Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…

Chương 934: 367

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Trước khi biết em đương nhiên là ở dưới đất chờ em, không thì sao anh có thể ra được?” Tô Mộc cười cười, đưa tay xoa má tôi một chút, mỉm cười nhìn tôi.Mẹ, anh ấy quá đẹp trai! Đơn giản là nụ cười kia khiến tôi say mê, thế nhưng trong lòng tôi vẫn còn một nghi vấn.“Tô Mộc!” Tôi gọi Tô Mộc một tiếng, nuốt xuống đồ ăn trong miệng, hỏi anh ấy: “Anh đã sớm biết người kết âm hôn với anh là em sao? Anh với Lâm Yến Nhi cùng là lệ quỷ, vì cái gì cô ta có thể ra sớm mà anh cần phải có âm hôn mới có thể đi ra ngoài?”Vấn đề này tôi đã thắc mắc trong lòng rất nhiều lần, nhưng tôi cùng Tô Mộc ở gần nhau thì ít mà cách xa nhau thật nhiều, có rất ít thời gian thảnh thơi thoải mái cho nên tôi vẫn chưa có dịp hỏi.“Đồ ngốc!” Tô Mộc thấy đồ ăn cũng không chặn miệng tôi lại được, mà hôm nay tôi luôn hỏi những câu ngu ngốc như vậy nên không nhịn được mắng tôi một câu, nhưng trong giọng nói của anh ấy không có chút tức giận nào mà tràn đầy cưng chiều. Sau đó anh ấy cúi đầu hôn khẽ lên trán tôi một cái, hai mắt chăm chú nhìn tôi, nói: “Em biết vì sao tên của anh gọi là Tô Mộc không?”“Bởi vì anh họ Tô thôi.” Tôi mông lung nói, không viết vì sao đột nhiên anh ấy lại hỏi tôi về vấn đề này.Sắc mặt Tô Mộc lập tức tối sầm, nhịn không được liếc mắt, khi nhìn tôi trong mắt anh ấy vừa tức vừa cười. Vừa rồi sự lãng mạn giữa chúng tôi bởi vì câu trả lời của tôi nên không còn sót lại chút gì. “Em có thể cứ im lặng để cho anh nói hết được không?”“Là vừa rồi anh hỏi em mà…” Tôi bị Tô Mộc mắng có chút ấm ức, bộ dáng đáng thương nhìn anh ấy.Anh ấy không nhìn bộ dáng đáng thương của tôi chỉ có thể thở dài, giọng trở nên dịu dàng, nói: “Bởi vì số mệnh.”“Em đã khôi phục một chút ký ức kiếp trước hẳn có chút ấn tượng với gương mặt này. Chúng ta ở kiếp trước chính là người yêu của nhau, không hẳn, chính xác mà nói em ở kiếp trước cùng với người có gương mặt này chính là người yêu của nhau, cho nên chúng ta nhất định phải ở cùng một chỗ. Đây là số mệnh, nếu không trong hơn một trăm năm anh ở dưới đất đã có vô số cơ hội có thể lên.” Tô Mộc nói.Ngữ khí của anh ấy đặc biệt chăm chú, khuôn mặt dịu dàng nhìn tôi đầy âu yếm.Mặt tôi lập tức đỏ bừng.Đây là anh ấy tỏ tình với tôi sao.Tô Mộc, số mệnh. (Sant: Ở bản tiếng Trung 2 từ này đọc gần giống nhau)

“Trước khi biết em đương nhiên là ở dưới đất chờ em, không thì sao anh có thể ra được?” Tô Mộc cười cười, đưa tay xoa má tôi một chút, mỉm cười nhìn tôi.

Mẹ, anh ấy quá đẹp trai! Đơn giản là nụ cười kia khiến tôi say mê, thế nhưng trong lòng tôi vẫn còn một nghi vấn.

“Tô Mộc!” Tôi gọi Tô Mộc một tiếng, nuốt xuống đồ ăn trong miệng, hỏi anh ấy: “Anh đã sớm biết người kết âm hôn với anh là em sao? Anh với Lâm Yến Nhi cùng là lệ quỷ, vì cái gì cô ta có thể ra sớm mà anh cần phải có âm hôn mới có thể đi ra ngoài?”

Vấn đề này tôi đã thắc mắc trong lòng rất nhiều lần, nhưng tôi cùng Tô Mộc ở gần nhau thì ít mà cách xa nhau thật nhiều, có rất ít thời gian thảnh thơi thoải mái cho nên tôi vẫn chưa có dịp hỏi.

“Đồ ngốc!” Tô Mộc thấy đồ ăn cũng không chặn miệng tôi lại được, mà hôm nay tôi luôn hỏi những câu ngu ngốc như vậy nên không nhịn được mắng tôi một câu, nhưng trong giọng nói của anh ấy không có chút tức giận nào mà tràn đầy cưng chiều. Sau đó anh ấy cúi đầu hôn khẽ lên trán tôi một cái, hai mắt chăm chú nhìn tôi, nói: “Em biết vì sao tên của anh gọi là Tô Mộc không?”

