo tôi đừng lo lắng.Nhân lúc Tô Mộc đi ra ngoài tôi lại lần nữa thúc giục Giao tiên.Lần này Giao tiên rốt cuộc đáp lời, gửi một địa chỉ qua wechat cho tôi.Đó là một dãy tiếng Anh, nhìn qua giống như một hầm rượu bỏ hoang ở không cách xa chúng tôi lắm.Theo như tôi tính toán, hẳn tôi có thể quay lại trước khi Tô Mộc trở về.Lúc này tôi không còn do dự nữa, người chợt lóe lên, lúc xuất hiện tôi đã ở trước mặt hầm rượu bỏ hoang kia.Nơi này rõ ràng đã bỏ hoang từ rất lâu, bốn phía bụi kết thành tầng dày, chỉ có một vết dấu chân nghiêng ngả kéo dài đi vào.Dấu chân này chắc là của mục sư Black, có dấu chân thì dễ tìm rồi. Tôi đi theo dấu chân kia đi vào, lúc này mới phát hiện hầm rượu này nhìn qua thì có vẻ nhỏ nhưng không gian bên trong lại rất lớn, thậm chí nó có hai tầng.
Tôi thật muốn điên rồi, nhất định ông ta biết cái gì đó mới gọi điện thoại thông báo cho tôi nhưng sao ông ta lại vẫn điên? Không phải Tô Mộc nói ông ta là người được Chúa che chở, sẽ tự bình phục sao?
Quả thực tôi không thể làm gì khác hơn là kêu gào gọi Giao tiên mấy câu, hỏi ông ta có thể nghĩ cách tìm địa chỉ của mục sư Black cho tôi không, chuyện Tô Mộc có thể khiến mục sư Black sợ như vậy nhất định có vấn đề. Khi vấn đề này không được rõ ràng thì tôi kết hôn với Tô Mộc sẽ luôn có cảm giác không an toàn.
Lần này Giao tiên đáp lại tôi ngay, nói bây giờ ông ta đang ăn cơm, bảo tôi chờ một lát nửa giờ sau ông ta sẽ liên lạc lại.
Trong lòng ngóng Giao tiên nên tôi cũng không có tâm tư gì cùng Tô Mộc đi ra ngoài chơi, nói thân thể tôi có chút khó chịu muốn ở lại khách sạn nghỉ ngơi một chút.
“Thân thể không thoải mái? Em khó chịu chỗ nào?” Tô Mộc nghe vậy liền có chút lo lắng, càng sắp đến thời điểm kết hôn thì anh ấy càng lo lắng, thật giống như chỉ cần một ngọn gió heo may cũng có thể khiến tôi nộp mạng vậy.
Tôi còn chưa từng thấy anh ấy bồn chồn như vậy, cảm thấy có chút khôi hài, liền dứt khoát nhân cơ hội than nhức đầu đau bụng này tận lực nói nghiêm trọng hơn một ít để hưởng thụ sự chăm sóc của Tô Mộc.
Thực lực của anh ấy bây giờ không cao như trước kia, không nhận biết được thân thể tôi có thật là có vấn đề hay không liền vội vội vàng vàng đi mua thuốc, bảo tôi đừng lo lắng.
Nhân lúc Tô Mộc đi ra ngoài tôi lại lần nữa thúc giục Giao tiên.
Lần này Giao tiên rốt cuộc đáp lời, gửi một địa chỉ qua wechat cho tôi.
Đó là một dãy tiếng Anh, nhìn qua giống như một hầm rượu bỏ hoang ở không cách xa chúng tôi lắm.
Theo như tôi tính toán, hẳn tôi có thể quay lại trước khi Tô Mộc trở về.
Lúc này tôi không còn do dự nữa, người chợt lóe lên, lúc xuất hiện tôi đã ở trước mặt hầm rượu bỏ hoang kia.
Nơi này rõ ràng đã bỏ hoang từ rất lâu, bốn phía bụi kết thành tầng dày, chỉ có một vết dấu chân nghiêng ngả kéo dài đi vào.
Dấu chân này chắc là của mục sư Black, có dấu chân thì dễ tìm rồi. Tôi đi theo dấu chân kia đi vào, lúc này mới phát hiện hầm rượu này nhìn qua thì có vẻ nhỏ nhưng không gian bên trong lại rất lớn, thậm chí nó có hai tầng.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Tôi thật muốn điên rồi, nhất định ông ta biết cái gì đó mới gọi điện thoại thông báo cho tôi nhưng sao ông ta lại vẫn điên? Không phải Tô Mộc nói ông ta là người được Chúa che chở, sẽ tự bình phục sao?Quả thực tôi không thể làm gì khác hơn là kêu gào gọi Giao tiên mấy câu, hỏi ông ta có thể nghĩ cách tìm địa chỉ của mục sư Black cho tôi không, chuyện Tô Mộc có thể khiến mục sư Black sợ như vậy nhất định có vấn đề. Khi vấn đề này không được rõ ràng thì tôi kết hôn với Tô Mộc sẽ luôn có cảm giác không an toàn.Lần này Giao tiên đáp lại tôi ngay, nói bây giờ ông ta đang ăn cơm, bảo tôi chờ một lát nửa giờ sau ông ta sẽ liên lạc lại.Trong lòng ngóng Giao tiên nên tôi cũng không có tâm tư gì cùng Tô Mộc đi ra ngoài chơi, nói thân thể tôi có chút khó chịu muốn ở lại khách sạn nghỉ ngơi một chút.“Thân thể không thoải mái? Em khó chịu chỗ nào?” Tô Mộc nghe vậy liền có chút lo lắng, càng sắp đến thời điểm kết hôn thì anh ấy càng lo lắng, thật giống như chỉ cần một ngọn gió heo may cũng có thể khiến tôi nộp mạng vậy.Tôi còn chưa từng thấy anh ấy bồn chồn như vậy, cảm thấy có chút khôi hài, liền dứt khoát nhân cơ hội than nhức đầu đau bụng này tận lực nói nghiêm trọng hơn một ít để hưởng thụ sự chăm sóc của Tô Mộc.Thực lực của anh ấy bây giờ không cao như trước kia, không nhận biết được thân thể tôi có thật là có vấn đề hay không liền vội vội vàng vàng đi mua thuốc, bảo tôi đừng lo lắng.Nhân lúc Tô Mộc đi ra ngoài tôi lại lần nữa thúc giục Giao tiên.Lần này Giao tiên rốt cuộc đáp lời, gửi một địa chỉ qua wechat cho tôi.Đó là một dãy tiếng Anh, nhìn qua giống như một hầm rượu bỏ hoang ở không cách xa chúng tôi lắm.Theo như tôi tính toán, hẳn tôi có thể quay lại trước khi Tô Mộc trở về.Lúc này tôi không còn do dự nữa, người chợt lóe lên, lúc xuất hiện tôi đã ở trước mặt hầm rượu bỏ hoang kia.Nơi này rõ ràng đã bỏ hoang từ rất lâu, bốn phía bụi kết thành tầng dày, chỉ có một vết dấu chân nghiêng ngả kéo dài đi vào.Dấu chân này chắc là của mục sư Black, có dấu chân thì dễ tìm rồi. Tôi đi theo dấu chân kia đi vào, lúc này mới phát hiện hầm rượu này nhìn qua thì có vẻ nhỏ nhưng không gian bên trong lại rất lớn, thậm chí nó có hai tầng.