Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 69
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau đó nhìn về phía Trần Khiêm đang đầu tóc rối bời. rợn to mắt.Mà đám người còn lại thì nhìn nhau.Không rõ lý do.“Hừ, đồ đê hèn như cậu mà còn dám mạnh miệng ở đây hả, cậu nói cậu là ai?”Lâm Y Y khinh thường.“Ha ha, biết diễn thật đó, đến bây giờ mà vẫn giả vời”Nhóm các cô gái xinh đẹp cũng tức giận.Mà Lý Chấn Quốc mới sực tỉnh lại, ngoảnh mặt làm ngơ với những lời của các cô gái xinh đẹp, thậm chí còn hơi ngơ ngác.Hôm nay ông ấy muốn làm tiệc tẩy trần cho cậu Trần, kết quả cậu Trần lại bị đánh?Lập tức đi dến trước mặt Trần Khiêm, cung kính gọi:“Cậu Trần! Xin lỗi cậu!”Rồi ông ấy khom lưng chín mươi độ."Cái gì?"Hội trường trở nên rối loạn.Lâm Y Y và nhóm cậu ấm cô chiêu cũng ngơ ngác.Người này... Chính là Chủ tịch đứng sau phố thương mại Kim Lăng, nổi tiếng khắp tỉnh Giang Nam, là chỗ dựa cấp cao.của Lý Chấn Quốc ở thành phố Kim Lăng... Trần Khiêm?Sắc mặt của Lâm Vân đã trắng bệch: “Lâm Vân, làm trang sức trong phố Kim Lăng, xin chào cậu Trần!”Trực tiếp khom lưng 180 độ.Thôi xong rồi xong rồi, con gái ông ấy lại đánh cậu Trần thành như vậy!“Xin chào cậu Trần!”Nhóm đại gia còn lại cũng khom lưng cúi chào.Chỉ còn nhóm người Lâm Y Y là đứng thẳng, chưa tỉnh táo trở lại.Lúc này, Trần Khiêm giễu cợt nhìn về phía Lâm Y Y:“Chị bé này, cô nói xem chuyện này phải giải quyết thế nào đây?”“Tôi... Tôi không biết...” Lâm Y Y vừa xấu hổ vừa tức giận. Lòng cô ta giống như chiếc bình ngũ vị.Cô ta không thể ngờ rắng người đê hèn kinh tởm này lại là cậu Trần danh tiếng lẫy lừng.Đây là cậu chủ thật sự giàu có đó!“Cậu Trần, tôi xin lỗi vì ban nãy con gái tôi đã xúc phạm ngài, mong ngài hãy trừng phạt con gái tôi!”Lâm Vân khom lưng, không dám đứng thẳng người.Nói thật, nhìn Lâm Y Y và Lâm Vân như vậy, cơn giận trong lòng Trần Khiêm đã bay đi phân nửa.Bởi vì xét đến cùng, đúng là ban nãy Trần Khiêm có hơi hèn hạ, ai bảo con gái của ông ấy xinh đẹp như thế làm chỉ.Nhưng bị đám con gái xúm lại đánh nhéo, mẹ nó đúng là lần đầu tiên trong đời.Căn cứ theo tính cách của Trần Khiêm, hẳn là bây giờ anh đã chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, chỉ có thể thầm tức giận trong lòng thôi.Mà đúng là Lý Chấn Quốc đã nhận ra suy nghĩ của Trần Khiêm.Ông ấy đến gần, thì thầm: “Cậu Trần, nhất định cậu phải trừng phạt các cô ấy. Bởi vì truyền thống của nhà họ Trần cậu, nếu bị người khác xúc phạm, không thể không báo thù. Nếu bây giờ cậu không trừng phạt họ, lỡ như sau này bị chị cậu biết, lúc đó sẽ không trả thù đơn giản cậu nghĩ đâu!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau đó nhìn về phía Trần Khiêm đang đầu tóc rối bời. rợn to mắt.Mà đám người còn lại thì nhìn nhau.Không rõ lý do.“Hừ, đồ đê hèn như cậu mà còn dám mạnh miệng ở đây hả, cậu nói cậu là ai?”Lâm Y Y khinh thường.“Ha ha, biết diễn thật đó, đến bây giờ mà vẫn giả vời”Nhóm các cô gái xinh đẹp cũng tức giận.Mà Lý Chấn Quốc mới sực tỉnh lại, ngoảnh mặt làm ngơ với những lời của các cô gái xinh đẹp, thậm chí còn hơi ngơ ngác.Hôm nay ông ấy muốn làm tiệc tẩy trần cho cậu Trần, kết quả cậu Trần lại bị đánh?Lập tức đi dến trước mặt Trần Khiêm, cung kính gọi:“Cậu Trần! Xin lỗi cậu!”Rồi ông ấy khom lưng chín mươi độ."Cái gì?"Hội trường trở nên rối loạn.Lâm Y Y và nhóm cậu ấm cô chiêu cũng ngơ ngác.Người này... Chính là Chủ tịch đứng sau phố thương mại Kim Lăng, nổi tiếng khắp tỉnh Giang Nam, là chỗ dựa cấp cao.của Lý Chấn Quốc ở thành phố Kim Lăng... Trần Khiêm?Sắc mặt của Lâm Vân đã trắng bệch: “Lâm Vân, làm trang sức trong phố Kim Lăng, xin chào cậu Trần!”Trực tiếp khom lưng 180 độ.Thôi xong rồi xong rồi, con gái ông ấy lại đánh cậu Trần thành như vậy!