Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 12: Tất cả đổ hết ra sàn nhà

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hoàng Mao cầm một chai rượu quang về phía Trần Khiêm.Cậu ta đánh Trân Khiêm cũng không phải mới một hai lần.Huống hồ là đứng trước mặt cậu Ninh - Ninh Phàm nữa. "Trần Khiêm, cẩn thận!"Dương Huy nhanh tay lẹ mắt kéo anh sang một bên. Chai rượu xoẹt một đường parapol bay thẳng ra ngoài. Choang một tiếng.Bể cá phong thủy trưng bày chỗ cửa ra vào nát vụn theo tiếng vang!Ào ào!Tất cả đổ hết ra sàn nhà.Thế này...Hoàng Mao thoắt chốc ngây người.Sắc mặt trắng bệch ra.Ngay đến cả Hứa Nam và Ninh Phàm cũng giật mí mắt. "Đệch! Đây là cá phong thủy đấy, đắt thấy mẹ luôn!"Hứa Nam trợn mắt nhìn Hoàng Mao, giọng điệu đã bắt đầu hoảng hốt.Hoàng Mao nuốt ngụm nước miếng:"Anh Đông, anh Phàm, em không ngờ thằng nghèo mạt rệp Trần Khiêm lại né, em không cố ý đâu, thật sự không phải em cố ý!"Nói xong thì cậu ta hung hăn trợn Trần Khiêm.“Đúng vậy, không thể trách Hoàng Mao được. Trân Khiêm, đứng chịu chút có sao đâu, cùng lắm thì cho cậu chút tiền chứ cậu né gì chứ?”Mấy cô gái cũng bị dọa ngây người, bọn họ không một chút ngần ngại nào đều trách móc Trần Khiêm vì sao lại né đi!"Chuyện gì thế?"Lúc này, nhân viên phục vụ đứng bên ngoài nghe tiếng động đã lập tức cùng một đám bảo vệ đi vào.Nhìn thấy bể cá phong thủy trong phòng dành cho khách quý bị vỡ.'Tên dẫn đầu bảo vệ trợn mắt trừng cả đám người trong phòng:"Bà nó, đứa nào làm?"Bể cá phong thủy, cá này là cá nhập từ Malaysia về, có quá nhiều thứ để nói nhưng chủ yếu vẫn là quá đắt giá!Nhưng đã bị đập vỡ rồi! Lại còn là đang trong ca trực của hẳn.'Tên cầm đầu bảo vệ nhìn đến ngơ người."Anh Bưu, hiểu làm thôi! Hay là để em đi nói với anh Phi Hồng một tiếng?”Ninh Phàm thấy thế thì lấy một điếu thuốc ra dâng lên.Trương Bưu giơ tay nhận lấy: "Chao? Cậu Ninh à, đừng ở đó nói hiểu lầm không hiểu lầm gì đi, bể cá phong thủy đắt giá bao nhiêu cậu cũng biết đấy. Chuyện này tôi không giúp được. gì đâu, phải lập tức liên lạc với quản lý!"'Thoäắt mắt, Trương Bưu đã nói qua bộ đàm một câu.Chẳng bao lâu sau đã có một người đàn ông chừng hơn ba mươi tuổi dẫn theo một đám người đi vào.Anh ta chính là quản lý của Karaoke Đế Hoàng, Lý Phi Hồng."Anh Phi Hồng!" Ninh Phàm cười cười. Lý Phi Hồng nhìn một đống lộn xôn trên đất.Bỗng chốc nhíu chặt mày: "Tiểu Phàm, cậu làm sao thế? Phá đám anh à?”"Em đâu dám anh Phi Hồng! Là một cậu em của em bất cẩn nên mới làm vỡ bể cá phong thủy!"Ninh Phàm khách sáo.Tuy anh Phi Hồng chỉ là một quản lý nhưng người làm ăn trên phố thương mại Kim Lăng đều biết hắn xuất thân là cấp dưới của Tổng giám đốc Lý - Lý Chấn Quốc, là tâm phúc của 'Tổng giám đốc Lý.Đến cả cha anh ta gặp Phi Hồng còn phải nhượng bộ vài phần!Bấy giờ Hoàng Mao nuốt nước miếng bước ra: "Anh Phi Hồng, vừa nãy em nhất thời nóng giận, quăng bình rượu vào cậu ta nhưng cậu ta lại né đi nên mới đập phải bể cá phong thủy ạ!"

