Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 34
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Triệu Nhất Phàm hừ lạnh.“A! Trần Khiêm đến rồi!”Lúc này, Mã Hân Nhiên đứng dậy vẫy tay với Trần Khiêm, ra hiệu cho Trần Khiêm đi qua.“Xin lỗi, tôi về phòng gọi cuộc điện thoại với làm chút chuyện nên đến trễ."Trần Khiêm cười. Mã Hân Nhiên ngồi đối diện với Triệu Nhất Phàm.Lúc này, cô ấy duyên dáng đứng dậy và kéo Trần Khiêm đến chỗ ngồi của mình: "Trần Khiêm, cậu ngồi đây đi!"Sao Trần Khiêm không biết ý của Mã Hân Nhiên được. Nhưng mà anh cũng không nói gì, ngồi xuống. “Lâm Kiều, chúng ta đổi chỗ đi!”Không ngờ Trần Khiêm vừa ngồi xuống, Triệu Nhất Phàm đã lạnh mặt quay sang nói với cô bạn ngồi bên.“Chị Nhất Phàm, em không đổi đâu. Em không muốn ngồi với với kẻ nghèo hèn này đâu. Người ta không biết còn tưởng: là bạn trai em nữa”“Sao? Trần Khiêm làm bạn trai em mà em không chịu sao? Em xem, người ta bỏ ba trắm sáu mươi ngàn tệ ra mua túi xách còn không tiếc mài Hihil"“Đúng đó Kiều Kiều, vớ được người đàn ông như vậy, em phải tranh thủ chứ, hahahal”Lâm Kiều trông rất lộng lẫy, quả là người biết ăn diện.Hơn nữa còn một thân hàng hiệu.Điều hiển nhiên là rất khinh thường Trần Khiêm.Nghe những lời đùa cợt của đám bạn, cô ta đáp: “Nếu mọi người thấy Trần Khiêm tốt vậy thì để anh ta làm bạn trai mọi người đi”“A! Đầu hàng rồi đầu hàng rồi.”Nghe đến đây, mấy cô gái cũng không cười cợt nữa.Rõ ràng, họ rất nhạy cảm với việc để Trần Khiêm làm bạntrai họ. Kiểu như là, Trần Khiêm là bạn trai của ai thì người đó sẽ bị cười nhạo.Dương Huy và Lý Duệ bên đã bắt đầu tức giận. Nhưng chỉ có thể nhịn.Trần Khiêm dứt khoát từ chối ngồi với Triệu Nhất Phàm, mọi người đều có hơi bất ngờ nhưng cũng có thể hiểu được.“Hân Nhiên, cậu ngồi đây đi. Tôi qua kia ngồi là được rồi!”Trần Khiêm cười khổ, sao mình trong mắt các cô gái này giống như một loại ôn dịch vậy không biết.Con nhà giàu người ta, trong tay có ba trăm năm mươi nghìn tệ thì có thể diều võ dương oai trước mặt phụ nữ, muốn phụ nữ phục tùng kiểu nào cũng được.Trần Khiêm nằm trong tay không biết bao nhiêu là tài sản.Mà lại chẳng được phụ nữ say mê."Trần Khiêm nghĩ vậy, nhưng dùng tiền để ra vẻ, thì anh không làm được.Haiz!Nói rồi, Trần Khiêm đứng sang một bên.Mã Hân Nhiên cũng muốn thuyết phục Nhất Phàm và Trần Khiêm thêm nữa, lần này cô ấy thực sự muốn hàn gắn mối quan hệ giữa hai người.Đều là bạn bè của nhau cả.“Nhất Phàm?”Vừa lúc đó, phía bàn bên cạnh chỗ đám Trần Khiêm ngồi vang lên một giọng nói.Một chàng trai cao ráo, dáng người anh tuấn, trên người một cây hàng hiệu, đứng trong đám người trước mặt.Thấy Triệu Nhất Phạm, anh ta vừa bất ngờ, vừa vui sướng "Cậu là Trang Cường?”Triệu Nhất Phàm cũng ngạc nhiên. Cô ta chỉnh lại tóc tai rồi cười tươi đứng dậy.“Đúng vậy Nhất Phàm, hai năm không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp. Suýt chút tôi không nhận ra cậu rồi.”