Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 53: Sao Trần Khiêm lại có nhiều tiền như thế?

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Gì thế?"Bạn học cùng lớp đều đơ ra.Hứa Nam đang đứng trên bục giảng chuẩn bị chế nhạo. Trần Khiêm thì càng tỏ ra khó tin.Sao Trần Khiêm lại có nhiều tiền như thế?Mạnh Thái Như cũng khế há đôi môi đỏ, cảm thấy khó thở.Dương Hạ ở dưới lớp cũng vô cùng kinh hãi.Số tiền này nhìn sơ qua chắc cũng phải mấy trăm nghìn nhỉ?"Trần Khiêm... Cậu lấy đâu ra số tiếng này thế?" Mạnh Thái Như hơi bình tĩnh lại hỏi."Đúng vậy Trần Khiêm, chỗ này cũng phải hai trăm nghìn nhỉ?"Các bạn gái bên dưới cũng không kiềm chế được mà lên tiếng hỏi."Đúng, chỗ này là hai trăm nghìn tệ, còn về lấy đâu ra, thì là vì... tôi trúng số rồi!"Trần Khiêm nói. Anh cũng không thể nói chuyện chị gái thiết lập hạn mức rút thấp nhất thẻ ngân hàng của mình ra, đoán có nói ra thì chắc ai cũng nghĩ mình khùng.Trần Khiêm không làm loại chuyện khoe khoang giàu có này, trừ những tình huống bất đắc dĩ như bây giờ."Trúng số!?"Câu nói này của Trần Khiêm khiến cả lớp nhốn nháo.Bọn Hứa Nam Hoàng Mao đứng trên bục giảng thì đứng như kẻ ngốc.Còn muốn lên chế nhạo Trần Khiêm, kết quả lại ném thẳng hai trăm nghìn tệ vào mặt rồi bảo đếm đi.Cái tát vào mặt này đau quá. Cứ đứng như trời trồng trên sân khấu, xuống cũng ngại.Dương Hạ liền căng thẳng hỏi: "Trần Khiêm, anh trúng bao nhiêu?”Hơi thở cô ta dồn dập cả lên.Chỉ sợ Trần Khiêm mở miệng nói trúng vài triệu tệ thì Dương Hạ cũng nhảy lầu luôn cho xong.Không! Tuyệt đối không được.Kẻ bị mình đá, sao có thể may mắn như thế được! Không!!!Trần Khiêm thản nhiên cười: "Không nhiều, không nhiều!""Không nhiều là bao nhiêu? Hai trăm nghìnSắc mặt Mạnh Thái Như cũng khác lạ nhìn Trần Khiêm. "Xem là vậy đi..."Trần Khiêm nói.????????Cái gì gọi là xem là vậy đi chứ!Rất nhiều người trong lớp bắt đầu rối lên, sốt sắng không biết cuối cùng Trần Khiêm trúng bao nhiêu tiền. Vì rất nhiều bạn học trong lớp, bao gồm cả Mạnh TháiNhư trước giờ chưa từng xem trọng Trần Khiêm.Anh là một thăng nghèo rớt mùng tơi, đáng đời bị người †a châm chọc, chế giễu.Phần nhiều hơn là đố ky! "Năm nghìn tệ, chắc đếm rất dễ nhỉ?" Trần Khiêm liếc nhìn Hứa Nam đang xem đến ngây người.'Tự mình lấy ra năm nghìn vứt xuống trước mặt Mạnh Thái Như.Sau đó quay người xuống nói với các bạn: "Các cậu ai cho tôi mượn balo dùng với!"Đã giàu rồi, Trần Khiêm cũng không muốn sống uất ức như trước đây nữa, nên dứt khoát làm vậy với bọn Hứa Nam, có tiền rồi làm gì cũng chính đáng cả.Trần Khiêm mượn balo là để đựng tiền!"Lão Trần, cậu dùng của tôi đi!""Lão Trần, dùng của tôi này, vừa hay balo của tôi cũng không để làm gì!