“Bởi vì anh họ Tô thôi.” Tôi mông lung nói, không viết vì sao đột nhiên anh ấy lại hỏi tôi về vấn đề này.

Sắc mặt Tô Mộc lập tức tối sầm, nhịn không được liếc mắt, khi nhìn tôi trong mắt anh ấy vừa tức vừa cười. Vừa rồi sự lãng mạn giữa chúng tôi bởi vì câu trả lời của tôi nên không còn sót lại chút gì. “Em có thể cứ im lặng để cho anh nói hết được không?”

“Là vừa rồi anh hỏi em mà…” Tôi bị Tô Mộc mắng có chút ấm ức, bộ dáng đáng thương nhìn anh ấy.

Anh ấy không nhìn bộ dáng đáng thương của tôi chỉ có thể thở dài, giọng trở nên dịu dàng, nói: “Bởi vì số mệnh.”

“Em đã khôi phục một chút ký ức kiếp trước hẳn có chút ấn tượng với gương mặt này. Chúng ta ở kiếp trước chính là người yêu của nhau, không hẳn, chính xác mà nói em ở kiếp trước cùng với người có gương mặt này chính là người yêu của nhau, cho nên chúng ta nhất định phải ở cùng một chỗ. Đây là số mệnh, nếu không trong hơn một trăm năm anh ở dưới đất đã có vô số cơ hội có thể lên.” Tô Mộc nói.

Ngữ khí của anh ấy đặc biệt chăm chú, khuôn mặt dịu dàng nhìn tôi đầy âu yếm.

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

Đây là anh ấy tỏ tình với tôi sao.

Tô Mộc, số mệnh. (Sant: Ở bản tiếng Trung 2 từ này đọc gần giống nhau)

Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… “Trước khi biết em đương nhiên là ở dưới đất chờ em, không thì sao anh có thể ra được?” Tô Mộc cười cười, đưa tay xoa má tôi một chút, mỉm cười nhìn tôi.Mẹ, anh ấy quá đẹp trai! Đơn giản là nụ cười kia khiến tôi say mê, thế nhưng trong lòng tôi vẫn còn một nghi vấn.“Tô Mộc!” Tôi gọi Tô Mộc một tiếng, nuốt xuống đồ ăn trong miệng, hỏi anh ấy: “Anh đã sớm biết người kết âm hôn với anh là em sao? Anh với Lâm Yến Nhi cùng là lệ quỷ, vì cái gì cô ta có thể ra sớm mà anh cần phải có âm hôn mới có thể đi ra ngoài?”Vấn đề này tôi đã thắc mắc trong lòng rất nhiều lần, nhưng tôi cùng Tô Mộc ở gần nhau thì ít mà cách xa nhau thật nhiều, có rất ít thời gian thảnh thơi thoải mái cho nên tôi vẫn chưa có dịp hỏi.“Đồ ngốc!” Tô Mộc thấy đồ ăn cũng không chặn miệng tôi lại được, mà hôm nay tôi luôn hỏi những câu ngu ngốc như vậy nên không nhịn được mắng tôi một câu, nhưng trong giọng nói của anh ấy không có chút tức giận nào mà tràn đầy cưng chiều. Sau đó anh ấy cúi đầu hôn khẽ lên trán tôi một cái, hai mắt chăm chú nhìn tôi, nói: “Em biết vì sao tên của anh gọi là Tô Mộc không?”“Bởi vì anh họ Tô thôi.” Tôi mông lung nói, không viết vì sao đột nhiên anh ấy lại hỏi tôi về vấn đề này.Sắc mặt Tô Mộc lập tức tối sầm, nhịn không được liếc mắt, khi nhìn tôi trong mắt anh ấy vừa tức vừa cười. Vừa rồi sự lãng mạn giữa chúng tôi bởi vì câu trả lời của tôi nên không còn sót lại chút gì. “Em có thể cứ im lặng để cho anh nói hết được không?”“Là vừa rồi anh hỏi em mà…” Tôi bị Tô Mộc mắng có chút ấm ức, bộ dáng đáng thương nhìn anh ấy.Anh ấy không nhìn bộ dáng đáng thương của tôi chỉ có thể thở dài, giọng trở nên dịu dàng, nói: “Bởi vì số mệnh.”“Em đã khôi phục một chút ký ức kiếp trước hẳn có chút ấn tượng với gương mặt này. Chúng ta ở kiếp trước chính là người yêu của nhau, không hẳn, chính xác mà nói em ở kiếp trước cùng với người có gương mặt này chính là người yêu của nhau, cho nên chúng ta nhất định phải ở cùng một chỗ. Đây là số mệnh, nếu không trong hơn một trăm năm anh ở dưới đất đã có vô số cơ hội có thể lên.” Tô Mộc nói.Ngữ khí của anh ấy đặc biệt chăm chú, khuôn mặt dịu dàng nhìn tôi đầy âu yếm.Mặt tôi lập tức đỏ bừng.Đây là anh ấy tỏ tình với tôi sao.Tô Mộc, số mệnh. (Sant: Ở bản tiếng Trung 2 từ này đọc gần giống nhau)

Chương 934: 367