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Triệu Nhất Phàm hừ lạnh.“A! Trần Khiêm đến rồi!”Lúc này, Mã Hân Nhiên đứng dậy vẫy tay với Trần Khiêm, ra hiệu cho Trần Khiêm đi qua.“Xin lỗi, tôi về phòng gọi cuộc điện thoại với làm chút chuyện nên đến trễ."Trần Khiêm cười. Mã Hân Nhiên ngồi đối diện với Triệu Nhất Phàm.Lúc này, cô ấy duyên dáng đứng dậy và kéo Trần Khiêm đến chỗ ngồi của mình: "Trần Khiêm, cậu ngồi đây đi!"Sao Trần Khiêm không biết ý của Mã Hân Nhiên được. Nhưng mà anh cũng không nói gì, ngồi xuống. “Lâm Kiều, chúng ta đổi chỗ đi!”Không ngờ Trần Khiêm vừa ngồi xuống, Triệu Nhất Phàm đã lạnh mặt quay sang nói với cô bạn ngồi bên.“Chị Nhất Phàm, em không đổi đâu. Em không muốn ngồi với với kẻ nghèo hèn này đâu. Người ta không biết còn tưởng: là bạn trai em nữa”“Sao? Trần Khiêm làm bạn trai em mà em không chịu sao? Em xem, người ta bỏ ba trắm sáu mươi ngàn tệ ra mua túi xách còn không tiếc mài Hihil"“Đúng đó Kiều Kiều, vớ được người đàn ông như vậy, em phải tranh thủ chứ, hahahal”Lâm Kiều trông rất lộng lẫy, quả là người biết ăn diện.Hơn nữa còn một thân hàng hiệu.Điều hiển nhiên là rất khinh thường Trần Khiêm.Nghe những lời đùa cợt của đám bạn, cô ta đáp: “Nếu mọi người thấy Trần Khiêm tốt vậy thì để anh ta làm bạn trai mọi người đi”“A! Đầu hàng rồi đầu hàng rồi.”Nghe đến đây, mấy cô gái cũng không cười cợt nữa.Rõ ràng, họ rất nhạy cảm với việc để Trần Khiêm làm bạntrai họ. Kiểu như là, Trần Khiêm là bạn trai của ai thì người đó sẽ bị cười nhạo.Dương Huy và Lý Duệ bên đã bắt đầu tức giận. Nhưng chỉ có thể nhịn.Trần Khiêm dứt khoát từ chối ngồi với Triệu Nhất Phàm, mọi người đều có hơi bất ngờ nhưng cũng có thể hiểu được.“Hân Nhiên, cậu ngồi đây đi. Tôi qua kia ngồi là được rồi!”Trần Khiêm cười khổ, sao mình trong mắt các cô gái này giống như một loại ôn dịch vậy không biết.Con nhà giàu người ta, trong tay có ba trăm năm mươi nghìn tệ thì có thể diều võ dương oai trước mặt phụ nữ, muốn phụ nữ phục tùng kiểu nào cũng được.Trần Khiêm nằm trong tay không biết bao nhiêu là tài sản.Mà lại chẳng được phụ nữ say mê."Trần Khiêm nghĩ vậy, nhưng dùng tiền để ra vẻ, thì anh không làm được.Haiz!Nói rồi, Trần Khiêm đứng sang một bên.Mã Hân Nhiên cũng muốn thuyết phục Nhất Phàm và Trần Khiêm thêm nữa, lần này cô ấy thực sự muốn hàn gắn mối quan hệ giữa hai người.Đều là bạn bè của nhau cả.“Nhất Phàm?”Vừa lúc đó, phía bàn bên cạnh chỗ đám Trần Khiêm ngồi vang lên một giọng nói.Một chàng trai cao ráo, dáng người anh tuấn, trên người một cây hàng hiệu, đứng trong đám người trước mặt.Thấy Triệu Nhất Phạm, anh ta vừa bất ngờ, vừa vui sướng "Cậu là Trang Cường?”Triệu Nhất Phàm cũng ngạc nhiên. Cô ta chỉnh lại tóc tai rồi cười tươi đứng dậy.“Đúng vậy Nhất Phàm, hai năm không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp. Suýt chút tôi không nhận ra cậu rồi.”