Hoàng Mao cầm một chai rượu quang về phía Trần Khiêm.

Cậu ta đánh Trân Khiêm cũng không phải mới một hai lần.

Huống hồ là đứng trước mặt cậu Ninh - Ninh Phàm nữa. "Trần Khiêm, cẩn thận!"

Dương Huy nhanh tay lẹ mắt kéo anh sang một bên. Chai rượu xoẹt một đường parapol bay thẳng ra ngoài. Choang một tiếng.

Bể cá phong thủy trưng bày chỗ cửa ra vào nát vụn theo tiếng vang!

Ào ào!

Tất cả đổ hết ra sàn nhà.

Thế này...

Hoàng Mao thoắt chốc ngây người.

Sắc mặt trắng bệch ra.

Ngay đến cả Hứa Nam và Ninh Phàm cũng giật mí mắt. "Đệch! Đây là cá phong thủy đấy, đắt thấy mẹ luôn!"

Hứa Nam trợn mắt nhìn Hoàng Mao, giọng điệu đã bắt đầu hoảng hốt.

Hoàng Mao nuốt ngụm nước miếng:

"Anh Đông, anh Phàm, em không ngờ thằng nghèo mạt rệp Trần Khiêm lại né, em không cố ý đâu, thật sự không phải em cố ý!"

Nói xong thì cậu ta hung hăn trợn Trần Khiêm.

“Đúng vậy, không thể trách Hoàng Mao được. Trân Khiêm, đứng chịu chút có sao đâu, cùng lắm thì cho cậu chút tiền chứ cậu né gì chứ?”

Mấy cô gái cũng bị dọa ngây người, bọn họ không một chút ngần ngại nào đều trách móc Trần Khiêm vì sao lại né đi!

"Chuyện gì thế?"

Lúc này, nhân viên phục vụ đứng bên ngoài nghe tiếng động đã lập tức cùng một đám bảo vệ đi vào.

Nhìn thấy bể cá phong thủy trong phòng dành cho khách quý bị vỡ.

'Tên dẫn đầu bảo vệ trợn mắt trừng cả đám người trong phòng:

"Bà nó, đứa nào làm?"

Bể cá phong thủy, cá này là cá nhập từ Malaysia về, có quá nhiều thứ để nói nhưng chủ yếu vẫn là quá đắt giá!

Nhưng đã bị đập vỡ rồi! Lại còn là đang trong ca trực của hẳn.

'Tên cầm đầu bảo vệ nhìn đến ngơ người.

"Anh Bưu, hiểu làm thôi! Hay là để em đi nói với anh Phi Hồng một tiếng?”

Ninh Phàm thấy thế thì lấy một điếu thuốc ra dâng lên.

Trương Bưu giơ tay nhận lấy: "Chao? Cậu Ninh à, đừng ở đó nói hiểu lầm không hiểu lầm gì đi, bể cá phong thủy đắt giá bao nhiêu cậu cũng biết đấy. Chuyện này tôi không giúp được. gì đâu, phải lập tức liên lạc với quản lý!"

'Thoäắt mắt, Trương Bưu đã nói qua bộ đàm một câu.

Chẳng bao lâu sau đã có một người đàn ông chừng hơn ba mươi tuổi dẫn theo một đám người đi vào.

Anh ta chính là quản lý của Karaoke Đế Hoàng, Lý Phi Hồng.

"Anh Phi Hồng!" Ninh Phàm cười cười. Lý Phi Hồng nhìn một đống lộn xôn trên đất.

Bỗng chốc nhíu chặt mày: "Tiểu Phàm, cậu làm sao thế? Phá đám anh à?”

"Em đâu dám anh Phi Hồng! Là một cậu em của em bất cẩn nên mới làm vỡ bể cá phong thủy!"

Ninh Phàm khách sáo.

Tuy anh Phi Hồng chỉ là một quản lý nhưng người làm ăn trên phố thương mại Kim Lăng đều biết hắn xuất thân là cấp dưới của Tổng giám đốc Lý - Lý Chấn Quốc, là tâm phúc của 'Tổng giám đốc Lý.

Đến cả cha anh ta gặp Phi Hồng còn phải nhượng bộ vài phần!