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Gì thế?"Bạn học cùng lớp đều đơ ra.Hứa Nam đang đứng trên bục giảng chuẩn bị chế nhạo. Trần Khiêm thì càng tỏ ra khó tin.Sao Trần Khiêm lại có nhiều tiền như thế?Mạnh Thái Như cũng khế há đôi môi đỏ, cảm thấy khó thở.Dương Hạ ở dưới lớp cũng vô cùng kinh hãi.Số tiền này nhìn sơ qua chắc cũng phải mấy trăm nghìn nhỉ?"Trần Khiêm... Cậu lấy đâu ra số tiếng này thế?" Mạnh Thái Như hơi bình tĩnh lại hỏi."Đúng vậy Trần Khiêm, chỗ này cũng phải hai trăm nghìn nhỉ?"Các bạn gái bên dưới cũng không kiềm chế được mà lên tiếng hỏi."Đúng, chỗ này là hai trăm nghìn tệ, còn về lấy đâu ra, thì là vì... tôi trúng số rồi!"Trần Khiêm nói. Anh cũng không thể nói chuyện chị gái thiết lập hạn mức rút thấp nhất thẻ ngân hàng của mình ra, đoán có nói ra thì chắc ai cũng nghĩ mình khùng.Trần Khiêm không làm loại chuyện khoe khoang giàu có này, trừ những tình huống bất đắc dĩ như bây giờ."Trúng số!?"Câu nói này của Trần Khiêm khiến cả lớp nhốn nháo.Bọn Hứa Nam Hoàng Mao đứng trên bục giảng thì đứng như kẻ ngốc.Còn muốn lên chế nhạo Trần Khiêm, kết quả lại ném thẳng hai trăm nghìn tệ vào mặt rồi bảo đếm đi.Cái tát vào mặt này đau quá. Cứ đứng như trời trồng trên sân khấu, xuống cũng ngại.Dương Hạ liền căng thẳng hỏi: "Trần Khiêm, anh trúng bao nhiêu?”Hơi thở cô ta dồn dập cả lên.Chỉ sợ Trần Khiêm mở miệng nói trúng vài triệu tệ thì Dương Hạ cũng nhảy lầu luôn cho xong.Không! Tuyệt đối không được.Kẻ bị mình đá, sao có thể may mắn như thế được! Không!!!Trần Khiêm thản nhiên cười: "Không nhiều, không nhiều!""Không nhiều là bao nhiêu? Hai trăm nghìnSắc mặt Mạnh Thái Như cũng khác lạ nhìn Trần Khiêm. "Xem là vậy đi..."Trần Khiêm nói.????????Cái gì gọi là xem là vậy đi chứ!Rất nhiều người trong lớp bắt đầu rối lên, sốt sắng không biết cuối cùng Trần Khiêm trúng bao nhiêu tiền. Vì rất nhiều bạn học trong lớp, bao gồm cả Mạnh TháiNhư trước giờ chưa từng xem trọng Trần Khiêm.Anh là một thăng nghèo rớt mùng tơi, đáng đời bị người †a châm chọc, chế giễu.Phần nhiều hơn là đố ky! "Năm nghìn tệ, chắc đếm rất dễ nhỉ?" Trần Khiêm liếc nhìn Hứa Nam đang xem đến ngây người.'Tự mình lấy ra năm nghìn vứt xuống trước mặt Mạnh Thái Như.Sau đó quay người xuống nói với các bạn: "Các cậu ai cho tôi mượn balo dùng với!"Đã giàu rồi, Trần Khiêm cũng không muốn sống uất ức như trước đây nữa, nên dứt khoát làm vậy với bọn Hứa Nam, có tiền rồi làm gì cũng chính đáng cả.Trần Khiêm mượn balo là để đựng tiền!"Lão Trần, cậu dùng của tôi đi!""Lão Trần, dùng của tôi này, vừa hay balo của tôi cũng không để làm gì!"