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Triệu Nhất Phàm hừ lạnh.“A! Trần Khiêm đến rồi!”Lúc này, Mã Hân Nhiên đứng dậy vẫy tay với Trần Khiêm, ra hiệu cho Trần Khiêm đi qua.“Xin lỗi, tôi về phòng gọi cuộc điện thoại với làm chút chuyện nên đến trễ."Trần Khiêm cười. Mã Hân Nhiên ngồi đối diện với Triệu Nhất Phàm.Lúc này, cô ấy duyên dáng đứng dậy và kéo Trần Khiêm đến chỗ ngồi của mình: "Trần Khiêm, cậu ngồi đây đi!"Sao Trần Khiêm không biết ý của Mã Hân Nhiên được. Nhưng mà anh cũng không nói gì, ngồi xuống. “Lâm Kiều, chúng ta đổi chỗ đi!”Không ngờ Trần Khiêm vừa ngồi xuống, Triệu Nhất Phàm đã lạnh mặt quay sang nói với cô bạn ngồi bên.“Chị Nhất Phàm, em không đổi đâu. Em không muốn ngồi với với kẻ nghèo hèn này đâu. Người ta không biết còn tưởng: là bạn trai em nữa”“Sao? Trần Khiêm làm bạn trai em mà em không chịu sao? Em xem, người ta bỏ ba trắm sáu mươi ngàn tệ ra mua túi xách còn không tiếc mài Hihil"“Đúng đó Kiều Kiều, vớ được người đàn ông như vậy, em phải tranh thủ chứ, hahahal”Lâm Kiều trông rất lộng lẫy, quả là người biết ăn diện.Hơn nữa còn một thân hàng hiệu.Điều hiển nhiên là rất khinh thường Trần Khiêm.Nghe những lời đùa cợt của đám bạn, cô ta đáp: “Nếu mọi người thấy Trần Khiêm tốt vậy thì để anh ta làm bạn trai mọi người đi”“A! Đầu hàng rồi đầu hàng rồi.”Nghe đến đây, mấy cô gái cũng không cười cợt nữa.Rõ ràng, họ rất nhạy cảm với việc để Trần Khiêm làm bạntrai họ. Kiểu như là, Trần Khiêm là bạn trai của ai thì người đó sẽ bị cười nhạo.Dương Huy và Lý Duệ bên đã bắt đầu tức giận. Nhưng chỉ có thể nhịn.Trần Khiêm dứt khoát từ chối ngồi với Triệu Nhất Phàm, mọi người đều có hơi bất ngờ nhưng cũng có thể hiểu được.“Hân Nhiên, cậu ngồi đây đi. Tôi qua kia ngồi là được rồi!”Trần Khiêm cười khổ, sao mình trong mắt các cô gái này giống như một loại ôn dịch vậy không biết.Con nhà giàu người ta, trong tay có ba trăm năm mươi nghìn tệ thì có thể diều võ dương oai trước mặt phụ nữ, muốn phụ nữ phục tùng kiểu nào cũng được.Trần Khiêm nằm trong tay không biết bao nhiêu là tài sản.Mà lại chẳng được phụ nữ say mê."Trần Khiêm nghĩ vậy, nhưng dùng tiền để ra vẻ, thì anh không làm được.Haiz!Nói rồi, Trần Khiêm đứng sang một bên.Mã Hân Nhiên cũng muốn thuyết phục Nhất Phàm và Trần Khiêm thêm nữa, lần này cô ấy thực sự muốn hàn gắn mối quan hệ giữa hai người.Đều là bạn bè của nhau cả.“Nhất Phàm?”Vừa lúc đó, phía bàn bên cạnh chỗ đám Trần Khiêm ngồi vang lên một giọng nói.Một chàng trai cao ráo, dáng người anh tuấn, trên người một cây hàng hiệu, đứng trong đám người trước mặt.Thấy Triệu Nhất Phạm, anh ta vừa bất ngờ, vừa vui sướng "Cậu là Trang Cường?”Triệu Nhất Phàm cũng ngạc nhiên. Cô ta chỉnh lại tóc tai rồi cười tươi đứng dậy.“Đúng vậy Nhất Phàm, hai năm không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp. Suýt chút tôi không nhận ra cậu rồi.”