Bấy giờ Hoàng Mao nuốt nước miếng bước ra: "Anh Phi Hồng, vừa nãy em nhất thời nóng giận, quăng bình rượu vào cậu ta nhưng cậu ta lại né đi nên mới đập phải bể cá phong thủy ạ!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Hoàng Mao cầm một chai rượu quang về phía Trần Khiêm.Cậu ta đánh Trân Khiêm cũng không phải mới một hai lần.Huống hồ là đứng trước mặt cậu Ninh - Ninh Phàm nữa. "Trần Khiêm, cẩn thận!"Dương Huy nhanh tay lẹ mắt kéo anh sang một bên. Chai rượu xoẹt một đường parapol bay thẳng ra ngoài. Choang một tiếng.Bể cá phong thủy trưng bày chỗ cửa ra vào nát vụn theo tiếng vang!Ào ào!Tất cả đổ hết ra sàn nhà.Thế này...Hoàng Mao thoắt chốc ngây người.Sắc mặt trắng bệch ra.Ngay đến cả Hứa Nam và Ninh Phàm cũng giật mí mắt. "Đệch! Đây là cá phong thủy đấy, đắt thấy mẹ luôn!"Hứa Nam trợn mắt nhìn Hoàng Mao, giọng điệu đã bắt đầu hoảng hốt.Hoàng Mao nuốt ngụm nước miếng:"Anh Đông, anh Phàm, em không ngờ thằng nghèo mạt rệp Trần Khiêm lại né, em không cố ý đâu, thật sự không phải em cố ý!"Nói xong thì cậu ta hung hăn trợn Trần Khiêm.“Đúng vậy, không thể trách Hoàng Mao được. Trân Khiêm, đứng chịu chút có sao đâu, cùng lắm thì cho cậu chút tiền chứ cậu né gì chứ?”Mấy cô gái cũng bị dọa ngây người, bọn họ không một chút ngần ngại nào đều trách móc Trần Khiêm vì sao lại né đi!"Chuyện gì thế?"Lúc này, nhân viên phục vụ đứng bên ngoài nghe tiếng động đã lập tức cùng một đám bảo vệ đi vào.Nhìn thấy bể cá phong thủy trong phòng dành cho khách quý bị vỡ.'Tên dẫn đầu bảo vệ trợn mắt trừng cả đám người trong phòng:"Bà nó, đứa nào làm?"Bể cá phong thủy, cá này là cá nhập từ Malaysia về, có quá nhiều thứ để nói nhưng chủ yếu vẫn là quá đắt giá!Nhưng đã bị đập vỡ rồi! Lại còn là đang trong ca trực của hẳn.'Tên cầm đầu bảo vệ nhìn đến ngơ người."Anh Bưu, hiểu làm thôi! Hay là để em đi nói với anh Phi Hồng một tiếng?”Ninh Phàm thấy thế thì lấy một điếu thuốc ra dâng lên.Trương Bưu giơ tay nhận lấy: "Chao? Cậu Ninh à, đừng ở đó nói hiểu lầm không hiểu lầm gì đi, bể cá phong thủy đắt giá bao nhiêu cậu cũng biết đấy. Chuyện này tôi không giúp được. gì đâu, phải lập tức liên lạc với quản lý!"'Thoäắt mắt, Trương Bưu đã nói qua bộ đàm một câu.Chẳng bao lâu sau đã có một người đàn ông chừng hơn ba mươi tuổi dẫn theo một đám người đi vào.Anh ta chính là quản lý của Karaoke Đế Hoàng, Lý Phi Hồng."Anh Phi Hồng!" Ninh Phàm cười cười. Lý Phi Hồng nhìn một đống lộn xôn trên đất.Bỗng chốc nhíu chặt mày: "Tiểu Phàm, cậu làm sao thế? Phá đám anh à?”"Em đâu dám anh Phi Hồng! Là một cậu em của em bất cẩn nên mới làm vỡ bể cá phong thủy!"Ninh Phàm khách sáo.Tuy anh Phi Hồng chỉ là một quản lý nhưng người làm ăn trên phố thương mại Kim Lăng đều biết hắn xuất thân là cấp dưới của Tổng giám đốc Lý - Lý Chấn Quốc, là tâm phúc của 'Tổng giám đốc Lý.Đến cả cha anh ta gặp Phi Hồng còn phải nhượng bộ vài phần!Bấy giờ Hoàng Mao nuốt nước miếng bước ra: "Anh Phi Hồng, vừa nãy em nhất thời nóng giận, quăng bình rượu vào cậu ta nhưng cậu ta lại né đi nên mới đập phải bể cá phong thủy ạ!"

Chương 12: Tất cả đổ hết ra sàn nhà