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… "Gì thế?"Bạn học cùng lớp đều đơ ra.Hứa Nam đang đứng trên bục giảng chuẩn bị chế nhạo. Trần Khiêm thì càng tỏ ra khó tin.Sao Trần Khiêm lại có nhiều tiền như thế?Mạnh Thái Như cũng khế há đôi môi đỏ, cảm thấy khó thở.Dương Hạ ở dưới lớp cũng vô cùng kinh hãi.Số tiền này nhìn sơ qua chắc cũng phải mấy trăm nghìn nhỉ?"Trần Khiêm... Cậu lấy đâu ra số tiếng này thế?" Mạnh Thái Như hơi bình tĩnh lại hỏi."Đúng vậy Trần Khiêm, chỗ này cũng phải hai trăm nghìn nhỉ?"Các bạn gái bên dưới cũng không kiềm chế được mà lên tiếng hỏi."Đúng, chỗ này là hai trăm nghìn tệ, còn về lấy đâu ra, thì là vì... tôi trúng số rồi!"Trần Khiêm nói. Anh cũng không thể nói chuyện chị gái thiết lập hạn mức rút thấp nhất thẻ ngân hàng của mình ra, đoán có nói ra thì chắc ai cũng nghĩ mình khùng.Trần Khiêm không làm loại chuyện khoe khoang giàu có này, trừ những tình huống bất đắc dĩ như bây giờ."Trúng số!?"Câu nói này của Trần Khiêm khiến cả lớp nhốn nháo.Bọn Hứa Nam Hoàng Mao đứng trên bục giảng thì đứng như kẻ ngốc.Còn muốn lên chế nhạo Trần Khiêm, kết quả lại ném thẳng hai trăm nghìn tệ vào mặt rồi bảo đếm đi.Cái tát vào mặt này đau quá. Cứ đứng như trời trồng trên sân khấu, xuống cũng ngại.Dương Hạ liền căng thẳng hỏi: "Trần Khiêm, anh trúng bao nhiêu?”Hơi thở cô ta dồn dập cả lên.Chỉ sợ Trần Khiêm mở miệng nói trúng vài triệu tệ thì Dương Hạ cũng nhảy lầu luôn cho xong.Không! Tuyệt đối không được.Kẻ bị mình đá, sao có thể may mắn như thế được! Không!!!Trần Khiêm thản nhiên cười: "Không nhiều, không nhiều!""Không nhiều là bao nhiêu? Hai trăm nghìnSắc mặt Mạnh Thái Như cũng khác lạ nhìn Trần Khiêm. "Xem là vậy đi..."Trần Khiêm nói.????????Cái gì gọi là xem là vậy đi chứ!Rất nhiều người trong lớp bắt đầu rối lên, sốt sắng không biết cuối cùng Trần Khiêm trúng bao nhiêu tiền. Vì rất nhiều bạn học trong lớp, bao gồm cả Mạnh TháiNhư trước giờ chưa từng xem trọng Trần Khiêm.Anh là một thăng nghèo rớt mùng tơi, đáng đời bị người †a châm chọc, chế giễu.Phần nhiều hơn là đố ky! "Năm nghìn tệ, chắc đếm rất dễ nhỉ?" Trần Khiêm liếc nhìn Hứa Nam đang xem đến ngây người.'Tự mình lấy ra năm nghìn vứt xuống trước mặt Mạnh Thái Như.Sau đó quay người xuống nói với các bạn: "Các cậu ai cho tôi mượn balo dùng với!"Đã giàu rồi, Trần Khiêm cũng không muốn sống uất ức như trước đây nữa, nên dứt khoát làm vậy với bọn Hứa Nam, có tiền rồi làm gì cũng chính đáng cả.Trần Khiêm mượn balo là để đựng tiền!"Lão Trần, cậu dùng của tôi đi!""Lão Trần, dùng của tôi này, vừa hay balo của tôi cũng không để làm gì!"

Chương 53: Sao Trần Khiêm lại có nhiều tiền như thế?