“Xin chào cậu Trần!”Nhóm đại gia còn lại cũng khom lưng cúi chào.Chỉ còn nhóm người Lâm Y Y là đứng thẳng, chưa tỉnh táo trở lại.Lúc này, Trần Khiêm giễu cợt nhìn về phía Lâm Y Y:“Chị bé này, cô nói xem chuyện này phải giải quyết thế nào đây?”“Tôi... Tôi không biết...” Lâm Y Y vừa xấu hổ vừa tức giận. Lòng cô ta giống như chiếc bình ngũ vị.Cô ta không thể ngờ rắng người đê hèn kinh tởm này lại là cậu Trần danh tiếng lẫy lừng.Đây là cậu chủ thật sự giàu có đó!“Cậu Trần, tôi xin lỗi vì ban nãy con gái tôi đã xúc phạm ngài, mong ngài hãy trừng phạt con gái tôi!”Lâm Vân khom lưng, không dám đứng thẳng người.Nói thật, nhìn Lâm Y Y và Lâm Vân như vậy, cơn giận trong lòng Trần Khiêm đã bay đi phân nửa.Bởi vì xét đến cùng, đúng là ban nãy Trần Khiêm có hơi hèn hạ, ai bảo con gái của ông ấy xinh đẹp như thế làm chỉ.Nhưng bị đám con gái xúm lại đánh nhéo, mẹ nó đúng là lần đầu tiên trong đời.Căn cứ theo tính cách của Trần Khiêm, hẳn là bây giờ anh đã chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, chỉ có thể thầm tức giận trong lòng thôi.Mà đúng là Lý Chấn Quốc đã nhận ra suy nghĩ của Trần Khiêm.Ông ấy đến gần, thì thầm: “Cậu Trần, nhất định cậu phải trừng phạt các cô ấy. Bởi vì truyền thống của nhà họ Trần cậu, nếu bị người khác xúc phạm, không thể không báo thù. Nếu bây giờ cậu không trừng phạt họ, lỡ như sau này bị chị cậu biết, lúc đó sẽ không trả thù đơn giản cậu nghĩ đâu!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau đó nhìn về phía Trần Khiêm đang đầu tóc rối bời. rợn to mắt.Mà đám người còn lại thì nhìn nhau.Không rõ lý do.“Hừ, đồ đê hèn như cậu mà còn dám mạnh miệng ở đây hả, cậu nói cậu là ai?”Lâm Y Y khinh thường.“Ha ha, biết diễn thật đó, đến bây giờ mà vẫn giả vời”Nhóm các cô gái xinh đẹp cũng tức giận.Mà Lý Chấn Quốc mới sực tỉnh lại, ngoảnh mặt làm ngơ với những lời của các cô gái xinh đẹp, thậm chí còn hơi ngơ ngác.Hôm nay ông ấy muốn làm tiệc tẩy trần cho cậu Trần, kết quả cậu Trần lại bị đánh?Lập tức đi dến trước mặt Trần Khiêm, cung kính gọi:“Cậu Trần! Xin lỗi cậu!”Rồi ông ấy khom lưng chín mươi độ."Cái gì?"Hội trường trở nên rối loạn.Lâm Y Y và nhóm cậu ấm cô chiêu cũng ngơ ngác.Người này... Chính là Chủ tịch đứng sau phố thương mại Kim Lăng, nổi tiếng khắp tỉnh Giang Nam, là chỗ dựa cấp cao.của Lý Chấn Quốc ở thành phố Kim Lăng... Trần Khiêm?Sắc mặt của Lâm Vân đã trắng bệch: “Lâm Vân, làm trang sức trong phố Kim Lăng, xin chào cậu Trần!”Trực tiếp khom lưng 180 độ.Thôi xong rồi xong rồi, con gái ông ấy lại đánh cậu Trần thành như vậy!“Xin chào cậu Trần!”Nhóm đại gia còn lại cũng khom lưng cúi chào.Chỉ còn nhóm người Lâm Y Y là đứng thẳng, chưa tỉnh táo trở lại.Lúc này, Trần Khiêm giễu cợt nhìn về phía Lâm Y Y:“Chị bé này, cô nói xem chuyện này phải giải quyết thế nào đây?”“Tôi... Tôi không biết...” Lâm Y Y vừa xấu hổ vừa tức giận. Lòng cô ta giống như chiếc bình ngũ vị.Cô ta không thể ngờ rắng người đê hèn kinh tởm này lại là cậu Trần danh tiếng lẫy lừng.Đây là cậu chủ thật sự giàu có đó!“Cậu Trần, tôi xin lỗi vì ban nãy con gái tôi đã xúc phạm ngài, mong ngài hãy trừng phạt con gái tôi!”Lâm Vân khom lưng, không dám đứng thẳng người.Nói thật, nhìn Lâm Y Y và Lâm Vân như vậy, cơn giận trong lòng Trần Khiêm đã bay đi phân nửa.Bởi vì xét đến cùng, đúng là ban nãy Trần Khiêm có hơi hèn hạ, ai bảo con gái của ông ấy xinh đẹp như thế làm chỉ.Nhưng bị đám con gái xúm lại đánh nhéo, mẹ nó đúng là lần đầu tiên trong đời.Căn cứ theo tính cách của Trần Khiêm, hẳn là bây giờ anh đã chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, chỉ có thể thầm tức giận trong lòng thôi.Mà đúng là Lý Chấn Quốc đã nhận ra suy nghĩ của Trần Khiêm.Ông ấy đến gần, thì thầm: “Cậu Trần, nhất định cậu phải trừng phạt các cô ấy. Bởi vì truyền thống của nhà họ Trần cậu, nếu bị người khác xúc phạm, không thể không báo thù. Nếu bây giờ cậu không trừng phạt họ, lỡ như sau này bị chị cậu biết, lúc đó sẽ không trả thù đơn giản cậu nghĩ đâu!”