Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”…
Chương 937: 368
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Lại một phen vận động kinh thiên động địa. Chờ khi chúng tôi cùng trấn tĩnh xuống thì cơ thể dù đã là thần này của tôi cũng không gánh nổi, toàn thân eo mỏi lưng đau.Nhưng trong lòng dị thường thỏa mãn.Mặt Tô Mộc cũng không khỏi thoáng qua vẻ uể oải, tâm tình anh ấy thật tốt, ôm tôi ngủ thật say.Đến khi chúng tôi lần nữa tỉnh lại thì đã là xế chiều ngày hôm sau, còn cách thời gian chúng tôi kết hôn chỉ còn một ngày rưỡi.Tô Mộc bảo tôi thu thập quần áo chuẩn bị đi tới nông trường nơi chúng tôi dự định kết hôn xme một chút.Thật ra tôi đã sớm tò mò chết, lúc trước chẳng qua Tô Mộc chỉ lấy hình ảnh cho tôi chọn, tôi không biết cụ thể địa điểm kết hôn như thế nào, bây giờ đi xem một chút tôi liền rất hào hứng, vừa nói được vừa nhanh chóng thu xếp hành lý của mình, sau đó kéo Tô Mộc chạy ra bên ngoài.“Chậm một chút, làm sao đột nhiên hào hứng như vậy, cứ như con nít ấy, em không mệt mỏi sao?” Tô Mộc mang nụ cười thản nhiên nhìn tôi đầy dịu dàng.Nghe anh ấy nhắc đến khiến tôi nhớ tới eo vẫn còn đau nhức lợi hại, trợn mắt lộ vẻ tức giận lườm Tô Mộc, giả vờ giận dỗi nói còn không phải đều do anh, nếu như không phải anh hung bạo như thế thì em đâu mệt muốn chết.Vừa nói tôi cũng hỏi Tô Mộc: “Anh không thấy mệt sao? Ngày hôm qua ra sức như vậy… hôm nay cơ thể anh đã như rồng như cọp, có phải anh đã bắt đầu khôi phục?”Vừa nói tôi cũng nghiêm túc quan sát hồn phách Tô Mộc, dường như thân thể anh ấy đã ngưng tụ được rắn chắc hơn nhưng hàm lượng âm khí lại không hề tăng trưởng, đều vẫn như vậy.Nghĩ tới đây tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện!“Tô Mộc, hôm nay là ngày thứ mấy chúng ta đi rồi?” Tôi khẽ lay Tô Mộc, hỏi.Nếu như tôi nhớ không lầm, phật bài Long Phù Khôn cho Tô Mộc chỉ có thể dùng trong một tuần lễ, nếu như vượt qua bảy ngày thì phật bài sẽ mất đi hiệu lực, mặc dù mười ngày mục sư Black kia nói tôi không tin nhưng thời hạn bảy ngày này là thật.
Lại một phen vận động kinh thiên động địa. Chờ khi chúng tôi cùng trấn tĩnh xuống thì cơ thể dù đã là thần này của tôi cũng không gánh nổi, toàn thân eo mỏi lưng đau.
Nhưng trong lòng dị thường thỏa mãn.
Mặt Tô Mộc cũng không khỏi thoáng qua vẻ uể oải, tâm tình anh ấy thật tốt, ôm tôi ngủ thật say.
Đến khi chúng tôi lần nữa tỉnh lại thì đã là xế chiều ngày hôm sau, còn cách thời gian chúng tôi kết hôn chỉ còn một ngày rưỡi.
Tô Mộc bảo tôi thu thập quần áo chuẩn bị đi tới nông trường nơi chúng tôi dự định kết hôn xme một chút.
Thật ra tôi đã sớm tò mò chết, lúc trước chẳng qua Tô Mộc chỉ lấy hình ảnh cho tôi chọn, tôi không biết cụ thể địa điểm kết hôn như thế nào, bây giờ đi xem một chút tôi liền rất hào hứng, vừa nói được vừa nhanh chóng thu xếp hành lý của mình, sau đó kéo Tô Mộc chạy ra bên ngoài.
“Chậm một chút, làm sao đột nhiên hào hứng như vậy, cứ như con nít ấy, em không mệt mỏi sao?” Tô Mộc mang nụ cười thản nhiên nhìn tôi đầy dịu dàng.
Nghe anh ấy nhắc đến khiến tôi nhớ tới eo vẫn còn đau nhức lợi hại, trợn mắt lộ vẻ tức giận lườm Tô Mộc, giả vờ giận dỗi nói còn không phải đều do anh, nếu như không phải anh hung bạo như thế thì em đâu mệt muốn chết.
Vừa nói tôi cũng hỏi Tô Mộc: “Anh không thấy mệt sao? Ngày hôm qua ra sức như vậy… hôm nay cơ thể anh đã như rồng như cọp, có phải anh đã bắt đầu khôi phục?”
Vừa nói tôi cũng nghiêm túc quan sát hồn phách Tô Mộc, dường như thân thể anh ấy đã ngưng tụ được rắn chắc hơn nhưng hàm lượng âm khí lại không hề tăng trưởng, đều vẫn như vậy.
Nghĩ tới đây tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện!
“Tô Mộc, hôm nay là ngày thứ mấy chúng ta đi rồi?” Tôi khẽ lay Tô Mộc, hỏi.
Nếu như tôi nhớ không lầm, phật bài Long Phù Khôn cho Tô Mộc chỉ có thể dùng trong một tuần lễ, nếu như vượt qua bảy ngày thì phật bài sẽ mất đi hiệu lực, mặc dù mười ngày mục sư Black kia nói tôi không tin nhưng thời hạn bảy ngày này là thật.
Chồng Yêu Là QuỷTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhVương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút.Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.Hiển nhiên anh ấy cũng rất hăng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, những cái vuốt ve đơn giản đã không thể thỏa mãn được bàn tay mang theo hơi lạnh của anh ấy nữa. Anh ấy thò vào trong lớp quần áo rồi tìm kiếm dọc xuống dưới. Ngay lúc anh ấy chạm vào cái ranh giới đó, tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dùng một tay giữ lấy bàn tay đang chiến đấu của anh, nói: “Không được, em đang đến tháng.”Anh ấy “ừ”… Lại một phen vận động kinh thiên động địa. Chờ khi chúng tôi cùng trấn tĩnh xuống thì cơ thể dù đã là thần này của tôi cũng không gánh nổi, toàn thân eo mỏi lưng đau.Nhưng trong lòng dị thường thỏa mãn.Mặt Tô Mộc cũng không khỏi thoáng qua vẻ uể oải, tâm tình anh ấy thật tốt, ôm tôi ngủ thật say.Đến khi chúng tôi lần nữa tỉnh lại thì đã là xế chiều ngày hôm sau, còn cách thời gian chúng tôi kết hôn chỉ còn một ngày rưỡi.Tô Mộc bảo tôi thu thập quần áo chuẩn bị đi tới nông trường nơi chúng tôi dự định kết hôn xme một chút.Thật ra tôi đã sớm tò mò chết, lúc trước chẳng qua Tô Mộc chỉ lấy hình ảnh cho tôi chọn, tôi không biết cụ thể địa điểm kết hôn như thế nào, bây giờ đi xem một chút tôi liền rất hào hứng, vừa nói được vừa nhanh chóng thu xếp hành lý của mình, sau đó kéo Tô Mộc chạy ra bên ngoài.“Chậm một chút, làm sao đột nhiên hào hứng như vậy, cứ như con nít ấy, em không mệt mỏi sao?” Tô Mộc mang nụ cười thản nhiên nhìn tôi đầy dịu dàng.Nghe anh ấy nhắc đến khiến tôi nhớ tới eo vẫn còn đau nhức lợi hại, trợn mắt lộ vẻ tức giận lườm Tô Mộc, giả vờ giận dỗi nói còn không phải đều do anh, nếu như không phải anh hung bạo như thế thì em đâu mệt muốn chết.Vừa nói tôi cũng hỏi Tô Mộc: “Anh không thấy mệt sao? Ngày hôm qua ra sức như vậy… hôm nay cơ thể anh đã như rồng như cọp, có phải anh đã bắt đầu khôi phục?”Vừa nói tôi cũng nghiêm túc quan sát hồn phách Tô Mộc, dường như thân thể anh ấy đã ngưng tụ được rắn chắc hơn nhưng hàm lượng âm khí lại không hề tăng trưởng, đều vẫn như vậy.Nghĩ tới đây tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện!“Tô Mộc, hôm nay là ngày thứ mấy chúng ta đi rồi?” Tôi khẽ lay Tô Mộc, hỏi.Nếu như tôi nhớ không lầm, phật bài Long Phù Khôn cho Tô Mộc chỉ có thể dùng trong một tuần lễ, nếu như vượt qua bảy ngày thì phật bài sẽ mất đi hiệu lực, mặc dù mười ngày mục sư Black kia nói tôi không tin nhưng thời hạn bảy ngày này là thật.